[ĐỒNG NHÂN NỮ HOÀNG AI CẬP] SÓNG GIÓ AI CẬP

Chương 19: Bẫy trong bẫy (2)

Author: Lakshmi

Cả thủ đô Hattusa đang say giấc trong màn đêm tĩnh mịch, trên đường phố vắng lặng chẳng có lấy một chiếc bóng. Ấy vậy mà lại có tiếng vó ngựa dồn dập gõ trên nền đất đá vang lên rất rõ ràng, nhất là vào thời khắc yên tĩnh như đêm nay.

Con ngựa suýt chút nữa là tông thẳng vào cánh cổng của phủ hoàng tử khiến hai tên vệ binh canh gác phải giật mình né ra, tốp lính đi tuần nghe thấy động tĩnh cũng nhanh chóng chạy đến, "Ngươi là ai? Đêm khuya đến phủ hoàng tử làm gì?"

Kẻ kia ghìm cương để khống chế con ngựa đang hoảng loạn vì những mũi giáo sắc bén trước mặt, hắn lớn tiếng quát: "Ta là cận vệ của ngài Hasas, mau báo với điện hạ Quốc vương bị ám sát!" Sợ đám vệ binh không tin, hắn móc từ ngực áo ấn tín của Hasas rồi ném về phía bọn họ.

Sau khi xác nhận thân phận người vừa đến, vệ binh lập tức mở cổng phủ để hắn vào. Luca là người đầu tiên nhận được tin tức, hắn vội vã chạy đến phòng Ismir để báo tin.

Trước khi hắn kịp lên tiếng thì cánh cửa đã bật mở, Ismir đã sẵn sàng với y phục chỉnh tề. Hắn vừa đẩy cửa vừa dặn dò Isis: "Khi ta không ở đây, nàng nhất định không được phép rời khỏi phủ nửa bước."

Isis khoác vội chiếc áo choàng của Ismir quanh mình, "Vâng, tôi hứa!"

Ismir nhìn nàng lần cuối rồi vội vã bước đi, "Tình hình trong cung thế nào?" Hắn nhận lấy thanh kiếm Luca đưa đến dắt bên hông.

"Quốc vương bị thương nặng đang được các Thái y chăm sóc, ngài Hasas đã phong toả hoàng cung nhưng vẫn chưa bắt được thích khách. Vương phi và công chúa đều bình an." Luca chạy theo phía sau chủ nhân.

"Kẻ nào làm?" Cùng lúc này Ismir đã đến sảnh chính, thuộc hạ của Hasas vẫn ngồi trên ngựa đáp thay Luca, "Thưa điện hạ là các nữ nô lệ đến từ Mitanni."

Đôi mắt đẹp dần nheo lại, dự cảm của Ismir đã đúng lần ám sát này nhất định có liên quan đến Gidantash, những nữ nô lệ đó chính là tặng phẩm hắn dâng lên cho Quốc vương, "Đã phái người canh chừng phủ Đại hoàng tử chưa?"

Thuộc hạ của Hasas đáp: "Đại nhân Hasas đã điều binh bao vây phủ ngài ấy, nghe người hầu báo ngài Gidantash vẫn đang ngủ say."

Giờ phút quan trọng này mà hắn có thể ngủ được sao? Ismir nghi hoặc nhìn về phía hoàng cung đằng xa, bỗng nhiên một cột khói lạ đập vào tầm mắt hắn, "Thích khách phóng hoả ư?"

"Không ạ..." Tên ấy cũng hoang mang xoay đầu lại, "Chết tiệt, chúng ta mau đi thôi!"

Khi hắn được lệnh đi báo tin thì cục diện trong cung đã tương đối an toàn, vì sao bây giờ lại xuất hiện cột khói, phải chăng đã có biến cố gì sao?

Ismir cưỡi lên con ngựa đầy tớ vừa dắt đến, nhìn thoáng qua Luca đang chuẩn bị đi theo, "Ngươi ở lại đây, Luca."

Luca hơi sững sốt nhìn chủ nhân vài giây nhưng ngay lập tức đã hiểu được ý tứ của Ismir, hắn quỳ một chân đáp: "Tuân lệnh!"

"Đi thôi!" Ismir ghì cương xoay đầu ngựa, dẫn theo đám lính cận vệ tiến thẳng về phía hoàng cung.

Isis xuất hiện từ hành lang dẫn vào sảnh chính nhìn thấy Luca còn ở phủ khiến nàng ngạc nhiên, "Sao ngươi không đi cùng điện hạ?"

Luca xoay người đáp: "Điện hạ muốn tôi ở lại bảo vệ công nương."

Quốc vương bị thương chưa rõ sống chết, ngôi vị Thái tử chưa định chủ nhân, bây giờ hoàng cung lại bốc cháy. Nếu kẻ nào có dã tâm làm phản thì đây chính là lúc thích hợp nhất để giết vua giành ngôi báu.

Ismir hoàn toàn có thể dẫn theo toàn bộ quân lính để kiểm soát tình hình, dù thủ lĩnh cấm vệ quân Hasas là trung thần nhưng sử dụng người của mình để trấn áp vẫn đáng tin hơn. Nhưng Ismir lại lo lắng cho Isis nên mới chấp nhận chia 1/3 binh lực trấn giữ tại phủ.

Những lời nói của Luca chẳng khiến Isis mảy may cảm động, "Vậy à!" Nàng thờ ơ đáp lại.

Trận náo động vừa rồi khiến mọi người trong phủ đều thức giấc, trong khi Luca bố trí quân lính bảo vệ phủ thì Isis lại đang thưởng thức bữa ăn khuya bên hồ nước. Bà Mugla đặt vào tay nàng một ly rượu mật ong ấm áp, nhẹ nhàng trấn an Isis: "Xin công nương đừng lo, điện hạ sẽ nhanh chóng quay lại thôi."

Isis bưng ly rượu bằng cả hai tay rồi uống một ngụm nhỏ, "Mong là bà nói đúng!"

Nghe thì có vẻ nàng đang sốt ruột nhưng người ta sẽ chẳng tìm thấy chút lo lắng nào trong đôi mắt tuyệt đẹp của nàng. Vì thời khắc này chính là lý do Isis đã nhẫn nhịn bấy lâu nay!

Sau khi quyền lực bị thu hồi chỉ bằng một mệnh lệnh, có lẽ Gidantash đã nhận ra mơ ước ngồi lên vị trí Thái tử của hắn rất xa vời. Một khi Quốc vương vứt bỏ quân cờ hết giá trị thì Gidantash sẽ chẳng khác gì tên nô lệ bị chủ đuổi khỏi nhà.

Công sức bao năm qua lại hoá thành dã tràng kéo xe cát, còn gì đau đớn và tức giận hơn?

Lúc nãy Isis đã suýt bật cười khi nghe ai đó nói Gidantash đang ngủ, không đâu, lúc này hắn bận rộn đến mức chẳng còn tâm trí để nghỉ ngơi. Cột khói đen dày đặc bốc lên từ hoàng cung là minh chứng rõ ràng nhất cho một cuộc giao chiến đẫm máu.

Nàng thở dài đầy tiếc nuối, Isis tự tay gầy dựng màn kịch hay nhưng chẳng thể tận mắt thưởng thức. Isis nhắm mắt lại tựa người vào đệm mềm rồi đặt ly rượu sang một bên, nàng vẫn còn cuộc chiến của riêng mình ở đây.

Ở thời đại này phụ nữ chỉ là thứ đồ trang sức để tô điểm thêm cho vẻ kiêu hãnh của đàn ông, các nàng luôn bị xem là hàng hoá có thể thoải mái sang tay nhau. Nhưng chính những người phụ nữ mong manh yếu đuối ấy, đôi khi lại là thứ vũ khí đáng sợ nhất.

Ngôn ngữ bí mật giữa nàng và Lita đã phát huy tác dụng ở những buổi gặp mặt ít ỏi, Lita vâng lệnh nàng mà gieo thứ hạt giống chia rẽ giữa lòng Hattusa. Sau bao nhiêu ngày nuôi trồng vun đắp, cuối cùng Isis đã có thể thu hái quả ngọt.

Đêm nay nữ nô ám sát, Gidantash đảo chính, tất cả đều có bàn tay của Isis can thiệp!

Số người trong viện nguyên lão ủng hộ Gidantash làm Thái tử không hề nhỏ, nhất là khi sự bất mãn với Quốc vương đương nhiệm ngày một gia tăng. Gidantash đã huy động quân riêng và mượn tư binh của những kẻ ủng hộ để tấn công vào hoàng cung.

Thật ra hắn vốn chỉ mới âm mưu chứ chưa thật sự hạ quyết tâm cướp ngôi, nhưng nếu có người ngày ngày khoét sâu thêm vết thương của kẻ sắp bị vứt bỏ như hắn thì làm sao đây? Kết quả chỉ có một, con chó bị truy đuổi đến đường cùng sẽ cắn lại.

Còn gì có sức mạnh khủng khiếp hơn những lời thì thầm ngọt ngào bên gối, rót vào tai đấng nam nhân như mật hoa đầu mùa. Tì thiếp của Gidantash, sủng thiếp của các trưởng lão và những nữ nô đến từ Mitanni tất cả bọn họ đều bị Isis gián tiếp ám thị thông qua Lita.

Nghệ thuật của ngôn từ thật đáng sợ, có thể điều khiển trí óc người khác một cách vô hình.

Trong lòng Isis nở nụ cười thoả mãn, nàng mở mắt ra ngắm bầu trời đêm bị mây đen bao phủ. Sau đêm nay ngôi vị Thái tử sẽ được định đoạt, nữ thần may mắn sẽ mỉm cười với ai? Ismir hay là Gidantash?

Dù ai thắng thì Isis cũng không có cơ hội nhìn thấy, vì lúc này đây tiếng binh khí va chạm đã truyền đến tai nàng. Không chỉ có nàng là nghe thấy, bà Mugla và đám người hầu cũng nhận ra điều bất ổn.

Cùng lúc đó có hai ba tên lính chạy về phía nàng, chúng quỳ gối trước Isis rồi báo: "Thưa công nương, chúng ta bị tập kích, xin người hãy di chuyển vào nội điện để tránh giao tranh."

Bà Mugla vội vàng đỡ Isis đứng dậy, "Mugla, bảo đám người hầu đừng chạy loạn, sẽ chỉ làm vướng chân binh sĩ mà thôi!"

Bà Mugla lùa đám người hầu tập trung lại một nơi rộng rãi vốn là sảnh phụ trong nội điện, trông ai cũng tái mặt vì sợ sệt. Mấy đứa trẻ thì không cần phải nói, kinh hãi tới mức trốn biệt sau lưng đám người lớn.

Dù biết không nên an ủi chúng nhưng Isis vẫn không kìm được lòng mình, nàng xoa đầu một đứa gần nhất, "Đừng sợ, ta hứa các em sẽ bình an!"

"Hu hu, công nương Iris!"

Một đứa bắt đầu thì những đứa khác cũng khóc theo, vì ngại thân phận của nàng nên chúng không còn đeo bám Isis như trước. Nhưng giờ phút này chúng đã quên hết tất cả, ùa vào lòng nàng nức nở.

Isis bất đắc dĩ ôm cả bọn vào lòng an ủi, nữ vương Amazon đã hứa với nàng chỉ dùng bạo lực với binh sĩ và không làm tổn thương người vô tội. Đám nhóc này và cả bà Mugla đều sẽ bình an thôi, Isis thầm nhủ trong lòng như thế.

Tiếng bước chân dồn dập càng lúc càng gần, chỉ bằng mấy cú vung kiếm Hippolyta đã giải quyết được đám lính bảo vệ các nàng. Những tiếng la hét hoảng sợ vang lên khắp nơi, khung cảnh trước mặt bọn họ dần nhuốm màu máu.

Nữ vương của Amazon nhìn thấy người thiếu nữ xinh đẹp đang chắn trước mặt những người khác thì nở nụ cười tàn nhẫn, "Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi, Thứ phi của Ismir!"

Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng Isis vẫn bị chấn động bởi thân hình cao lớn uy dũng của nữ vương Amazon. Nàng ta mặc áo giáp bạc sáng chói, đầu đội mũ trụ chân đi giày da. Thanh gươm dài trên tay nàng ta vẫn còn đang rỉ máu xuống sàn nhà, không biết nó đã lấy mạng bao nhiêu binh lính Hittite rồi.

Bà Mugla vội kéo nàng ra sau lưng bà rồi hét lớn: "Các ngươi còn đứng đó làm gì, mau bảo vệ công nương..."

"Dừng lại Mugla, bà làm thế chỉ khiến những người khác hy sinh vô ích thôi." Trong thời khắc này sự bình tĩnh gần như tuyệt đối của nàng càng khiến kẻ khác phải run sợ.

"Công nương..." Bà Mugla xoay đầu lại nhưng nhận được cái lắc đầu từ Isis, bà biết nàng nói đúng. Dù tất cả đám người hầu tiến lên bảo vệ nàng thì kết cục cuối cùng đều sẽ bị giết.

"Người ngươi cần là ta, tha cho bọn họ đi!" Isis bước dần về phía Hippolyta.

Nữ vương Amazon không trả lời, khi nàng ta vươn tay định bắt lấy Isis thì một thanh kiếm từ đâu phóng đến cản đường nàng ta, "Luca!" Bà Mugla vui mừng la lớn.

Sự xuất hiện của Luca khiến mọi người đều vui vẻ ngoại trừ Isis, "Công nương, mau tránh ra!" Luca hét lên rồi lao đến.

Nhưng Hippolyta đã nhanh tay hơn hắn, nàng ta vừa bắt lấy Isis đang lùi lại vừa đỡ cú chém từ Luca, "Tên phiền phức này!"

Nữ vương nhấc chân đạp một cú thật mạnh vào bụng Luca khiến hắn ngã sóng xoài trên đất, với vẻ mặt hung dữ và sự tức giận điên cuồng Hippolyta quay ngược thanh kiếm định đâm Isis trong lòng, "Ngươi hãy báo với Ismir, hắn giết em gái ta thì hãy nhận lấy xác của vợ hắn!!!"

Tốc độ ra tay của Hippolyta rất nhanh khiến Isis cảm nhận rõ mũi kiếm như gần bên da thịt, nàng hoảng sợ tột độ nhắm mắt lại đón chờ cơn đau báo tử. Không phải chứ, trong kịch bản đâu có vụ nàng bị 'giết'?

"Em gái ngươi còn sống!!!" Luca không thèm quan tâm đến thương thế của mình, gấp gáp hét lớn.

Cùng lúc đó thanh kiếm đã đâm vào vai trái của nàng, mũi kiếm suýt chút nữa đã sượt qua tim. Cơn đau truyền đến khiến Isis tái mặt, nàng cắn răng để bản thân không mất đi ý thức. Máu từ vết thương thấm đẫm y phục, nhuộm đỏ chiếc áo choàng của Ismir.

"Nếu ngươi nói dối, lần sau nàng ta sẽ không may mắn thế này đâu!" Hippolyta từ tốn rút mũi kiếm ra khỏi bờ vai thon thả của Isis.

Luca đi trước dẫn đường, thỉnh thoảng lại xoay đầu quan sát tình trạng của Isis. Hippolyta giữ nàng làm con tin, nàng ta xé vội một mảnh vải rồi cầm máu tạm thời cho Isis.

Nhìn bề ngoài vết thương đổ nhiều máu có vẻ rất nghiêm trọng nhưng thực tế thì vết thương không sâu và đã tránh được phần lớn chỗ trọng yếu. Cơn đau nơi bả vai vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng của Isis, nàng biết Hippolyta đã khống chế lực đạo rất tốt làm giảm thiểu tối đa thiệt hại của mũi kiếm.

"Ta nhất định sẽ tạ lỗi với nàng!" Hippolyta giả vờ cúi đầu nhìn Isis nhưng thực ra là đang xin lỗi nàng.

Cả hai đều không ngờ đến sự xuất hiện của Luca lúc đó, Isis có thể hiểu được hành động đâm nàng của nữ vương. Nhưng cơn đau đang lấn át hết mọi cảm xúc của Isis, nàng suy yếu khẽ gật đầu.

"Ngươi nên đi nhanh lên, theo ta thấy thì công nương của ngươi không chịu đựng được lâu đâu!" Hippolyta lạnh giọng với Luca đang xoay đầu.

Hắn nhìn vết thương trên vai Isis rồi lại nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch của nàng thì mím môi, đây là lần thứ hai hắn trông thấy nàng như vậy. Luca nhanh chóng dẫn đám người Hippolyta đến phòng làm việc, sau vài động tác di chuyển đồ vật thì một trong những giá sách bất ngờ chuyển động để lộ ra một thông đạo dẫn xuống dưới.

"Ngươi xuống trước!" Hippolyta kề sát thanh kiếm lên cổ Isis, không hề khoan nhượng đẩy Luca về phía cầu thang tối tăm.

Luca cầm đuốc đi xuống trước, Hippolyta mang theo Isis và vài thuộc hạ theo sau. Nhà giam dưới lòng đất hết sức ẩm thấp còn phảng phất mùi hôi thối nồng nặc không sao chịu nổi.

Hulia nằm im trên mặt đất dơ bẩn, mái tóc xoăn đen bết lại che phủ gương mặt. Y phục trên người nàng ấy không có chỗ nào lành lặn, bên dưới quần áo là dấu tích của những trận đòn roi khắc nghiệt.

Khi Luca mở cửa phòng giam, Hippolyta lập tức chuyển nàng cho thuộc hạ rồi lao đến bên cạnh em gái, bàn tay nữ vương run rẩy hết sức cẩn thận chạm vào Hulia, "Hulia, em gái bé nhỏ của ta!"

Nghe được giọng nói quen thuộc khiến Hulia đang mê mang cũng phải tỉnh dậy, nàng không dám tin vào điều mình nhìn thấy, "Vương tỷ!"

Những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên khuôn mặt Hippolyta, nàng ta dùng kiếm chặt đứt xiềng xích trên tay chân em gái. Cẩn thận bọc Hulia vào một tấm vải sạch rồi bế ra ngoài, khi đi lướt qua Luca nữ vương lạnh lùng hạ lệnh: "Giết hắn đi!"

"Đừng, ngươi đã nói chỉ muốn giết ta cơ mà." Isis gắng sức vùng vẫy, thật lòng nàng không muốn xin hộ cho Luca đâu nhưng dù gì hắn đã từng muốn cứu mạng nàng.

Nữ vương liếc Isis một cái rồi hất cằm với thuộc hạ, "Giam hắn ta lại, để hắn báo với Ismir rằng những gì chủ nhân hắn gây ra cho Hulia, ta sẽ trả lại trên người vợ hắn gấp bội."

"Không, các người giết ta đi, ta chính là kẻ đánh Hulia. Công nương không biết gì hết, mau thả nàng ấy ra!" Luca bất lực bị nhốt vào phòng giam của Hulia, la hét trong nỗi tuyệt vọng khi Isis bị mang đi.

Cứu được Hulia khiến nữ vương chẳng còn thiết tha gì với chém giết, một hiệu lệnh vang lên đã khiến toàn bộ thuộc hạ rút lui. Nàng ta đưa Isis và Hulia rời khỏi Hattusa theo đường cống thông ra ngoài ở phía nam, sau khi dùng kiếm chém đứt rào chắn là có thể qua được.

Ngoài thành đã có người chuẩn bị ngựa sẵn cho họ, đoàn người điên cuồng phi nước đại trong màn đêm tăm tối. Đột nhiên tiếng kèn hiệu vang lên giữa không gian rộng lớn, nối đuôi nhau trải dài khắp kinh thành Hattusa.

Dù bị dòng xóc khiến vết thương lại chảy máu nhưng Isis vẫn cố thều thào: "Nguy rồi, truy binh sẽ sớm đuổi đến đây thôi, mau mau tách ra."

Trong kế hoạch chạy trốn, bọn họ chưa từng nghĩ sẽ thoát khỏi Hittite ngay trong đêm, rời khỏi Hattusa đã là một kỳ tích hiếm có. Kịch bản khi bị đuổi theo là chia lực lượng làm hai nhóm, thuộc hạ sẽ đưa Hulia đến trang viên ngoại ô phía đông lánh nạn, còn Hippolyta sẽ mang theo Isis chạy về đầu nguồn con sông Marassantiya để cắt đuôi.

Chỉ cần kéo chân truy binh một lúc để phía Hulia đủ thời gian chạy trốn, sau đó Hippolyta và Isis sẽ nhảy xuống sông thoát thân. Dù con sông chảy rất siết nhưng nàng tin tưởng vào khả năng bơi lội của Hippolyta.

Đúng như nhận định của Isis, truy binh rất nhanh đã tìm thấy tung tích của các nàng. Bụi đất mù mịt dưới vó ngựa dồn dập, đoàn quân phía sau càng lúc rút ngắn khoảng cách với các nàng.

Hai tay Isis đã bị Hippolyta trói lại từ trước, cả cơ thể bị cố định trong lòng nàng ta. Nàng cố gắng nheo đôi mắt nhìn ra phía sau, khi nhìn thấy mái tóc bạch kim lấp lánh dưới ánh trắng thấp thoáng nàng đã rất kinh ngạc.

"Là Ismir!" Isis ngẩng đầu lên khẽ báo cho Hippolyta.

Nữ vương cau mày vẫn ra sức thúc ngựa chạy về phía trước, "Có lẽ bọn họ đã thất bại."

Bọn họ chính là nô lệ đến từ Amazon, việc phóng hoả hoàng cung là một trong hai nhiệm vụ được Hippolyta giao cho họ để thu hút sự chú ý. Nhiệm vụ còn lại chính là nhân lúc hỗn loạn giết chết Ismir!

"Cứu tôi với, cứu tôi với!" Đã diễn thì phải diễn cho trót, Isis cố gắng dùng hai tay bị trói bám lấy vai Hippolyta rồi nhoài người ra sau gọi lớn. Giọng điệu bi thương đến bất lực khiến người ta vô cùng chua xót.

Nếu nữ vương không biết kế hoạch này do nàng

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi