DƯỢC THẦN

Trong lòng ba người Ban Ni Ân không cách nào tin được, cho dù trên mặt đều mang theo vẻ không thể tưởng tượng, trong miệng thậm chí luôn gầm rú nhưng cảm giác vô lực không phá giải được trận pháp làm tận sâu trong nội tâm của bọn hắn cũng đã bắt đầu tin phục sự thật này.

Về phần tám gã trung vị linh thần kể cả Bố Lai Địch thần sắc đều có chút chết lặng, vô luận Kiệt Sâm là tam phẩm trận pháp đại sư hay là tứ phẩm trận pháp tông sư, bọn hắn đều không khả năng đối kháng, chỉ vẻn vẹn dùng một lần công kích đầu tiên của đại trận đã lập tức tiêu diệt toàn bộ hạ vị linh thần, làm những trung vị linh thần như bọn họ đều bị trọng thương, hiện tại trong lòng bọn họ đã triệt để mất đi tin tưởng.

- Ông!

Ngay khi tất cả mọi người còn đang kinh hãi, đột nhiên một cỗ thần lực đặc thù truyền đến, mười một gã cường giả còn lại bên trong đại trận bỗng dưng cảm giác cảnh sắc trước mắt chợt biến ảo, bọn hắn hoảng sợ phát hiện mọi người ở bên cạnh đột nhiên biến mất, mỗi người đều đã đi tới một không gian độc lập.

Xuất hiện ở trước mặt Bố Lai Địch là một mảnh sa mặc hoang vu.

- Đây là…huyễn trận?

Thần sắc Bố Lai Địch hơi có vẻ khẩn trương, đầu tiên bọn họ chiến đấu trên bầu trời bí cảnh Linh Dược Sư Tháp, về sau rơi vào trong trận pháp của Kiệt Sâm, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện ngay bên trong sa mạc, Bố Lai Địch là nhị phẩm trận pháp sư lập tức liền hiểu được bản thân mình đang ở bên trong một huyễn trận nào đó.

- Huyễn trận bình thường không có bao nhiêu nguy hiểm, chỉ cần tìm được trận nhãn có thể phá vỡ huyễn trận, thế nhưng trận nhãn lại nằm ở nơi nào đây?

Bố Lai Địch khẩn trương nhìn khắp chung quanh.

- Ha ha, hoan nghênh các hạ tiến vào huyễn trận của Kiệt Sâm ta.

Một thanh âm cởi mở vang lên.

- Ân?

Sắc mặt Bố Lai Địch biến đổi, thật cảnh giác nhìn tới chỗ thanh âm truyền đến.

Ngay khi Bố Lai Địch đang tập trung tinh thần cảnh giác…

Một đạo ngũ sắc thần hồng từ cách mười thước bên ngoài đột ngột xuất hiện, ngũ sắc thần hồng xuất hiện thật sự quá mức đột nhiên, tốc độ lại cực nhanh, ngay khi Bố Lai Địch phát hiện thì chỉ kịp xuất ra hắc sắc luân bàn ngăn cản trước mặt.

- Bành!

Thanh âm oanh minh nặng nề vang lên, Bố Lai Địch lập tức bị đánh văng ra ngoài, với thực lực trung vị linh thần của hắn làm sao có thể chống đỡ được công kích của Kiệt Sâm.

- Ah…

Máu tươi từ trong miệng Bố Lai Địch phun ra tung tóe, hắn thống khổ kêu lên, đồng thời lực lượng toàn thân ngưng tụ cảnh giác nhìn qua chỗ phát ra công kích.

Chỉ thấy ngũ sắc thần hồng lại tràn ngập khắp phạm vi tầm mắt nhìn đến.

Bố Lai Địch không hề có chút sức phản kháng, vô số đạo ngũ sắc thần hồng liên tục oanh kích lên trên người Bố Lai Địch, làm cho hắn không ngừng hộc máu, cả linh hồn đều run rẩy, nhưng vừa lúc lại không lấy tính mạng của hắn.

Đúng lúc này một thanh niên mặc trường bào màu nâu xám xuất hiện, chính là Kiệt Sâm.

Chỉ là giờ phút này Bố Lai Địch đã không còn chút sức lực phản kháng, mi tâm Kiệt Sâm bắn ra lam mang, tay trái vươn ra, một tòa lam sắc bảo tháp xuất hiện ngay trong hư không.

Chỉ thấy lam sắc bảo tháp bay tới, đón gió mà trướng, bỗng chốc trở nên cao lớn, từ đáy tháp phóng ra một đạo lam sắc hào quang trực tiếp chiếu rọi lên người Bố Lai Địch, Bố Lai Địch vốn đã bị trọng thương chợt cảm thấy buồn ngủ vô cùng, cả người nhanh chóng rút nhỏ bị hút vào bên trong Chiến Thần Tháp.

Nếu ở trong trạng thái bình thường Chiến Thần Tháp căn bản không có khả năng dễ dàng hấp thu Bố Lai Địch như vậy, thế nhưng hắn đã bị trọng thương, hơn nữa còn bị Chiến Thần Tháp công kích linh hồn, đã ở trong trạng thái đần độn, gặp phải lực lượng hấp xả của Chiến Thần Tháp căn bản không hề có chút sức lực đối kháng.

Hắn cứ như vậy trực tiếp bị hút vào bên trong tháp.

Mới vừa tiến vào trong Chiến Thần Tháp, Bố Lai Địch đã hoàn toàn thanh tỉnh lại, ở trước mặt của hắn là một mảnh đại địa hoang vu, một khí tức vô hình cường đại luôn áp bách lấy hắn, bao phủ khắp chung quanh thân thể hắn.

- Nơi này là…

Trong nội tâm Bố Lai Địch vô cùng kinh nghi.

- Bá!

Đúng lúc này một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Bố Lai Địch, chính là Kiệt Sâm.

- Ngươi muốn làm gì?

Bố Lai Địch ngoài mạnh trong yếu quát lên.

- Muốn làm gì?

Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng, trực tiếp điểm ra một ngón tay hướng xa xa.

- Sinh Tử Ấn, ngưng tụ!

- Xuy…

Một đạo phù văn quỷ dị bỗng nhiên xuất hiện ngay trong hư không, từ đầu ngón tay Kiệt Sâm bay ra, trực tiếp bắn về phía Bố Lai Địch, Bố Lai Địch muốn né tránh như thân đang ở trong không gian của Chiến Thần Tháp căn bản không cách nào nhúc nhích, phù văn quỷ dị kia lập tức chui vào trong ngực hắn.

Lúc nãy bên trong trận đồ Kiệt Sâm cũng không trực tiếp vận dụng đại trận đánh chết Bố Lai Địch cùng mấy trung vị linh thần và ba gã thượng vị linh thần mục đích là vì hiện tại.

Hắn muốn đem những cường giả Thiên Thần Giới này biến thành nô bộc!

Hiện tại Tư Đặc Ân đại lục nguy cơ trùng trùng, Lam Nguyệt Cổ Sâm bọn họ còn chưa hoàn toàn thành thục, Kiệt Sâm cũng không khả năng thời khắc nào cũng đến kịp lúc để bảo hộ mọi người, nếu như có thể đem đám cường giả Thiên Thần Giới biến thành nô bộc, như vậy lực lượng thủ hộ Tư Đặc Ân đại lục sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Hơn nữa Tư Đặc Ân đại lục cùng Thiên Thần Giới sớm muộn gì cũng sẽ có một hồi chiến tranh, chỉ cần những người này trở thành linh hồn nô bộc của hắn, là nô bộc sẽ từ sâu trong linh hồn tuyệt đối thần phục Kiệt Sâm, thậm chí nguyện ý vì hắn mà chết, đến lúc đó đối với tình huống của Thiên Thần Giới Kiệt Sâm cũng có thể hiểu rõ hơn không ít.

Mặc kệ từ phương diện nào mà xem đem những cường giả kia biến thành nô bộc đối với hắn đều có chỗ tốt.

Mà phương pháp nô dịch của Kiệt Sâm chính là lấy được từ truyền thừa bí pháp của Đông Cực Thần Vương, đối với phương pháp nô dịch này Kiệt Sâm luôn có chút hiếu kỳ, bởi vậy hắn đã tu luyện thành công từ thật nhiều năm trước, chỉ là vẫn chưa từng áp dụng trong thực tế mà thôi.

- Xuy xuy…

Bên trong nội thể Bố Lai Địch, đạo phù văn quỷ dị kia nhanh chóng bắn tới tận sâu trong linh hồn của hắn, cùng linh hồn hắn dung hợp, thân là trung vị linh thần, bản năng linh hồn của Bố Lai Địch lập tức chống cự ngoại giới xâm lấn, thế nhưng bị Sinh Tử Ấn đánh xuống, không hề có chút lực chống cự đã lập tức bị công phá, linh hồn cùng đạo phù văn quỷ dị triệt để dung hợp lẫn nhau.

Thần sắc vốn đang giãy dụa của Bố Lai Địch lập tức bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm đứng phía trước.

- Chủ nhân!

Bố Lai Địch cung kính lên tiếng, trong đôi mắt hiện tại đã biến thành hoàn toàn thần phục.

Đồng thời Kiệt Sâm cũng cảm nhận được linh hồn của mình liên hệ cùng linh hồn của Bố Lai Địch, hắn có thể cảm giác được chỉ cần hắn nguyện ý chỉ xuất ra một ý niệm liền có thể làm Bố Lai Địch hồn phi phách tán, hoàn toàn tử vong.

- Đây là người thứ nhất, kế tiếp còn có mười người…

Nhìn qua Bố Lai Địch, Kiệt Sâm mỉm cười, trực tiếp biến mất bên trong Chiến Thần không gian.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi