“Là ta không đúng, Thập Bát Nương** ss Gà **…” Hắn chắp tay nói.
Cố Thập Bát Nương diễn đàn Lê Quý Đôn vốn chuẩn bị lớn tiếng mắng hắn,
không nghĩ tới hắn lại thống khoái thừa nhận, như vậy xem ra, sự tình so với nàng nghĩ càng phải nên xử lý tốt a, liền thản nhiên nói:”Bành
chưởng quầy tính ngươi cũng thẳng thắn.”
“Thập Bát Nương, đây là
mười lạng bạc, vốn muốn đưa cho ngươi…Lão Bành ta không có lời nào để
nói, tiền này, ngươi cầm đi.” Bành Nhất Châm từ trong lồng ngực lấy ra
một túi tiền, đưa cho Thập Bát Nương.Chỉ đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn
bất cứ truyện đăng ở web hay word đều là sao chép không được sự đồng ý
của editor.
“Đây là bồi thường cho ta sao?” Cố Thập Bát Nương nhìn túi tiền, không có duỗi tay.
Thần sắc Bành Nhất Châm có chút lúng túng, không có mở miệng nói chuyện.
“Nếu như ta đoán không sai, Bành tiên sinh sớm biết Chu chưởng quầy chuẩn bị dược giả cho ta?” Cố Thấp Bát Nương vấn đạo.
Bành Nhất Châm không có phủ nhận.** ss Gà **
“Bành tiên sinh cũng biết Chu chưởng quầy muốn ta mua dược giả, sau đó bào
chế bán cho ngươi? Kế tiếp hắn thừa cơ đi báo quan phủ, đến lúc đó một
công đôi việc?” Cố Thập Bát Nương lại hỏi.
Bành Nhất Châm trên
mặt hiện tia tức giận, khẽ gật đầu,”Không sai, ta chẳng qua vốn cùng hắn có chút khúc mắc, hắn dám xuống tay làm như thế, tên cẩu này quả thật
là kẻ tiểu nhân tâm ngoan vô sỉ…”
Cố Thập Bát Nương mắt nhìn
đánh gãy lời hắn nói “Bành tiên sinh tự nhiên là xuôi dòng đẩy thuyền
nhận lấy, ta bán cho ngươi dược giả, sau đó, ngươi nghĩ biện pháp đưa
cho Chu chưởng quầy, dùng kế gậy ông đập lưng ông? Chỉ là không biết
Bành tiên sinh định đưa cho hắn như thế nào?”
Phản ứng tiểu cô
nương này thật thẳng thắn! Bành Nhất Châm không khỏi hiếu kỳ, cũng không trả lời vấn đề nàng hỏi, mà hỏi ngược lại:”Ngươi thế nào mà biết? Chẳng lẽ ngươi ngay từ đầu là biết ta…”LQD
Trên mặt hắn tràn đầy kinh ngạc cùng với không tin tưởng.
“Chuyện này không có gì kỳ quái cả…” Cố Thập Bát Nương nói,”Kỳ thật rất đơn
giản, ta chỉ cảm thấy trên đời này không có người vô duyên vô cớ đối
ngươi tốt mà thôi.”
Bành Nhất Châm im lặng, cái đạo lý thô thiển
này, phàm là tưởng tượng sự thật đúng là như vậy, chỉ là, rất nhiều khi, người quên cái đạo lý này, hắn gật gật đầu, lại tự giễu,”Nguyên lại
tiểu nương tử ngay từ đầu đã phòng bị ta, ta vốn tưởng rằng…”
Hắn hắc hắc cười, còn lại không nói.
Cố Thập Bát Nương cũng cười,”Cho rằng cái gì? Cho rằng ta là tiểu hài tử, dễ bị dụ?”
Bành Nhất Châm ánh mắt cam chịu, đồng thời lại không thể tưởng tượng nổi mà
đánh giá tiểu cô nương này, ủ rũ nói,”Ta nói tiểu cô nương thực ghê gớm, thấy rõ mọ chuyện, còn nói gì…”
Hắn nói đến lời này thì ngừng
không có nói gì thêm nữa, thanh âm trầm thấp, sắc mặt suy sụp, lần nữa
đem túi tiền to đưa qua,”Lần này là lão Bành ta không đúng, ngươi cầm
lấy, ta cũng không dám nói ngươi tha thứ cho ta…”
“Ngươi đích xác không nên nói tha thứ…” Cố Thập Bát Nương thần sắc nghiêm nghị, đôi tay sát bên người gắt gao nắm lại, “Ngươi có hay không từng nghĩ, chuyện
hôm nay nếu ngươi thành công, chính ta có kết cục gì?”
Nói rồi mắt buồn rầu nhìn hắn,”Ngươi nói mười lượng bạc này có thể bồi thường?”** ss Gà **
Một lần dược giả này, chẳng quản là Chu chưởng quầy đắc thủ vẫn là Bành
Nhất Châm thắng, mà dược giả đầu tiên qua tay Cố Thập Bát Nương hơn nữa
còn bào chế đem bán đi khó lòng chạy thoát tội, nhẹ thì bị quan lão gia
khiển trách, nặng thì gánh tai ương phải ngồi tù, nhưng chẳng quản là
nhẹ hay nặng,về sau Cố Thập Bát Nương đừng nghĩ tới việc tiếp tục hành
nghề này.LQĐ
Bành Nhất Châm thần sắc ngượng ngùng, ánh mắt trốn
tránh, cúi đầu nói,”Kỳ thật…Một tiểu cô nương, lại là thiên kim tiểu thư xuất thân thư gia…Nghề dược này không làm cũng thế…”
“Không làm?” Đột nhiên Cố Thập Bát Nương đề cao thanh âm, thần sắc kích động, đôi mắt nàng đỏ lên.** ss Gà **
Ai biết bọn hắn cô nhi quả mẫu thời điểm này trải qua từng ngày gian khổ ra sao?
Ai biết chờ đợi bọn hắn là vận mệnh đáng sợ như thế nào?
Dược liệu, là thứ duy nhất trước mắt nàng dùng để cứu cái mệnh rơm rạ này.
“Các ngươi làm như vậy là muốn đoạt đường sống của ta…” Cố Thập Bát Nương lẩm bẩm nói.
Ai nghĩ muốn đoạn đường sống của ta, ta liền đoạt đường sống của hắn.
“..Tóm lại, là ta không đúng, Cố tiểu nương tử, ngươi…Ai…” Thần sắc Bành Nhất
Châm ảm đạm, đem tiền trong tay dúi đưa cho nàng,”..May là ngươi không
mua…Về sau không ảnh hưởng đến ngươi..”
“Bành tiên sinh cùng Chu chưởng quầy có thù?” Cố Thập Bát Nương đột nhiên vấn đạo.
Bành Nhất Châm nghe vậy, thần sắc suy sút bỗng xúc động phẫn nộ, tay hắn nắm chặt thành quả đấm, nghiến răng nghiến lợi phun ra mấy chữ, ”.. Tên cẩu đó không bằng cầm thú..”
Nhưng là nói được mấy chữ, hắn liền dừng lại câu đầu ,khoát tay áo bỏ đi.
Cố Thập Bát Nương nhìn bóng lưng đại tráng kiện của Bành Nhất Châm cúi
xuống, trong phút chốc như bị rút đi khí lực, hắn là thế nào mà có thâm
cừu đại hận?** ss Gà **
“Bành tiên sinh..” Nàng đi mấy bước đuổi theo hắn, đem tiền quơ quơ, ”Chừng này tiền nhưng không đủ.”
Bành Nhất Châm lặng im, chợt nở nụ cười hiển nhiên,hắn là quên, tiểu cô
nương này chính là không dễ dàng bị thiệt thòi, hắn duỗi tay mò ở trên
người.
“Ngươi mang bao nhiêu tiền?” Cố Thập Bát Nương hỏi.
Tiểu nương tử này hỏi cũng thật …
Bành Nhất Châm ước lượng bạc trong tay, cười khổ một tiếng, nói “Chỉ có
nhiêu đây…Thật sự nếu không đủ thì ta về nhà lại cầm thêm…”
“Không cần, từng nay đủ rồi, chỉ là làm bộ …” Cố Thập Bát Nương cười nói, đem
bạc trong tay ném lại cho Bành Nhất Châm, ngoắc đầu “Đi thôi”
Bành Nhất Châm sửng sốt, “Đi đâu?”diễn đàn Lê Quý Đôn
“Mua dược a.” Cố Thập Bát Nương cười nói, chẳng qua nàng lúc này cười nhưng không tính là xinh đẹp.
“Mua dược?” Bành Nhất Châm ngơ ngẩn hỏi, “Mua dược gì?”
“Dược giả.” Cố Thập Bát Nương quay đầu nhìn.
Bành Nhất Châm lấy lại tinh thần, thần tình rất là cổ quái, nhấc chân mấy
bước đuổi theo Thập Bát Nương, nghiêm nét mặt nói “Cố tiểu nương tử
ngươi không cần vì ta…”
“Vì ngươi?” Cố Thập Bát Nương bật cười, xem tâm tư Bành Nhất Châm như thế nào so với hài tử còn đơn giản hơn a.
Bành Nhất Châm cảm thấy lời mình nói tới có chút không hợp với lẽ thường,
nhưng lại không thể lý giải ý nghĩa hành động này của nàng, cứng họng
không nói lên lời.
“Ngươi vì ngươi, ta vì ta…” Cố Thập Bát Nương ý vị thâm trường cười nói, “Cho nên, chúng ta hợp tác đi.”** ss Gà **
“Hợp tác thế nào?” Hiện tại, Bành Nhất Châm suy nghĩ hoàn toàn đình trệ chỉ có thể nghe một câu hỏi một câu.
“Cái này..” Cố Thập Bát Nương đem miếng Tần Bì trong tay ném cho hắn,
Bành Nhất Châm tiếp nhận xem qua, không hiểu nhìn nàng.
“Nhận ra không?” Cố Thập Bát Nương hỏi.
“Nhận được a.” Bành Nhất Châm gật gật đầu, ở trong tay lăn qua lộn lại xem “Là Tần Bì.”
“Tốt, hiện tại chúng ta coi như quên chuyện trước đó, Viễn Chí này, chúng ta
vẫn muốn mua, nhưng, phải nghĩ biện pháp khiến Chu chưởng quầy mua cái
này..” Cố Thập Bát Nương chỉ chỉ Tần Bì trong tay hắn, “Muốn hắn phải
mua cái này, tất nhiên, mua ít hay mua nhiều đều được…”
Bành Nhất Châm đờ đẫn nhìn nàng, hắn không phải người ngu, rất nhanh liền phản ứng kịp, vẻ mặt chấn kinh không dám tin tưởng.
“Cái…Cái này..Là giả?” Hắn cúi đầu, hận không thể đem miếng Tàn Bì nhìn thấu.
Không sai nha, màu sắc, ngoài đen trong vàng, vị thì…
Hắn bỏ vào trong miệng cắn, vị đắng.
“Giả!” Cố Thập Bát Nương chỉ nói đến đó,cũng không có giải thích.
Nghĩ đến tiểu nương tử có thể xem ra Viễn Chí là giả, Bành Nhất Châm lựa
chọn tin tưởng lời nàng nói, nói tới nếu hắn không sớm biết, Viễn Chí
kia hắn cũng không nhìn ra là giả.
“Cố tiểu nương tử, ngươi quả
thực không có bái sư?” Hắn khó hiểu hỏi nàng, phân biệt dược liệu không
phải dễ dàng, không có sư phó bào chế kinh nghiệm nhất định là tuyệt đối nhận không ra.
“Không có, ta đi nơi nào bái sư?” Cố Thập Bát Nương cười nói.
Vậy cũng đúng, nàng chính là cái không ra cửa trước không bước cổng sau là
thành phần tiểu thư nhà tri thức, Bành Nhất Châm gật gật đầu, nhưng vẫn
cảm thấy khó hiểu.
“Trời xanh bảo hộ, ta may mắn nhận được ra được cái này.”Cố Thập Bát Nương lẩm bẩm nói.
Lời nói này Bành Nhất Châm tự nhiên là không tin, trên đời nào có chuyện
trùng hợp như vậy, nhưng xem nàng rõ ràng không nguyện nói nhiều, sư môn quy củ cổ quái, cũng biết điều ngậm miệng.
“Đi thôi.” Cố Thập Bát Nương nói, “Ngươi nhớ, nhất định khiến hắn mua Tần Bì.”
“Không vấn đề…Chèn ép lão tiểu tử không có người nào so với ta càng chắc
chắn..Chẳng qua…” Bành Nhất Châm đuổi kịp nàng, thấp giọng hỏi, “Này,
cẩu vật có hay không biết vật này cũng là giả? Hắn thế nào mua?”
“Không sao, hắn không mua, chúng ta cũng không mua…” Cố Thập Bát Nương nhẹ
nhàng nói, nhìn hắn rồi nói “Hiện tại, hắn ở ngoài sáng, chúng ta trong
tối, hết thảy do chúng ta làm chủ.”