ĐỪNG NHÁO, BẠC TIÊN SINH



…Nghe thấy giọng điệu gấp gáp của Hứa Thanh Tri, Thẩm Phồn Tinh liền liếc qua vẻ mặt bình tĩnh của người đàn ông ngồi đối diện, sau đó cô cất điện thoại.

Cô đứng lên, nói với anh: “Anh cứ ăn đi nhé, trong nồi còn nhiều lắm, anh từ từ mà ăn.

Em đi lên phòng sách! ”Thẩm Phồn Tinh nói xong liền xoay người đi đến tủ lạnh lấy một chai nước khoáng, sau đó vội vàng rời khỏi phòng ăn, thoạt nhìn giống như là thật sự có chuyện rất quan trọng.

Gửi mail à?Nhớ lại giọng nữ xa lạ trong điện thoại của Thẩm PhồnTinh lúc nãy, đáy mắt của Bạc Cảnh Xuyên liền dâng lên một tầng khói mù dày đặc.

Thẩm Phồn Tinh vừa đi lên lầu, vừa gửi tin nhắn âm thanh cho Hứa Thanh Tri___[Cậu gửi cái gì thế? Quan trọng lắm à?]Hứa Thanh Tri trả lời___[Tất nhiên là quan trọng rồi, cậu xem đi sẽ biết!]

Thẩm Phồn Tinh đi vào thư phòng, mở laptop ra, click vào hòm thư điện thử, động tác lưu loát liền mạch.

Thấy Hứa Thanh Tri gửi một tệp video đến, Thẩm Phồn Tinh liền lựa chọn không tải xuống mà xem trực tuyến luôn.

Nhìn đoạn mở đầu có vẻ như là một bộ phim nước ngoài, thời lượng chỉ hơn ba mươi phút.

Khung cảnh ban đầu của bộ phim là ở một quán bar đèn mờ, cùng với những ánh đèn rực rỡ lúc tối lúc sáng, tiếng nhạc xập xình ầm ĩ, trên sân nhảy, cả trai lẫn gái đang điên cuồng nhảy nhót, vặn vẹo vào nhau…Thẩm Phồn Tinh cũng cảm thấy rất bình thường với đoạn đầu của mấy loại phim nước ngoài như thế này.

Chỉ là, không biết vì sao Hứa Thanh Tri lại đột nhiên gửi phim cho cô xem.

Lúc nãy nghe thấy giọng điệu gấp gáp của cô ấy, cô còn tưởng là có chuyện gì quan trọng lắm.

Thẩm Phồn Tinh cầm điện thoại lên, nhanh chóng gửi một tin nhắn văn bản cho cô ấy___[Chỉ là một bộ phim thôi mà, cậu không gửi nhầm đấychứ?]Hứa Thanh Tri:[ Ừ ]Thẩm Phồn Tinh hơi nhăn mày___[….

.

Tớ còn tưởng là có chuyện gì quan trọng lắm chứ!]Hứa Thanh Tri: [Cái này cũng quan trọng lắm đấy, không phải lúc tối chúng ta đã nói rồi sao, nghiên cứu làm sao để mở rộng kiến thức giáo dục giới tính cho cậu đó…]____________Bạc Cảnh Xuyên làm gì còn tâm trạng ăn chén cơm thứ hai.


Bắt đầu từ sáng nay cho đến bây giờ, lúc nào anh cũng nghe được tên của cô gái Hứa Thanh Tri kia.

Cả ngày nay, trong đầu anh đều là hình ảnh cô gái kia dụ dỗ Phồn Tinh nhà anh.

Mỗi khi nghĩ đến, anh đều rất muốn ném cô ấy ra nước ngoài!Lại nghĩ đến hôm nay, Thẩm Phồn Tinh cứ làm lơ anh hết lần này đến lần khác chỉ vì cô gái Hứa Thanh Tri kia, Bạc Cảnh Xuyên lại càng tức giận hơn.

Anh ngẩng đầu nhìn lên lầu, con ngươi đen nhánh của anh liền trở nên u ám lạnh lùng.

------Cửa phòng sách cũng không đóng chặt, lúc Bạc Cảnh Xuyên đẩy cửa đi vào, Thẩm Phồn Tinh đang ngồi trước laptop, cúi đầu bấm điện thoại, có vẻ như là đang nhắn tin với ai đó.

Nhìn một lúc, anh thấy vẻ mặt đang nhìn chằm chằm điện thoại cô hơi thay đổi, sau đó cô vẫn tiếp tục soạn tin nhắn___[Đừng nói là… video mà cậu gửi… là loại phim đó nhé?]Hứa Thanh Tri trả lời ngay lập tức___[Ừ, đúng rồi.


Cậu xem thử đi, sau đó nhớ phát biểu cảm tưởng nhé!]Còn phát biểu cảm tưởng nữa chứ…Lúc này, bộ phim trên màn hình đã không còn những âm thanh ồn ào như vừa rồi, nhưng Thẩm Phồn Tinh lại không dám ngẩng đầu lên nhìn.

Xem cái loại phim này, thật là xấu hổ vô cùng.

Trước đây cô chỉ nghe người ta nói, bây giờ còn có hình ảnh minh họa sống động hiện ra ngay trước mắt, rốt cuộc cô cũng rất tò mò, hai người con gái, thì sẽ yêu nhau như thế nào…Cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó nhìn lên màn hình laptop___Trên màn hình là hai cô gái khá xinh đẹp, dáng người cũng rất nóng bỏng, vậy mà lại không ngại ngùng mà ôm lấy nhau, sờ soạng nơi đó của nhau.

Vừa nhìn, cô liền kinh ngạc mà há miệng thật to.

Cái này…“Thẩm Phồn Tinh!”Thẩm Phồn Tinh còn chưa kịp phản ứng lại thì một giọng nói lạnh lẽo trầm thấp đã đột nhiên vang lên bên tai!!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi