[ĐỨC VÂN XÃ] LÊN NHẦM KIỆU HOA, GẢ CHO ĐÚNG NGƯỜI



Nhà họ Tạ.


Lại một lần nữa bị Lý Hạc Đông cự tuyệt ở ngoài cửa, Tạ Kim đã quen rồi, nhưng còn Trương Cửu Nam thì lại không nhịn nổi, ánh mắt tràn ngập đau lòng nhìn sư gia nhà mình, hắn khuyên: Sư gia, con thấy thế này là cố ý rồi, ngài đừng tự chuốc lấy khổ nữa, mặt nóng đi dán lên mông lạnh của người ta!
Tạ Kim liếc mắt không hài lòng: Lời này của con sao lại khó nghe như vậy?
Con là vì tốt cho ngài thôi mà! Trương Cửu Nam bĩu môi, đột nhiên cảm thấy mình phí lời đi khuyên hắn cũng là mặt nóng dán mông lạnh, tự mình chuốc lấy khổ.

Tạ Kim nhìn cửa phòng ngủ đóng chặt, thở dài bất đắc dĩ: Được rồi được rồi, nếu cậu ấy đã muốn tất cả rượu của Tiêm Cục như vậy thì đợi sau khi ta khôi phục tài chính lại một chút rồi mua cho cậu ấy là được.


Ngài điên rồi hả sư gia! Trương Cửu Nam kinh ngạc nói: Rượu quý trong Tiêm Cục nhiều vô số kể, sự nghiệp của ngài vừa mới khởi bước thôi, sao có thể tiêu tiền vào những thứ đó chứ!
Vậy thì còn cách nào nữa? Tạ Kim tặc lưỡi, trong lòng thầm oán trách bản thân, sớm biết Lý Hạc Đông này khó dụ dỗ như vậy thì lúc trước thật không nên khiến y giận!
Trương Cửu Nam không khỏi khó hiểu nói: Sư gia, nhắc thì lại thấy việc gì ngài phải đi dỗ huynh ấy chứ? Dù sao hai người chỉ là quan hệ hợp tác thôi mà, vì thư bỏ vợ nên huynh ấy cũng sẽ không lật tẩy kế hoạch của ngài đâu!

Eh...! Cái này đúng là hỏi khó Tạ Kim, sau khi suy nghĩ một hồi lâu mới đáp: Làm người ta giận đương nhiên phải nói xin lỗi chứ, đây không phải là lễ phép cơ bản sao?.

Cop‎ q.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi