ĐỪNG NHÁO, BẠC TIÊN SINH



“Thực ra như vậy cũng không sai.

Nhưng nếu em tiếp tục cắn môi như thế này, thì tôi định giây tiếp theo sẽ hôn em.

”Thẩm Phồn Tinh lập tức buông lỏng môi.

Có một dấu răng mờ ở nơi bị cắn.

“Bài xích việc tôi hôn em như vậy sao?”Thẩm Phồn Tinh sắc mặt có chút xấu hổ: “Bây giờ nhiều người như vậy, anh không thể kiềm chế một chút sao?”“Vậy khi không có ai thì có thể sao?”“…” Thẩm Phồn Tinh không nói gì.

Lúc này tiếng nhạc đã lên đến cao trào, Bạc Cảnh Xuyên nắm tay cô, nhẹ nhàng đẩy eo Thẩm Phồn Tinh, cô nhẹ nhàng xoay người vài vòng trước khi bị Bạc Cảnh Xuyên kéo lại, lưng cô áp vào trước ngực anh.


“Vừa rồi vì sao không giải thích?” Bạc Cảnh Xuyên dán vào tai cô hỏi.

“Giải thích điều gì?”Thẩm Phồn Tinh theo bước nhảy, một lần nữa đối mặt với Bạc Cảnh Xuyên.

“Tất cả, những tin đồn vớ vẩn đó.

”Thẩm Phồn Tinh mỉm cười: “Năm đó tôi không giải thích rõ, bây giờ có thể giải thích được sao? Đây không phải là chuyện quan trọng của tối nay, hôm nay tôi đến là để nhìn anh…”Thẩm Phồn Tinh dừng lại.

Bạc Cảnh Xuyên ngước mắt, nhìn chằm chằm cô: “Nhìn tôi để làm gì?”Thẩm Phồn Tinh một lúc sau cũng không lên tiếng, sau hai bước nhảy, cô ngẩng đầu lên, vẻ mặt chắc chắn nhìn Bạc Cảnh Xuyên.

“Hôm nay cũng coi là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời của anh, tôi! cũng không muốn bỏ lỡ.

”Bạc Cảnh Xuyên hai tròng mắt co lại, bàn tay đặt trên eo cô siết chặt trong vô thức.

“Được, vậy thì nhớ kĩ, sau này sẽ còn vô số ngày quan trọng trong cuộc đời tôi, em tốt nhất đừng bỏ lỡ.

”Thẩm Phồn Tinh cười nhẹ.

“… Một trăm triệu, có phải là quá nhiều không?” Thẩm Phồn Tinh còn nhớ tới chuyện này, huống chi những người khác, ngay cả chính mình cũng thật sự sửng sốt.

“Quá cái gì? Em là Phồn Tinh, hàng tỷ vạn ngôi sao mới có một mình em, chỉ một trăm triệu, tôi được lời rồi.


”Thẩm Phồn Tinh hơi nghẹn ngào.

Những bước nhảy của cả hai đẹp đến nao lòng, điệu nhảy trị giá 100 triệu thật là quý báu.

Tất cả mọi người đều thưởng thức điệu nhảy chỉ có một lần trong đời này, nhưng chỉ có Thẩm Thiên Nhu một mình nhìn chằm chằm Thẩm Phồn Tinh với một đôi mắt hung dữ, gần như muốn xé nát cô.

Những bữa tiệc của tập đoàn tài chính Bạc Thị chưa bao giờ mở ra với thế giới bên ngoài, trong những năm này cũng chỉ có vài lần như vậy.

Cô ta cẩn thận giả dạng, cuối cùng lại bị sự xuất hiện đột ngột của Thẩm Phồn Tinh cướp mất ánh đèn sân khấu.

Lâm Phỉ Phỉ lên kế hoạch tỉ mỉ cho cô ta vì muốn hòa với cô ta một ván, một màn khiêu vũ giá một triệu đủ để khiến tất cả phụ nữ đều ghen tị!Đột nhiên lại có người đưa 100 triệu cho Thẩm Phồn Tinh!Khoảng cách lớn như vậy cuối cùng khiến cô ta trở thành trò cười trong đêm nay.

Cô ta không phải yêu Tô Hằng sao?Có chuyện gì với người đàn ông kia vậy?Toàn bộ lòng bàn tay gần như sắp bị cô ta xuyên thấu, tay còn lại vẫn đang nắm chặt quần áo của Tô Hằng thành nếp gấp!Trong đôi mắt của Tô Hằng cũng đầy khiếp sợ!Người đàn ông đó là ai?Anh ta quen Phồn Tinh sao?Mà lại bỏ ra 100 triệu để giải vây cho cô ấy!Một trăm triệu một màn khiêu vũ, đây là khái niệm gì vậy chứ?Thẩm Phồn Tinh thỉnh thoảng khẽ mỉm cười làm anh ta rung động, dáng vẻ ngẫu nhiên của một người phụ nữ khiến trái tim anh ta hơi nhói đau.

Hóa ra Phồn Tinh cũng đẹp động lòng người như vậy!Không, vẻ đẹp của cô ấy, là độc nhất vô nhị.


Không phải ai cũng bắt chước được.

Trước đây anh ta chưa từng để ý đến, nhưng hiện tại! cho dù anh ta đã phát hiện ra, nhưng đương nhiên anh ta cũng không còn tư cách.

Trong lòng Thẩm Thiên Nhu vô cùng u ám, cô ta nhận thấy Tô Hằng ở bên cạnh đang nhìn Thẩm Phồn Tinh trong trạng thái thất thần, cô ta gần như nghiến răng nghiến lợi!Khi kết thúc điệu nhảy, giữa tiếng vỗ tay của mọi người, Bạc Cảnh Xuyên cúi xuống và ôm nhẹ Thẩm Phồn Tinh.

Trong mắt mọi người, đó chỉ là một cái ôm theo nghi lễ.

Tuy nhiên Bạc Cảnh Xuyên đã bí mật hôn vào tai cô.

“Đêm nay chờ tôi nhé!”---.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi