DƯỢC THẦN

- Ta cũng không tin, ta không kịp ngăn cản nó.

Ánh mắt của Kiệt Sâm kiên định, lại một lần nữa đi vào rừng nhiệt đới.

- XÍU...UU!!

- Hô. . . Hô. . .

- Ba!

Sau một lát, sắc mặt Kiệt Sâm tái nhợt lui ra phía sau, sau đó khoanh chân ngồi xuống đất.

Sau nửa canh giờ...

- Lại đến!

Kiệt Sâm lại tiếp tục bước vào trong rừng nhiệt đới.

- Xùy!

- Ba!

- XÍU...UU!!

- XÍU...UU!!

- XÍU...UU!!

- Hô. . .

Sau nửa ngày, Kiệt Sâm lại lui ra phía sau, tuy thời gian mới nửa ngày, nhưng sắc mặt của Kiệt Sâm, tái nhợt gấp hai lần so với lúc trước.

Cánh tay trái và đùi trái của hắn, lúc này có những lỗ rất nhỏ.

- Ít một chút, nhiều hơn một chú...

Kiệt Sâm lòng còn sợ hãi, ba đạo thanh sắc khí lưu trước sau đồng thời công kích hắn, tuy hắn chỉ có thể ngăn cản được một đạo, nhưng có hai đạo tiến vào trong thân thể của hắn.

Đồng thời có hai đạo khí lưu công kích đến, Kiệt Sâm thiếu chút nữa bị năng lượng kỳ dị này đánh lên tận óc, tuy cuối cùng bị hắn ngăn cản kịp thời, nhưng cũng dọa hắn đỗ mồ hôi lạnh.

Nhưng rất nhanh, Kiệt Sâm bắt đầu ngồi xuống khôi phục lại, mặt của hắn không có biểu tình, tu luyện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Kế tiếp, chỉ cần linh hồn chi lực vừa khôi phục, Kiệt Sâm liền đi vào trong biên giới của khu rừng nhiệt đới, nếm thử dùng hắc sắc trọng kiếm ngăn cản những thanh sắc khí lưu kia.

Một khi bị thương, hắn nhanh chóng lui về vách tường Huyết Uyên Tinh Mạch để tiến thành tu dưỡng trở lại.

- Tất cả đều bằng vào cơ duyên vậy.

Kiệt Sâm là người vô cùng cụ thể, chuôi hắc sắc trọng kiếm này của hắn không ngừng binh, phách, khảm, liêu, thứ các loại động tác cơ bản, Kiệt Sâm luôn lần lượt thí nghiệm, mỗi một lần đều tận lực ngăn cản thanh sắc khí lưu càng nhanh càng tốt.

Kiệt Sâm cũng nhân cơ hội này luyện tập kiếm thuật cơ bản của mình.

Tuy nói là luyện tập, căn bản mỗi một lần chặn đường ddeuf có cảm ngộ, tự suy đoán tìm ra con đường tu luyện chính xác.

Tu luyện chi đạo, không xa rời thực tế được.

Cho dù lúc nào, Kiệt Sâm luôn có con đường thực tế, một khi bị thương liền trở về, khôi phục xong thì tiến lên, vào lúc có nguy cơ thì cảnh giác, một lần lại một lần tái diễn động tác như vậy.

Nếu để cho người bình thường làm như vậy, bởi vì thần kinh thời khắc nào cũng căng cứng, chỉ sợ người đó đã sớm điên rồi, tình nguyện bị thanh sắc khí lưu kia công kích chết, cũng không muốn mỗi thời mỗi khắc đều bị tra tấn bản thân như vậy, chờ đợi lo lắng.

Nhưng đối với ý chí kiên định, kiếp trước không cách nào tu luyện linh lực, không sợ gian nan cùng tịch mịch, tự mở ra một con đường, cuối cùng sáng lập kỹ thuật lưu linh dược học Kiệt Sâm mà nói, tu luyện như vậy, đối với hắn mà nói, chỉ có thể xem như một loại khảo nghiệm.

Cứ như vậy, thời gian ngày từng ngày trôi qua, Kiệt Sâm không có bất kỳ phập phồng không yên, toàn bộ tâm thần của hắn đắm chìm trong tu luyện, trong loại tu luyện này, thậm chí hắn có cảm giác quên thời gian trôi qua, hắn chỉ cảm thấy thực lực của mình tăng lên từng ngày, mỗi một lần tăng lên đều làm nội tâm của hắn vui sướng, cảm động.

Tu luyện chi đạo, cần phải có ý chí kiên định và bền lòng.

Con đường này gian nan, nhưng muốn tiến về phía trước, không ngừng lĩnh ngộ mới được, điều này cần ngộ tính.

Râu của Kiệt Sâm xuất hiện, tóc vốn ngắn cũng dài hơn trước kia, nhưng con mắt trước kia vốn sắc bén lộ phong mang, thì lúc này cũng bình tĩnh tự nhiên.

Nhưng trong nháy mắt xuất kiếm, ánh mắt của hắn đột nhiên biến thành lăng lệ ác liệt, vô cùng đáng sợ.

Tâm tính của Kiệt Sâm tâm tính nếu không có tạo hóa ở nơi đây, ở chỗ này, hắn tu luyện kiếm pháp không có bất cứ ngươi nào chỉ đạo, hắn hoàn toàn bằng vào thí nghiệm của bản thân, cũng từ từ cường đại hơn.

Hắn căn bản chưa phát giác mình có buồn tẻ, ngược lại còn ở trong đó cảm nhận được cái gì gọi là cảm động.

Hắn ở kiếp trước, một mình tiến lên trên con đường kỹ thuật lưu linh dược học, căn bản không có người nào nhận đồng, cũng không có ai chỉ đạo, có đôi khi hắn sinh ra cảm giác vô cùng tịch mịch, tiền đồ vô cùng đen tối, nhưng hắn không có buông tha bao giờ.

Mà hôm nay trên con đường tu luyện kiếm pháp, hắn cũng giống như kiếp trước của mình, không ngừng tiếp nhận tẩy lễ.

Hắn giống như một viên kim cương, trong quá trình không ngừng đánh bóng, cuối cùng sẽ phát ra hào quang chói mắt, ánh sáng vĩnh viễn không phai mờ.

Thời gian mỗi ngày qua đi, đảo mắt ba tháng đã sắp qua đi, mà Kiệt Sâm không ngừng tu luyện gần vách núi Huyết Uyên Tinh.

Trong Linh Trì Bí Cảnh có một khoảng đất trống, không ít Linh Sư tiến vào trong Linh Trì Bí Cảnh Linh Sư, đều nhao nhao tụ cùng một chỗ.

Một đạo hào quang màu xanh cực lớn không ngừng lưu chuyển chung quanh khoảng đất trống này, thời điểm này Linh Trì Bí Cảnh sắp mở cửa ra vào, cũng chính là lối ra của Linh Trì Bí Cảnh.

Mắt thấy thời gian ba tháng còn lại một buổi sáng cuối cùng, nhưng mọi người đều không sốt ruột rời đi, mà là lẳng lặng khoanh chân ngồi ở biên giới khu đất trống này, yên lặng tu luyện.

Mười năm Linh Trì Bí Cảnh mở một lần, ở chỗ này tu luyện một ngày, cũng sánh ngang tu luyện năm ngày ở ngoài kia, tuy mọi người đều là thiên tài của các gia tộc, nhưng khó có được một lần tiến vào, mà tất cả mọi người tiến vào đây, đều khó có khả năng đến lần thứ hai, cho nên không ai nguyện lãng phí thời gian cả.

Nhưng vẫn có một đám Linh Sư tụ tập cùng với nhau, đã ở chỗ này suốt ba tháng, cũng không thèm để ý tới thời gian cuối cùng ở đây mà tụ tập một chỗ liên hệ cảm tình với nhau.

- Ngươi có nghe được hay không, Phỉ Nhĩ gia tộc Cơ Lạc Tư thiếu gia ngâm trong Huyết Uyên Linh Trì suốt một tháng đấy, vốn là lục giai cấp thấp nếu hắn không chỉ tấn giai lục giai trung cấp, thiếu chút nữa đã đột phá lên lục giai cao cấp đấy.

Một thanh niên thấp giọng nói.

- Ân, ta cũng nghe nói, Cơ Lạc Tư thiếu gia đã trùng kích qua một lần lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, nhưng không có thành công, nhưng nghe nói chỉ còn kém một chút, theo ta đoán chừng, chỉ sợ không qua nửa năm, Cơ Lạc Tư thiếu gia sẽ tấn cấp lục giai cao cấp Tôn Linh Sư a.

- Hai mươi ba tuổi lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, trời ạ, đây cũng quá nghịch thiên a?

Trong đám người có người kinh hô, thực lực như vậy, cơ hồ một ít người chưởng quản thành thị cũng chỉ có được thực lực thế này, nhưng Cơ Lạc Tư mới hai mươi ba tuổi, đủ để rung động mọi người.

- Cơ Lạc Tư thiếu gia không khôi chúng ta Xích Nhĩ hành tỉnh một đời tuổi trẻ đệ nhất cao thủ ah, nói không chừng nếu không vài năm, chúng ta Xích Nhĩ hành tỉnh là được lại có thể ra một hóa giai Hoàng Linh Sư.

- Đây là khẳng định, đối với Cơ Lạc Tư thiếu gia mà nói, tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư chỉ là vấn đề thời gian.

Không ít người trong giọng nói đều mang theo hâm mộ, nhìn qua Cơ Lạc Tư đang ngồi tu luyện cách đó không xa, trong ánh mắt cũng không dám mang theo chút bất kính nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi