DỤ DẠ

Theo trong phòng tắm đi ra, Lãnh Dạ phát hiện Viêm Phi đã nằm ở trên giường, Lãnh Dạ một bên dùng khăn mặt sát tóc vừa đi đến trước giường:“Tôi nên ngủ.”

Viêm Phi cười nói:“Cùng nhau ngủ.”

“Đi ra ngoài.” Lãnh Dạ hồi tưởng mộng xuân vừa qua, không lưu tình chút nào hạ lệnh đuổi khách.

Viêm Phi theo dõi hắn, trên mặt tươi cười:“Nếu tôi nói không.”

Lãnh Dạ biểu tình không hề có chút độ ấm, đi đến tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra một khẩu súng lục, nhắm ngay Viêm Phi, lặp lại nói:“Đi ra ngoài.”

Lúc này Lãnh Dạ đã không bộ dáng ưu nhã như hằng ngày nữa, giống như bị chọc giận, Viêm Phi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hắn như vậy.

“Cậu sẽ không nổ súng.” Viêm Phi nói.

Lãnh Dạ lạnh lùng nói:“Không cần khảo nghiệm sự kiên nhẫn của tôi.”

Viêm Phi đối hắn giơ giơ lên khóe môi.

Tuy rằng Lãnh Dạ biểu tình thực bình tĩnh, nhưng Viêm Phi lại nhận ra hắn trong lòng hỗn loạn, gợi lên hứng thú của Viêm Phi.

Hai người lâm vào giằng co, Lãnh Dạ mị mị nhãn tình, bóp cò súng.

Tiếng súng vang lên, viên đạn theo họng bắn ra, lấy khoảng cách mỏng manh bay qua má Viêm Phi, sau đó bắn trúng bình thủy tinh sau y, cùng với tiếng vang thanh thúy thủy tinh cùng bọt nước nhất thời văng khắp nơi.

Viêm Phi sắc mặt không biến, thân thủ sờ sờ chỗ mặt bị đạn bắn qua, vẫn còn cảm giác nóng rát.

Điều này làm cho hắn có chút thú huyết sôi trào.

“Bắn không tồi.” Viêm Phi cười nói.

Lãnh Dạ trầm mặc không nói, đi về phía trước một bước, đi đến trước mặt Viêm Phi, đem họng súng đặt trên mặt y.

Vừa bắn xong, họng còn hơi nóng.

“Lần này sẽ không bắn trật.” Lãnh Dạ nói.

“Tôi biết.” Viêm Phi ngửa đầu, nhìn Lãnh Dạ, trên mặt tươi cười gia tăng:“Tôi biết cậu bắn súng rất giỏi.”

“Vậy đi ra ngoài.”

“Không.” Viêm Phi không chút nghĩ ngợi lại cự tuyệt.

Lãnh Dạ ánh mắt lạnh lùng.

Viêm Phi chắc chắc hắn sẽ không nổ súng, cho nên không chút nào lo lắng, hai người ánh mắt tại không trung cường thế va chạm, một băng lãnh, một cực nóng.

Viêm Phi đột nhiên hé miệng, dùng đầu lưỡi chậm rãi li*m họng súng, một cỗ khói thuốc súng truyền đến chóp mũi, hắn thích loại hương vị này, nhất là dưới tình huống như vậy, t**h d*c mê người.

Lãnh Dạ sửng sốt.

Viêm Phi theo dõi hắn, đầu lưỡi theo họng chậm rãi lộng đến thân súng, sau đó li*m đến trên tay Lãnh Dạ, lưu lại vết thủy ngân.

Lãnh Dạ phản ứng đầu tiên chính bỏ súng ra, nhưng vẫn không hề động đạn.

Viêm Phi ánh mắt tràn ngập tính xâm lược, tràn ngập thú tính, tựa như một con gấu phát tình.

Lãnh Dạ cảm giác chính mình đang bị y dùng ánh mắt cường x.

Hắn nghĩ chính mình sẽ cảm thấy phản cảm, trên thực tế lại một chút đều không có, độ ấm đầu lưỡi Viêm Phi ngược lại khiến thân hắn nóng lên, d*c v*ng thật vất vả dùng nước lạnh tán đi lại nổi lên.

Đáng chết.

Viêm Phi dùng ánh mắt gợi cảm nhìn chằm chằm Lãnh Dạ, sau đó mạnh mẽ ôm eo hắn, kéo gần khoảng cách hai người.

Lãnh Dạ hô hấp tăng thêm.

“Buông.” Hắn nói.

“Thân thể của cậu không nói như vậy.” Thâm âm trầm thấp của Viêm Phi lúc này gợi cảm đến tột đỉnh.

Lãnh Dạ đem hai tay khoát lên trên vai Viêm Phi, dây lưng áo tắm buộc hờ trên hông, bán che đậy lộ ra một mảng nhỏ l*ng ngực.

Viêm Phi ngồi ở trên giường, Lãnh Dạ đứng giữa hai chân y, Viêm Phi cúi đầu, dùng miệng để cởi dây lưng trên áo tắm Lãnh Dạ, sau đó hôn lên bụng hắn.

Lãnh Dạ bắt lấy tóc Viêm Phi, mười ngón sáp nhập vào mái tóc mềm mại của y.

Viêm Phi môi cực nóng, khiến bụng Lãnh Dạ căng thẳng.

Lãnh Dạ chìm đăm vào d*c v*ng ……

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi