ĐÔNG XƯỞNG TRUYỀN KÌ



" Ngụy Phong trở nên hoảng loạn.

Triệu Vương cũng không làm khó Ngụy Phong,ông ta liền viết 1 bức thư đến cho Ngụy Gia của Đại Minh.

Tin tức này cũng đã truyền ra khắp nước Triệu,Ngụy Gia ở nước Triệu cũng đã nắm bắt được tin tức cũng liền gửi thư cho Ngụy Tướng.

Ngụy Tướng khi nhìn thấy 2 bức thư này liền cười lên 1 tiếng sảng khoái vì ông ta biết rằng đây là trò đùa của Triệu công chúa.

Ngoài cha mẹ của Triệu công chúa thì Triệu Tướng là người hiểu rõ cô ấy nhất.

Ông ta cũng muốn có 1 đứa con dâu,Triệu công chúa là người khiến ông ta hài lòng nhất.

Ngụy Gia là võ gia nên ông ta rất thích người con gái hiểu binh pháp này.

-Gửi bức thư này cho Triệu Vương,ta sẽ cho lễ vật cầu hôn tới sớm nhất có thể.

-Vâng thưa lão gia.

Ngụy Phong bị Triệu Vương giam lỏng ở 1 căn biệt viện trong hoàng cung.

Quân lính bảo vệ Ngụy Phong đóng quân ngoài thành vẫn chưa nhận được tin tức gì từ Ngụy Phong có chút lo lắng.

-Bái kiến tướng quân.

-Có tin tức gì của Ngụy đại nhân chưa ?

-Thưa tướng quân,tin tức không được tốt cho lắm.

Vị tướng quân này liền không giữu được bình tĩnh mà trở nên nóng giận.

-Nói.

-Ngụy đại nhân vì trong đêm tới phủ công chúa làm mất đi sự trong trắng của Triệu công chúa-Triệu Vân Mộng nên giờ bị Triệu Vương bắt giam lỏng ở trong hoàng cung rồi.

-Chết tiệt,mau tập hợp quân lại xông vào Kinh thành cứu đại nhân.

Quân đội của Đại Minh ở đây lên tới hơn nghìn người nếu xông vào Kinh thành có thể cứu được Ngụy Phong.

-Thưa bệ hạ,quân đội hộ tống của Ngụy đại nhân ở ngoài thành đã có hành động rồi ạ.

-Bọn chúng đúng là trung thành thật đấy.

Dù gì chuyện này cũng chỉ là màn kịch,mau báo tin cho chúng đi.

-Vâng thưa bệ hạ.

Tướng quân hộ tống sau khi nhận được tin cùng với bức thư của Ngụy Tướng làm chứng cứ thì liền cho quân lính giải tán nhưng vẫn phải trong thế chuẩn bị đánh trận.

-Thưa phò mã gia,bữa tối đã có rồi.

-Ta không có tâm trạng ăn uống,mau mang đi đi.

Triệu Vân Mộng vừa đúng lúc đi tới biệt viện,khi nghe thấy được giọng nói có vẻ buồn rầu của Ngụy Phong thì cô liền trở nên tức giận.

Tậm trạng của Triệu Vân Mộng khi gặp lại Ngụy Phong rất vui mừng vì cô đã coi hắn là người để giao phó cuộc đời nhưng hắn không những không thực hiện lời hứa mà lại có vẻ trốn tránh cô.

-Ngụy Phong ngươi nghe đây cho ta,ngươi không những không thực hiện lời hứa với ta mà ngươi còn tỏ ra thái độ như vậy.

Đúng là ta nhìn nhầm người rồi.

Triệu Vân Mộng vừa nói vừa khóc.

Nỗi oan ức trong lòng cô được bày tỏ toàn bộ.

Cô chạy nhanh ra khỏi biệt viện này càng xa càng tốt.

Ngụy Phong trong biệt viện nhớ đến những kí ức mà hắn cùng với cô ấy cùng nhau chơi với nhau và có những lời hứa cuộc đời.

-Vân Mộng.

Ngụy Phong trở nên như 1 con người khác vừa đuổi theo vừa kêu tên to của công chúa.


Triệu Vân Mộng vì là con gái nên không có thể lực như Ngụy Phong vì vậy mà hắn ta có thể bắt kịp cô ấy 1 cách nhất nhất.

-Vân Mộng,ta xin lỗi là do ta hồ đồ.

Ta!.

Triệu Vân Mộng vẫn khóc ngoảnh mặt trong 1 bên.

-Ta là 1 người chỉ biết tới các vụ án,tiếp xúc với xác chết máu tươi không hiểu được phong tình nên đã để nàng chịu uất ức rồi.

-Ngươi đã không còn nhớ về lời hứa của ngươi nữa rồi chứ gì.

-Ta còn nhớ.

Nàng có đồng ý làm nương tử của ta không ?
Triệu Vân Mộng liền gật đầu,2 người ôm nhau dưới dưới ánh mắt của mọi người giống như tình cảm của họ đã được chứng minh vậy.

Nhiều ngày sau lễ vật của Ngụy Gia từ Đại Minh mang tới.

Lễ vật của Ngụy Tướng mang tới có đầy đủ những thứ quý giá có trong thiên hạ cùng với mấy ngàn lượng vàng tới từ Đại Minh.

-Tại hạ là Ngụy Viên,trưởng lão của Ngụy Gia ở Đại Minh bái kiến Triệu Vương.

-Đứng dậy đi.

-Ta tới đây thay cho lão gia tới mang lễ vật cầu hôn muốn cầu hôn công chúa.

Triệu Vương xem những món lễ vật mà Ngụy Viên mang tới trong đó có những 2 toà phủ ở Kinh thành Đại Minh mang tên của Triệu Vân Mộng bên trong cũng có hàng trăm gia nhân dành cho Triệu Vân Mộng.

-Được rồi ngày mai ta sẽ chính thức tổ chức đưa công chúa tới Đại Minh.

-Vâng thưa Triệu Vương.


Ngụy Phong trong tới đó được Triệu Vương triệu tập tới hoàng cung.

-Thưa bệ hạ,phò mã gia tới rồi.

-Cho hắn vào đi.

Ngụy Phong đi vào với 1 tâm trạng căng thẳng.

-Bái kiến nhạc phụ đại nhân.

Triệu Vương bày tỏ vẻ mặt đầy sát khí.

Ông ta cả đem giáo huấn Ngụy Phong không được để cho Triệu Vân Mộng được khóc,không được khiến cho cô ấy tổn thương.

Lần đầu Ngụy Phong thấy được vẻ mặt buồn rầu của Triệu Vương.

Người con mà Triệu Vương yêu thương nhất.

Lần này Triệu Vương Mộng phải đi xa tới tận Đại Minh khiến ông ta buồn rầu có chút không nỡ.

Ngụy Phong cũng biết được nỗi khổ tâm của Triệu Vương.

"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi