[ĐỒNG NHÂN NỮ HOÀNG AI CẬP] XUYÊN ĐẾN YÊU HOÀNG TỬ HITTITE

Rời khỏi bìa rừng nơi đầy những cây bách tán cao thấu trời. Quân của Izumin bắt đầu hành trình đến bờ biển Ege.

Nhìn sơ qua lược đồ, Selena cũng đã nắm bắt được đại khái lộ trình sẽ đi. Đi trực tiếp qua phía Tây là con đường nhanh nhất. 

-Cái vùng nhỏ nhỏ này là gì vậy?- đưa tay chỉ lên bản đồ, kẹp giữa Hittite và Hi Lạp cổ đại, Selena thấy một nét vẽ khoanh nhỏ vùng đó lại nên thắc mắc khều tay Izumin

-Là biển đen- nhìn theo tay của cô, Izumin nhàn nhạt cất lời, cử động nhẹ cánh tay đang dần hồi phục kéo cương ngựa đi chậm lại

-Bờ biển này tôi nghe người ta tranh cãi về tên gọi dữ lắm. Tại sao lại có tên gọi đó thế? Nước biển ở đó màu đen sao? - mặc dù hỏi là vậy nhưng cơ bản thì cô cũng đã nắm sơ sơ được lí do rồi.

-Người Hi Lạp dùng màu sắc để xác định phương hướng, tạo thành 1 quy tắc bất thành văn nên ai cũng ngầm hiểu. Màu đen tượng trưng cho phương Bắc, màu vàng cho phương Đông, màu đỏ cho phương Nam và màu xanh cho phương Tây


Selena vẻ mặt gật gù sau đó nhớ ra gì đó

-A! Trong một số tài liệu người cổ đại coi Địa Trung Hải nằm ở giữa Trái Đất nên nếu xác định theo màu sắc thì đúng rồi vì biển Đen nằm ở phía Bắc Địa Trung Hải. Nhưng mà nếu mình nhớ không lầm thì trong giai đoạn này thời tiết rất thất thường trên vùng biển đó nên thường xuyên xảy ra các vụ đắm tàu. Người ta lấy màu đen để chỉ điềm xấu. Có khi nào vì vậy mà có tên gọi này luôn không?- thầm thì lẩm bẩm một lúc, Selena bắt đầu tự khơi dậy cái sự tò mò trong mình

-Hay là giống như biển đỏ vì có tảo lam làm nước đỏ theo mùa, có khi nào ở đây tảo nổi kín bề mặt nên nước chỉ có màu đen?- nhìn chằm chằm lược đồ, Selena vẫn cảm thấy khó hiểu. Thiết nghĩ có lẽ chẳng ai có thể cho cô câu trả lời thỏa đáng cả


- - - - - 

Dừng chân trên 1 ốc đảo nhỏ, Selena vặn mình vì phải ngồi ngựa quá lâu. Hiện tại cô cũng không còn quá ác cảm với Izumin nhưng chắc chắn nếu có cơ hội cô vẫn sẽ bỏ trốn đợi dịp thích hợp rồi quay lại lấy đôi giày sau. Lần trước cơ hội rõ ràng tốt như thế nhưng chẳng hiểu tại sao lúc đó lại không trốn đi. Cô đang bắt đầu cảm thấy cực kì hối hận. Khẻ thở dài, Selena kiểm tra lại vết thương của Izumin một chút, thịt đã lành nhưng vết sẹo để lại chắc chắn sẽ chẳng đẹp đẽ gì. Nhưng mà cũng không thể phủ định rằng vết thương phục hồi cực kì tốt

-Hình như tôi khâu xấu quá, sau này thành sẹo chắc ghê lắm- Selena cầm kéo cẩn thận cắt, dù gì cũng là tóc nên dễ lấy ra hơn so với chỉ

-Vài vết sẹo chẳng nói lên gì cả, người ta còn nhiều vết to hơn- Izumin thoáng nhăn mặt vì Selena giựt tóc rất sát, cô chỉ là không muốn còn sót lại tí tóc nào trên vai anh


-Cũng phải. Sinh ra ở cái thời này, muốn chứng tỏ quyền uy đều phải đổ máu- Làm ra vẻ mặt đồng tình, Selena lau đi vài giọt máu rỉ ra vì cú giật của cô. Chậc, nhìn khuôn ngực rắn chắc trước mặt, nhiều ngày như vậy rồi vẫn làm cô cảm thấy muốn chảy máu mũi. Xoa xoa mũi mình, Selena tiếp tục động tác của mình

-Cái đó, là tóc à ?- Izumin nhặt lấy mấy mẩu vụn ngắn cũn cỡn dưới đất, anh chỉ là không ngờ vì cứ nghĩ là vết thương được khâu bằng chỉ

-À. Tôi nhớ là nghe đâu đó người ta dùng cái này thay chỉ y tế. Chỉ y tế có thể tiêu được nhưng tóc thì không. Tạm thời thôi vì lúc đó cuống quá- Selena cười hì hì gãi đầu. Trong lúc rối rắm chẳng ai nghĩ được quá nhiều. Cô có thể coi là một ví dụ điển hình đi. Mọi việc xong xuôi, cô mamg chậu nước đi đổ, định bụng đi kiếm chút nước uống rồi trở về lều. 
Izumin đứng dậy kéo tay cô lại. Nhìn cô một lúc, anh từ trong áo lấy ra cái vòng bằng vàng chạm trổ hình công đưa cho Selena. Nhìn những họa tiết quen thuộc, Selena mới hiểu ra cái vòng tay đó là kỉ vật Carol cho mình. Cô bật cười nhận lại. Hóa ra cái vòng này vẫn chưa bị bán đi

-Hôm đó, lúc đưa cô lên thuyền rồi Kai mới đưa cái vòng này gửi lại cho ta- nhìn Selena có phần dịu dàng, anh đeo chiếc vòng vào tay Selena

-Cảm ơn anh. Tôi thực không nghĩ là sẽ có ngày lại thấy nó. Cái này là kỉ vật của Carol- ánh mắt Selena lấp lánh, giọng nói cực kì vui vẻ, ngắm ngía chiếc vòng rất lâu sau đó lại cởi ra cho vào chiếc bao nhỏ thắt bên eo

-Còn có...- Izumin khá ậm ừ, thụt tay ra vào cổ tay áo như muốn lấy ra gì đó

Selena nhìn khó hiểu nhưng cũng không trực tiếp cất giọng hỏi lại

Bên ngoài có chút ồn ào. Selena ra ngoài hóng xem có chuyện gì. Tiếng vó ngựa làm cát bay mù ở đằng xa. Nhìn rõ Selena nhận ra hình bóng quen thuộc, Kai trở về còn dẫn theo 1 sứ thần đến từ Ai Cập nữa.
-Kai! Anh về rồi sao- Selena cười đầy mừng rỡ, nhanh chân chạy lại đứng ngay cửa trại chờ đợi. Khi hai người bọn họ xuống ngựa liền nhanh nhẩu rót nước đến mời 

Không để cô phải chờ đợi, Kai lập tức lên tiếng

-Hoàng phi Carol đã quay về Ai Cập an toàn, sứ thần này là do cô ấy phái tới, có chuyện muốn nói với cô- giọng Kai nghe ra có vài phần vui vẻ nhưng lại có một chút gì đó khó chịu nhìn vị sứ thần kia

-Hai mẹ con họ đều an toàn?- giọng Selena có chút gấp rút hỏi, cô như nín thở vì chờ đợi câu trả lời từ Kai

Và anh gật đầu

Selena nhẩy cẫng lên như trúng số độc đắc, cô không ngờ, thực sự là không ngờ mình đã thay đổi được 1 phần của cốt truyện, có chút không dám tin, cô lấy lại bình tĩnh nghe Kai kể lại

-Lúc tới gần biển chết. Nghe theo lời cô nên tôi đưa lệnh bà đi núp ở một bụi cây. Unasu lấy một bộ tóc giả màu vàng đưa cho tì nữ tùy tùng đội lên. Kết quả thì đúng như cô đoán. Mặc dù bọn chúng không khám mặt, nhưng rất hung bạo bắt giữ vì Ruka và Unasu là người thân cận bên cạnh lệnh bà
-Lính Hạ Ai Cập bao vây truy bắt, bắt giam Unasu cùng mọi người xuống dưới ngục ở sâu phía dưới cung điện. Lúc phát hiện chỉ là giả, nữ hoàng Asisu tức giận cho người tra tấn đám Unasu sau đó lại tiếp tục lùng sục tìm kiếm hoàng phi Carol- sứ thần chen lời vào, bộ mặt cực kì tức giận vì phải nhắc tới chuyện đó

-Vậy sao mọi người thoát được- Selena bắt đầu căng thẳng theo lời kể của bọn họ lại tiếp tục chờ đợi câu trả lời

-Người Minoa giúp đỡ chúng tôi. Carol thỏa hiệp với bọn họ nếu đưa đám Unasu quay về an toàn sau này sẽ tính đến truyện sang Minoa giúp vua của họ

-Sao mấy người không gửi thư cho Menfuisu. Trên đất Ai Cập mà lại đi nhờ người ngoài có thấy kì không- Selena vẻ mặt khó hiểu, đã mất công suy nghĩ xem nữ hoàng có lừa bọn họ không thì chí ít cũng nên nghĩ xem nếu bị lừa thật thì phải làm sao chứ. Chẳng lẽ nhắm mắt làm liều à
-Lúc đó quyết định là do hoàng phi, tôi là đại diện hoàng thượng đến sau khi hoàng phi đã quay về Ai Cập an toàn- giải đáp chút nghi hoặc của Selena, vị sứ thần cũng dần thoải mái hơn trong việc chia sẻ thông tin

Về được thì tốt. Chí ít không phải như mấy cái truyện tranh cẩu huyết đứa con đầu lòng toàn vì tranh đấu mả sảy mất- Sinh mạng quan trọng như vậy thế mà tác giả muốn sảy là sảy. Đọc nhiều truyện như vậy khiến cô không bất bình không được

-Nhưng liệu có được không vì chị ấy đang mang thai đó- Selena khó chịu ra mặt. Cô chỉ sợ bọn họ không đợi được lại lên kế hoạch bắt cóc Carol

Những gì cô nhận lại chỉ là cái lắc đầu chưa chắc thông tin của vị sứ thần. 

-Vậy là Carol vẫn sẽ đến Minoa- Selena thở dài thườn thượt. Suy nghĩ muốn đến Ai Cập một chuyến để giải quyết nhưng không biết phải làm thế nào. 
-Tôi có thể làm sứ giả thay chị ấy, ông về báo lại với chị ấy như vậy là được rồi- đưa ra quyết định này cũng coi như tự rước thiệt vào thân. Nhưng thôi dù gì cũng đọc truyện rồi, cách cứu cũng nắm rõ mười mươi. Bám theo đó mà làm cũng ổn mà. 

Sứ thần đưa cho Selena một bức phù điêu, bên trong có con dấu của công nương Ai Cập

-Để đề phòng bất trắc, hoàng thượng gửi tặng cô cái này. Từ giờ cô đã trở thành công nương Ai Cập trên danh nghĩa. Trao tặng danh hiệu này để bày tỏ lòng biết ơn vì đã đưa mẹ con hoàng phi về Ai Cập an toàn- nói rồi vị sứ thần quỳ xuống hành lễ với Selena

Cô trố mắt nhìn. Haha, nói là công nương liền thành công nương sao? Đùa tôi à! Cô vội đỡ sứ thần dậy, nhanh nhẩu nói

-Cái chuyện làm sứ giả đến Minoa kia vẫn mong ông nói hoàng phi một tiếng. Còn chuyện phong tước công nương gì đó thì tôi không nhận. Tôi không phải người Ai Cập- cô lắc đầu, mỉm cười hiền hậu. Mà thiết nghĩ làm sứ giả thì dễ rồi, quan trọng cô đang trong tay đám người Hittite này. Sao đi được đây
-Vậy mong công nương theo thần vào trong thưa chuyện cùng hoàng tử Hittite. Ai Cập ngỏ ý muốn cô trở về- giọng thay đổi xoành xoạch, cách xưng hô cũng làm Selena thấy đôi phần lạ lẫm

-Đừng gọi vậy, nghe không quen- cô nói, không để ý nữa mà trực tiếp đi theo sứ thần vào trong lều của Izumin

-Pharaoh vĩ đại của chúng tôi muốn ngỏ ý xin hoàng tử thả công nương Selena về Ai Cập. Chúng tôi nguyện ý dâng cống phẩm, mở cửa trao đổi và kết thân với đế chế Hittite theo mong muốn của đôi bên, mong ngài chấp nhận- rất kính cẩn, sứ thần nói rất chậm để truyền đạt ý muốn của Menfuisu đến Izumin

Selena khẽ nhíu mày. Rảnh tài nguyên quá hay sao mà coi cô như món hàng lấy cống phẩm ra trao đổi. Cô tìm cơ hội bỏ trốn là được rồi còn gì

Izumin mặt có vẻ tức giận, nhưng rất nhanh lấy lại vẻ bình thản. Nói rất nhẹ liền khiến ai nấy thất kinh
-Chính miệng Selena đã thừa nhận cô ta không phải là người Ai Cập. Vậy thì người Ai Cập các người lấy lí do gì mà bắt ta trao trả?- anh gầm nhẹ làm Selena giật mình. Hóa ra lời nói của cô lúc đó Izumin lại nghe thấy. Nếu biết trước là đến cầu hòa cô chả thèm nói câu đó. Bây giờ thì khác gì cái miệng hại cái thân

-Nhưng tôi cũng không phải người Hittite anh lấy cớ gì bắt giữ tôi- hoạch họe lại lời Izumin, Selena lên giọng đòi lại công bằng cho chính mình

-Hoàng thượng đã phong chức công nương cho nàng. Giờ đây nàng là công nương Ai Cập. Ai cũng biết và đã chính thức trên danh nghĩa hoàng gia- vị sứ thần vẫn rất bình thản nói chữa cho Selena

-Cô ta là ta bắt được, hiện tại là tù nhân của ta. Cô ta thừa nhận mình không phải người Ai Cập thì chính là không phải. Hiện tại lại bị Izumin này bắt giữ. Từ giờ cô ta là người Hittite? Hiểu?- anh nói nhấn từng chữ, ý tứ câu nào cũng là không chịu thừa nhận thân phận của cô. Nói rõ ràng thì là anh đang cố chấp không chịu thừa nhận chứ sự thật thì rõ rành rành ra rồi.
-Này! Đừng quá đáng nhá! Tôi không phải đồ đạc trao đổi mà anh bảo bắt được thì liền thành đồ của anh. Cái luật gì mà kì cục quái đản vậy hả???- Selena tức giận, giậm chân rầm rầm. Cô chính là ghét cái kiểu này. Ghét cái chế độ nô ɭệ này. Cùng là người như nhau mà sao lại tự cho là mình có quyền hơn người khác

Sứ thần lặng thinh ở một góc nhìn Selena hậm hừ bỏ ra ngoài. Ngồi trao đổi với Izumin một lúc nữa nhưng vẫn không được liền xin phép cáo lui về nước

nước

Vừa ra ngoài, ông kéo tay Selena nói nhỏ

-Hoàng thượng biết sẽ có chuyện này nên đã cho quân chờ sẵn ở cách chỗ này không xa. Chỉ cần ra hiệu ngài sẽ dẫn quân tới đây đưa bằng được cô về- đi lướt qua Selena nói cực kì nhanh. Sau đó kéo ngựa leo lên yên. Mọi hành động đều nhanh chóng như tất cả những gì sứ thần làm hồi nãy không phải là chắc chắn sẽ đưa được cô về mà chỉ là thăm dò xem xét tình hình
Selena kinh ngạc theo từng câu nói của sứ thần. Phải rồi nãy giờ giận quá mất khôn. Sứ giả đến đây chắc chắn không thể đi một mình được. Có lẽ là đến để xem cô sống thế nào. Ánh mắt cô trở nên linh động, gật đầu hiểu ý, cũng dịu lại cơn nóng giận của mình

Izumin ra ngoài nhìn vẻ mặt Selena liền thâm trầm một lúc, như đang toan tính điều gì đó rất ghê gớm. Ánh mắt anh lóe lên một đoạn liền rút tên ra bắn ngã con ngựa vừa chạy được vài bước của sứ giả. Sau đó rất nhanh chóng dùng kiếm đâm người ngã ngựa trong cái nhìn ngỡ ngàng của Selena

Máu chảy đầy dưới đất làm Selena thất kinh. Ánh mắt cô đục dần vì hốt hoảng, chạy lại lấy tay giữ chặt vết thương kéo dài từ bụng lên tới ngực của vị sứ thần

-Có ai không, giúp với- cô khóc, sự tuyệt vọng làm cô nấc lên từng tiếng. Cô nhìn xung quanh chỉ thấy những ánh mắt vô cảm vẫn đang đứng yên tại vị trí của mình. Lòng cô đau như bị phản bội. Cô nắm chặt tay ông. Liên tục kêu vị sứ thần nhìn thẳng vào mắt mình
Nhịp thở của ông yếu dần, thều thào vài tiếng

-Có thể... công nương không biết... nhưng Ai Cập... vì sự giúp đỡ của cô... giành cho... cho... Hoàng phi... mà ghi ơn... nhất định... nhất định... sẽ không để công nương chịu thiệt...- đôi mắt trắng giã, bàn tay buông thõng xuống đất. Selena dùng tay lay nhẹ nhưng không thấy gì, cô xé váy của mình, cố gắng cầm lại máu vẫn đang tuôn. Nhìn qua là cực kì tuyệt vọng. Kai tiến tới cản cô

-Ông ta chết rồi- Kai kéo tay Selena muốn dẫn cô ra chỗ khác

-Không đâu- cô đẩy tay Kai, vẫn tiếp tục động tác của mình. Nước mắt làm tầm nhìn của cô mờ đi trông thấy. Vì muốn cứu cô nên vị sứ thần này mới chết. Là tại cô... Lòng cô nhen lên một ngọn lửa. Là lửa của sự hận thù. Nhặt ngay thanh chùy trên tay sứ thần, Selena chạy tới muốn đâm Izumin
-Chết đi!- cô hét lên, lao vùn vụt tới.

Izumin nhẹ nhàng đỡ được nhát dao của cô, né mình sang một bên dùng tay đập vào gáy Selena làm cô bất tỉnh

-Tình hình thế nào?- bế thốc Selena lên, Izumin vừa đi vừa hỏi Kai

-Bẩm hoàng tử, mặc dù bí mật cho quân đi cách xa thần cùng sứ thần một đoạn nhưng thần vẫn kịp phát hiện. Nhìn sơ cũng phải 200 binh lính tinh nhuệ. So với quân mà hoàng tử đem theo rõ ràng có phần nhiều hơn- Kai gấp rút, ra lệnh cho binh sĩ hạ trại

-Từ đó đến đây bao lâu?- leo lên lưng ngựa, Izumin chùm khăn cho Selena rồi thúc ngựa lên đường

-Khoảng nửa giờ, gấp lắm rồi ạ- giọng Kai có vài phần lo lắng nhưng vẫn rất kính cẩn trả lời

-Lịch trình của ta bị lộ rồi à- Izumin thâm trầm, giọng rất lạnh hỏi Kai

-Vâng- một lời khẳng định này bầu không khí ngay lập tức thay đổi
Izumin trầm ngâm một lúc, sau đó lớn tiếng 

-Tất cả nghe lệnh. Đi thẳng xuống phía Tây Nam tiến đến kinh thành Troia- Izumin suy tính chiến lược, ra lệnh cho Kai viết một bức phù điêu gửi đến hoàng cung. Nội dung đại khái là muốn xin thêm chi viện, trực tiếp lãnh đạo quân cùng với vị tướng nằm vùng gần đó tấn công thành Troia

- - - - - - 

Selena ngủ rất lâu, cô mơ thấy khoảng thời gian tươi đẹp khi còn ở nhà. Gia đình một nhà ba người ngồi quây quần trong bếp. Mẹ đứng nấu ăn, ba ngồi đọc báo. Cảnh tượng hết sức bình dị mà xinh đẹp. Selena nhoẻn miệng cười, giơ tay muốn chạm lấy khoảng không gian tươi đẹp đó. Tay cô bị bàn tay ai đó giữ lấy. Miệng cô cảm nhận được vị đắng làm chính mình nhăn mặt, mắt khẽ động mở ra, chỉ thấy mặt Izumin phóng đại, giúp cô uống thuốc. Mọi thứ rất bình thường nếu như không phải là như Selena nhìn thấy, Izumin dùng môi... hôn cô đút thuốc.
Đẩy mạnh người anh, Selena thất kinh nhìn, cũng không được liền ho sặc sụa làm thuốc đổ đầy xuống đất, cô lấy tay bịt miệng để kìm cơn họ lại nhưng rốt cuộc vẫn ho đến đỏ hết mặt mày, bụng đau như bị giẫm

Izumin đưa đến cho cô một chén nước, cô không nhận liền đẩy mạnh tay anh

-Bỏ bàn tay giơ bẩn đấy ra! Quân gϊếŧ người- cô ngồi lùi lại, muốn đứng lên bỏ chạy

Izumin kéo mạnh tay cô, đẩy cô nằm ngã xuống

-Đây không còn là doanh trại ở Hittite, quân Ai Cập mà cô chờ đợi sớm đã bị ta cắt đuôi từ hai ngày trước. Cô căn bản bỏ trốn không được- sự đe dọa thấy rõ, anh nói bằng cái giọng rất tất nhiên với Selena

-Hừ, anh tưởng vậy thôi thì tôi sẽ sợ sao? Tôi cũng chẳng phải người Ai Cập. Bây giờ tôi có bỏ trốn anh nhất định cũng sẽ không tìm được tin tức- cô vênh mặt, nhìn anh bằng ánh mắt đầy khinh miệt. Từ sau chuyện ngày hôm đấy, cô nghĩ rằng chắc cô sẽ chẳng thể nào lấy lại thiện cảm mà con người này tạo ra cho mình
Anh không nói gì. Nhìn chằm chằm vào mắt cô. Nhìn rất lâu, rất lâu khiến Selena thấy mệt mỏi. Cô nhắm tịt đôi mắt muốn chảy nước vì trừng quá lâu của mình. 

Bờ môi cảm nhận được xúc cảm nhẹ nhàng lướt qua. Anh lại hôn cô, thoáng như cơn gió vậy

- - - - - - -

Ngó đầu ra ngoài, Selena thấy doanh trại này to hơn cô tưởng. Nhìn quanh thấy rất xa có một tòa thành lộng lẫy, bao quanh là những bức tường kiên cố.

-Kiến trúc giống Hi Lạp cổ thế- cô phóng tầm mắt đi xa để nhìn, nhìn kiểu nào cũng thấy giống trong mấy quyển sách thần thoại

Izumin từ ngoài cổng doanh trại đi vào, sau anh là một vị tướng mặc giáp nhìn rất chững chạc. Trên mặt còn có một vết sẹo kéo dài từ cằm đến má trông rất dọa người. Hai người bọn họ trao đổi gì đấy khiến Selena rất tò mò, lặng lẽ tiến lại gần cô ngồi xuống nghe lén
-Quân viện trợ sẽ đến trong hai ngày nữa, lần này hoàng thượng cũng sẽ trực tiếp đến đây cũng hoàng tử chinh phục thành Troia. Thắng lợi đã nằm chắc trong tay cùng kế hoạch của hoàng tử, Hittite ta nhất định đại thắng- lời nói có vài phần sủng nịnh lại thể hiện tinh thần dân tộc rõ ràng. Vị tướng kia ánh mắt đầy ý cười trò chuyện với Izumin

-Vất vả cho ngươi rồi Kemal. Xong lần này nhất định sẽ ban thưởng trọng hậu- Izumin rất nồng hậu cười. Đi nhanh hơn liền tiếp tục tiến vào lều. Ánh mắt anh lướt nhìn Selena ngồi thụp dưới đất. Ý cười đậm hơn một chút.

-Vậy cái tòa thành kia là thành Troia à. Từ đây đến đó chắc cũng nửa tiếng. Phải kiếm ngựa đã- nghĩ là làm, lần này Selena cẩn thận hơn mang theo bên mình chút vàng lấy trộm của Izumin. 

Trố mắt nhìn con ngựa một lúc. Mặt Selena chán tới nỗi mãn hán không nói được lời nào. Cô vuốt nhẹ cổ nó. Giọng cực kì dịu dàng
-Ngựa ngoan, em được huấn luyện rồi đúng không? Giúp chị bỏ trốn nào- cô cố gắng trèo lên, chật vật mãi vẫn không được

-Vậy chi bằng ta giúp nàng lên ngựa- giọng nói lạ hoắc làm Selena phân tán lực chú ý, quay đầu lại cô thấy người vừa cất giọng với cô hình như là người mà Izumin gọi là Kemal và tất nhiên, anh cũng đang ở bên cạnh. Bất giác cô đưa tay lên chùi môi mình. Nhìn Izumin đầy cảnh giác

-Ha, không cần phiền ngài thế đâu. Tôi chỉ là nô tì chăm ngựa, tiện lời nói vài câu tâm sự với con ngựa tăng thêm tình cảm thôi- câu nói dối của cô, ai nghe vào cũng biết. Chỉ là rất nhiệt tình liền giúp cô hoàn thành vở kịch

-Vậy sao? Vậy đống phân ngựa kia phải nhờ cô rồi- Kemal chỉ tay xuống đất. Ánh mắt ra ám hiệu cho Selena. Mặt cô như đứt dây thần kinh, cơ miệng giật giật không nói nên lời. Izumin tiến lại gần, bế thốc Selena lên ngựa
-Muốn bỏ trốn thì trước tiên phải học cưỡi ngựa. Ta dạy cô- anh nói rất chậm, hơi nóng phà chầm chậm vào tai Selena làm cô rùng mình. Rụt người lại, cô kéo khăn choàng cao qua đầu muốn tránh né đụng chạm vào Izumin

Anh phi ngựa chạy rất nhanh làm Selena chóng cả mặt. Sau đó rất tận tình chỉ cho cô cách điều khiển ngựa. Về mặt lí thuyết, Selena nghe vào đã thông, nhưng đến lúc thực hành thì ngựa chạy toán loạn như bị buộc pháo vào đuôi

Ánh chiều tà chiếu xuống làm bầu trời chuyển sang màu cam nhạt. Selena lúc này đã thuần thục được một số động tác cơ bản. Thúc ngựa chạy về doanh trại, cô gần như đi hai hàng về lều của mình nằm ườn ra

-Kinh dị quá rồi đi!!!!- cô than muốn chút gánh nặng. Nhưng sau đó cũng nằm ngửa ra thâm trầm suy nghĩ. Dạy cô cưỡi ngựa cái này là quá tự tin sẽ giữ chân được cô rồi đi. Được thôi, nằm đợi cơ hội, nhất định bỏ trốn thành công
- - - - - - 

Quân của hoàng đế Hittite tới sau hai ngày. Izumin cùng Kemal quỳ xuống hành lễ, chỉ có Selena vẫn dửng dưng đứng nhìn. Thầm đánh giá một chút, lần này đoàn người cực kì đông. Tính sơ cũng cả 5 vạn. Hùng hậu như vậy bảo sao không chiếm được ngôi thành đó. Xem ra cô phải đẩy nhanh tiến độ, chạy đến đó nhanh hơn dự kiến để kiếm thuyền bỏ trốn

-Vẫn hống hách như vậy không chịu hành lễ với ta- lão vua ý cười nồng hậu nhìn Selena. Sau bao lần gặp, ý vị của gã với Selena chính là vẫn tăng lên vài phần thích thú.

-Như nhau cả thôi. Chẳng qua khác nhau một cái chức hiệu. Việc gì phải chính mình hành hạ cái đầu gối chứ- Selena nhếch miệng cười nhạt. Tay để sẵn trước ngực ngăn lão đụng chạm người mình

-Vẫn mạnh miệng như vậy. Lần này cô chắc biết mục đích của ta rồi- lão nói, lại thêm vài câu thăm dò Selena
-Rõ ràng quá còn gì. Thành Troia nhất định thuộc về tay ông- Selena mặt cực kì nghiêm túc. Chiếm thì chiếm đi, dù gì sau này cũng bị chiếm lại. Hôm nay cứ cười cho đã đi hôm sau thiên hạ cười lại mấy người

Lão không biết cô đang suy nghĩ gì, chỉ thấy cô nhoẻn miệng cười thích thú. Cũng rất vui vẻ vuốt râu sai người mang chiếc hộp gỗ đến lấy tặng cho cô một cái trâm cài đầu. Lần này Selena không khách sáo liền nhận. Có mấy thứ này lại càng dễ bỏ trốn

-Có muốn bình luận gì không?- lão nhìn Selena, muốn nghe cô trình bày

-Việc đó để sau trận đánh ta hãng bàn đi. Chỉ là muốn nhắc nhở ông. Sau này hãy cẩn thận với những con ngựa- Selena quay người đi vào lều, cô muốn nhanh chóng chuẩn bị để bỏ trốn

- - - - - -

Mưa rơi lất phất làm tầm nhìn trở nên hạn hẹp, trời tối om chỉ có ánh lửa phập phồng làm mọi thứ trông âm u hơn. Selena chớp lấy cơ hội liền lẻn đến chuồng ngựa bắt lấy một con nhanh nhẩu phóng đi. Từ doanh trại này đến đó chỉ mất nửa tiếng đi ngựa. Cô cắm đầu chạy chỉ hi vọng chưa bị phát hiện. Vừa rồi đã độn gối dưới mền rồi nên mong rằng sẽ không bị phát giác sớm
Thành Troia ở trước mặt, sừng sững và đầy uy nghiêm. Ngày nay Troia là một phần lãnh thổ thuộc Thổ Nhĩ Kỳ. Có một truyền thuyết cực kì nổi tiếng về ngôi thành này đó chính là trận chiến của kéo dài suốt 10 năm của người Hi Lạp để giành lại nàng Helena từ thành Troia. Đây là một cuộc chiến cực kì nổi tiếng trong thần thoại Hi Lạp còn được lưu truyền

Dừng ngựa trước cổng thành. Mọi thứ rất bình yên nhưng phía trên thành vẫn luôn rực rỡ ánh đuốc của lính căn phòng. Có lẽ đã phát giác ra được trận chiến sắp tới của người Hittite. Ngắm nghía kiến trúc thêm một lúc. Selena thúc ngựa đi lòng vòng. Tìm được một nhà nghỉ, Selena chọn một căn phòng rồi ngủ lại qua đêm

Sáng hôm sau cô dậy rất sớm. Sửa soạn lại hành lí chuẩn bị lên đường. Nhìn xuống qua cửa sổ, cô thoáng giật mình vì nhận thấy sự hiện diện của Kai cùng vài lính Hittite đã cải trang thành thường dân. Đắn đo không biết phải làm thế nào. Cô cắn môi suy nghĩ, trong đầu cô nảy ra một vài ý tưởng. Cô quyết định cải trang thành nam sau đó lấy than từ mấy miếng gỗ đã cháy gần hết trong lò đất bôi lên mặt làm da đen đi một mảng. Sau đó tự tin đi xuống trả phòng. Thành công qua mặt đám người Hittite. Cô đem con ngựa đi bán kiếm thêm tiền sau đó tìm đến bến cảng tìm thuyền đến Ai Cập
-Thuyền này đi đến đâu thế ạ?- lịch sự hỏi, Selena bắt chuyện với một lão bộc đang đứng chỉ đạo người bốc hàng hóa lên thuyền

-Thuyền tôi tới Minoa buôn bán. Cậu đây muốn đi cùng sao?- lão vừa nói vừa nhìn Selena, vuốt sơ mép hiếu kì chờ đợi

Selena quay đầu vì nghe thấy giọng Kai ở cách mình không xa. Mặc dù không đúng địa điểm cô muốn đến nhưng trốn đã tính tiếp

Cô gật đầu thương lượng. Sau đó rất nhanh chóng thỏa hiệp thành công leo tọt lên thuyền

-Cậu trai trẻ tên gì

-Tôi là Priam, cảm ơn vì sự giúp đỡ- một cái tên do buộc miệng phát ra. Đó là tên của vị vua là cha của hoàng tử Paris trong trận chiến thành Troia vang danh thần thoại

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi