ĐỨA CON CỦA YÊU QUÁI

Nhờ phúc của Thái Nhiên mà cửa hàng vô danh của Hạ Mạc đột nhiên đón một lượng khách hàng thật lớn. Chỉ tiếc những người này quá chậm, tất cả hàng tồn trong cửa hàng vô danh đã bị Thái Nhiên nhanh tay quét sạch. Đây không phải mấu chốt, mấu chốt là đồng chí Thái Nhiên chửi thiên sư Trương không kịp vuốt mặt này không những cho bình luận năm sao khen ngợi cửa hàng vô danh mà còn cẩn thận miêu tả quá trình sử dụng của mình, trong từng còn chữ chứa mùi nịnh nọt nồng nặc.

Đây là đang nâng đỡ hay gì?

Tài khoản người mua của Thái Nhiên sử dụng tên thật, những người tin tức nhạy bén đều sẽ nghe tới hoàn cảnh gia đình của y. Hơn nữa hai hôm trước khi Thái Nhiên quét sạch hàng hóa cũng khiến một số người chú ý. Trừ những thiên sư phạm vào ngũ tệ tam khuyết(1), phạm vào số bần hàn, những thiên sư khác có ai không giàu có? Nhưng so với cậu hai của tập đoàn họ Thái này, bọn họ cũng chỉ biết hít khói xe.

Người hiểu Thái Nhiên đều biết y thẳng thắn xấu tính, chỉ sợ người có thể mua chuộc y còn chưa sinh ra.

Chẳng lẽ bùa của cửa hàng vô danh này trâu bò tới vậy? Hệt như những gì Thái Nhiên nói, không cần niệm chú, không cần pháp thuật, cứ dán lên người lệ quỷ là có thể trấn quỷ?

Có thể trực tiếp trấn quỷ không có gì hiếm lạ, lạ là không phải Thái Nhiên đã mua một món pháp khí hồ lô có thể nhốt quỷ ư, tên nó là hồ lô Thịnh Âm, không những có thể nhốt quỷ mà còn có thể phòng âm khí. Nghe nói thứ chế tác ra pháp khí hồ lô là một hạt giống trong quả hồ lô được lưu truyền từ thời thượng cổ, phát triển thành dây hồ lô, vô cùng quý hiếm. Chẳng qua xét thấy cây hồ lô này từ lúc trồng tới nay cũng chỉ mới mấy trăm năm mà thôi, chưa mở linh trí, mỗi năm có thể kết ra khoảng một trăm cái hồ lô, trừ hồ lô Thịnh Âm ra thì còn được chế thành các món pháp khí hồ lô khác.

Muốn mua một quả hồ lô Thịnh Âm cần tiêu tốn hai mươi ngàn điểm, hơn nữa chỉ lấy điểm không lấy tiền. Bây giờ hệ quy chiếu đổi điểm lấy tiền là 1:1000, tỷ lệ này không cố định, thường xuyên sẽ thay đổi dựa trên các chính sách khác nhau, lúc đỉnh điểm còn chia theo 1:2000+. Vì vậy tính theo hệ quy chiếu hiện nay, một cái hồ lô Thịnh Âm cũng phải mười triệu, tính ra không hề rẻ. Rất nhiều người giới huyền môn đều tiếc tiền không muốn mua, chẳng qua nó vẫn là một món đồ rất giá trị. Từ khi loại pháp khí này được luyện chế ra, cho tới nay đã có lịch sử hơn trăm năm mà chưa bao giờ nghe nói có con quỷ nào bị nhốt vào còn có thể đục hỏng hồ lô chạy thoát. Đương nhiên nếu ban đầu nhốt hụt thì khác.

Nhốt vào rồi còn có thể phá hỏng hồ lô Thịnh Âm, thế thì con quỷ kia ít nhất cũng phải cấp tướng trở lên. Nói qua cũng phải nói lại, nếu là quỷ cấp tướng thì sao có thể bị trấn chỉ nhờ hai lá bùa trấn quỷ của kẻ tầm phào được? Nếu pháp lực không đủ mạnh thì dù bày phù trận cũng chưa chắc đã nhốt được nó.

Bình luận đánh giá tốt của Thái Nhiên nhanh chóng tạo thành tin sốt dẻo. Lúc Thái Nhiên đi kết toán nhiệm vụ, cái hồ lô Thịnh Âm của y quả thật đã bị thủng một lỗ. Trùng hợp là nhiệm vụ này vừa trình lên Đặc Điều Xử thì Thái Nhiên đã nhận nhiệm vụ. Nhân viên đội trinh sát hình sự vừa quy kết ra tội phạm giết người liên hoàn, trong quá trình điều tra còn đưa ra đủ loại quy luật gây án, duy chỉ thiếu sinh thần bát tự đặc biệt, phía tổng cục còn lo hung thủ lại đi gây án, chưa cân nhắc cẩn thận đã treo nhiệm vụ lên.

Thái Nhiên nhận nhiệm vụ rồi, những người khác không nhận tiếp được nữa.

Sau khi Thái Nhiên nhận nhiệm vụ đã cẩn thận tìm đọc hồ sơ, với ánh mắt của tay mơ giới huyền môn đã nhanh chóng phát hiện quy luật sinh thần bát tự. Theo quy luật này, lại kết hợp với các quy luật khác của hung thủ, Thái Nhiên lập tức tra ra mục tiêu tiếp theo của lệ quỷ. Ỷ có đồ mua được từ cửa hàng, Thái Nhiên vốn tưởng có thể nhẹ nhàng mang lệ quỷ về quy án, kết quả nếu không phải y may mắn mua được mấy lá bùa từ cửa hàng vô danh của Hạ Mạc, chỉ e lúc này y đã nằm gọn trong bụng quỷ.

Mọi người nghe xong không khỏi sửng sốt, cách vẽ bùa của cửa hàng này không giống với cách vẽ thông thường, chẳng lẽ vì vậy nên hiệu quả mới cực kỳ lớn, cách sử dụng cũng không giống bùa bình thường?

Hay là mua một lá về thử xem sao? Dù sao cũng không đắt, chỉ hơn mười ngàn một lá.

Chờ đến lúc bọn họ chốt đơn mới phát hiện chủ cửa hàng đã dừng bán. Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người bỗng dâng lên dự cảm không tốt lắm.

Quả nhiên trực giác của người tu hành luôn rất chuẩn. Vất vả lắm mới chờ được cửa hàng bán lại, giá bùa trong tiệm đã nhân năm, hơn nữa chỉ nhận bằng điểm.

Một lá bùa bình an (bùa trục quỷ, bùa trấn quỷ v…v…) dám bán năm trăm điểm, quả thực là cố tình hét giá, vì lợi quên nghĩa! Vì dân phục vụ đâu? Chủ shop không thấy thẹn với lương tâm à?

Mộng Mô con vừa kiếm được một lô tiền từ Thái Nhiên: Thẹn với lương tâm là cái quái gì, ăn được không? Mua nhà mua xe được không?

Năm trăm điểm không phải con số nhỏ, bùa đuổi quỷ bình thường cùng lắm cũng chỉ có năm mươi, nhiều điểm như vậy cũng đã đủ để mua một số món hàng trong khu bán trực tiếp của Đặc Điều Xử mang tính trợ giúp bảo vệ tính mạng. Tiền không phải lá đa, những người không dư dả gì âm thầm hủy đơn, mấy người vốn định mua thêm vài lá bùa mỗi loại cũng lặng lẽ giảm số lượng trong giỏ hàng.

Tuy nhiên vẫn có không ít người vung tay, trong vòng hai ba ngày liên tục, Hạ Mạc đã bán được hơn trăm lá bùa. Cậu vốn là kiểu không tích nổi tiền, mấy chục ngàn điểm vào tay đã được cậu đổi thành các món thiên tài địa bảo và nguyên vật liệu quý báu. Bên này cậu còn chưa nhận hết hàng, tỉ lệ quy đổi điểm đã tăng lên.

Rốt cuộc người bán có lai lịch như thế nào mà nhiều bùa như vậy?

Phải biết rằng muốn vẽ đống bùa cơ bản đó không khó, xác suất thành bùa cũng không thấp, quan trọng là ngoài thiên phú ra thì còn phải có độ tập trung và pháp lực lớn. Người huyền môn bình thường thường một ngày có thể thành công vẽ ra hai ba lá bùa đã là không tồi. Bùa càng cao cấp càng khó thành công, yêu cầu cũng càng cao. Một cửa hàng vô danh bán một hơi nhiều bùa như vậy thì có đảm bảo chất lượng không?

Người mua trong thành phố nhận được hàng trước.

Chỉ nhìn sơ qua ảnh chụp còn thấy bình thường, chờ nhận được hàng rồi, bọn họ ngạc nhiên phát hiện bùa do cửa hàng vô danh bán có sức mạnh vượt xa tiêu chuẩn các loại bùa bình thường, đạt tới tiêu chí cấp tông sư hiện nay của giới huyền môn.

Nhìn chung thiên sư Trương giới huyền môn cũng có thể vẽ ra lá bùa như vậy. Nhưng khi ông ta còn trẻ còn khỏe thì chưa đạt được tới công lực ấy, bây giờ đã có công lực như vậy, tình trạng sức khỏe lại không đủ cho ông ta vẽ bùa chú đạt tiêu chuẩn cấp tông sư.

Chỉ cần có thể vẽ ra bùa chú đạt tiêu chuẩn cấp tông sư còn chưa được tính là tông sư chế bùa chân chính, chỉ khi sáng tạo ra loại bùa hoàn toàn mới mới được xưng là tông sư. Thân phận của thiên sư Trương trong giới huyền môn cực kỳ cao, ngay cả chưởng môn trong phái ông ta cũng phải gọi ông ta là sư thúc tổ, cả đời chỉ lo chế tạo bùa, mãi tới hơn ba năm trước, khi ông đã tới tuổi 90 mới sáng tạo ra được một loại bùa hoàn toàn mới, chứng thực thân phận tông sư.

Bây giờ chủ tiệm không biết tên này ngang nhiên xuất thế, không chỉ trình vẽ bùa đạt chuẩn tông sư mà thông qua bùa chú nhận được, bọn họ thấy cách vẽ khác với cách vẽ thịnh hành hiện nay. Không biết người vẽ được kế thừa từ tổ tiên hay do tự sáng tạo, nếu là vế sau, chỉ e huyền môn sẽ có thêm một tông sư vẽ bùa thiên phú trác tuyệt. Đương nhiên nếu là vế trước cũng vô cùng khó lường, nói không chừng về sau cách vẽ bùa thường thấy sẽ phải thay đổi.

Bây giờ thiên sư Trương đang tọa trấn Đặc Điều Xử, ông ta say mê làm bùa, hoàn toàn không biết gì về mưa gió trên diễn đàn. Nhưng Long Viêm nhanh chóng phát hiện bất thường, đầu tiên là cho Hạ Mạc mấy ngàn điểm cống hiến. Sau khi thấy những lá bùa đó, dù Long Viêm không tinh thông việc này cũng nhìn ra chúng không bình thường. Ông giao bùa cho thiên sư Trương, vốn định nhờ người ta xem rốt cuộc số bùa ấy đặc biệt ở đâu, ai ngờ thiên sư Trương xem đến xuất thần, bỏ lại một câu “Tôi phải bế quan” rồi chạy như lửa cháy tới mông, nhanh tới mức không giống một ông cụ sắp trăm tuổi.

Thiên sư Trương đã chạy mất, Long Viêm phải tìm tới học trò của ông ta. Học trò của ông ta cũng ngắm nghía thật kỹ nhưng không bỏ chạy bế quan như thầy mình. Sau khi nhìn hồi lâu, hắn nói với Long Viêm chưa từng thấy cách vẽ bùa này, hẳn là do chủ bùa sáng tạo ra, có những phù triện trên bùa hắn chưa bao giờ thấy, chỉ có một vài con chữ hắn từng gặp trên các mảnh bùa thượng cổ lưu truyền tới nay, lại không rõ ý nghĩa của nó.

Điều này chứng tỏ gì? Chứng tỏ có lẽ chủ bùa đã kế thừa phù đạo khó lường.

Thân là boss của Đặc Điều Xử, quyền hạn của Long Viêm cực kỳ cao, lúc ông chốt đơn hàng cũng đã thông qua quyền hạn để tìm ra chủ cửa hàng vô danh.

Hạ Mạc.

Long Viêm rất ấn tượng với Hạ Mạc, dù ông không phải loại háo sắc, thế nhưng khuôn mặt tuấn mỹ tới mức gần như yêu dị thật sự khiến ông muốn quên cũng không được. Đương nhiên khiến ông ấn tượng nhất là Hạ Mạc dám giáp mặt đòi thêm tiền công với ông, còn càm ràm thủ tục chuyển tiền của Đặc Điều Xử rườm rà. Ông ngồi ghế trưởng phòng Đặc Điều Xử lâu như vậy mà không thấy mấy người to gan như Hạ Mạc.

Lần đầu khi gặp Hạ Mạc, ông đã phát hiện huyết khí trên người cậu nồng hơn rất nhiều so với những học trò được đào tạo trong các môn phái cũng như những nhân viên thuộc biên chế Đặc Điều Xử, chắc pháp lực cũng không thấp. Bây giờ xem ra nếu bùa chú cấp tông sư này do Hạ Mạc vẽ ra, tu vi của cậu chắc chắn không hề nhỏ, chỉ sợ ông đã nhìn nhầm.

Long Viêm nhanh chóng phát hiện mình không chỉ nhìn nhầm mỗi một chuyện.

Vào dịp tết Trung Nguyên, ông đã dùng điều kiện hoàn thành mười nhiệm vụ để phê chuẩn giấy phép nghỉ tập huấn quân sự cho Hạ Mạc. Về sau Hạ Mạc và cộng sự Vương Quân của cậu đã siêu độ mấy chục quỷ hồn, còn bắt giữ mấy con tội ác tày trời, không thể siêu độ. Bản thân Vương Quân xuất thân từ cảnh sát hình sự, không tham gia huấn luyện đã đi theo Hạ Mạc, đương nhiên ông cho rằng những nhiệm vụ đó do Hạ Mạc làm.

Vừa rồi ông đã gọi điện cho Hạ Mạc để mời cậu tới Đặc Điều Xử một chuyến, muốn hỏi xem rốt cuộc số bùa kia là chuyện như thế nào. Kết quả gọi điện qua thì thấy tắt máy, ông đành phải gọi cho Vương Quân. Vương Quân luống cuống nhận điện thoại, nói với ông ta Hạ Mạc đang ngủ.

Sắp giờ cơm trưa tới nơi rồi mà còn ngủ.

Thân là lãnh đạo, tuy EQ của Long Viêm không cao nhưng chỉ số IQ không thấp, vừa suy nghĩ xong đã hỏi: “Tất cả nhiệm vụ tết Trung Nguyên là do cậu làm?”

Sau khi Hạ Mạc mở cửa hàng, người bận nhất là Vương Quân. Hạ Mạc chỉ lo vẽ bùa, còn đống việc vặt như nhận đơn đặt hàng, giao hàng, hỗ trợ cho khách v…v… đều đổ lên đầu Vương Quân. Bùa chú lục tục giao đến tay người mua, đơn đặt hàng trong tiệm tăng vọt như nước phun ra khỏi giếng, Vương Quân bận đến mức đầu thai kiếp sau còn sút hẳn hai cân thịt, trả lời không thèm nghĩ ngợi: “Đúng vậy.”

“Thế Hạ Mạc thì sao?”

“Ngủ.” Vương Quân chợt nhận ra mình lỡ miệng, vội vàng bổ sung: “Sức khỏe cậu ấy không tốt nên thích ngủ.”

Long Viêm: ……… Chứ không phải là do bệnh lười à?

************************

Chú thích: 

(1) Ngũ tệ tam khuyết: Là những khiếm khuyết mà các thầy đồng phải chịu vì tiết lộ thiên cơ. Ngũ tệ là “quan, quả, cô, độc, tàn”, còn tam khuyết là “quyền, tiền, mệnh”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi