DƯỢC THẦN

Nhưng mặc cho nội tâm của những người này hoài nghi, Kiệt Sâm cùng Thiết Mộc Chân song song tiến vào trước tám, làm cho tranh luận không thể thành sự thật, trong khu cư trú của Tây Bắc, trên mặt Tốn Phượng vô cùng đắc ý, trong miệng cười ha ha.

Tuy cho dù Kiệt Sâm, hay Thiết Mộc Chân cũng không phải tuyển thủ của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, nhưng trên võ đài nay, hai người bọn họ đều là tuyển thủ đại diện Tây Bắc, vậy đầy đủ rồi.

Trừ Tốn Phượng ra, bọn người Tha Lôi cũng tươi cười hơn, thời điểm bọn họ vừa tới nơi này, đi tới chỗ nào cũng không được chào đón, nhưng khi các trận đấu được tiến hành, hôm nay vô luận bọn họ đi đau, đều được người ta chào đón nhiệt liệt.

Trận đấu kế tiếp, bọn người Tốn Phượng cũng không nói động viên cái gì, chỉ là nói:

- Kiệt Sâm, Thiết Mộc Chân, trận đấu kế tiếp, tuy người thắng có thể tiến vào trước bán kết, nhưng đó là phụ, cũng không sao cả, hai người các ngươi đã tiến vào top mười, cũng đã đi đủ xa rồi, tuy trận đấu kế tiếp trọng yếu, nhưng ngàn vạn lần đừng vì thứ tự, mà khiến bản thân của mình bị trọng thương, làm thế được không bù được mất.

Kiệt Sâm cùng Thiết Mộc Chân đều nghiêm nghị gật đầu, đấu đối kháng tới lúc này, trừ phát huy ra, còn phải xem rút thăm.

Thứ nhất, không nên đụng phải Khắc Lạp Khắc , Tác Phỉ Á, Lai Ngang Nạp Đa là tuyệt đỉnh cao thủ, thứ hai, là Kiệt Sâm cùng Thiết Mộc Chân không nên gặp nhau.

Đây là tâm lý của bọn người Tốn Phượng.

Dù sao mặc dù nói tuyển thủ đi tới nơi nào, thực lực mỗi người đều rất mạnh, nhưng vẫn có khác biệt thật lớn, trong nội tâm của bọn người Tốn Phượng, bọn người Kiệt Sâm nếu gặp phải ba người Khắc Lạp Khắc, tuyệt đối không có cơ hội chiến thắng, đơn giản là không bị loại bỏ, mà còn lại ba gã tuyển thủ, tuy cũng là rất mạnh, nhưng mà Kiệt Sâm cùng Thiết Mộc Chân hai người vẫn còn một tia hy vọng chiến thắng.

Đặc biệt là sau cuộc chiến hôm nay, bọn người Tốn Phượng nghe ngóng đặc biệt, còn lại ba gã tuyển thủ khác, có hai gã tuyển thủ tuy tấn cấp, nhưng lại bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, mặc dù có một ngày nghỉ ngơi và hồi phục kỳ thật có thể cho bọn họ khôi phục, nhưng trận đấu ngày mai, bọn họ tuyệt đối không có khả năng phát huy toàn bộ thực lực chiến đấu.

Mà Kiệt Sâm cùng Thiết Mộc Chân hai người, Kiệt Sâm đã lông tóc không tổn hao gì, Thiết Mộc Chân tuy bị thương, nhưng không nghiêm trọng lắm, có thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày, đủ để điều dưỡng thân thể thất thất bát bát.

Tại đây có một điều kiện tiên quyết, trong lòng bọn Tốn Phượng không khỏi tưởng tượng, nếu như Kiệt Sâm cùng Thiết Mộc Chân hai người có thể tiến thẳng bán kết, chính là tăng thể diện cho tây bắc.

Chính giữa nghỉ ngơi một ngày, trong sự chờ mong và lo lắng của mọi người, vòng đấu vào ngày thứ năm, đúng hẹn lại lên.

Trận đấu ngày hôm nay, không đơn thuần là đọ sức nữa, từ chín tới thứ mười sáu, đồng dạng sẽ đối quyết, bởi vì bất luận thứ tự gì sau mười sáu, cũng phải thông qua quyết đấu sinh ra, hơn nữa biện pháp sinh ra, cũng hoàn toàn giống trước tám.

Tên thứ chín, giống như quán quân trước tám, từ trong quá trình đó, đều không có sai biệt.

Đương nhiên, bên trên còn có vòng loại tám người, nhưng không có gì đáng chờ xem bằng những trận đấu trước tám, duy nhất xem chút, chính là tranh đoạt thứ chín, còn dưới tranh đoạt hạng chín, vẫn còn một ít người hứng thú.

Còn chân chính trước tám rút thăm đấu nhau, càng làm cho người ta chú mục, ai cũng biết, qua được vòng này, người thắng, sẽ trực tiếp tập trung vào bán kết.

Rốt cuộc còn bốn người may mắn, không biết cường giả đỉnh cấp có ai gặp nhau trước không? Những lo lắng này, đều câu dẫn hứng thú của mọi người, ngay cả những hộ pháp của Song Tháp, cũng phi thường chờ mong, bọn họ biết rõ, những tuyển thủ này, đến lúc đó cường giả Song Tháp cũng tranh thủ, mà một trận chiến này, thật sự chính là đỉnh cấp chiến lực của tuyển thủ.

Trước thùng rút thăm trước tám, Song Tháp vẫn như trước phái một tên hộ pháp đi ra rút thăm.

- Số 1!

- Số 8!

Không thể ngờ được chính là Kiệt Sâm, trong một vòng rút thăm đầu tiên, hắn lại là người "May mắn", bị rút ra.

Kiệt Sâm không ngờ đối thủ của hắn, lại là đến từ Thần Phong đế quốc Dong Thánh, một gã thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư.

Sau khi Kiệt Sâm nhìn thấy đối phủ, trong đám người, bọn người Tốn Phượng trên mặt đềutoát ra một tia vui mừng, bởi vì Dong Thánh này bọn họ từng tim hiểu qua, là một phong hệ linh sư của Thần Phong đế quốc, thực lực có chút cường hãn, nhưng đáng nhắc tới là, trong một vòng đấu, Dong Thánh này là một trong những người bị trọng thương, cùng một gã tuyển thủ khác bất phân thắng bại, thẳng đến cuối cùng, mới được dùng khoảng cách bé nhỏ chiến thắng đối thủ.

Mà Dong Thánh, cơ hồ là tuyển thủ bị thương nghiêm trong nhất trong hai tuyển thủ, thời gian gần một ngày, cũng không cách nào chữa trị toàn bộ thương thế.

Trong nội tâm của bọn người Tốn Phượng đồng thời vui mừng, chính là Dong Thánh phát hiện đối thủ của mình dĩ nhiên là Kiệt Sâm, trong lòng lại vui vẻ.

- Ông trời thật không tệ với ta, chẳng phải ta có thể tiến vào trước bốn sau.

Trong nội tâm Dong Thánh cuồng hỉ, đã cho rằng mình đã thắng.

Vốn một vòng này, Dong Thánh trọng thương chưa lành đã sớm tâm lý bị loại, nhưng sau khi nhìn thấy lục giai cao cấp Tôn Linh Sư trong đám tuyển thủ là Kiệt Sâm, trong lòng của hắn lại xuất hiện hy vọng cực lớn.

Trong đám người, Kiệt Sâm cùng Dong Thánh đi lên trước hội trường.

- Tên Dong Thánh này, thật sự là vận khí ah, không ngờ lại gặp được Kiệt Sâm, xem ra trận này hắn sẽ tấn cấp.

- Nói cũng phải, tuy Dong Thánh bản thân bị trọng thương, nhưng dù sao cũng được công nhận là cường giả, còn Kiệt Sâm tuy cũng không yếu, nhưng có thể đến nơi đây, cũng nhờ vận khí, mặc kệ gặp ai trong vòng này, vận may của hắn cũng chấm dứt rồi.

- Vậy cũng không nói trước được, tuy Kiệt Sâm là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, nhưng thực lực cũng không kém, nếu Dong Thánh ở trạng thái hoàn mỹ, có lẽ Kiệt Sâm không có hy vọng gì, nhưng hôm nay Dong Thánh bị trọng thương, ta cảm thấy Kiệt Sâm hoàn toàn có thể thắng được đối phương.

- Nói không sai, Kiệt Sâm tranh tài với đám người kia, ta có thể thấy, trừ Khắc Lạp Khắc , Tác Phỉ Á cùng Lai Ngang Nạp Đa ba người ra, bất luận là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư gặp phải Kiệt Sâm, ta đều cảm thấy chưa chắn chiến thắng được.

Dưới đáy, trong đám người có không ít kẻ nhao nhao nghị luận, có coi trọng Dong Thánh, cũng có người ủng hộ hắc mã lớn nhất là Kiệt Sâm này.

Mọi người luôn có loại tâm lý này, ưa thích thiên tài quyết đấu, đồng dạng cũng ưa thích loại chuyện mạo hiểm.

Rất nhanh, một tuyển thủ khác cũng bị rút ra.

- Số 2!

- Số 3!

Khi hai con số này vừa vang lên trong miệng của tên hộ pháp, cả hội trường lập tức trầm mặc.

- Là Khắc Lạp Khắc cùng Tác Phỉ Á.

- Trời ạ, là quyết đấu đỉnh cấp nhất, hai người này phải có một người bị loại.

Lập tức, cả hội trường nhanh chóng bộc phát ra một hồi xôn xao thật lớn, trong đám người ông ông tác hưởng.

Hai người này, trong nội tâm của tất cả mọi người, đều là tuyển thủ đối khang đỉnh cấp nhất, có được tuyệt đối lọt vào trước bốn, nhưng trong bốn trận đấu của tám người, lại gặp nhau từ sớm, làm cho mọi người cảm thấy rất tiếc hận, cũng tràn ngập chờ mong.

Rất nhanh, tám tuyển thủ đã có đối thủ, mà Thiết Mộc Chân cũng rất có vận khí, không có rút thăm được Lai Ngang Nạp Đa, mà là một gã thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư chiến đấu với mình.

Sau khi tất cả tuyển thủ đều rút thăm xong, tám gã tuyển thủ ở đây, đều dưới sự dẫn dắt của nhân viên Song Tháp, đi thẳng lên lôi đài của riêng mình.

Mà Kiệt Sâm cùng hai người Cơ Lạc Tư, cũng đã đi tới võ tràng của mình, sau đó phân biệt đi lên lôi đài.

Trong tiếng bắt đầu của trọng tài, Kiệt Sâm cùng đối thủ với địch thủ.

Đây là một thanh niên tóc dài màu xanh anh tuấn, thân mặc một bộ trường bào cũng màu xanh, trong tay cầm một cây trường kiếm nhỏ, ẩn ẩn có khí tức tán dật phát ra.

- Ngươi chính là Kiệt Sâm?

Trên mặt của Dong Thánh mang theo nụ cười, nói:

- Ta tên là Dong Thánh, đến từ Thần Phong đế quốc, đối với một lục giai cao cấp Tôn Linh Sư như ngươi, lại có thể đi được tới bước này, ta vẫn có chút kính nể, nhưng mà, trận tỷ thí ngươi đã gặp phải ta, có thể nói là may mắn của ngươi, cũng có thể nói là bất hạnh của ngươi.

Sau khi bắt đầu trận đấu với Dong Thánh, cũng khống có nhiều suy nghĩ, ngược lại khí định thần nhàn cùng Kiệt Sâm trò chuyện cho qua ngày.

- Nói thiệt cho ngươi biết, ta là chẳng những là một gã thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, hơn nữa còn là một gã lục giai cao cấp luyện kim sư, đồng thời còn là một gã lục giai cấp thấp linh dược sư, ha ha, có phải há hốc mồm hay không? Có phải rất bội phục ta hay không?

Trên mặt Dong Thánh tràn ngập nụ cười đắc ý.

Nghe được đối phương nói đâu đâu, Kiệt Sâm không nhịn được nhíu mày một cái, hắc sắc trọng kiếm trong tay lặng yên nhắc lên.

Trận đầu sở dĩ Kiệt Sâm phòng ngự, là vì thí nghiệm thân pháp của bản thân, thời điểm trận thứ hai, Kiệt Sâm một mực phòng ngự, chỉ vì muốn bức đối thủ sử dụng đại chiêu, xem có khả năng rèn luyện không, trận này, Kiệt Sâm đã không muốn dây dưa gì.

Mà thực chất, trận đấu đã đến nước này, cũng đã không cần thiết che dấu cái gì, chiến đấu đến cấp bậc này, cũng không phải do Kiệt Sâm muốn che dấu gì, đối thủ như vậy, cũng đầy đủ cho Kiệt Sâm thi triển chân công phu.

- Vèo!

Nghĩ vậy bỏ đi, Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm bỗng nhiên gia tốc vận chuyển, toàn thân như hóa thành thiểm điện, nhắm ngay tên Dong Thánh, cực tốc lao đi.

- Chậm đã!

Nhìn thấy Kiệt Sâm động thủ nhanh như vậy, tên Dong Thánh lập tức quát to một tiếng.

- Tư liệu của ngươi ta đã xem qua, nghe nói ngươi là một gã linh dược sư, ân, nếu như ngươi nguyện ý đầu hàng trận này, trận đấu qua đi, ta có thể cân nhắc chỉ điểm đôi chút về linh dược học cho ngươi.

Dong Thánh liên tiếp nói ra những lời này.

Kiệt Sâm không để ý đến đối phương nói gi, tiến sát tới gần Dong Thánh, Kiệt Sâm cảm giác được năng lượng ba động mờ mịt, rất rõ ràng đối phương đã kéo dài thời gian.

- Hô!

Hắc sắc trọng kiếm trong không khí trực tiếp kéo lê một đạo hắc sắc ô quang, nhắm ngay đầu của Dong Thánh mà bổ tới.

Nhìn một kích này thì thấy đơn giản, nhưng lại mang theo hung hiểm lớn lao, trường kiếm đến gần, bắn ra khí thế kinh người, không gian chung quanh hoàn toàn bị đóng băng trong nháy mắt, không khí cũng bị đông cứng lại.

Dưới thân trọng kiếm, Dong Thánh căn bản tránh cũng không thể tránh, trực tiếp bị phách vào đầu.

Nhưng mà Kiệt Sâm vào lúc này nhíu mày thật sâu, hắc sắc trọng kiếm xẹt qua thân hình của đối phương, cả thân thể Dong Thánh tan vỡ giống như bọt biển, dần dần tiêu tán trong không khí.

- Tàn ảnh?

Bỗng nhiên Kiệt Sâm quay người.

Cách đó không xa, một bóng người dần dần hiển hiện, chính là Dong Thánh lúc trước.

- Ngươi cái tên này, không khỏi cũng quá hung ác a, nếu như ta không phải nắm giữ phong hệ áo nghĩa phân thân ra, thì đã lên thiên đường rồi.

Cách đó không xa, trong miệng Dong Thánh kêu to oa oa.

Kiệt Sâm không thèm quan tâm tới, thân hình lại vợt tới lần nữa, đồng thời, trong nội tâm cũng cảm thấy giật mình vì tốc độ của đối phương.

Phong hệ Linh Sư: phương diện này cực kỳ am hiểu tốc độ, nhưng cho dù tốc độ của đối phương đạt tới mức cực nhanh, Kiệt Sâm cũng có nắm chắc bắt được thân ảnh của đối phương, nhưng mà lúc trước, chính mình đã đánh trúng đối phương mới phát hiện đó là tàn ảnh, thực lực khủng bố như vậy, tuyệt đối không phải tốc độ nhanh tới mức tạo ra tàn ảnh đơn giản như vậy, rất hiển nhiên, tên Dong Thánh này, cảm ngộ với phong hệ pháp tắc, đã đạt tới cảnh giới cực cao.

- Xùy!

Trọng kiếm nhanh như thiểm điện đánh xuống, trực tiếp chém Dong Thánh kia thành hai khúc, nhưng mà Kiệt Sâm nhíu mày thêm một lần nữa.

- Lại là ảo ảnh? Tên Dong Thánh này khó đối phó!

Nhìn thấy trên võ đài không một bóng người, hai mắt Kiệt Sâm nhắm lại, cảm giác của hắn lan ra khắp võ tràng, nếm thử dùng linh hồn đi cảm giác tất cả ở chung quanh, từ trên người đối phương, Kiệt Sâm cảm nhận được một cổ lực lượng không hiểu, rất hiển nhiên, tên Dong Thánh này đang kéo dành thời gian, vì chuẩn bị tuyệt chiêu khủng bố nào đó.

- Tại đây!

Trong lúc đó, bỗng nhiên hai mắt của Kiệt Sâm mở to, có hai đạo tinh quang bắn ra, nhìn vào một nơi hẻo lánh của võ đài.

- Vèo!

Kiệt Sâm hóa thành lưu quang, nhanh như thiểm điện lao đi.

- Ha ha, tiểu tử, lúc trước cho ngươi công kích mãi, tiếp ta một chiêu này, đi xuống đi!

Cách đó không xa, thân hình của Dong Thánh thoáng hiện ra, lúc này đây, hắn không có né tránh, từng đạo thanh sắc quang quang từ trên người của hắn bắn mạnh ra ngoài, lập tức, thân hình của hắn hóa thành mặt trời màu xanh, linh lực khủng bố từ trong thân thể của hắn bắn ra, trường kiếm hêt sức nhỏ trong tay của hắn huy động lên.

- Phong Chi Áo Nghĩa, Vạn Kiếm Hợp Nhất.

Một chốc, trước người của Dong Thánh xuất hiện bóng dáng của ngàn vạn cánh tay đang huy động trường kiếm, thiên vạn đạo cánh tay đồng thời khua lên, thoáng cái trên võ tràng xuất hiện ngàn vạn thanh trường kiếm.

Kiệt Sâm nhnh chóng lướt tới Dong Thánh, bỗng nhiên thân hình dừng lại.

Những bóng kiếm này, mỗi một đạo đều mang theo khí tức khủng bố, nhưng càng làm Kiệt Sâm giật mình là, những bóng kiếm này không phải đơn giản chụp về phía của hắn, mà là không ngừng tuân theo quy tắc lưu động nào đó, cuối cùng, không ngừng tổ hợp lại với nhau rất quỷ dị, hình thành một đồ án cực lớn.

- Đó là cái gì?

Dưới đáy, một ít người không đi quan sát chiến đấu của Khắc Lạp Khắc cùng Tác Phỉ Á, mà là quan sát Kiệt Sâm cùng Dong Thánh chiến đấu, trong miệng người xem ồ lên.

- Ha ha, tiểu tử, ta sẽ cho ngươi thưởng thức tuyệt kỹ độc môn của Dong Thánh ta, đây là ta căn cứ theo Phong Chi Áo Nghĩa cùng luyện kim thuật trận vân kết hợp lại thanh phong chi tuyệt sát, ta khuyên ngươi nên nhận thua ngay đi, dùng thực lực ngươi, tuyệt đối dưới tuyệt chiêu này không có khả năng sống sót được đâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi