[ĐỒNG NHÂN NỮ HOÀNG AI CẬP] SÓNG GIÓ AI CẬP

Chương 46: Giữ vững lời thề

Author: Lakshmi

Isis vỗ nhẹ lên người hai đứa trẻ ru giấc cho chúng, không biết trong mơ bọn chúng đã thấy gì mà hai chiếc miệng nhỏ xinh liên tục chúm chím. Có lẽ vì là song sinh nên giờ giấc sinh hoạt của hai đứa trẻ rất giống nhau, ăn cùng ăn ngủ cùng ngủ chẳng hề lệch đi một giây nào.

Ari nhẹ nhàng tiến đến gần, cúi đầu bẩm báo: "Lệnh bà, bệ hạ đang chờ người."

Nàng gật đầu với bà rồi kéo chiếc chăn lên ngang bụng bọn trẻ, giao chúng cho Ari và Lita rồi tiến thẳng đến phòng nghị sự. Vì để thuận tiện cho Isis chăm sóc cặp song sinh nên những buổi thảo luận luôn được diễn ra trong cung của nàng.

Hassan khom lưng chào nàng khi Isis bước qua ngưỡng cửa: "Lệnh bà!" Mọi người đã tập hợp đầy đủ chỉ còn thiếu mỗi mình nàng.

"Ừ, chúng ta bắt tay vào việc thôi. Carol, phiền em làm thư ký ghi chép lại nhé!" Isis ngồi xuống ghế tựa, đánh mắt về phía Carol.

Cô bé ngẩng đầu lên từ thư án, nâng cao chiếc bút lông trên tay hết sức hào hứng đáp lại: "Em đã sẵn sàng." Trong lần tụ họp đầu tiên, Carol đã chọn cho mình vị trí hữu ích nhất khi lắng nghe và tập hợp những ý kiến thảo luận thành một văn bản hoàn chỉnh.

Từ lâu Memphis và Isis đã muốn cải tổ bộ máy cai trị một cách toàn diện nhưng chưa thể thực hiện được bởi nhiều nguyên nhân khác nhau. Cùng với sự thay đổi của triều đại thì tất cả những điều kiện thuận lợi đều đã tập hợp đầy đủ, bọn họ quyết định đã đến lúc phải thay đổi bộ mặt của chính quyền sở tại.

Đầu tiên là khống chế các thế lực quan lại trong triều, dùng người này để trấn áp người kia bằng những mối quan hệ lợi ích chồng chéo phức tạp. Sau đó là từ từ tiến hành loại bỏ các thành phần hủ bại cũng như tham ô vẫn còn tồn tại giữa quần thần, tuy sẽ tốn nhiều công sức nhưng bọn họ bắt buộc phải làm.

Công cuộc cải tổ quan lại phải được thực hiện song song với việc đào tạo và tuyển chọn nhân tài mới, ý tưởng về ngôi trường dành cho dân thường của Isis đến lúc này mới phát huy được công năng. Trước mắt nàng không thể xây dựng một công trình to lớn như vậy chỉ để phục vụ cho việc học của dân thường, chắc chắn sẽ vấp phải sự phản đối đến từ tầng lớp quý tộc vừa bị đàn áp.

Memphis đã thay đổi ý tưởng của nàng một chút bằng cách biến các trại trẻ mồ côi trong thành Thebes thành trường nội trú dành cho mọi tầng lớp trong xã hội. Lứa học sinh đầu tiên chính là những đứa trẻ sống ngay trong trại tế bần, vừa tận dụng được cơ sở vật chất có sẵn vừa thay đổi quan điểm việc học chỉ dành cho giới thượng lưu.

Các cung nữ già phục vụ lâu năm trong cung và giới tăng lữ cao tuổi không được trọng dụng ở các thần điện nhỏ lẻ chính là đội ngũ giảng viên giàu kinh nghiệm và thiết thực nhất cho đám trẻ ở trường. Trong đầu bọn họ là khối lượng kiến thức khổng lồ được tích lũy qua nhiều năm tháng phục vụ trong hoàng cung và các thần điện, họ không chỉ thành thạo chữ viết mà còn tinh thông những môn học cơ bản cũng như phép tắc lễ nghi thường dùng.

Không ai có thể ngờ đến những cuộc đời vốn dĩ đã rơi vào dĩ vãng, nay lại một lần nữa bước ra ngoài ánh sáng và trở nên nổi bật.

Muốn thay đổi đất nước, phải thay đổi từ gốc rễ cội nguồn. Việc cải tổ phải được thực hiện từ các cấp thấp nhất rồi mới có thể tiến dần đến cấp trung ương.

Hassan không định để tập tục kế thừa chức vị tiếp tục diễn ra nhưng mọi thứ đều phải làm từng bước một, đầu tiên là giải quyết đám quan lại ở cấp địa phương. Những nhân tài trẻ tuổi được tìm thấy trong tầng lớp dân thường sẽ là những lựa chọn hoàn hảo để thay thế các chức vụ còn trống sau khi xử lý quan tham.

Hondo không chỉ muốn thu hút người tài ở tầng lớp dưới mà còn phải chiêu mộ ở những tầng lớp trên, thế hệ trẻ có khao khát giữ vững uy danh của gia tộc sẽ tìm mọi cách để đảm nhận một chức quan trong triều. Quy tụ tất cả những người đó lại một chỗ, thay đổi suy nghĩ cũ và làm phong phú dự định mới sẽ khiến đất nước này ngày càng phát triển phồn vinh hơn.

Những trang bản thảo dài dằng dặc được Carol viết ra không khiến cô bé mệt mỏi, điều mà cô đang ghi chép mai này sẽ trở thành một phần lịch sử. Giờ cô đã hiểu lý do vì sao Pharaoh Memphis có thể sáng tạo ra một vương triều sáng chói như thế, bao quanh hắn là những con người kiệt xuất với tư tưởng tiến bộ luôn hết lòng lo lắng cho dân chúng.

Lệnh bà Isis giống hệt với những ghi chép mà cô bé đã đọc được, nàng chính là chỗ dựa vững chắc nhất ủng hộ Pharaoh trên con đường chông gai sắp tới.

"Đúng là không còn cách nào tốt hơn đề xuất của Hondo, chúng ta cứ làm như thế." Memphis gật đầu chốt hạ phương án cuối cùng, đồng thời kết thúc luôn buổi hội họp dài hơi này.

Hassan giúp Carol thu dọn lại những ghi chép về cuộc họp rồi cáo từ, hiện tại hắn đã là Tể tướng và là người đàn ông đã lập gia đình nên không thể tiếp tục ở lại trong cung của Isis. Memphis đã ban cho hắn một dinh thự rất gần hoàng cung làm quà đám cưới, đây cũng là nơi Dalilah và Risi đang ở.

Khi Isis trở về phòng em bé thì Saul và Ravic cũng vừa dậy, nhìn thấy mẹ khiến cặp song sinh trở nên năng động hẳn lên liên tục khua khoắng tay chân. Nàng mỉm cười bế Saul vào lòng, hôn lên bầu má ửng hồng của đứa trẻ: "Đói bụng chưa nào? Ari gọi nhũ mẫu đi!"

Mấy nhũ mẫu nhanh chóng được đưa tới, hai đứa trẻ ngoan ngoãn tận hưởng bầu sữa thơm ngon trong khi mẹ chúng dùng bữa tối. Sức khoẻ của nàng đang dần dần hồi phục nhưng vẫn phải chú ý điều dưỡng, mỗi ngày Hassan đều sẽ bắt mạch cho nàng để đảm bảo mọi thứ vẫn tốt.

Sau khi mẹ con nàng đã no nê, cặp song sinh được đặt trên đệm mềm kê cao đầu quay mặt về phía bờ sông Nile để hóng mát. Isis nằm bên cạnh các con con, khe khẽ gãi bụng cho chúng dễ tiêu sữa.

Saul nhanh chóng ợ một cái rõ to, còn Ravic thì lim dim hưởng thụ. Nhìn hai con khỉ nhỏ ấy ngày ngày mạnh khoẻ là trái tim của nàng đã rộn ràng niềm vui: "Chẳng ai sướng bằng các con đâu!"

Nàng mắng yêu chúng một câu rồi điểm nhẹ lên mũi Ravic khiến thằng bé khụt khịt chiếc mũi ra chiều không hài lòng lắm. Ánh trăng đêm nay lành lạnh, chiếu rọi con sông Nile lấp lánh trong đêm tối.

Những đôi mắt màu hổ phách mở to nhìn ngắm cảnh vật trước mắt, nhưng bọn trẻ lại chẳng biết rằng trong mắt nàng không có gì đẹp bằng bọn chúng. Bất chợt có một khuôn mặt xuất hiện từ phía sau khiến cả Saul và Ravic phải ngước mắt lên nhìn, mới bốn tháng tuổi nhưng bọn chúng đã biết phân biệt lạ quen, vừa nhận ra Memphis đã lập tức kêu lên mấy tiếng.

"Biết quen nên kêu à?" Memphis trừng mắt với đám trẻ, hai nhóc này lớn thật nhanh mái tóc cũng bắt đầu dài ra rồi.

Isis nâng người ngồi dậy, hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của em trai: "Đệ vẫn chưa về cung sao?"

Hắn di chuyển ra đằng trước chiếc đệm rồi ngồi bệt xuống đất, dùng hai tay che mặt chơi trốn tìm cùng với tụi nhỏ. Tiếng cười khằn khặc trong trẻo của chúng vang lên cuốn bay những lo toan nặng nhọc trong lòng Memphis.

"Nán lại trò chuyện với Carol một lát, trước khi về đệ muốn đến đây xem tụi nó." Memphis tiếp tục chơi đùa với chúng, sẵn tiện trả lời nàng.

Hoàng tỷ của hắn vẫn không chấp nhận để Saul và Ravic mang thân phận hoàng tử, nàng cũng chẳng chịu để Hattusili II nhận lại con. Hệt như lần ký kết giao ước ở Kadesh, Memphis không thể hiểu nổi suy nghĩ của nàng.

Isis đã âm thầm nuôi dưỡng bọn trẻ trong bí mật, thậm chí là che giấu sự tồn tại của chúng với triều thần. Dường như nàng đã có một kế hoạch nào đó dành riêng cho các con nhưng lại không để cho hắn biết.

Chính điều đó đã khiến Memphis ngày đêm lo lắng, một cảm giác bất an lúc nào cũng thường trực trong lòng.

"Haizz, tình yêu của tuổi trẻ thật mơ mộng." Isis giả vờ thở dài trêu chọc, mối quan hệ của đôi gà bông ấy đang tiến triển tốt đẹp.

Thỉnh thoảng vẫn còn những tranh cãi bất đồng ý kiến nhưng cả hai đều biết cảm thông và chia sẻ cho nhau. Nếu cứ tiếp tục như thế, chẳng mấy chốc Carol sẽ không thể rời xa Memphis được nữa mà chọn cách quên đi thế giới cũ để ở lại nơi đây.

"Hoàng tỷ này, tỷ có điều gì giấu đệ phải không?" Hắn đã thôi chọc cười lũ trẻ, ngồi khoanh chân dưới đất nhìn nàng.

Vừa rồi Memphis đến tìm Carol là để hỏi cô bé về biểu hiện gần đây của nàng có gì khác lạ hay không, so với hắn ở tách biệt một cung khác thì Carol chính là người luôn kề cận bên nàng. Nhưng cô bé ấy lại chẳng để ý sâu xa được như vậy nên đã không thể cho hắn câu trả lời như ý.

Isis vươn tay vuốt gọn làn tóc mai loà xoà trước trán Memphis, mỉm cười dịu dàng: "Ta thì có chuyện gì giấu đệ chứ."

Memphis thoáng cau mày, đây không phải là điều hắn muốn nghe: "Rốt cuộc tỷ đang hoạch định tương lai gì cho bọn trẻ, vì sao không chịu cho chúng mang thân phận hoàng tử Ai Cập để ngăn việc Hattusili II tranh giành bọn chúng?"

Nghe nói bên Hittite cũng đang rất sốt ruột vì tình trạng độc thân của Quốc vương, không như hắn đã có Carol bên cạnh thì bên cạnh Hattusili II chẳng có lấy một bóng hồng lai vãng. Nếu Memphis không biết Saul và Ravic là con ruột của Ismir, có lẽ hắn đã thật sự tin vào lời đồn Hattusili II thích đàn ông.

Để dập tắt những tin đồn thất thiệt đến một lúc nào đó Hattusili cũng phải lập Chính phi hoặc đòi lại đám trẻ, nhưng hắn ta đã từ chối rất nhiều lời đề nghị liên hôn béo bở để duy trì tình trạng 'ở giá' của mình. Thế thì chỉ còn cách thứ hai, việc Ismir công khai sự tồn tại của đám trẻ là chuyện sẽ sớm xảy ra thôi.

Trước khi Saul và Ravic bị Hattusili II thừa nhận là con ruột thì ít nhất bọn trẻ phải được công nhận là người thừa kế của Ai Cập mới mong thoát khỏi tay hắn. Nhưng Isis cứ mãi lưỡng lự không quyết, Memphis cũng chẳng biết hoàng tỷ của hắn đang bận lòng điều gì nữa.

Bất chợt một suy nghĩ khó tin loé lên trong đầu hắn, vì sao Memphis chưa từng nghĩ theo hướng này nhỉ. Hoàng tỷ muốn nuôi dạy hai đứa trẻ theo cách thông thường nhất, hay muốn nói là để chúng tránh xa cuộc sống nhà đế vương.

Isis chuẩn bị mọi thứ để xây dựng một Ai Cập vững mạnh, sau đó sẽ trao toàn bộ vào tay hắn rồi mang theo hai đứa trẻ tránh xa khỏi chốn hoàng cung đầy nguy hiểm này.

"Tỷ muốn bỏ rơi đệ ư?" Sự khó tin thoáng qua trong mắt Memphis, trong giọng điệu tràn ngập sự tức giận. Hoá ra những chuyện hoàng tỷ làm đều vì phục vụ cho kế hoạch rời xa hắn!

Hai đứa trẻ giật mình vì lời nói gay gắt của Memphis, đôi mắt to tròn nhanh chóng ngập nước rồi khóc toáng lên. Isis hốt hoảng vỗ về bọn chúng, Ari cũng chạy đến giúp nàng bế lấy Ravic.

"Khi ngày đó thật sự đến thì sự có mặt của tỷ đã không còn cần thiết với vương triều của đệ nữa. Đệ đã đủ mạnh mẽ để cai trị Ai Cập cùng với sự giúp đỡ của Carol." Isis vỗ nhẹ lưng an ủi đứa trẻ, đưa mắt nhìn Memphis đang phẫn nộ, "Hơn nữa tỷ cũng không muốn để con mình trải qua cuộc sống đầy lo âu mà chúng ta đã từng trải qua. Chẳng lẽ đệ còn chưa thấy rõ sự đáng sợ của cuộc sống nhà đế vương ư?"

Thằng bé ngửi thấy mùi hương quen thuộc, tiếng khóc càng lúc càng nhỏ dần. Cái đầu nhỏ gục vào vai Isis, để nàng đong đưa qua lại.

"Sao tỷ biết là đệ không cần tỷ, Ai Cập vĩnh viễn cần Nữ hoàng của mình. Còn cuộc sống mà tỷ nói rằng đáng sợ ấy, chẳng lẽ tỷ nỡ lòng bỏ mặc đệ một mình giữa nguy khó bủa vây sao?" Memphis đứng phắt dậy, cãi nhau với nàng.

Trước đây nàng không như thế, hoàng tỷ của hắn luôn đặt hắn ở vị trí trung tâm. Còn bây giờ Isis đã vì bọn trẻ mà sẵn sàng bỏ rơi cả hắn, người em trai duy nhất của nàng.

"Đệ cố tình không nghe hay là không hiểu?" Hai nhóc tỳ vừa nín khóc được một chút, lại vì trận cãi nhau mà khóc to hơn: "Ra ngoài trước đi, lát nữa ta sẽ tìm đệ."

Isis không đôi co với Memphis nữa mà tập trung dỗ dành hai con, giọng điệu của nàng vô cùng lạnh nhạt dường như chẳng quan tâm gì đến hắn cả. Trái tim Memphis bị tổn thương nghiêm trọng, hắn hùng hổ bước ngang qua nàng như một cơn lốc khiến áo choàng tung bay.

Nàng liếc mắt nhìn theo bóng lưng khuất dần của hắn rồi khẽ thở dài, biết ngay là thể nào ngày này cũng tới. Dù em trai nàng đã trở thành Pharaoh đứng đầu một nước nhưng thằng bé vẫn còn quá phụ thuộc vào nàng, nếu không giải quyết được khúc mắc này thì Memphis mãi mãi không thể tiến xa hơn.

...

Carol vừa làm xong món đồ chơi bằng vải bông muốn mang đến cho Saul và Ravic, trên đường đến tẩm điện của nàng thì cô bé đã bắt gặp Memphis ở phía ngược lại. Nhìn dáng vẻ tức tối của hắn khiến Carol rùng mình nép cơ thể sát vào chiếc cột ngoài hành lang, đến khi Memphis đi mất mới dám ló đầu ra xem xét.

Ấn tượng về lần đầu tiên Memphis tức giận vẫn còn in sâu trong đầu Carol.

Cô bé nhanh chân đến tìm Isis để tìm hiểu sự việc, sau khi nghe Lita tóm tắt tình hình thì cô bé cũng thở dài. Việc này thật giống với lần anh trai nghe Carol nói muốn đến Cairo học khảo cổ, anh đã nhất quyết đưa cả gia đình theo cô đến Ai Cập.

Sự dựa dẫm và quấn quýt giữa những thành viên trong gia đình là điều dễ hiểu, nhưng cô cũng biết các anh rất tôn trọng ý nguyện học hành của cô. Dù ngành khảo cổ chẳng giúp ích gì cho công việc kinh doanh của gia đình nhưng các anh vẫn hết lòng ủng hộ cô theo đuổi ước mơ.

"Hay là giao cho em nhé, để em đi khuyên thử cho." Trước khi Isis kịp phản ứng thì Carol đã để lại con thú nhồi bông rồi chạy đi mất dạng.

Suốt một năm qua khi Carol ở thế giới cổ đại ngoại trừ Isis và Thetis ra thì Memphis chính là người bạn thân thiết nhất của cô, Carol rất có tự tin rằng mình có thể giải thích cho Memphis hiểu ra vấn đề. Sau khi hỏi thăm mấy binh sĩ, cô bé nhanh chóng tìm thấy Memphis bên bờ sông Nile cách cung điện Isis không xa.

Memphis cũng chẳng ngạc nhiên khi nhìn thấy cô bé, chỉ phẩy nhẹ tay xua Carol đi: "Ta không có tâm trạng đâu, em về đi!"

Hai từ bỏ cuộc chưa bao giờ nằm trong từ điển của Carol, cô bé vén tà váy ngồi xuống thảm cỏ bên cạnh Memphis: "Khi anh trở về từ cuộc chiến ở Nubia, em cũng đã nói là mình không có tâm trạng tham gia tiệc mừng công với anh."

Lúc đó cô bé đang bận thương cảm cho những người lính đã tử trận ở cả hai phe nên chẳng còn thiết tha gì đến chuyện tham dự tiệc tùng. Thế giới cô bé từng sống không có chiến tranh và chém giết, mọi người đều bình đẳng và sống chan hoà với nhau.

Đối diện với thực tại thảm khốc ở cổ đại khiến Carol đau lòng, thậm chí là cảm thấy con người ở đây quá tàn ác.

Nhưng Memphis không hề tức giận với cô bé, hắn rất kiên nhẫn giải thích cho cô về tầm quan trọng của cuộc chiến. Nubia đã có dã tâm xâm lược Ai Cập từ lâu, nếu không nhân cơ hội phủ đầu thì tương lai sẽ còn rất nhiều người vô tội nữa phải chết.

Hắn để cô bé nhìn thấy cảnh tượng tù binh của Nubia được đối xử tử tế trên đất Ai Cập và cũng để cô bé hiểu chưa chắc tù binh Ai Cập đã còn sống nếu rơi vào tay Nubia.

Carol đã dùng chính sự nhẫn nại khi đó Memphis dành cho cô bé để đáp lại hắn: "Isis đã hy sinh mọi thứ để bảo vệ anh nhưng anh đã hy sinh gì cho chị ấy, ngoài việc đòi hỏi chị ấy phải dốc hết cả ruột gan cho anh?"

Cô bé chọt đúng chỗ đau trong lòng Memphis khiến hắn trừng mắt với Carol: "Một người ngoài như em thì hiểu gì chứ?"

"Đúng, em chỉ là người ngoài nhưng cũng biết là anh sai." Người ngoài mà còn tỉnh táo hơn kẻ trong cuộc là Memphis, Carol thầm nhủ trong lòng như thế.

"Nếu Thái thượng hoàng cũng ích kỷ như anh thì chưa chắc gì ngài ấy đã chịu nhường ngôi thoái vị trong lúc sức khỏe còn đang cường tráng đâu." Carol nhắc đến ngài Nefermaat để thức tỉnh Memphis.

Vị Pharaoh đáng kính ấy hoàn toàn có thể kéo dài thời gian trị vì của mình nhưng ngài đã rút lui về hậu phương để nhường lại vinh quang cho các con. Ngài không muốn những người thừa kế của mình phải chờ đợi mòn mỏi để rồi đi vào vết xe đổ như rất nhiều kẻ trong lịch sử.

Sự mệt mỏi kéo dài suốt mấy chục năm để được kế vị có ai thấu? Không chờ được vua cha chết thì chỉ có thể dấy binh tạo phản.

Tình cảm ngài dành cho các con lớn hơn thứ quyền lực tối thượng kia rất nhiều, thà rằng để thời đại của mình chấm dứt sớm chứ không thể đánh mất các con.

Memphis hiểu Carol đang muốn so sánh điều gì, cơn giận dữ vô cớ đã bị Carol thành công dập tắt. Sự chột dạ và hối hận tràn ngập trong lòng hắn ta, quả thật Memphis không nên to tiếng với hoàng tỷ.

"Chị ấy cũng đâu có nói sẽ bỏ rơi anh ngay lúc này? Đợi đến khi vương triều của anh vững mạnh ít nhất cũng phải năm sáu năm sau." Carol dừng lại một chút rồi nói tiếp, cô bé muốn quan sát thái độ của Memphis để xem mình có đi đúng hướng hay không: "Dù Isis có đi thật và anh biết được nơi chị ấy ở, chẳng lẽ lại không thể bớt chút thời gian để đến thăm Isis và bọn trẻ được ư?"

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi