ĐỐI TÁC AN TOÀN CỦA PHONG TỔNG


Phong Cửu Thiên cũng với thư kí Lưu cùng đi đến chỗ trường đại học của Hạ Thiên Kỳ, vừa mới đến đã thấy một đám đông người mặc âu phục đen đứng ngoài cổng trường làm loạn đòi vào để gặp Hạ Thiên Kỳ.

Đương nhiên là bảo vệ sẽ không cho vào bởi vì đám người này không nói rõ danh tính của mình mà tự nhiên lại làm loạn trước cổng trường, Phong Cửu Thiên nói thư kí Lưu báo chuyện này với cảnh sát đi, còn mình sẽ giả vờ đi qua để xem xét.

Nói xong, Phong Cửu Thiên đi ra ngoài, giả vờ mình đang đi ngang qua và nhìn thấy, từ từ tiến đến chỗ đó cất tiếng hỏi.

Đám đông kia đang làm loạn ở đó nhưng khi nghe thấy một chất giọng trầm ấm, mang theo sự khó chịu trong đấy đều dừng lại và quay qua xem đó là ai.

Vừa quay qua, một bản mặt lạnh lùng, đen sì sì của Phong Cửu Thiên lập tức tái mặt, mặc dù không biết là ai nhưng vẫn cảm thấy người này rất rất đáng sợ, một trong số đó nhớ ra và nói nhỏ rằng đây là giám đốc tập đoàn PCT nổi tiếng.

Nhưng sao người này lại ở đây?
Là đi ngang qua nhìn thấy mới vào hay sao? Hay là hôm nay Phong tổng có việc ở trường này nên mới đến?
- “Có chuyện gì mà mọi người đều tụ tập ở đây thế? Bộ có lễ hội gì hay sao vậy? Hay là mọi người đang tìm ai thì để tôi tìm cho nhé.”_Phong Cửu Thiên nở một nụ cười “thân thiện” nói
- “Phong..Phong tổng? Sao ngài lại ở đây?”
- “À, tôi đi ngang qua thôi ấy mà.


Hình như có gì vui vui, tôi thấy tụ tập đông đông nên đã vào xem xem có gì.

Có gì mà mọi người đều tụ tập ở đây thế?”
- “Bọn tôi...Bọn tôi...”
Thấy bọn họ không nói được gì nữa, Phong Cửu Thiên ngó vào xem xem có chuyện gì, vì cao hơn nên dễ dàng nhìn thấy được rất nhiều học sinh nhìn bọn họ với ánh mắt dị nghị, có một số cầm điện thoại lên quay để phát tán trên mạng.

Đồng thời, cảnh sát cũng kịp lúc đến, đám đông kia thấy vậy liền sợ hãi bỏ chạy, để lại mỗi Phong Cửu Thiên ở đó.

Tất cả khi nhìn thấy Phong tổng lập tức gào thét lên vì độ đẹp trai quá mức này, ai ai cũng chạy ra xin thông tin của Phong Cửu Thiên khiến Phong Cửu Thiên khó khăn di chuyển.

Nhưng hiệu trưởng vừa mới đi ra thì tất cả đều tản ra, không còn một ai nữa
- “Phong tổng có chuyện gì mà đến trường của chúng tôi vậy ạ?”
- “À, tôi muốn vào xem xem trường có gì không ấy mà.

Nếu tốt thì để tôi sau này sẽ cho con vào học”
Phong Cửu Thiên cứ theo chiều hướng mà đi theo, liên tục đánh lái để không ai có thể nghi ngờ mình và chỉ nghĩ rằng mình chỉ vô tình đi ngang qua hoặc là đi tham quan trường đại học này mà thôi.

Hiệu trưởng thấy vậy liền vui mừng, dẫn Phong Cửu Thiên vào.

Hạ Thiên Kỳ ở bên trên tầng ba đã nhìn thấy tất cả, thầm thán phục trước sự nhanh nhạy của Phong Cửu Thiên, mới một lúc mà đã xử lý hết luôn.

Nhìn về phía hai người đang đi vào, Hạ Thiên Kỳ vô tình chạm mắt, Phong Cửu Thiên mỉm cười một cái khiến Hạ Thiên Kỳ chợt khựng lại một lúc.

Đám con gái cùng Omega hò hét lên, tưởng rằng Phong tổng đang nhìn mình.

Phong Cửu Thiên vừa nãy có nhìn Hạ Thiên Kỳ thì thấy Hạ Thiên Kỳ có giật mình, nhìn lên trên chỗ Hạ Thiên Kỳ một lần nữa thì chẳng thấy đâu, Phong Cửu Thiên chỉ muốn xác nhận xem Hạ Thiên Kỳ như thế nào thôi mà, ai ngờ lại lỡ làm người kia hiểu nhầm rồi.


Nói chung là sau chuyện này cần cho người đi bào vệ Hạ Thiên Kỳ mới được, Lý Thành bắt đầu hành động rồi
- *Phù, may mà mình trốn kịp.

Nhưng sao giám đốc lại cười với mình nhỉ? Aisssss, mà sao mình lại phải trốn vậy ta? Sao mình lại như vậy nhỉ? Không biết nữa, thực sự không biết nữa*
Hiệu trưởng dẫn Phong Cửu Thiên đi tham quan khắp cả trường, Phong Cửu Thiên lớp nào cũng ngó qua để xem xem Hạ Thiên Kỳ ở đâu.

Đến khoa công nghệ thông tin, ngay lớp đầu tiên, Phong Cửu Thiên đã thấy Hạ Thiên Kỳ đang chăm chú ngồi nghe giảng.

Không nghĩ ngợi nhiều, Phong Cửu Thiên đi vào luôn phòng học ấy, tất cả mọi người đều ngạc nhiên và ồ lên khi thấy sự xuất hiện của người nổi tiếng và Hạ Thiên Kỳ không ngoại lệ.

Tại sao Hạ Thiên Kỳ đang học tự dưng Phong Cửu Thiên lại đi vào chứ? Chả nhẽ muốn xác nhận mình có bị sao hay không chăng?
- “Xin thứ lỗi, có thể cho tôi biết các bạn đang học về cái gì không?”
- “A, chúng tôi đang học về lập trình máy tính ấy mà.

Phong tổng có muốn thử không ạ?”
- “Hmm, để tôi thử xem.

Chúng ta đang học về lập trình gì vậy?”
- “Chúng tôi đang học về lập trình JavaScript.


Đây, có sẵn bài toán cho Phong tổng thử giải luôn đây ạ”
Phong Cửu Thiên nhìn vào bài toán, đầu bắt đầu nảy số luôn, chỉ tầm 2 phút sau, bài toán đã được giải ra trong sự ngỡ ngàng của toàn bộ giáo sư, sinh viên trong đó.

Họ thắc mắc là sao Phong tổng có thể biết được mấy ngôn ngữ lập trình như thế này? Phong Cửu Thiên không muốn mình để lộ ra thông tin nên đã nói rằng mình năm xưa có học về ngôn ngữ lập trình nhưng chỉ là những loại phổ thông như thế này nên làm được là điều đương nhiên, nghe xong ai cũng vỗ tay tán thưởng.

Hạ Thiên Kỳ cũng với những người bạn ở dưới cũng trầm trồ theo.

Nhưng Hạ Thiên Kỳ lại bắt đầu nảy sinh nghi ngờ về người này, rốt cuộc là do chỉ biết những ngôn ngữ lập trình phổ thông hay là còn biết những ngôn ngữ cao cấp hơn?
Phong Cửu Thiên nhìn lên chỗ Hạ Thiên Kỳ rồi mỉm cười, điều đó đã cắt đứt suy nghĩ của Hạ Thiên Kỳ làm Hạ Thiên Kỳ ngại ngùng, đỏ mặt, không dám quay ra nhìn nữa
- "Hmmm, tôi thấy bài toán này cũng được đó.

Tôi cần một người lên giải cho tôi xem xem nó như thế nào."
- "Tôi chọn bạn nam ngồi ở bàn 2 bên phải, mặc áo màu đen ý.

Cậu có thể giúp tôi giải bài toán này không?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi