ĐƯỢC ANH YÊU MỚI GỌI LÀ YÊU

Nhà của một đàn em trong trường có một nông trại dưới chân núi tại ngoại thành, vừa mới sửa sang xong. Cô ấy mời mọi người cuối tuần đến đó chơi, nói rằng có thể ra sau núi hái quả, còn có thể bắt thỏ rừng.

Tôi và một vài chị em khác nghe xong đều cực kỳ hưng phấn, lập tức thu dọn đồ đạc, ngồi tàu điện ngầm, rồi chuyển sang xe khách, lao tới địa điểm đó.

Ban ngày chúng tôi chơi hăng say, nhưng hoàn toàn không ngờ được về đêm, thời tiết trên núi lạnh tới không chịu nổi như vậy. Trong phòng có một chiếc lò sưởi điện, bảy tám cô gái vây quanh đó ngồi sưởi ấm.

Không ai biết nấu cơm, đồ ăn vặt mang theo cũng đã ăn hết sạch. Tuyến xe khách trở về thành phố cũng đã hết chuyến, vào giây phút đó, tôi gần như trở nên tuyệt vọng.

Đúng lúc này Mr. Tô gọi điện thoại tới. Tôi kể cho anh nghe hoàn cảnh chúng tôi đang gặp phải, anh nói mình sẽ đến ngay lập tức.


Lái xe hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng anh cũng tìm được chúng tôi.

   Anh xếp củi và đốt cho mọi người một đống lửa ở giữa sân, đồng thời còn nhóm tất cả các loại lò trong nhà lên, dùng một chiếc nồi sắt nó để làm mỳ Đả Lỗ cho cả lũ bụng đang sôi ùng ục.

Tất cả các nữ sinh đều nhìn anh bằng ánh mắt gần như toả sáng.

Khi chúng tôi ăn và dọn dẹp xong xuôi cũng đã là mười một giờ đêm.

Các chị em ổn định lại và ngủ ở phòng bên cạnh. Tôi không yên tâm để anh lái xe về ngay trong đêm, nên giữ anh ở lại.

Hai chúng tôi nằm trên một chiếc giường đất kiểu nông thôn rất rộng rãi. Trong phòng ấm cúng vô cùng. Mr. Tô nằm nghiêng người ôm lấy tôi, sát mặt lại rất gần phía tôi.

Tôi thì thầm hỏi anh: "Anh định làm chuyện đen tối hả?"

Anh nhẹ nhàng nhướng khoé môi, nở nụ cười xấu xa.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi