ĐƠN XIN LY HÔN

Trình Cẩn cảnh tượng bên trong phòng bằng cặp mắt đầy khiếp sợ, có lẽ là bởi vì cậu chưa bao giờ nghĩ rằng anh trai sẽ có bộ dạng như này khi làm tình, cậu gặp phải cú sốc lớn trong đời, khiến cậu sợ đến mức không dám nhúc nhích.

Nhưng vào giây tiếp theo, một bàn tay vươn tới che kín hai mắt cậu lại, che đi cảnh tượng trước mắt.

Cánh cửa hơi hé được đóng lại không một tiếng động, giấu đi cả một mảnh xuân tình.

Chờ đến khi Trình Cẩn được ôm vào lồng ngực ấm áp đưa về phòng ngủ, cậu mới dần tỉnh táo.

Cậu chớp chớp mắt, tầm mắt dừng trên xương quai hàm hoàn mỹ của ông xã, hơi thở rối loạn, mặt ửng đỏ: "Sao anh lại..."

Lục Đào ôm chặt cậu tiến vào phòng ngủ sau đó đóng cửa lại rồi đặt cậu lên trên giường, khẽ nói: "Rình trộm là một hành vi không tốt."

Mặt của Trình Cẩn đỏ bừng, lập tức giải thích: "Em, em không phải là cố ý đâu mà...Em chỉ là nghe giọng của anh hai, em tưởng anh hai bị Ngạn Thất bắt nạt chứ bộ..."

Nói tới đây cậu lại cảm thấy xấu hổ lẫn ảo não, cậu cũng có phải chưa bị bóc tem gì đâu, đáng lẽ lúc đó đầu phải tự nhảy số để phân biệt được tiếng đó là tiếng gì rồi kia chứ, sao lại có thể ngu đần đến mức đẩy cửa ra muốn đòi lại công bằng cho anh hai được cơ hả?

May là không bị anh hai phát hiện, nếu không chắc sẽ để lại cho anh một bóng ma tâm lý rất lớn nhỉ?

Trình Cẩn xấu hổ, cậu lăn vào trong ổ chăn, máu chảy nhanh hơn, hận không thể mất đi trí nhớ, xóa bỏ toàn bộ hình ảnh mà mình vừa mới nhìn thấy lúc nãy.

Tuy rằng vừa rồi cậu nhìn không có lâu nhưng do cậu quá mức chấn động nên mới để lại một dấu ấn khó quên trong đầu, giờ có muốn quên cũng quên không được.

Một cơ thể khác chui vào trong chăn, duỗi tay ôm lấy eo cậu, Trình Cẩn như bị điện giật, cong eo muốn trốn về phía sau nhưng lại không thể trốn được, cuối cùng vẫn bị người kia ôm chặt trong ngực.

Chăn trên đầu bị lật ra một khác, hít được không khí trong lành mát mẻ, hơi nóng trên mặt Trình Cẩn mới giảm đi được một chút.

Hiếm khi mới nghe được ý trêu ghẹo khi Lục Đào nói: "Sao vậy? Muốn tự làm chính mình ngạt thở sao?"

"Muốn..." Trình Cẩn vô cùng xấu hổ, cậu nhắm chặt mắt, giọng nói yếu mềm: "Làm em ngạt thở..."

Cơ thể của cậu vẫn đang giãy giụa muốn trốn đi, chờ đến khi bàn tay của đối phương sờ đến hạ thân, cậu như hồn lìa khỏi xác, cơ thể nảy lên, mí mắt mở ra.

Gậy nhỏ cương cứng không cách nào che đậy đang bị đối phương nắm hết trong tay, mặc dù cách hai tầng vải nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự nhiệt độ truyền ra từ nơi đó.

Mặt Trình Cẩn lại nóng lên, vừa xấu hổ vừa lúng túng nói: "Em, em không phải là..." Cậu nhỏ giọng giải thích: "Em không có..."

Lục Đào ghé sát vào tai cậu, khẽ cười nói: "Không phải cái gì? Không có cái gì?"

Bàn tay lần mò vào trong quần, âu yếm bảo bối nhỏ của cậu vô cùng chuyên nghiệp.

Cơn động tình không giấu được nữa, Trình Cẩn hô hấp loạn nhịp, không biết nên giải thích như thế nào, cậu cũng đang vô cùng xấu hổ nữa đây này.

Sao cậu lại có thể bị kích thích chỉ vì nhìn anh trai và Ngạn Thất "Livechym*" chứ? Không nên không nên!

Phản ứng đầu tiên của Trình Cẩn vẫn là muốn trốn vào trong ổ chăn, nhưng Lục Đào lại siết chặt lấy cậu, khiến cậu không thể thoát được, lúc lệ sắp tuôn trào, Lục Đào hôn lên môi cậu, khẽ nói: "Có phản ứng là chuyện rất bình thường, dù sao thì rất lâu rồi chúng ta chưa làm mà."

Trình Cẩn xấu hổ rên ra một tiếng: "Nhưng đó là anh hai của em..."

"Nhìn thấy trực tiếp rồi bị kích thích là chuyện rất tự nhiên." Lục Đào giữ cằm của cậu, trong giọng nói mang theo hàm ý không rõ: "Nói cho anh nghe, giờ em muốn ai?"

Trình Cẩn từ từ mở to mắt, thấy rõ cảm xúc trong ánh mắt của ông xã, ngực cậu phập phồng.

Đôi mắt của Lục Đào không còn sự bình tĩnh thường ngày mà lại mang theo dục vọng nồng đậm, cùng với một chút -- chiếm hữu.

Trình Cẩn vội vàng nói: "Muốn anh! Muốn ông xã!"

Lúc này Lục Đào mới cười nhàn nhạt: "Tuy rằng vẫn còn hai ngày nữa, nhưng cho phép em muốn."



Chỉ là nghe một câu đó thôi mà Trình Cẩn đã cảm thấy máu cả người mình xông hết lên não rồi.

Lục Đào không hề động đậy, Trình Cẩn hơi hiểu ra ý đồ của đối phương, cậu đỏ mặt chui vào trong ổ chăn, lần này Lục Đào không ngăn cản cậu.

Trình Cẩn chậm rãi bò đến vị trí hạ thân của anh, cằm bị thứ gì đó rất cứng cọ vào, cậu ý thức được ông xã cũng đã cos phản ứng từ sớm, điều này làm cho tâm tình của cậu thả lỏng chút ít, ham muốn bắt đầu lan ra.

Duỗi tay chậm rãi cởi quần ngủ của anh xuống một chút, cây dùi cui cứng cáp thô dài được giả phóng, sừ trộn lẫn của một chút hương vị tươi mát của sữa tắm cùng với mùi vị đặc trưng ở trên người đàn ông xộc lên mũi cậu.

Cái mùi vị này kích thích vị giác của Trình Cẩn, làm cậu nhịn không được mà vươn đầu lưỡi ra liếm lên mục tiêu.

"Ngoan, nằm sấp lên đây, anh khuếch trương cho em."

Trình Cẩn dù xẩu hổ cũng thuận theo, hai chân run rẩy ghé lên trên người anh.

Quần ngủ của cậu nhanh chóng bị lột ra, cặp mông mượt mà vểnh cao lộ ngay trước mắt anh, giây tiếp theo, ngón tay thon dài xoa lên mông thịt của cậu.

Nhịp thở của Trình Cẩn rối loạn, cậu liếm lung tung lên côn thịt sắp chuẩn bị đi vào bên trong cơ thể của mình, miệng huyệt bị bôi thứ gì đó hơi lành lạnh lên, cậu không kìm lòng được mà mở miệng ra, ngậm lấy quy đầu cực lớn ở ngay trước mặt.

Hai từ "Mỹ vị" hiện lên trong đầu, từ trước đến nay Trình Cẩn luôn biết bản thân rất khát cầu Lục Đào, cậu mơ ước cơ thể của ông xã, cho nên đối với chuyện khẩu giao này cũng vui vẻ chấp nhận.

Sau khi cảm nhận được ngón tay của đối phương cắm vào, cậu liếm côn thịt càng thêm kịch liệt, đầu lưỡi liếm từ bên trái, liếm sang bên phải, động tác dần càng thêm phóng đãng, như đang nhấm nháp một món ngon, thậm chí ngay cả hai viên thịt ở phía dưới cậu cũng không buông tha.

Hiển nhiên Lục Đào bị cậu liếm đến mức có hơi mất khống chế, động tác khuếch trương không còn đều đặn nữa mà ngược lại là mang theo chút vội vàng.

Một lượng lớn gel bôi trơn xâm nhập vào miệng huyệt đã hơn hai tháng không tiến vào, hai ngón tay cắm vào bên trong rồi đè ép, khi cọ xát đến điểm mẫn cảm của Trình Cẩn, mông của Trình Cẩn run lên, hậu huyệt nhanh chóng co rút, côn thịt ở phía trước như sắp bắn.

Lục Đào nhanh tay nhanh mắt nắm lấy gốc dương vật của cậu, một bên tiếp tục cọ vào điểm mẫn cảm của cậu.

"Ô ô... Ông xã..." Kích thích như vậy làm Trình Cẩn không thể nào chuyên tâm hưởng thụ món ngon ở trước mặt được nữa, eo cậu vặn vẹo.

Sau mông thì ướt át, quy đầu lại đang chảy chất dịch trong suốt, khi cậu sắp không chịu đựng được nữa, Lục Đào rút ngón tay ở trong huyệt nhỏ của cậu ra, sau đó xốc chăn lên.

Đầu tóc của Trình Cẩn có hơi xù, mặt ửng đỏ vì nóng, chờ đến khi áo bị lột ra, cơ thể cậu hiện lên màu hồng nhạt, thoạt nhìn trông rất ngon miệng mê người, quả thực làm người khác chỉ muốn cắn một cái cho bỏ tức.

Hai mắt Lục Đào tối sầm đi, anh thật sự cắn lên môi cậu một cái, sau đó bóp bóp eo cậu ấn lên trên đùi mình, thấp giọng nói: "Tự cưỡi đi."

Trình Cẩn vô cùng xấu hổ, lắp bắp nói: "Anh, anh cũng thấy rồi à..."

"Không thấy rõ." Lục Đào không nói dối, khi anh nhìn vào, Ngạn Thất đã dùng chăn quấn quanh nơi kết hợp, anh cũng chỉ nhìn lướt qua, dù sao anh không hứng thú với việc người khác làm tình.

Nhưng rõ ràng là cậu vợ bé bỏng cứ như động tình, thậm chí còn có chút khát vọng.

"Ngồi lên."

Lục Đào vỗ mông cậu.

Trình Cẩn rất xấu hổ, cậu nhớ tới màn kịch ban nãy vừa nhìn thấy, trong lúc đang khiếp sợ cậu cũng đã bị kích thích.

Mà giờ phút này côn thịt nóng hầm hập của ông xã lại đang chĩa ngay vào kẽ mông của cậu, trông nó cứ chư đã gom hết lực lượng chuẩn bị tiến công vậy, chỉ cần cậu chủ động một chút là có thể nuốt lấy toàn bộ rồi.

Trình Cẩn hít một hơi thật sâu, dùng tay nắm lấy dương vật của anh, sau đó nâng mông lên, dùng miệng huyệt ướt át cọ lên quy đầu to bự, cọ được vài lần, eo từ từ hạ xuống, miệng huyệt mềm mại đã được khuếch trương bị căng ra, sau đó là mở lớn, chờ đến khi các nếp nhăn đều được làm căng, cậu rốt cuộc cũng nuốt hết dương vật của ông xã vào trong.

Tràng đạo đói khát lại một lần nữa được lấp đầy, cái loại cảm giác này quả thực sướng đến mức khiến da đầu cậu tê dại.

Trình Cẩn dùng đôi mắt ẩm ướt nhìn người đàn ông sát cạnh mình, lúc đối phương nhìn sang cậu, khoái cảm bùng nổ, dường như muốn bức cậu bắn tinh: "Ông xã..."

"Vào được..." Giọng mũi phát ra vô cùng gợi cảm, bé bụng vẫn chưa khôi phục lại được kích thước ban đầu của Trình Cẩn cũng bị đỉnh đến phồng lên một khối, cậu ghé sát vào người ông xã đòi hôn, rồi lại ngại ngùng cười nói: "Ông xã thật là lớn quá đi..."



Lục Đào thở khó đến phát mệt, chồm tới hôn cậu kịch liệt, vừa hôn vừa nâng eo đỉnh lên.

Tràng đạo bị cọ, chất bôi trơn chảy hết ra ngoài vì động tác đâm rút.

Khi con mãnh thú kia cọ tới điểm mẫn cảm, Trình Cẩn ngăn không được tiếng rên nữa, gậy thịt đứng thẳng còn nhiều lần cọ lên bụng của chồng, dường như sắp bị cắm đến muốn bắn bất cứ lúc nào.

"Thật thoải mái... Thật là thoải mái..." Thân thể khát cầu được thỏa mãn, Trình Cẩn sướng đến mức đuôi mắt cũng đỏ ửng, cơ thể cũng hơi giật nảy, một lát sau, mồ hôi động lại da thịt trắng như tuyết.

Khoang sinh sản của cậu bây giờ chưa thích hợp để cắm vào nhưng chỉ cần bị cọ xát thôi nơi đó cũng đã sướng chảy dịch ra rồi.

Lần đầu tiên bị cắm đến bắn (?), ngón chân của Trình Cẩn cuộn chặt lại, lưng của ông xã lưu lại vết bấu mà ai cũng biết là ai đã làm.

Tinh dịch phun ra ngoài, từng cỗ từng cỗ bắn lên trên bụng của Lục Đào, dương vật ở bên trong bị cậu kẹp chặt nhưng vẫn kiên trì không bắn.

Khi dư vị cao trào từ từ lui đi, Lục Đào bóp eo cậu, rút dương vật từ bên trong ra.

Trình Cẩn vẫn kẹp anh, có hơi ủy khuất. Lục Đào hôn môi cậu, khẽ nói: "Từ phía sau."

"Không thích nhìn mặt em sao?" Trình Cẩn rốt cuộc nhịn không được mà hỏi ra cái câu này.

"Không phải." Lục Đào nhìn: "Tiến vào từ phía sau sẽ làm em thoải mái hơn mà nhỉ?"

"Đúng là như thế nhưng trước kia, trước kia anh không thích nhìn mặt em đúng không?"

Lục Đào trầm mặc vài giây, mới nói: "Không phải là không thích." anh nhìn chằm chằm Trình Cẩn: "Khi đó chỉ là không muốn để cho bản thân mềm lòng."

Còn chưa có hiểu rõ ý tứ của anh, Trình Cẩn đã bị tiến vào từ phía sau.

Tư thế này đúng thật là sẽ làm cậu thoải mái hơn, bởi vì dương vật thô dài có thể đi vào rất sâu, mà không biết có phải vì ảnh hưởng của hình xăm hay không mà động tác đưa đẩy của Lục Đào rõ ràng còn thô bạo hơn một chút, lực thọc vào rút ra vừa nặng lại vừa sâu, nhiều lần cọ xát điểm mẫn cảm của Trình Cẩn.

Gậy nhỏ mới bắn tinh không bao lâu lại phải bị thao đến dựng thẳng thêm một lần nữa, Trình Cẩn thút tha thút thít mà chỉ biết thở dốc kêu rên, khoảng khắc bị hành tàn độc nhất, cậu muốn bò lên phía trước, nhưng mới bò vài cái, mắt cá chân đã bị giữ chặt rồi bị kéo trở về, côn thịt thô dài lại lần nữa đỉnh nhập vào thật sâu.

"Ông xã... Ông xã... A..." Trình Cẩn vừa sướng vừa hơi đừ, cậu sắp đến cao trào rồi, cả cơ thể cậu đang run, giọng điệu cũng mang theo ý tứ xin tha.

Lục Đào ghé sát vào tai cậu, thấp giọng hỏi: "Tiểu Cẩn phải là bé cún dâm đãng của ai nào?"

Trình Cẩn nghẹn ngào nói: "Ông xã... Là bé cún dâm đang của ông xã... A..."

Những lời này càng khơi dậy thêm dục vọng của Lục Đào, tốc độ thọc vào rút ra không những không giảm bớt mà còn càng kịch liệt.

Bị thao đến bắn ra thêm một lần nữa, Lục Đào rốt cuộc cũng chịu bắn vào bên trong cậu.

Bên trong bị rót đầy tinh dịch nóng rực, Trình Cẩn cảm giác sướng đến tận mây xanh, còn có cảm giác như trôi đi rất xa.

Thẳng đến khi anh chồng thò qua ôn nhu hôn lên môi cậu, thần trí của cậu mới quay về đất liền.

Nghiêm túc nhìn thật kỹ gương mặt của đối phương, Trình Cẩn nhịn không được mà nhỏ giọng nói: "Rất yêu anh (!)..."

Lục Đào hơi dừng một chút, nói: "Anh cũng yêu em (!)."

...

*Đúng hơn thì là phát sóng trực tiếp - livestream, nhưng để mang lại cảm giác mượt mà rõ ý thì chơi livechym khiến tui cảm thất hợp lí nhất rồi đó các bạn.

(!) Thiệt sự không phải là từ 'Yêu' đâu, mà là từ 'Thích' đó, ban đầu mình định giữ nguyên là raw nhưng cứ đắng đo, mình edit xong rồi giấu trong một ngày chỉ để bình tĩnh tính toán, NHƯNG!!! Không bỏ 'Thích' thay 'Yêu' mình bức rức lắm các bạn.

Cái cảm giác mệt mỏi, khó thở, bồn chồn trong nguyên một ngày nó khiến mình không có tâm trạng mua đồ mới đón tết luôn. Nên bất chấp 5 chữ 1 dấu trong từ 'Thích' mình đã đổi sang 'Yêu'

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi