ĐỪNG NHÁO, BẠC TIÊN SINH



Thẩm Phồn Tinh ung dung bước vào phòng, mảy may không để thái độ thù địch của Sở Diệc vào mắt.

Ngược lại cười như không cười nhìn cậu ta, “Cho nên nói, hôm qua tiêm phòng trước cho cậu, cậu còn không ngồi dậy?”Sắc mặt Sở Diệc lại u ám thêm mấy độ.

“Thứ này là của chị sắp xếp?”Thẩm Phồn Tinh nhíu mày với cậu ta, cho cậu ta một cái nhìn vô cùng lạnh nhạt.

Sở Diệc hiểu trong vài giây.

Nghiến răng nghiến lợi nói: “Đồ ma nữ này!”Thẩm Phồn Tinh nhíu mày, rút điện thoại ra lướt vài cái, tiếng líu lo “vô cùng sảng khoái” ồn ào trong phòng dừng lại.

Khóe miệng Sở Diệc không tự chủ giật giật!Lại còn điều khiển thông minh!“Cho cậu mười phút, rửa mặt thay quần áo.

”Một tiếng “bang”, cửa phòng được dùng sức đóng lại.

Lúc này Tiểu Triệu quần áo xộc xệch đi về phía Thẩm Phồn Tinh.


Thẩm Phồn Tinh ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Minh vẫn còn đang cáu kỉnh phía sau cậu ta, khẽ mím môi.

“Chị Tinh! ! ”“Đừng ra vẻ đáng thương với chị, cô gái nhỏ suy nghĩ đơn thuần, bị đánh là phải.

”Tiểu Triệu kinh ngạc há to miệng, “Nhưng chủ ý này không phải do chị đề ra sao?”“Nhưng em cũng có thể chọn không nghe theo? Xét đến cùng, vẫn là bởi vì em!.

.

”Tiểu Triệu vội vàng nhấc tay đầu hàng, “Là lỗi của em, là em xúi, đây là chuyện em nên gánh vác.

”Thẩm Phồn Tinh gật đầu, sau đó đi tới phòng khách, nhìn những bình hoa được chăm sóc cẩn thận trong hai ngày qua.

Chăm sóc cũng không tệ.

Sau đúng mười phút, quả nhiên Sở Diệc mở cửa ra.

Dĩ nhiên đã mặc quần áo chỉnh tề.

Hàm hai người Tiểu Triệu và Diệp Minh ngạc nhiên đến muốn rơi ra ngoài.

Cho đến tận trường quay, sự kính nể của hai người dành cho Thẩm Phồn Tinh suốt dọc đường đi vẫn chưa bao giờ thu lại.

“Chị Tinh, Sở Diệc anh ta có tài liệu đen nào bị chị nắm trong tay sao? Tại sao nhìn chị ngay thẳng vô hại như vậy, còn là người phụ nữ trói gà không chặt!”Sở Diệc ở một bên cười khẩy.

Trói gà không chặt?Ngay thẳng vô hại?Ah!Quay lại sáu năm trước, quả thực cô là như thế không sai.


Thậm chí còn gấp hơn một trăm lần so với hình dung này!Bây giờ?Ngoại trừ EQ không được tăng lên ra, thì danh xưng “ma nữ” này dành cho cô không phải là không có lý do!Thẩm Phồn Tinh chỉ cong môi, “Không có.

Nếu cậu ta có tài liệu đen, chị sẽ rất đau đầu.

”Cô vừa nói, vừa lướt mạng.

Sở Diệc bởi vì về nước liền được Tri Thấm chào đón, lần đầu tiên sau khi xuất hiện, nhận được phản hồi vô cùng tốt.

Hiệu ứng ngôi sao quả nhiên không bình thường, bộ phận marketing của Tri Thấm điều tra ra, chỉ riêng doanh số bán hàng trong một ngày, đã đuổi kịp một phần ba doanh số mỗi tháng trước đó.

Một phần ba, đây là con số không thể coi thường.

Trái lại Tô thị!.

.

Cô từ chức rời đi, Thẩm Thiên Nhu dẫn theo lượng fans có cùng số lượng theo sát bổ sung lại, doanh số bán hàng cũng không tăng bao nhiêu, cộng với những tin tức tiêu cực hiện tại, doanh số bán hàng không cần suy nghĩ nhiều, chỉ có một kết quả.

Nhưng kể từ sau khi Thẩm Thiên Nhu ngất xỉu phải nhập viện vào hôm qua, một số blogger giải trí nổi tiếng trên mạng ồn ào mang đến một làn sóng tiết tấu, giá trị của Thẩm Thiên Nhu lại dần dần được kéo lại.


Bao gồm Tô Hằng.

Nội dung làn sóng tiết tấu kia đơn giản chính là:Thẩm Thiên Nhu gần đây chịu đả kích liên tục, tâm lý bị thương nghiêm trọng, không chịu nổi gánh nặng nên đã ngất xỉu dọc đường.

Còn Tô Hằng thì bỏ qua trách nhiệm quan trọng của công ty, vội chạy đến bệnh viện trước, thức trắng trông nom trước giường bệnh, như hình với bóng, cẩn thận tỉ mỉ.

Sau đó thì là:“Không rời không bỏ, nương tựa lẫn nhau, thực ra tình yêu chính là đơn giản thuần túy như vậy.

”“Chân ái vô địch.

”“Có người đã nói bất hiếu trước giường bệnh lâu, Tô Hằng và Thẩm Thiên Nhu lại là hoạn nạn gặp chân tình.

”Thẩm Phồn Tinh cười khẩy, đúng là hoạn nạn gặp chân tình!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi