ĐỪNG KỲ THỊ GIỐNG LOÀI

Trang Khanh rót đầy nước trái cây vào tách cho Phù Ly, nước trái cây này đều được mua ở phái Điền Viên, vừa tươi ngon lại mang theo linh khí, không giống như những thương nhân lòng dạ đen tối ở nhân giới, dùng hoa quả hỏng vắt nước còn pha loãng ra.

Rót xong nước trái cây rồi, ngẩng đầu thấy những người khác đều đang nhìn mình, Trang Khanh đặt bình nước trái cây xuống, nhíu mày đối diện với Tử Long: "Thật ngại quá, chúng ta có quen sao?"

Yêu tu ngồi cùng bàn xem kịch thiếu chút nữa cười ra tiếng, lời mà vị Tử Long Quân này nói rõ ràng không mang theo ý tốt, không ngờ rằng Trang Khanh Long Quân còn hung ác hơn, căn bản không để đối phương vào trong mắt. Chẳng qua, bây giờ đã không giống như ngày xưa nữa rồi, tuy rằng long tộc vẫn diễu võ giương oai ở tu chân giới, nhưng từ sau khi có ban quản lý, những năm gần đây long tộc đã thu liễm không ít, những tiểu yêu bên dưới cũng sống dễ dàng hơn không ít, chẳng lẽ những yêu tộc kia vì điều này mà có quan hệ không tốt với Trang Khanh?

Thân là một thành viên trong yêu tộc, sau khi có ban quản lý, phải cần chú ý lời nói và việc làm hơn một chút, nhưng lại sống tốt hơn so với những ngày trước đây. Bọn họ không cần phải lo lắng bị nhân tu bắt đi luyện đan, cũng không cần phải lo lắng bị yêu tu không nói lý lẽ bắt nạt, thậm chí còn có thể làm chứng minh thư ở nhân giới, sống những ngày tháng ở nhân gian.

Trong tiềm thức, về tình cảm bọn họ vấn thiên về phía Trang Khanh.

"Chúng ta đã nhiều năm không gặp, Tiểu Trang cũng thành nhân vật đứng đầu ở tu chân giới chúng ta, không nhớ rõ cũng là bình thường." Tử Long khẽ cười ra tiếng: "Năm đó mẫu thân ngươi chết bệnh, vẫn là tam tộc chúng ta nhận nuôi ngươi."

Tử Long nói tam tộc, ý chỉ ba tộc Tử, Xích, Bạch. Hai tộc Lam Long và Huyền Long đóng cửa sống, mặc kệ mọi chuyện, chỉ những sự kiện lớn mới xuất hiện, thời điểm khác tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời biển. Nghe nói bởi vì hai tộc Lam, Huyền long khẩu thưa thớt, để tránh kẻ thù bên ngoài xâm nhập, ngay cả Long Cung cũng chuyển tới cùng một vùng biển.

Ở yêu giới, những yêu quái khắc không quan tâm là rồng có màu gì, đều chung tên gọi là long tộc. Nhưng chỉ có long tộc tự mình biết, nội bộ của bọn họ cũng không hề đoàn kết như vậy.

Yêu tu nghe thấy lời Tử Long đều cảm thấy có chút ngạc nhiên, không ngờ rằng lại có một đoạn quá khứ như vậy?

"Các người chính là mấy đứa trẻ hư đốn đáng ghét năm đó thấy Trang Khanh không cha không mẹ nên bắt nạt anh ấy?" Phù Ly buông đũa xuống, lau sạch khóe miệng, "Mấy con súc sinh như các người, hôm nay là ngày mừng thọ của Triệu chưởng môn, tôi không tranh cãi với các người, ngày mai tôi sẽ tự mình tới Long Cung của các người thăm hỏi."

Các yêu tu khác thấy Phù Ly phẫn nộ như thế, đột nhiên hiểu ra, thì ra những Long Quân kia thấy Trang Khanh không có cha mẹ nên bắt đầu bắt nạt người ta. Chẳng trách những tin đồn liên quan tới Trang Khanh đều là anh giết tà yêu làm việc ác ở nơi nào đó tại nhân gian, gần như chưa từng nghe thấy chuyện của anh có liên quan tới long tộc.

"Phù đạo hữu nói lời này có hơi quá rồi, tam tộc chúng ta chăm sóc hắn cho ăn cho uống, sao lại biến thành bắt nạt hắn rồi?" Trên mặt Tử Long lộ ra vẻ phẫn nộ, "Cho dù các ngươi là đồng nghiệp, cũng không thể đổi trắng thay đen như vậy."

"Anh nên cảm thấy may mắn vì hôm nay là ngày mừng thọ Triệu chưởng môn." Phù Ly lười quan tâm tới diễn xuất của Tử Long, nói thẳng, "Những con rồng các người đều đi học lớp bổ tục cung đấu sao, bản lĩnh mở mắt nói dối mạnh như vậy, lại không có hoàng đế cho các người tranh giành, tốn nhiều tinh thần như thế để làm gì?"

"Ngươi!" Tử Long đập bàn đứng dậy.

"Ngồi xuống!" Phù Ly quát lên, "Bố mẹ không có dạy anh quy củ sao?"

Tử Long muốn phản bác, nhưng lại phát hiện miệng mình không thể mở ra, thân thể cũng tự giác ngồi xuống, cơ thể đã không nghe theo sự sai khiến của hắn nữa. Hắn hoảng sợ trừng mắt lớn, cố gắng bảo Xích Long và Bạch Long giúp đỡ, nhưng Xích Long chỉ biết không tim không phổi ngồi ăn, còn Bạch Long cho rằng Tử Long sợ khí thế của Phù Ly, đang âm thầm coi thường hắn, căn bản không biết chuyện thân thể hắn xảy ra bất thường."

"Tiểu bối bây giờ bị tộc của mình cưng chiều tới mức không coi ai ra gì, thật sự làm cho người ta đau lòng." Phù Ly nghiêng đầu nhìn yêu tu khác, "Cũng may là tu chân giới bây giờ hòa bình ổn định, nếu như trong quá khứ với cái tính cách này thì đã sớm bị giết rồi."

Mấy vị yêu tu khác cười gượng gật đầu, có thể ngồi ở bàn này, tu vi đều rất cao, bọn họ đương nhiên nhìn ra Phù Ly đã khống chế thân thể Tử Long, chẳng qua ai muốn đắc tội người của ban quản lý? Huống hồ tu vi của Phù Ly sâu không lường được, bọn họ còn chưa cảm nhận được linh lực, đối phương đã khống chế được Tử Long, đại yêu như vậy ai dám đắc tội.

Càng quan trọng hơn là, bọn họ đều là tiểu yêu tinh luôn dốc sức tu luyện mới có được ngày hôm nay, hiểu được cái gọi là co được duỗi được, đâu ai dám kiêu ngạo như long tộc, tùy lúc tùy chỗ đều có thể nổi nóng. Nếu việc này đặt vào hoàn cảnh một nghìn năm trước, Tử Long Quân đã sớm mất mạng rồi.

Thảm nhất vẫn là rùa lông xanh, toàn thân run cầm cập, hắn có thể nhìn ra được trên người Tử Long có gì đó không đúng, nhưng cũng không dám thở mạnh. Sau lần vị Phù tiền bối này tìm tới tộc Thanh Long gây phiền phức, đuôi của Thanh Diễn trưởng lão mất luôn, cho dù hóa thành hình người cũng không có hai chân. Đây không phải là thảm nhất sao, từ đó về sau Thanh Diễn trưởng lão rất sợ tiếng sấm, càng sợ nhìn tới những vật thể có lông.

Trước đây Thanh Diễn trưởng lão phong thái lỗi lại biết bao, bây giờ chỉ chỉ dám nhốt mình trong phòng, không nguyện ý bước ra ngoài cửa một bước.

Tất cả mọi người đều biết, Thanh Diễn trưởng lão coi như phế rồi.

Từ đó về sau, Phù Ly trở thành đại ma vương trong lòng tộc Thanh Long từ trên xuống dưới, họ còn không có tâm tư để báo thù, thấy người liền trốn.

Không có Tử Long lắm mồm, cuối cùng có thể ăn cơm tử tế. Khi Triệu Tu chưởng môn tự mình tới kính rượu nói lời cảm ơn, Phù Ly và Trang Khanh đã thưởng thức bàn đồ ăn một vòng.

"Chư vị khách quý đến dự thật vinh dự cho bản phái, nếu như có chỗ tiếp đãi không chu toàn, mong các vị thứ lỗi." Triệu chưởng môn cười rực rỡ đắc ý, uống rượu rất dứt khoát.

Tử Long ngồi bên cạnh phát hiện ra thân thể mình lại có thể cử động, không chỉ cử động còn cầm lấy chén rượu. Hắn hoảng sợ mở to mắt, nhìn chén rượu trong tay, không thể tin được mình lại dễ dàng bị yêu tu khống chế, rốt cuộc Phù Ly đã tu tà thuật gì?

"Triệu chưởng môn khách khí, hôm nay là ngày mừng thọ của ngài, là chúng tôi nên kính ngài mới đúng." Trang Khanh đứng dậy, nâng chén rượu lên nói, "Mời."

"Trưởng ban Trang bận rộn trăm việc, còn có thể bớt chút thời gian tới đây, tại hạ vô cùng cảm kích." Triệu chưởng môn cười càng thêm vui vẻ, ánh mắt nhìn Trang Khanh đều đang phát sáng. Đây chính là con rồng âm thầm hợp vận mệnh quốc gia, toàn thân đều mang vầng sáng.

Đệ tử phái Thanh Tiêu phụ trách chụp ảnh, vội vàng giơ máy ảnh lên chụp thật nhiều bức ảnh Trang Khanh và Triệu trưởng môn uống với nhau, tới lúc rửa ảnh ra, có thể treo trong danh nhân đường của môn phái bọn họ.

Quay phim và chụp ảnh tất cả đúng vị trí, người chụp thì chụp, người quay thì quay, ngay cả một số tu chân giả cũng lén lút lấy điện thoại ra chụp mấy tấm.

Có người điều chỉnh tốt góc độ, còn chụp một tấm "ảnh chung" hoàn mỹ giữa mình và Trang Khanh, chụp xong liền gửi cho bạn bè thân thiết khoe khoang một phen.

Ác hơn chính là những cư dân mạng ăn dưa ở tu chân giới, đăng tấm ảnh chụp Trang Khanh xuất hiện ở tiệc mừng thọ lên diễn đàn, bảo người gây chuyện kia nhanh chóng đi mua Quả lê X và Nhị Tinh 8, chuẩn bị livestream ăn điện thoại.

Mọi người hóng chuyện rất nhiều, cũng có người tò mò hỏi tại sao Trang Khanh lại đột nhiên quyết định tham gia tiệc mừng thọ, chẳng lẽ bởi vì trong phòng có hai nhân viên cao cấp đều tới từ phái Thanh Tiêu, thấy cư dân mạng ồn ào quá cho nên đặc biệt nể mặt nhân viên?

Nói như vậy, trưởng ban Trang thực sự là một vị lãnh đạo tốt.

Rất nhanh có nhân viên ở ban quản lý dùng clone trả lời: Đừng có nghĩ linh tinh, lão đại của chúng tôi gần như không xem diễn đàn, căn bản không biết những tranh luận trên diễn đàn này, mọi người cũng không nhìn xem anh ấy đi cùng ai.

Đi cùng ai? Không phải là diễn viên chính trong đoạn video cảnh báo rất nổi tiếng cả tu chân giới gần đây – Phù đạo hữu sao? Phù Ly đạo hữu tu vi cao thâm, còn dám đánh cả Ngu Cường, đi cùng với Trang Long Quân cũng không tính là hạ thấp thân phận của Trang Long Quân chứ?

Đạo hữu tu chân A: Hình như tôi biết được gì rồi.

Đạo hữu tu chân B: Hình như tôi cũng biết rồi.

Các đạo hữu khác bị ngữ khí của mấy người làm cho chẳng hiểu gì, biết được gì cơ.

Đạo hữu tu chân A: Tôi gan nhỏ, không dám nói.

Đạo hữu tu chân C: Hình như hai người họ mặc đồ đôi, là ý này sao?

Đạo hữu tu chân A: Đạo hữu lầu trên là mới tới hả, tôi chưa nói cái gì hết á, anh nhớ phải ăn một bữa cơm ngon đấy (1). Mong các vị đạo hữu và nhân viên quản lý làm chứng, lời của lầu trên chẳng liên quan gì tới tôi hết á.

Sau khi đạo hữu A trả lời câu này cũng không thấy xuất hiện nữa, rõ ràng là không dám nói nhiều nữa rồi.

Nhưng cô có xuất hiện nữa hay không đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là đông đảo nhóm đạo hữu ăn dưa đã sợ ngây người, hai boss lớn xuất hiện không kỳ lạ, nhưng mặc đồ đôi thì có chút không thể tưởng tượng được.

Lẽ nào Trang Long Quân và Phù Ly tiền bối là...........

Cư dân mạng còn đang ăn dưa, tiệc tối đã gần kết thúc rồi. Cơn xong, phái Thanh Tiêu còn chuẩn bị các loại ca múa biểu diễn cho khách quý thưởng thức, mây mù nhẹ vờn quanh đại điện, thoáng như tiên cảnh.

Nhìn thấy phượng hoàng khiêu vũ trên sân khấu, Phù Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện hồi nhỏ, khi đó cậu bị Phì Di dọa khóc, quay lại núi Vân Vụ ngày nào cũng khóc, không ai khuyên được. Sau đó chim sẻ và chị chim trĩ dẫn theo rất nhiều chim tới, biểu diễn rất nhiều vũ đạo xinh đẹp trong động của cậu.

Khi ấy chim sẻ không thể biến thành hình người còn giả vờ như mình là phượng hoàng, tiếp nhận lễ bái của bách điểu. Sau đó cậu còn hỏi nó là làm thế nào, mới biết nó dùng một loại gạo linh mà Cương Liệp đại vương trồng được để hối lộ, làm cho chim sẻ cùng nó biểu diễn tiết mục nằm mơ này.

Tuy rằng cậu cảm thấy giấc mơ này của chim sẻ nhỏ có chút không thực tế, nhưng vũ đạo bách điểu triều phụng này thực sự rất hay, khi đó cậu ỷ vào mình còn nhỏ tuổi, cộng thêm chim sẻ cũng thích diễn kịch này, khiêng mấy bao gạo từ chỗ Cương Liệp đại vương ra, mời những chú chim sẻ này diễn rất nhiều lần.

Có lẽ kí ức khi còn nhỏ quá đẹp đẽ, tuy phái thanh tiêu mời người nhảy điệu Phượng Hoàng vỗ cánh cũng rất đẹp, ánh sáng rực rỡ, nhưng cậu vẫn như cũ cảm thấy Bách điểu triều Phụng của năm đó hay hơn nhiều, cho dù......chim sẻ nho nhỏ bay ở đằng trước cũng chẳng làm người ta dễ dàng chú ý.

Nhưng chim sẻ lông vũ đủ mọi màu sắc, còn có tiếng chim kêu dễ nghe, thực sự là vô cùng đặc sắc.

"Triệu chưởng môn lần này đã tốn nhiều sức lực rồi, còn mời cả Khổng Du tới biểu diễn." Một vị tu chân giả ngồi đằng sau liên tục thán phục, "Nghe nói Phượng Hoàng mà Khổng Du biểu diễn là gần với Phượng Hoàng nhất."

Khổng Du?

Phù Ly nhìn cô gái xinh đẹp đang nhảy múa trên sân khẩu, đó không phải là một con chim công thành tinh sao? Hơn nữa bản thể của con chim công này còn là giống đực.

Phượng Hoàng khiêu vũ kinh diễm thiên hạ, dẫn tới bách điểu bái phục, cho nên vũ đạo tên "Phượng Hoàng vỗ cánh" này còn có tên khác là "Bách điểu triều Phụng", nhưng vì yêu tu chim công tự giác thừa nhận mình không nhận nổi cái danh xưng "Bách điểu triều Phụng" này mới để tên của vũ đạo là "Phượng Hoàng vỗ cánh".

Nhưng Phù Ly cảm thấy, "Bách điểu triều Phụng" không chỉ do Phượng Hoàng múa đẹp mà còn vì bách điểu tươi đẹp kết hợp lại với nhau. Năm ấy những chú chim sẻ lấy gạo linh kiếm sống, múa còn có tâm hơn những vũ công biểu diễn trên vũ đài này.

Haiz, hiện tại tiểu bối tu chân giới có ban quản lý bảo vệ rồi, không thiếu lương thực để ăn, tự nhiên sẽ không cần giống như những con chim sẻ năm đó bán mạng làm việc.

Quả nhiên cuộc sống an nhàn làm cho yêu quái lười biếng.

Tác giả có lời muốn nói:

Bách điểu:???? chúng tôi không đội cái nồi này!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(1): Ăn bữa cơm ngon: Trước khi đưa phạm nhân ra pháp trường chém đầu phạm nhân sẽ được cho ăn một bữa ngon.

Ăn dưa = Hít drama =)))

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi