DỤ DẠ

Bạch lang ngày hôm sau liền đến ở trong nhà Lãnh Dạ, tuy rằng nó còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng đã không có nhiều trở ngại, chỉ cần cách đoạn thời gian gọi thú ý tới nhìn qua nó là được.

Vừa đến nhà, Lãnh Dạ liền mở ra cửa chính, sau đó thối lui đến một bên.

hành vi này có chút nguy hiểm, bất quá Lãnh Dạ một chút cũng không lo lắng, trải qua giáo huấn ngày hôm qua, hắn hiện tại cảnh giác rất nhiều, huống chi bạch lang hiện tại suy yếu như vậy, dù có dùng toàn lực cũng không phải đối thủ của hắn, Lãnh Dạ thực tự tin chính mình có thể khiến bạch lang phục tùng mình trước khi nó hồi phục.

Bạch lang ngay từ đầu không chịu đi ra, lui ở trong l*ng cảnh giác trừng mắt Lãnh Dạ, thẳng đến khi xác định không có nguy hiểm mới thật cẩn thận đi ra khỏi l*ng sắt.

Tuy rằng đối Lãnh Dạ có mang địch ý rất mạnh, nhưng bạch lang không có tùy tiện công kích Lãnh Dạ, mà là thối lui đến góc phòng khách, tìm vị trí thoải mái nằm xuống.

Lãnh Dạ thực vừa lòng biểu hiện của nó, từ trong tủ lạnh lấy ra một khối thịt bò rồi để trước mặt nó.

Bạch lang cao ngạo tựa hồ khinh thường, xem cũng chưa liếc mắt một cái.

Lãnh Dạ cũng không để ý, đem thịt bò đặt ở nơi đó xong cũng không xen vào nó nữa, làm việc của chính mình.

Lãnh Dạ quay người lại, bạch lang liền nâng lên mí mắt, lạnh lùng theo dõi bóng dáng của hắn, sau đó quan sát nhất cử nhất động của hắn.

Lãnh Dạ ngồi ở trên sô pha, mở ra điện thoại.

Hắn biết bạch lang nhìn chằm chằm mình, nhưng làm bộ như không thấy.

Nhìn xong một hồi tin tức, Lãnh Dạ trở về phòng, ngủ trưa trong chốc lát, lại đi ngoài, thịt bò đặt lúc trước đã không thấy, bạch lang ăn no nê nằm rạp trên mặt đất, miễn cưỡng lim dim ngủ gật.

Lãnh Dạ khóe môi giơ lên.

Bạch lang cứ như vậy trong nhà Lãnh Dạ ngốc một thời gian, nó tính tình thực kiêu ngạo, thủy chung không cho Lãnh Dạ một khuôn mặt hòa nhã, Lãnh Dạ biết nó không ăn thực vật hắn cho. Bất quá lạnh lùng vẫn lạnh lùng, bạch lang rốt cuộc không công kích Lãnh Dạ, chỉ là không nhìn sự tồn tại hắn, Lãnh Dạ không để ý tới sự tồn tại của nó nhưng nó vẫn một mực chăm chú nhìn bóng dáng hắn, mà Lãnh Dạ trừ bỏ cho nó ăn cũng không cố ý quấy rầy nó, một người một lang cứ như vậy thành lập một mối quan hệ kỳ lạ.

……

Sau khi trở thành người mẫu chính thức, Lãnh Dạ công tác dần dần nhiều lên, tuy rằng lấy sự nổi tiếng của hắn hiện tại cũng không có nhiều công tác lớn gì, đều là một ít buổi chụp hình nhỏ linh tinh, nhưng hắn như trước hoàn thành thực xuất sắc, Lăng Quang Thần cũng thực cố gắng giúp hắn tranh thủ cơ hội thật tốt, Lãnh Dạ sự nghiệp rất nhanh liền đi vào quỹ đạo, danh khí cũng dần dần lớn lên.

Cùng lúc đó, Lôi Tử Hàm cũng theo khóa huấn luyện thuận lợi tốt nghiệp, người đại diện là một nữ nhân đầy quyền lực trong công ty, khởi điểm so với các tân nhân khác đều cao hơn, vừa tốt nghiệp đã bắt đầu biểu diễn tại các buổi diễn lớn, hợp tác đều là thiết kế gia có chút danh tiếng, dáng người cùng diện mạo hắn cũng không tồi, hơn nữa lại được quảng bá rất nhiều, rất nhanh liền nổi tiếng.

Lãnh Dạ có tố chất cao trong đám tân nhân, cạnh tranh thực kịch liệt, Lãnh Dạ không có giống như mọi người nghĩ rất nhanh nổi tiếng, mà là vững vàng đi lên.

Bất quá hắn cùng Lăng Quang Thần một chút cũng không sốt ruột, một lần là nổi tiếng tuy rằng rất tốt đẹp, nhưng nổi tiếng quá nhanh sẽ càng dễ bão hòa, loại này ví dụ nhiều lắm, không thiếu người có bề ngoài xuất sắc, khí chất không bão hòa càng trọng yếu hơn.

Một thời gian sau, Lăng Quang Thần muốn Lãnh Dạ tranh thủ đến một cuộc chụp ảnh, thiết kế sư nổi tiếng thế giới muốn xuất quân vào nước, tính toán tìm vài tân nhân mới trong nước để chụp ảnh, đó là một cơ hội tuyệt hảo, nếu Lãnh Dạ thắng được, danh khí tất nhiên sẽ lên như diều gặp gió, hơn nữa có khả năng trở thành người phát ngôn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi