ĐƯỢC ANH YÊU MỚI GỌI LÀ YÊU

Mỗi ngày trước khi đi ngủ, Mr. Tô đều rất thích chiếm chỗ trên giường. Anh toàn đẩy tôi ra tận mép giường, sau đó để sau lưng anh trống ra cả một khoảng trống mênh mông.

Chiếc giường nhà tôi vốn đã lớn, lần nào tôi cũng đẩy anh lại về vị trí của mình.

Anh nhất quyết không muốn, ra sức chiến đấu hai trăm hiệp với tôi mới thôi. Cuối cùng anh thắng, tôi vẫn cứ bị ép nằm bên mép giường.

Tôi tức tối hỏi: "Vì sao anh cứ làm vậy chứ? Bên đó anh định nhường chỗ cho cô nào à?"

Anh trả lời: "Em mặc kệ anh đi, anh tự có lý lẽ của riêng mình."

Mỗi lần anh nói như vậy, tôi đều ôm một bụng tức, cảm thấy anh cố tình ức hiếp tôi thì có. Cho đến một ngày nọ, nửa đêm tôi tỉnh giấc dậy đi vệ sinh, bật đèn lên tôi mới hiểu vì sao trước khi anh ngủ cứ dồn ép tôi.


Lúc này, anh đã bị dồn sang mép bên kia... Vị trí rộng thênh thang sau lưng anh hoàn toàn là của tôi.

Buổi sáng thức dậy nói lại chuyện này, tôi lay anh dậy và nói: "Anh đã sớm biết em có tật xấu, khi ngủ cứ lăn qua lăn lại, sao không nói với em?"

Anh mơ mơ màng màng trả lời: "Anh sợ anh noi rồi, em giận dỗi lại ôm gối ra ngủ riêng..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi