ĐÔNG XƯỞNG TRUYỀN KÌ



"Sáng hôm sau,Ngụy Phong đi ra ngoài với vẻ mặt tiều tụy như hắn bị bỏ đói mấy ngày vậy.

-Thiếu gia,đây là thuốc bổ mà lão gia đưa cho người và tiểu thư ạ.

Ngụy Phong cầm chén thuốc bổ rồi uống sạch.

Lúc này Triệu Vân Mộng vẫn còn nằm ngủ,Ngụy Phong từ từ lại gần để gọi nàng dậy ai ngờ vừa chạm vào người thì đã bị Triệu Vân Mộng đánh 1 cú rất đau vào chỗ hiểm.

Cô ấy trời sinh có thiên phú về binh lược,võ công không tầm thường lúc ngủ cũng cảnh giác như vậy.

Triệu Vân Mộng khi đánh vào Ngụy Phong xong liền từ từ tỉnh dậy.

-Ngụy Phong,chàng làm gì vậy ?
Ngụy Phong liền chỉ tay khiến cho cô ấy hết sức ngượng ngùng,đỏ mặt.

Cả 2 người sau khi dùng xong bữa sáng thì liền có lệnh triệu 2 người vào trong cung.

-Sao tự nhiên Chu Đế lại gọi chúng ta tới sớm như vậy.

-Ta cũng không biết nàng hãy cẩn trọng lời nói.

Ngụy Phong vẻ mặt căng thẳng tiến vào cung,hắn biết bởi vì mình chưa hoàn thành mà Chu Đế giao cho mà đã quay trở về.

-Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.


Cả 2 người đều cúi người xuống đồng thanh nói.

-Hai vợ chồng các ngươi cũng hợp nhau quá nhỉ.

-Cảm tạ bệ hạ đã khen.

Nói xong Ngụy Phong liền quỳ xuống.

-Hạ quan lần này không hoàn thành nhiệm vụ được giao mong bệ hạ xử tội.

Chu Đế thấy vậy có chút khó xử rồi nói.

-Lần này khanh đúng là không hoàn thành nhiệm vụ mà ta giao phó nhưng khanh lấy công chúa của Triệu Quốc làm tăng thêm sự hoà hữu giữa 2 nước nên việc này cho qua đi.

-Tạ bệ hạ khai ân.

-Lần này công chúa Triệu Quốc được gả tới đây mà ta với Triệu Vương cũng là chỗ quen biết nên không thể không cho ngươi 1 danh phận trong triều.

Ta nghe nói người rất giỏi binh pháp.

-Dạ bệ hạ quá khen,ta tuy rất thích binh pháp nhưng nói đến trình độ thì vẫn thua xa.

-Được rồi ta phong cô làm phó tướng dưới trướng của Ngụy Phong đi bổng lộc ngang hàng võ tướng trong triều.

Ngụy Phong nghe tới đây liền có chút ngỡ ngàng,bổng lộc 1 năm của 1 tướng quân trong triều rất lớn đa phần họ đều có công đối với đất nước mà 1 cô gái từ Triệu Quốc tới chưa lập được công lao gì mà được ban thưởng như vậy khiến Ngụy Phong có chút ngờ vực.

-Tạ bệ hạ ban thưởng.

Trên đường quay về Ngụy Phong vẫn không thể nào tin được chuyện này nhưng cái này cũng ảnh hưởng rất lớn đến hắn.

Từ giờ đi điều tra vụ án là phải đưa cả Triệu Vân Mộng cùng như 1 hình thức theo dõi vậy.

-Nàng tiếp nhận chức này rồi thì ta sẽ phân công nàng tới Đông Xưởng quản lí vài việc.

-Ta muốn đi cùng chàng,Chu Đế đã nói rõ chức vị này chỉ dưới trướng chàng thôi.

Hay là chàng có gì giấu ta.

Ánh mắt của Triệu Vân Mộng trở nên lạnh như cắt nhìn Ngụy Phong khiến hắn trở nên có chút sợ hãi nhưng bầu không khí căng thẳng này bị đập tan bởi tiếng ồn ào bên ngoài cũng vơia kiệu dừng lại giữa chừng.

-Sao lại dừng lại vậy.


-Bẩm thiếu gia,phía trước người dân đã vây kín lại xem cái gì đấy rồi ạ.

-Cho người đi xem thử.

Sau 1 hồi nghe ngóc thì gia đinh quay trở lại báo tin cho Ngụy Phong.

-Thưa thiếu gia,phía trước có người đang ức hiếp 1 cô gái.

Sau khi nhìn kĩ thì đó là Dương thiếu gia của Dương Gia.

-Tên này hống hách thật,mau đuổi hân đi chỗ khác cho ta cho cô gái kia về nhà.

-Vâng thưa thiếu gia.

Ngụy Phong vừa có lệnh thì gia đinh của ngụy Phủ liền bao vây lấy đám đông.

-Thiếu gia nhà ta có lệnh tất cả các ngươi dẹp hết đi cho ta.

Tên Dương Thiên này nghe thấy vậy liền tức giận quát lớn.

-Các ngươi là ai ? Không biết bổn công tử sao ?
-Dương thiếu gia từ Dương Phủ sao ta có thể không biết được chứ.

-Coi như cũng có mắt nhìn người.

-Nhưng thế thì sao đắc tội với thiếu gia nhà ta thì có vài cái Dương Gia đi nữa cũng không đủ đâu.

Dương Thiên thực sự nổi cơn tức giận.

Người đi theo hắn liền phát hiện thấy kiệu của Ngụy Phủ ở phía sau mà lén nói cho hắn.


-Thiếu gia,người này chúng ta không chọc được thôi đi thôi.

-Hắn là ai mà bổn thiếu không chọc được.

-Đại thiếu gia Ngụy Phủ-Ngụy Phong,người đứng đầu Đông Xưởng ấy ạ.

-Sao lại gặp hắn cơ chứ.

Dương Gia là hào môn nổi tiếng của Kinh Thành nhưng cũng chỉ là thương nhân còn Ngụy Gia là gia tộc có chức quyền của Kinh Thành,so với Ngụy Gia thì Dương Gia chưa là gì cả.

-Gửi lời xin lỗi của ta tới Ngụy thiếu,ta đi ngay.

Dương Thiên vừa nói xong liền chạy đi ngay.

Còn cô gái thì được gia đinh của Ngụy Gia thả về.

Hành động của Ngụy Phong lần này không ít người cảm thán một người máu lạnh vô tình chuyên phá cũng có tâm tư riêng như vậy.

Ngụy Phong trong mắt người dân Kinh thành chỉ là 1 tên thiếu gia có chức quyền nhưng không có nhân tình.

Nhiều người khẳng định sau khi lấy vợ hắn đã thay đổi khác trước rồi không còn vô tình như trước.

"


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi