DỤ DẠ

Lãnh Dạ từ nhà tắm đi ra, liền thấy biểu tình thưởng thức ảnh chụp của mình trên mặt Viêm Phi, vì thế liền tựa trên khung cửa, biểu tình nghiền ngẫm theo dõi y.

Một lát sau Viêm Phi mới nhận ra tầm mắt của hắn, vừa ngẩng đầu liền thấy biểu tình cười như không cười của Lãnh Dạ.

Lãng Dạ nghiền ngẫm hỏi:” Anh thực thích ảnh chụp của tôi?”

“Là rất thích, chụp rất đẹp”

Lãnh Dạ đi đến phía y, ngồi xuống cạnh y.

Viêm Phi đem ảnh chụp thả lại trên bàn.

Lãnh Dạ tự lấy cho mình một ly rượu, sau đó tùy ý đặt một chân lên chân kia, áo tắm liền theo đùi mở rộng ra, hắn vừa tắm rửa xong, toàn thân cao thấp đều còn chút nước.

Tâm tình Viêm Phi tựa hồ không tồi:”Ảnh chụp thực chuyên nghiệp, cậu vào công ty điện ảnh?”

“Công ty người mẫu”

“Người mẫu? Lấy thân hình nhỏ bé của cậu sao?” Viêm Phi có điểm ngoài ý muốn.

“Thân hình nhỏ bé?” Lãnh Dạ chọn mi.

Tuy rằng sau khi trọng sinh cơ thể mới của hắn có nhỏ đi,nhưng với thân hình này thì vẫn đủ qua điều kiện xét tuyển công ty người mẫu, so sánh với người thường coi như cao gầy, dù so với Viêm Phi hắn có điểm nhỏ gầy, nhưng trực tiếp bị nói như vậy, hắn trong lòng cảm thấy thực khó chịu, phi thường khó chịu.

Lãnh Dạ nói:“Nếu tôi nhớ không lầm, vừa rồi xem ảnh chụp của người mẫu nhỏ gầy tôi đây Viêm đại thiếu gia có chút mê mẩn nhỉ?”

“Tôi lại chưa nói tôi không thích a.” Viêm Phi nói.

Lãnh Dạ trào phúng nói:“Kia kế tiếp anh chẳng phải là đối với ảnh chụp của tôi mà tự xử sao?”

Đối với châm chọc từ Lãnh Dạ, Viêm Phi một chút cũng không để ý, ngược lại cũng theo đó mà vui đùa:” Không sai”

Lãnh Dạ uống một ngụm rượu, đột nhiên lại gần y, ghé vào lỗ tai y nói:“Vậy tự xửcho tôi xem.”

Ngữ khí rất nhẹ, nhẹ đến mức như là thở dốc..

Viêm Phi đầu tiên sửng sốt, quay đầu, có điểm kinh ngạc nhìn về phía hắn.

Lãnh Dạ ngả thân mình, cả người cơ hồ dán trên thân thể Viêm Phi, tư thế như vậy khiến hai người mặt dựa vào là rất gần, Lãnh Dạ trong mắt mang theo vài phần tà ác, ý tứ khiêu khích hàm xúc mười phần.

Viêm Phi tránh hắn một lát, khóe môi bắt đầu giơ lên, sau đó thật sự đưa tay xuống đũng quần mình…

“Kéo khóa quần ra, vói tay vào đi” Lãnh Dạ nhẹ giọng nói, càng như là mệnh lệnh.

Viêm Phi làm theo.

Tiếc khóa được kéo ra vang lên, đôi chút âm thanh phát ra từ hai người có chút ái muội, tầm mắt hai người tại không trung giằng co cùng một chỗ.

Viêm Phi tiếng hít thở trở lên dần dần trở nên ồ ồ.

“Động tác mau một chút……”

Lãnh Dạ “Chỉ huy” động tác Viêm Phi, sau đó ngồi trở lại tại chỗ, tựa vào sô pha, một bên uống rượu, một bên miễn cưỡng nhìn Viêm Phi làm từng động tác mà thời kỳ thiếu niên sẽ làm.

Viêm Phi dõi theo hắn, ánh mắt cực nóng, kia biểu hiện thực gợi cảm.

Uống hết ngụm rượu cuối cùng, Lãnh Dạ đem chén rượu thả lại trên bàn, sau đó đứng dậy.

Viêm Phi hỏi:“Cậu muốn đi đâu?”

“Ngủ.”

“Hả?” Viêm Phi hỏi nhìn hắn.

Lãnh Dạ nhìn xuống hạ thân hắn một cái:“Nga, thiếu chút nữa đã quên anh còn đang tự xử, xin hãy

tiếp tục.”

Viêm Phi chọn mi, lập tức mới ý thức được chính mình bị đùa giỡn.

Lãnh Dạ nhịn không được cười ha ha đứng lên.

Viêm Phi hơi hơi nhíu nhíu mày.

Lãnh Dạ cười trở về phòng, thực vừa lòng thành quả của chính mình, vừa rồi nháo như vậy, bất cứ một nam nhân bình thường nào phỏng chừng đều chịu không nổi đi, không thành liệt dương thì cũng thành bóng ma tâm lý, tưởng tượng tới hình ảnh đó của Boss hắc đạo liền không nhịn được cười, thật sự là rất sung sướng.

Nhìn bóng dáng Lãnh Dạ, Viêm Phi ánh mắt hơi hơi mị lên.

Đây là lần đầu tiên hắn bị trêu cợt như vậy, còn triệt để trêu cợt như vậy, hắn lại một chút cũng không cảm thấy tức giận. Nam hài này không phải yêu nghiệt bình thường, Viêm Phi càng ngày càng hắn hấp dẫn.

Có ý tứ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi