Kouga tâm tình không tốt nhìn nam nhân thình lình xuất hiện, sắc mặt không mấy dễ nhìn. Đây còn là lần đầu có kẻ dám cướp người từ tay hắn. Nhưng kẻ kia tựa hồ cũng không có đơn giản chút nào.
Inuyasha lắc lư vài cái mới đứng vững, thở phào nhẹ nhõm:" Ngươi cuối cùng cũng quay lại a? Con sói hôi kia đều muốn ngạt chết ta!"
Hắn không tự nhiên giật giật tay, muốn đem lục thằng gỡ ra. Sesshomaru nhẹ nhàng nâng tay, dây trói liền tứ phân ngũ liệt rơi trên đất. Inuyasha khóe mắt thoáng giật, yên lặng không biết nói gì.
Đây đại khái là chênh lệch thực lực giữa bọn họ đi. Xem ra nỗ lực của hắn từ trước đến giờ vẫn còn chưa đủ.
Nhìn hai kẻ kia bắt đầu không coi ai ra gì đối thoại, Kouga trên trán nổi lên gân xanh, hừ lạnh:" Ta còn nói là ai xen vào a.... Không phải Yêu Vương đỉnh đỉnh đại danh đây sao? Ta thật nghĩ không ra ngươi là nhất quốc chi chủ cư nhiên vẫn còn thời gian du đãng bên ngoài cùng tiểu tình nhân như vậy. "
Inuyasha đột nhiên cảm thấy bên người có điểm lạnh, trong lòng thay Kouga mặc niệm vài câu.
Ngươi tốt nhất nên chắc chắn rằng tốc độ của ngươi đủ nhanh để thoát khỏi Sesshomaru truy đuổi.
Quả nhiên, Sát điện hạ không nói một lời liền dùng đến quang tiên lần nữa. Hai cái yêu quái cứ như vậy đánh lên. Sesshomaru tuy tốc độ vẫn kém Kouga được ngọc Tứ hồn gia cố, nhưng đừng quên trên cổ hắn còn có một a.
Bụi đất mịt mù, Inuyasha đờ người đứng giữa chiến trận, cảm thấy bản thân thật đủ khổ bức.
Nhất định có một ngày hắn đem con sói đói kia băm vằm mổ xẻ.
→_→ Uy!Các ngươi không cảm thấy mình quên gì đó sao?
Thế trận tốt nghiêng về phía Sesshomaru, đơn luận kinh nghiệm thực chiến cùng tốc độ kinh người đã đủ áp Kouga một đầu, nói gì đến sát khí áp chế cùng thực dụng chiêu thức. Kouga có thể đánh ngang tay cùng Sesshomaru nguyên nhân chính vẫn là do hai mảnh ngọc Tứ hồn trên hai chân.
Inuyasha lúc này rất muốn rút đao ra băm vằm Kouga một phen, đáng tiếc yêu lực căn bản chẳng có. Hắn một bên nghiến răng nghiến lợi nhìn lang yêu tránh được từng roi của Sesshomaru, hai mắt bốc hỏa đem giận dữ áp chế xuống.
Hắn còn nhiều thời gian, không lo trả không xong một mối thù này.
Yêu khí phát ra từ giữa trận chiến lan rộng, đánh lên kết giới màu tím. Inuyasha bừng tỉnh, ngẩn người nhìn hai tên vốn còn đang đánh nhau nay đã tách ra. Kouga xuýt xoa nhìn vết thương trên cánh tay, tức giận cười lạnh:" Yêu Vương tựa hồ rất rảnh rỗi đi? Mẹ ngươi không có tung tích, ngươi vẫn còn có thể ở đây cùng ta giành người.... "
" Ngươi có ý gì? " Sesshomaru sầm mặt, một tay đã đặt lên chuôi kiếm. Inuyasha bị lượng tin tức trong lời nói của Kouga tạp mơ mơ hồ hồ, một lúc sau mới giật mình truy vấn:" Con sói đói kia, ngươi nói mẫu thân có chuyện gì? Mất tích lại là có ý gì? "
Mẫu thân?
Kouga bị xưng hô của hắn sang chấn tinh thần, suýt nữa thì luống cuống hỏi thành lời. Hắn vi diệu quan sát hai người, híp mắt cười nhạo:
" Nga? Xem ra ngươi quả thật không biết, ta đành nhân đạo báo tin một phen vậy. Nghe nói Tây quốc ra một cái phản đồ, câu kết cùng Miêu tộc tấn công Tây quốc. Lăng Nguyệt Tiên Cơ ở chiến trường bị phục kích, tựa hồ còn chưa có tin tức gì. Ta thật không hiểu cái danh Yêu Vương này của ngươi, không lẽ chỉ trưng bày thôi sao? Ngay cả quốc gia lâm nguy cũng không biết...."
Hắn càng nói, sắc mặt Sesshomaru liền càng đen thêm. Inuyasha nghe không được nữa, sắc mặt xanh mét hung hăng trừng mắt : " Ngươi câm miệng! "
Kouga không vui nhíu mày:" Ta đã tốt bụng báo tin cho các ngươi không phải sao? Ngươi báo đáp ân nhân như vậy? "
Inuyasha nghiến răng ken két, quyết định xem như người này không tồn tại. Thiếu niên lo lắng quay đầu, trùng hợp chạm qua ánh mắt lạnh lùng của Sesshomaru:
" Ngươi tính toán thế nào? Khi nãy Mikazuki-sama đã trước hồi Tây quốc một lúc, hẳn là có thể kịp thời đến nơi trước khi trời tối. "
Sesshomaru xoay người, không nhìn hắn mà nói vọng lại:"Ngươi quay về chỗ bọn người kia. Trong thời gian này không cần loạn chạy. "
Thấy hai người bọn họ thật sự không coi mình ra gì, Kouga giật giật khóe miệng, rốt cuộc cẩn trọng đặt quyết định. Sau lưng hắn còn cả một lang tộc, tránh mấy vũng nước đục kiểu này càng xa càng tốt.
Lang yêu vô tâm vô phế nhún vai, vô cùng có tư thái đứng xem cuộc vui. Inuyasha làm sao có thể đồng ý cách làm của Sesshomaru, sống chết nhào lên giữ chặt nhung đuôi của hắn:" Không được! Ta cũng phải về! Mẫu thân tình trạng không rõ ngươi bảo ta đứng nhìn được sao? "
Đừng nói đến chuyện của mẫu thân, ngay cả Tây quốc có biến hắn cũng không thể đứng ngoài nhìn. Mikazuki-sama từng nói với hắn bảo hộ Tây quốc là nghĩa vụ của hắn, không chỉ vì lão cha đã mất, còn vì nó mang ý nghĩa trọng đại, đồng nghĩa với việc hắn có đủ năng lực sóng vai chiến đấu cùng ca ca của mình.
Sesshomaru không phòng bị thoáng rùng mình, nhíu mày dùng một tay đem cổ áo thiếu niên nhấc lên:
"Không cần nháo lúc này. Ngươi chừng nào chưa khôi phục yêu lực không cho phép về Tây quốc. Hiện tại ngươi chạy về chỉ thêm gánh nặng cho ta. "
Inuyasha còn muốn phản bác, trên cổ đột nhiên đau xót. Thiếu niên ánh mắt mở to, trong chốc lát liền mềm nhũn ngã xuống. Sesshomaru nhẹ nhàng tiếp được Inuyasha đã không còn ý thức, xoay người chuẩn bị rời đi. Kouga trợn tròn mắt, miệng tiện nói hai câu:
" Ngươi bảo hộ hắn đủ tốt a..... Nhưng mà có vẻ hắn không hiểu ý của ngươi rồi. Nếu ngươi muốn lập tức khởi hành, không bằng đem hắn giao cho ta thế nào? "
Sát điện hạ hoàn toàn đem hắn thành không khí, cước bộ không đổi đạp gió rời đi.
" Eh?" Lang yêu tộc trưởng há hốc mồm:" Ngươi cư nhiên không có lòng cảm kích như vậy! Ta đáng ra không nên nói cho ngươi biết mới phải. "
→_→ Nhưng người cũng đi xa rồi, đại ca. Ngươi cũng nên về nhà đi là vừa.
Mặc kệ lang yêu tức giận thế nào, Sesshomaru vẫn không gặp trở ngại gì đem Inuyasha trở lại chỗ đám người Kagome dừng chân.
Thiếu nữ chỉ cảm thấy bom hạt nhân nổ liên hồi bên tai, thật sâu cảm nhận được đại thế giới ác ý.
Inuyasha lúc đi là bộ dáng bán yêu, lúc về lại là nhân loại ngoan ngoãn nằm trong lòng Sesshomaru, thấy thế nào cũng đều có vấn đề không nhỏ.
Miroku không khống chế được nghĩ linh tinh một chút, rất nhanh rùng mình lắc đầu lia lịa. Hình ảnh kia quá đáng sợ, hắn cũng không dám nghĩ tiếp.
Nói thế nào, hai người bọn họ cũng là huynh đệ đồng phụ đi, có lẽ là do đầu óc của hắn không được bình thường mà thôi.
" Inuyasha!" Kagome là người phản ứng mạnh nhất, vội vã muốn chạy lên đỡ lấy thiếu niên, lại bị Sesshomaru nhẹ nhàng tránh được. Thiếu nữ còn muốn lặp lại động tác, Kikyo đã nhanh tay kéo nàng lại, hai mắt bình tĩnh ra hiệu Kagome nhìn kĩ lại. Những người khác cũng lắc đầu cùng nàng. Sesshomaru cảm xúc có phần không đúng, lúc này tuyệt đối không nên khiến hắn nổi giận thì tốt hơn. Thêm nữa, Inuyasha nhìn qua dường như cũng chỉ là đang ngủ say mà thôi, hẳn là không có chuyện gì xảy ra.
Kagome cắn môi, đành phải chịu đựng chờ đợi. Thiếu nữ chợt nhớ ra gì đó, theo bản năng ngoái đầu nhìn về phía sau, ánh mắt bên trong vẫn bao hàm ám ảnh cùng sợ hãi.
Người kia không đi cùng Inuyasha? Là có chuyện gì lớn xảy ra buộc phải rời đi, hay cũng chỉ là đơn thuần rời đi một lát. Nàng có điểm sợ hãi, nếu người nọ thật sự cùng bọn họ đồng hành, nàng cũng không biết cần mấy ngày để tự ép điên bản thân nữa.
Sesshomaru đem Inuyasha đặt xuống thảm cỏ, lạnh lùng mở miệng: " Jaken."
Tiểu yêu quái run lên, e dè từ sau gốc cây chạy đến trước mặt hắn, nơm nớp lo sợ quắn quýt hỏi: " Sesshomaru-sama, ngài tìm tôi a.... "
" Tin tức của Tây quốc vì sao không có?" Bạch y thiếu niên ánh mắt kết băng lợi hại, dọa cho Kikyo cùng những người khác sợ đến lui lại vài bước. Jaken hai chân mềm nhũn, oa một tiếng quỳ xuống:
" Sesshomaru-sama! Thật sự không phải lỗi của ta! Chỉ là Tây quốc ba tháng nay không có tin tức gửi đến, ta thấy ngài không hỏi nên cũng không nghĩ nhiều. Ta thật không cố ý, ngài phải tin ta!"
Tiểu yêu quái một bên không dám ngẩng đầu, một bên trong lòng hung hăng chảy khoan mì lệ.
Vì cái gì xui xẻo vẫn luôn là ta a? Không lẽ bởi vì Tây quốc bên kia xảy ra chuyện gì nên mới không có tin tức chuyển đến?
Trước khi bay tới chín tầng mây, Jaken cũng chỉ kịp nghĩ được như vậy liền hóa thành lưu tinh bay qua bầu trời.
Kikyo run rẩy khóe miệng, vô thức nuốt nước bọt. Nàng thấy mình vẫn nên suy nghĩ lại mục tiêu công lược này đi. Dù sao muốn công lược thành công cũng phải có mạng mà hưởng, nàng vẫn còn luyến tiếc tuổi thanh xuân này lắm.
Sesshomaru nhìn thoáng qua Inuyasha vẫn còn ngủ say trên cỏ, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, hiển nhiên cũng không ngủ quá an ổn. Sát điện hạ đôi mắt lạnh lẽo hơi chút nhu hòa đi, nhanh đến nỗi không ai nhận ra:
" Trước khi hắn khôi phục yêu lực, tốt nhất các ngươi nên an phận ngồi lại một chỗ. Kiếm của ta tương đối yêu thích uống máu nhân loại, nhất là những kẻ không nghe lời. "
Này rõ ràng là trắng trợn uy hiếp! Một nhóm " nhân loại " không khống chế được trợn trắng mắt. Sesshomaru nửa điểm cũng không đem bọn họ để trong mắt, nhấc chân rời đi.
Hắn cần tức tốc trở về Tây quốc, trước khi xảy ra chuyện gì bất lợi cho mẫu thân.