[ĐỒNG NHÂN NARUTO] LẠC VÀO THẾ GIỚI NARUTO

"Sao...không nói với tôi sớm?"Yumina tiu ngỉu. 

"Cô nói gì?"

"À không, không có gì..."

Con bé này...không sợ một tên tội phạm cấp S như hắn sao? Itachi thầm nghĩ.

Sau khi Yumina trả lời, Itachi nhanh chóng biến mất, như bốc hơi khỏi tầm mắt cô. Liền sau đó, Yumina cảm nhận lưng mình có một hơi ấm quàng vào, đồng thời chiếc dao Kunai kề sát cổ cô một cách nhanh nhẹn và dứt khoát. 

"Anh... Anh làm gì thế?"

"Cô không sợ tôi sao?" Nói xong, hắn ta giữ chặt vai cô và ghì chặt chiếc dao Kunai khiến cổ cô xuất hiện một vết máu rơm rớm.Yumina người cứng đờ. 

"Thả...thả tôi ra...!" Người cô bắt đầu đổ mồ hôi. Thấy biểu hiện đó của cô, Itachi thấy có chút hài lòng buông cô ra. Rốt cuộc thì con bé đó cũng biết sợ hắn...Nhưng, hắn đã không để ý rằng, tại sao hắn phải quan tâm rằng, liệu con bé Yumina này có sợ hắn hay không. 

"Đi theo tôi!"

"Không!!"

"Cô còn muốn bướng bỉnh nữa không?"

"Có... " Cô nói chưa hết, Itachi đã bật Sharingan màu đỏ cùng những hoa văn trên đôi mắt, khiến cô sợ hãi trả lời lại "À không...tôi...tôi sẽ đi cùng anh...!"

"Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn một chút".

Trên đường đi theo Itachi về hang ẩn náu của Akatsuki, Yumina thầm dứt cái vòng tay bằng mã não ra rồi vứt từng hạt xuống đường, để lại dấu vết cầu cứu. Thế nhưng, đi được một lúc vẫn chẳng thấy ai tới cứu cô, cô mím chặt môi. Ôi tiếc quá! Chiếc vòng mã não đó cô đã phải trả giá đắt mới mua được, giờ đã tan tành hết rồi!!! Hu hu! 

"Làm sao thế?" Itachi tinh ý hỏi. 

"Không, không có gì".

"Có phải cô luyến tiếc chiếc vòng này?"Itachi nhìn xoáy sâu vào đôi mắt ngạc nhiên của Yumina, ánh mắt sắc bén.

"Hả??"Cô trố mắt nhìn lòng bàn tay giơ ra của Itachi. Trên bàn tay hắn là dây cùng những viên mã não đỏ long lanh tuyệt đẹp rời ra. 

"Anh...anh... Tôi...tôi... Sao anh lại biết?"

"Cô đừng hòng qua mắt tôi."

Thì ra, Itachi đã phân thân ra làm hai, âm thầm nhặt từng viên một. Nói xong, Itachi liền đặt chúng trong túi hắn "Có lẽ để cô bất tỉnh rồi mang đi sẽ tiện hơn".

"Không...!"Chưa kịp để cô trả lời, hắn đã dùng Sharingan khiến cho Yumina ngất xỉu. 

Về tới hang ẩn náu của Akatsuki, Itachi đặt cô nằm xuống chiếc giường ở phòng hắn. Cuộc tập hợp giữa các thành viên của Akatsuki bắt đầu. Các thành viên lần lượt tập trung ở phòng họp ngay trung tâm ngôi nhà trong hang. Akatsuki lúc này có sáu thành viên, không tính đến Orochimaru đã rời nhóm. Nhóm gồm có: Pain (Bí danh của thủ lĩnh), Konan (trợ lí của thủ lĩnh), Itachi, Sasori, Zetsu và Kisame (Người đàn ông da xanh đi cùng Itachi). Cuộc họp diễn ra trong một hang động tối tăm mờ ảo, ánh nến chập chờn.

Pain:"Itachi, Kisame, việc bắt Cửu Vỹ Hồ Ly đến đâu rồi? "

Kisame:"Chúng tôi đã thất bại trong việc bắt Cửu Vỹ Naruto, Jiraiya đã phá được ảo thuật của chúng tôi và tới cứu Naruto".

Pain:"Thôi được, Cửu vỹ nên để sau khi bắt các Vỹ thú khác cũng được".

Kisame:"Tuy nhiên..."

Pain:"Tuy nhiên?"

Kisame:"Chúng tôi đã bắt được một chiến lợi phẩm ngay lúc đó. 

Pain:"Đó là gì?"

"Itachi, cậu nói đi!"

Itachi giọng thâm trầm: "Đó là một con bé có khả năng tự giấu Chakra và mùi của bản thân, 

hơn nữa còn có thể sử dụng Mộc độn".

Pain hình như dừng lại suy nghĩ, rồi nói: "Được! Các cậu làm tốt lắm! Itachi, hãy khống chế nó và sức mạnh của nó, chúng ta đang rất cần kẻ sử dụng được Mộc độn".

Itachi:"..."

Sasori lên tiếng:"Ta có một đề nghị, Itachi. Sau khi không cần đến nó nữa, hãy giao nó cho ta, ta đang cần người theo dõi có khả năng tự triệt tiêu mùi và Chakra như nó".

Cuộc họp kết thúc. 

Itachi về phòng mình, thấy Yumina vẫn đang ngủ yên, hắn lại gần bên cạnh cô. Trước mặt hắn là một cô bé 13 tuổi, khuôn mặt tròn non nớt, đôi mi dài và đen, mái tóc ngắn dày, dài đến ngang vai. Trên khuôn mặt biểu lộ vẻ ngây thơ, thế nhưng, trái ngược với khuôn mặt trẻ con ngây ngô của một đứa trẻ 13 tuổi, cô có vẻ lanh lợi và già dặn hơn.

Con bé này thật kì lạ...

Chợt Itachi nói, hắn không ngẩng đầu lên:

"Có chuyện gì, Kisame?"

"Ồ, không hổ danh là Uchiha! Biết là tôi ở ngoài này".

"Vậy có chuyện gì?" Itachi kiên nhẫn lặp lại câu hỏi.

"Cậu đang ngắm con bé đó?" Kisame thấy vô cùng kì cục, đó là Itachi đó sao? Itachi bình thường mà hắn biết, băng lãnh, lạnh lùng, và vô cùng tàn nhẫn, lại không có mối quan tâm đặc biệt đến những gì không phải là mục tiêu chính của hắn ta. Vậy mà đối với một con bé lạ mặt lại có biểu hiện như vậy?

"Vào vấn đề chính đi."Itachi hơi cau mày. Hắn thấy không cần thiết phải nói những thứ không liên quan đến nhiệm vụ.

Kisame không trêu nữa, đành nói:

"Được rồi! Như thủ lĩnh nói, tôi với cậu sẽ tách ra, thay vào đó, cậu sẽ hành động chung với con bé kia, còn tôi sẽ cùng nhóm với Sasori. Kể từ sau khi Orochimaru rời khỏi Tổ chức, Sasori đã phải hoạt động đơn lẻ. Cậu thấy thế nào?"

"Được."Itachi đáp. 

"Hả?? Sao lại thế??" Yumina chợt mở mắt bật dậy. Rồi, thấy mình bị hớ, lại nằm xuống nhắm mắt như thể cô chưa tỉnh dậy sau cơn mê. Làm ơn, đừng có bắt cô đi làm nhiệm vụ với những tên tội phạm chứ?

"Cô giả vờ thế là đủ rồi, mau dậy đi!" Itachi thực ra đã biết rõ, từ lúc hắn vào phòng, là cô đã tỉnh rồi. Đã vậy, khi hắn nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt cô trở nên ngượng ngịu, và đôi má ửng hồng nữa chứ! Itachi lại nhịn cười, nhưng không để cho Kisame và con bé ấy biết điều đó.

Yumina đành mở mắt đầy bất lực, cô ngồi dậy, nhìn Itachi, một hồi lâu mới nói:

"Tôi, tôi có tài cán gì đâu mà các người bắt tôi đi? Tôi thực sự muốn về nhà...!"

"Ái chà! Xem ra con nhóc này không phục tùng chúng ta rồi! Hay để Quỷ tượng rút sạch Chakra của nó ra?" Kisame, nghĩa là Cá mập, liền lên tiếng dọa. 

"Không...không! Tôi đi...tôi đi là được mà!!" Sau câu nói của Kisame, Yumina lập tức sợ xanh mặt, liền xua xua tay.

"Được rồi! Quyết định thế đi!"

***************

Bên phía Làng Lá, họ đã bắt đầu cử hai nhóm Anbu để đi giải cứu Yumina. Sakura, Ino, Choji, Shikamaru, Kiba, Hinata, Shino và Naruto đều lo lắng cho cô bạn từng học cùng lớp của mình, Yumina. Cả Kibi, Hatsune và thầy Yamato - đồng đội của Yumina cũng vậy. Chouji- cậu bạn tốt của cô nhìn trông như sắp khóc, Sakura thì đi đi lại lại lo sốt vó, Ino, Hinata, Shikamaru và Kiba cũng lo, còn Shino thì trầm ngâm suốt từ nãy tới giờ. Naruto tốt bụng thì nghiến chặt răng, cậu không thể để Yumina cứ thế bị bắt đi được, cậu sốt sắng đòi đi cứu cô, nhưng Sakura bình tĩnh sáng suốt hơn nên đã cản Naruto lại và giải thích rằng bọn chúng là tội phạm cực kì nguy hiểm.

Ngay lúc mọi ngườ i- các nhóm ninja đã tốt nghiệp trường Ninja năm trước đang lo về vụ bắt cóc Yumina, thì lại đến chuyện Sasuke nằm viện, chấn thương do chính kẻ bắt cóc Yumina, Itachi, anh trai của cậu đánh. Một thời gian sau, Sasuke quyết định rời bỏ Làng Lá và đi tìm nguồn sức mạnh cho mình, mặc cho Naruto ngăn cản và thất bại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi