DƯỢC THẦN

Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Bỉ Tư Pháp Mỗ không nhịn được đắc ý cười ha hả.

- Lão quỷ ngươi, điều này sao có thể, ta nhớ kỹ ngươi dốt đặc cán mai mỗi lần phối chế Thanh Tỉnh dược tề, lúc này mới qua bao lâu mà ngươi có thể phối chế ra.

Nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ đắc ý, Tát Cáp bị đả kích thật sự muốn tát một cái chết hắn luôn.

- Kháo, vậy thì sao, hai tháng nay ta học tập Thanh Tỉnh dược tề rất chăm chỉ, hắc hắc, lão đầu ta nói cho ngươi biết, ta đã nhặt được bảo vật.

Nghĩ tới hai tháng vừa rồi, chính mình thảo luận khổ cực với Kiệt Sâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ không khỏi cảm giác có giá trị.

- Nhặt được bảo? Đã xảy ra chuyện gì?

Thấy Bỉ Tư Pháp Mỗ thần thần bí bí, Tát Cáp không nhịn được hiếu kỳ hỏi.

- Hắc, ta nói cho ngươi biết, trong học viện của ta có một học viên có tạo nghệ Linh Dược tề còn thâm sâu hơn ta, mấy ngày nay ta học hỏi từ hắn hắn, lĩnh ngộ không ít thứ, nếu không, cho dù nửa năm nữa ta cũng không thể phối chế ra Thanh Tỉnh dược tề được…

Đối với Tát Cáp, hai người đã có tình hữu nghị vài chục năm, tự nhiên Bỉ Tư Pháp Mỗ không có giấu diếm.

- Có chuyện tình như vậy sao?

Tát Cáp không nhịn được kinh hãi.

- Hội trưởng, hội trưởng có nhà không?

Đột nhiên hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ nghe được một tiếng kêu loáng thoáng từ bên ngoài truyền vào.

- Lão đầu có người tìm ngươi kìa.

Hai người đang nói chuyện với nhau bị cắt đứt, Bỉ Tư Pháp Mỗ có chút không vui trong lòng.

- Di, là Khải Tát Lâm của công hội chúng ta, nàng tới đây tìm ta làm gì không biết?

Đối với thanh âm của Khải Tát Lâm, đương nhiên Tát Cáp vô cùng quen thuộc, lão suy nghĩ một chút rồi mở cửa phòng thí nghiệm đi ra ngoài.

- Hội trưởng, cuối cùng cũng tìm được ngài rồi.

Khải Tát Lâm thở hổn hển, thấy Tát Cáp không khỏi hưng phấn lên:

- Ta đã tìm được thiếu niên mà ngài để ý kia rồi.

- Thiếu niên? Thiếu niên nào?

Tát Cáp có chút không hiểu, trong đầu không khỏi nghi hoặc.

- Chính là K.S đại sư a, ngài nói chỉ cần nhìn thấy hắn thì đến thông tri cho ngài ngay.

- Cái gì? K.S đại sư, ngươi tìm được K.S đại sư rồi sao?

Tát Cáp nhảy dựng lên, tay nắm lấy Khải Tát Lâm:

- Hiện giờ hắn đang ở đâu?

- Cái gì K.S đại sư?

Bỉ Tư Pháp Mỗ đi theo ra hiếu kỳ hỏi.

- Chính là người lần trước ta nói cho ngươi, thông qua đặc tính phản ứng vật lý của Linh Dược tề mà dùng nhị giai cao cấp linh thức, thành công phối chế ra Tiêu Dung tề nhị giai thượng phẩm, ta nói cho ngươi một bí mật, trước đây Thiên Áo Lợi đấu giá một lọ Linh Dược tề tam giai thượng phẩm chính là xuất phát từ tay K.S đại sư kia.

- A? Linh Dược tề ở lần đấu giá kia là do hắn phối chế sao, quả thật là thực lực phi phàm a.

Bỉ Tư Pháp Mỗ lắc đầu, lần đấu giá đó hắn không đi nhưng đã từng nghe nói qua, lấy thân phận Linh Dược Thiên sư trung cấp của hắn vẫn tự nhận không thể chế tạo ra Linh Dược tề có độ tinh khiết cao như vậy.

- Được rồi, hiện giờ K.S đại sư đang ở đâu?

Tát Cáp có chút lo lắng hỏi.

- Hắn tên gọi Kiệt Sâm, mới xảy ra xung đột với Tử Khải Đặc tại chỗ phường thị Linh Sư công hội trong Thành Tháp Lâm. Bị quản sự Mai Tây của Linh Sư công hội làm bị thương, hiện giờ bị đưa đến Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm, hơn nữa bản thân hắn bị trọng thương.

Bị Tát Cáp nắm tay, Khải Tát Lâm không nhịn được tim đập rộn ràng, trên mặt đỏ bừng.

- Cái gì? Kiệt Sâm?

Bỉ Tư Pháp Mỗ ở bên cạnh không nhịn được kêu lên:

- Ngươi nói hắn bị thương? Hơn nữa bị đưa đến Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm?

- Đúng vậy, Kiệt Sâm kia thụ thương không nhẹ, sinh mệnh thậm chí còn gặp nguy hiểm.

Khải Tát Lâm nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ ở bên cạnh nói, mặc dù nàng không biết Bỉ Tư Pháp Mỗ là ai thế nhưng người có thể cùng chỗ với hội trưởng, nhất định thân phận bất phàm.

Mặc dù Khải Tát Lâm không biết Kiệt Sâm bị thương nguy cấp tới mức nào, nhưng toàn thân hắn đều là máu me, quả thật dọa nàng chết khiếp.

- Chết tiệt, Tư Đế Nhĩ ngươi làm trò gì vậy, nếu như Kiệt Sâm xảy ra chuyện gì, lão tử nhất định cho hắn đẹp mặt.

Bỉ Tư Pháp Mỗ phẫn nộ.

- Có chuyện gì vậy lão quỷ?

Tát Cáp có chút phiền muộn, chính mình còn đang tìm K.S đại sư mà phiền muộn, hắn thì có liên quan gì?

- Lúc trước ta nói với ngươi học viên kia chính là Kiệt Sâm, tạo nghệ của hắn trên Linh Dược học, tuyệt đối vô cùng thâm hậu.

Bỉ Tư Pháp Mỗ lo lắng nói:

- Không được, ta không thể ở đây cùng ngươi nữa, ta phải lập tức trở về, nếu như Kiệt Sâm xảy ra chuyện gì…

Nghĩ tới đây, Bỉ Tư Pháp Mỗ nắm chặt song quyền, cắn răng nói:

- Cho dù Tư Đế Nhĩ chết muôn lần cũng khó có thể hả mối hận trong lòng ta.

Thấy Bỉ Tư Pháp Mỗ như vậy, Tát Cáp ở cùng hắn vài chục năm vẫn chưa từng gặp bộ dáng phẫn nộ của hắn như thế.

- Kiệt Sâm, K.S đại sư, Kiệt Sâm, K.S đại sư …

Tát Cáp thì thào nói hai cái tên quen thuộc này, hắn không khỏi nhớ tới thiếu niên đứng cười nhẹ ở lần đấu giá hội kia, chính mình cư nhiên đã thấy qua K.S đại sư mà lại không hề phát giác, vẫn cho rẳng hắn chỉ là một gã học viên không tiến lên được của học viện Tây Tư.

- K.S đại sư không phải tên viết tắt của Kiệt Sâm sao? Chính mình thật vất vả mới có thể tìm được vị K.S đại sư này, nếu như K.S đại sư xảy ra chuyện gì tại Thành Tháp Lâm…

Tát Cáp có chút khó tưởng tượng trong lòng.

- Lão vương bát đản Tư Đế Nhĩ, lão tử không cho hắn đẹp mặt không xong.

Tát Cáp thầm nghĩ một tiếng trong lòng, lập tức quay sang Bỉ Tư Pháp Mỗ hét lớn:

- Lão quỷ, ngươi chờ một chút, ta với ngươi cùng đi …

Thoáng chốc, hai gã Thiên Linh sư tứ giai cao cấp xuất toàn lực chạy về phía Kiểm Sát thự của Thành Tháp Lâm.

- Ta biết sẽ ra dạng này.

Khải Tát Lâm nhìn Tát Cáp hội trường còn không kịp đóng cửa phòng thí nghiệm, hướng về phía hai người biến mất, trong lòng bồi hồi không biết nói gì.

Ở đại sảnh Kiểm Sát thự trong Thành Tháp Lâm, Khắc Lai Nhân và Phong Diệp không khỏi ngưng trọng sắc mặt, đứng thẳng một bên, Khắc Lai Nhân mặc trường bào màu đỏ trên người, đã có hai lỗ thủng ở trên, còn khóe miệng Phong Diệp vương chút máu tươi, lộ vẻ chật vật, chỉ là hai người vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Tử Tước Tư Đế Nhĩ ở trước mặt.

Ba người Tiếu Ba, Tạp La Đặc và Cổ Bình ở một bên thở hổn hển, so với Khắc Lai Nhân và Phong Diệp mà nói, bọn họ lộ vẻ cực kỳ chật vật, thậm chí trường bào trên người Tiếu Ba đã biến mất từ lâu, lộ ra áo giáp mặc ở bên trong.

Một đám hộ vệ của Kiểm Sát thự cầm vũ khí trong tay bao vây lấy năm người bọn họ, còn có không ít hộ vệ bị thương trong chiến đấu trước đây, miệng kêu thảm, toàn bộ đại sảnh là một đống hỗn độn.

Hai người Khải Đặc và Đặc Lạc Y đã sớm bị đánh vào bên trong Kiểm Sát thự, thấy một đám hộ vệ của Linh Sư công hội đứng trước cửa lớn, trong lòng thầm mắng không ngớt, thật sự đi cũng không được, không đi cũng không được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi