ĐỐT THIÊN TIÊN ĐẠO


Trần Thất hơi hơi giật mình thầm nghĩ:
“Sao Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên lại hơi có chút giống với Hỗn Thiên Phiên của Hòa Sơn Đạo? Chỉ là uy lực lớn hơn so với Hỗn Thiên Phiên, có lẽ là loại pháp khí kì phiên, công hiệu cũng có chút tương tự.”
Trần Thất thử vận dụng Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên.

Trên cây Thần Phiên bắn r.a tám đạo kim quang, xa nhất cũng khoảng bảy tám trượng, lực đạo trên kim quang khoảng bằng ba đến năm con ngựa khỏe.

Dưới sự điều khiển bằng ý niệm của hắn dễ dàng có thể nhấc tảng đá mấy trăm cân từ trên mặt đất lên, cũng có thể nhổ hẳn cả gốc một cây đại thụ một người đàn ông ôm hết lên.
Mặc dù công hiệu hiện giờ của Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên hơi giống với Hỗn Thiên Phiên mà Trần Thất đoạt được của Hòa Sơn Đạo, hắc khí mà Hỗn Thiên Phiên phóng ra nhiều hơn mười mấy lần.

Nhưng công hiệu của hai loại này hoàn toàn không thể so sánh.

Hắc khí do Hỗn Thiên Phiên thả ra có lực đạo rất yếu, cho dù đao cương bình thường cũng có thể chặt đứt, giống như sương khói, không cứng cỏi như kim quang của Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên, cũng không linh hoạt như kim quang của Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên.
Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên chính là một luồng Chân Long Kình Trần Thất tu luyện thành, gần như là một bộ phận của thân thể hắn, chỉ cần hắn hơi động tâm niệm cũng không cần pháp quyết gì thúc giục thì đã có thể điều khiển kim quang Bát đạo như ý.
Trần Thất thử một hồi, trong lòng vừa động liền gọi một con hỏa nha về, bắn một mũi Hỏa Vũ Tiễn về phía trước một trượng.

Trần Thất hợp nhất tám đạo kim quang ra sức cuốn một cái, quả nhiên nó quấn lấy mũi Hỏa Vũ Tiễn này.

Chỉ là sau đó Hỏa Vũ Tiễn liền rung mạnh, Bát đạo kim quang Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên thả ra lập tức không trói buộc được bị mũi Hỏa Vũ Tiễn nổ hết, hóa thành từng ánh sao vàng.
Trần Thất vừa mới thúc giục Kim Cương Tam Muội Pháp hiện ra ảo ảnh của một tòa bảo tháp, nhưng thật ra chưa từng bị thương.

Chỉ là uy lực của Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên hơi yếu, khiến hắn khẽ lắc đầu.
“Một kiện pháp khí cao nhất có thể tế luyện đến bảy mươi hai tầng địa sát cấm chế.

Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên này chỉ có tám tầng cấm chế, uy lực không như kỳ vọng của ta, cũng có thể tương đương.


Chỉ là tế luyện pháp khí có chút khó khăn, cũng không biết khi nào ta mới có thể tế luyện xong mấy tầng cấm chế trong Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên này.”
Trần Thất thu lại tám đạo kim quang Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên biến thành.

Hai tai khẽ động nghe được truy binh sắp tới.

Điêu Tuyết mặc dù bức lui Loan Hề và Hầu Đông Thần nhưng lại hờ hững với hai vị đại yêu, hiện giờ Thái Hồ Bát Yêu cùng Liêu Tiễn dẫn theo thuộc hạ đuổi tới.
Vốn lần này hai đại yêu cưỡi gió tới đây, sau đó còn bị chậm trễ một lát, đã sớm bị Trần Thất bỏ lại phía sau.

Điêu Tuyết khinh không thèm đi cản bọn chúng.

Thứ nhất đại yêu này có pháp lực hùng hậu, không phải một hồi tranh đấu thì khó có thể cản nó lại.

Thứ hai cũng là bởi vì những đại yêu này Độn pháp bất thành, chờ bọn hắn đuổi tới, nàng đã sớm giải quyết Trần Thất.

Bởi vì suy nghĩ như vậy, Điêu Tuyết mới không để ý đến bọn họ.

Nhưng hiện giờ Điêu Tuyết trụi lông, Thái Hồ Bát Yêu cùng Liêu Tiễn lại trở thành người có lợi.
Trần Thất ngẩng đầu nhìn đường phía sau, chỉ thấy hai luồng gió đen, đều có kích thước khoảng một mẫu.

Hắn lặng lẽ cười, nhấc chân bỏ trốn theo hướng ngược lại.

Cái gọi là hảo hán không chịu thiệt trước mắt, Thái Hồ Bát Yêu tuy chỉ còn bảy gã nhưng lại có thêm Liêu Tiễn cũng lợi hại, cộng lai có hơn hai mươi đại yêu, Trần Thất sẽ không dùng cứng đối cứng.
Trần Thất sử dụng Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông khống chế gió còn nhanh hơn hai đại yêu một chút.


Hơn một canh giờ đã điên loạn chạy hơn trăm dặm, đã bỏ lại Thái Hồ Bát Yêu và yêu tướng Liêu Tiễn dưới trướng Phi Thiên đại thánh không thấy bóng dáng.
Trần Thất thúc đẩy nhĩ thức để nghe, cuối cùng không nghe được tiếng gió sau lưng lúc này mới dừng chân tìm một dòng suối nhỏ vốc mấy vốc nước uống cho đỡ khô cổ, đang nghĩ nên đặt chân đến đâu liền nghe được tiếng mũi tên lao trong không gian vội vàng giơ tay chộp một cái, hai đạo kim quang bay ra lập tức quấn lấy ba mũi tên.
Trần Thất chăm chú nhìn, phát hiện không biết khi nào mình đã rơi vào vòng vây của người ta.
Ba người cầm đầu này Trần Thất nhận ra hai, một người chính là Hình Vô Cực bị hắn đoạt linh thứu đi, một người là Hình Nguyệt Anh cũng là người bị hắn đoạt mất linh thứu.

Kẻ thứ ba tuy Trần Thất không nhận ra nhưng dùng ngón chân đoán cũng có thể đoán được tất nhiên đây cũng là đệ tử của núi Linh Thứu.

Đệ tử núi Linh Thứu này cũng không giống Hình Vô Cực cùng Hình Nguyệt Anh, một mình đến Trung Thổ.

Hắn ta dẫn theo đội ngũ gần trăm người, tất cả đều là chi sĩ dũng mãnh của Tây Vực.

Mũi tên bắn lén Trần Thất vừa rồi là do thủ hạ của hắn ta.
Nếu là người chỉ tu luyện đạo thuật không có võ nghệ gì, có lẽ đã lật thuyền trong mương, bị mũi tên của thủ hạ của người này bắn chết.

Nhưng Trần Thất trước khi học đạo cũng đã học qua võ nghệ, trải qua một phen mưa gió cũng không hề buông việc tu luyện võ công, ngược lại đem một đường ngoại môn ngạnh công Thiết Cốt Công tu luyện đến cảnh giới tầng thứ tám.

Thêm nữa vừa rồi Trần Thất mới tế luyện Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên đến tầng cấm chế thứ tám.

Lúc này mới có thể trở tay phá vỡ mũi tên bắn về phía hắn, phá vỡ đánh lén của kẻ địch.
Hình Vô Cực nhìn thấy Trần Thất cũng vô cùng tức giận, hắn ta thấy Trần Thất tránh được thần xạ thủ dưới trướng sư huynh mình đánh lén, liền nâng lên cây cung lớn vẫn luôn mang theo bên người lên, khẽ buông dây cung, ba mũi Thanh Lang Tiễn bay ra.
Trần Thất cũng không nhìn hắn, chỉ vung tay lên, ba mũi Hỏa Vũ Tiễn tương tự bay ra gặp gió liền nổ, lập tức khiến ba mũi Thanh Lang Tiễn của Hình Vô Cực nổ tung trước khi biến hóa thành Thanh Lang.


Trần Thất trải qua rất nhiều tôi luyện, khống chế Hỏa Vũ Tiễn thuần thục vô cùng.

Uy lực của ba mũi Hỏa Vũ Tiễn vừa rồi phân phối vừa đúng, vừa vặn có thể khiến Thanh Lang Tiễn của Hình Vô Cực lại không lãng phí nửa phần pháp lực.
Thấy sư huynh của mình ra tay bất lực, Hình Nguyệt Anh cũng tháo đoản cung bên người xuống.

Tu vi của nàng cao minh hơn Hình Vô Cực, Thanh Lang Tiễn là bảy mũi liên tục bắn bảy lượt.

Bảy bảy bốn chín mũi Thanh Lang Tiễn bay ra nửa đường đều hóa thành Thanh Lang rít gào lao về phía trước.

Hình Nguyệt Anh khống chế Thương Lang Thần Xạ đã đến trình độ thần hồ kỳ kĩ, ngay cả vị Đại sư huynh bên cạnh nàng cũng hơi tán thưởng, âm thầm khích lệ:
- Sư đệ Hình Vô Cực có thiên tư không kém đâu, chỉ là không đủ cố gắng, chiêu thức Thương Lang Thần Xạ chỉ tu luyện đến tầng cảnh giới thứ năm, kém xa so với tiểu sư muội.

Thương Lang Thần Xạ của Hình Nguyệt Anh chỉ sợ đã sắp vượt qua ta, chỉ cần nàng có thể đột phá cảnh giới luyện khí tầng thứ ba cảm ứng, sẽ là người thứ hai trong hàng ngũ đệ tử Thương Lang Thần Cung ở thế hệ này…"
Vị đệ tử Thương Lang Thần Cung này mười phần kiêu ngạo, tu vi Thương Lang Thần Xạ của hắn còn ở trên Hình Nguyệt Anh, đã tu luyện tới tầng tâm pháp thứ mười chín.

Chẳng những khí lực bền bỉ, uy lực của Thanh Lang Tiễn cũng gấp ba lần Hình Nguyệt Anh.

Hắn ta đã thầm đánh giá tu vi của Trần Thất cho nên không chịu ra tay trước, làm cho Hình Vô Cực cùng Hình Nguyệt Anh ra tay thử trước.
Trần Thất đối mặt với "đối thủ cũ" Hình Nguyệt Anh cũng không sợ hãi.

Tu vi của hắn ngày càng tăng, lần trước Hình Nguyệt Anh đã thua bỏ chạy trước, lần này Trần Thất có lòng tin có thể trong thời gian ngắn nhất đánh bại được Hình Nguyệt Anh.

Nhưng Trần Thất cũng tự buồn bực, vì sao Hình Nguyệt Anh lại cản mình ở đây.
Trần Thất không biết một số thủ pháp tự do trên thảo nguyên có thể theo dõi con mồi.

Hơn nữa vì thảo nguyên mấy năm qua liên tục chinh chiến, hầu như mỗi ngày đều là vô số quốc gia bộ lạc tranh giành nguồn nước, đồng cỏ, dân cư, gia súc.

Cho nên mỗi người dân Tây Vực đều là quân nhân, việc truy vết kẻ địch lên kế hoạch, mưu tính chiến thuật, mỗi người đều có một chiêu.

Hình Nguyệt Anh chính là tính toán được Trần Thất có lẽ sẽ không đánh mà chạy, lúc này mới không chịu đi cùng Loan Hề, Liêu Tiễn, Hầu Đông Thần đến chỗ gò đất đó chờ mà là khi Trần Thất đi ra, tìm kiếm đồng môn giúp đỡ, hơn nữa mai phục ở gần chờ Trần Thất chui đầu vào lưới.
Trần Thất biết Thương Lang Thần Xạ của Hình Nguyệt Anh lợi hại, tuy rằng hắn tự nghĩ không sợ nhưng cũng không dám phớt lờ, vẫn dùng một phát bảy mươi hai mũi Hỏa Vũ Tiễn bao phủ Tam đại truyền nhân của Thương Lang Thần Cung vào.

Hình Nguyệt Anh và Hình Vô Cực thì không sao, hai người đều tự vận dụng Thương Lang Thần Xạ ngăn cản Trần Thất xâm chiếm.
Hình Vô Cực tuy rằng biến ảo Thanh Lang Tiễn kém một chút nhưng có Hình Nguyệt Anh giúp hắn chia sẻ chung quy vẫn chống đỡ được.

Nhưng dù là Hình Vô Cực hay Hình Nguyệt Anh, dưới tình huống tu vi của Trần Thất tiến nhanh đều không có nửa phần khí lực đi giúp đỡ đại sư huynh nhà mình, chỉ có thể nhìn Trần Thất phân ra hai ba mươi mũi Hỏa Vũ Tiễn lao thẳng về phía Đại sư huynh của mình.
Vị truyền nhân của Thương Lang Thần Cung kia vốn chưa muốn ra tay với Trần Thất trước, nhưng Trần Thất bắn r.a một phát bảy mươi hai mũi Hỏa Vũ Tiễn đem hắn ta bao phủ vào hắn ta mới cười ha ha nói:
- Chỉ bằng chút công phu mèo cào của ngươi cũng muốn so với pháp thuật của Thương Lang Thần Cung chúng ta sao? Dâng thiên thư của Thiên Hà lão tổ lên đây, ta tha chết cho ngươi, còn có thể khởi bẩm sư trưởng bổn môn, thu ngươi làm đệ tử ngoại môn.

Nếu ngươi cứ khăng khăng một mực, cũng đừng trách ta chưa từng nhắc nhở.
Vị Đại sư huynh này cũng không dùng cung tiễn, hai tay khẽ bắt, trên nắm tay liền hiện ra hình tượng hai con sói xanh.

Đây là Thương Lang Thần Quyền tu luyện Thương Lang Thần Xạ đến tầng mười lăm trở lên mới có thể tìm hiểu tu tập.

Đệ tử Thương Lang Thần Cung lĩnh ngộ tiên đạo võ học này cũng không cần dùng cung tên pháp khí phụ trợ đã có thể ngưng tụ ra Thanh Lang Tiễn, chỉ là lúc này uy lực của Thanh Lang Tiễn so với lúc trước không biết lớn hơn bao nhiêu phần.
Đại sư huynh của Thương Lang Thần Cung ngưng tụ Thanh Lang Quyền Kình, cách khống đánh ra một quyền, lập tức như đánh vỡ không khí, một luồng quyền kình nuốt trăng nuốt trời, đón nhận mấy mũi Hỏa Vũ Tiễn phía trước.

Dựa vào bá đạo của quyền kình, Đại sư huynh Thương Lang Thần Cung chỉ khẽ lật cổ tay liền đánh hỏng bảy tám mũi Hỏa Vũ Tiễn của Trần Thất.

Những mũi Hỏa Vũ Tiễn còn lại bị Thương Lang Quyền Kình kìm hãm chỉ có thể mạnh mẽ ép giữa không trung không thể tiến thêm.
Trần Thất âm thầm lấy làm kỳ lạ, thầm nghĩ: "Vốn dĩ lúc gặp Hình Vô Cực ta thấy pháp lực của hắn lơ lỏng bình thường, đối với Thương Lang Thần Cung cũng không coi trọng.

Nhưng khi ta gặp Hình Nguyệt Anh, thì không thể không thừa nhận, đệ tử truyền nhân của Thương Lang Thần Cung quả nhiên không giống người thường.

Nhưng một lần gặp đệ tử núi Linh Thứu này hình như lợi hại hơn so với Hình Nguyệt Anh rất nhiều lần, hắn còn mang theo hơn một trăm bộ hạ, mỗi người đều tu vi không tầm thường.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi