DƯỢC THẦN

Nguồn truyện: Truyện FULL

Cỗ lực lượng cổ quái này đi nghênh ngang trong Kinh mạch cấp chín của Kiệt Sâm, sau khi đi hết một vòng liên tới chỗ bình chướng, dưới cái nhìn của Kiệt Sâm, nhẹ nhàng đánh lên bình chướng kia.

- Oanh…

Ngay cả Linh lực cấp chín trong cơ thể của Kiệt Sâm không phá được bình chướng thế nhưng khi lực lượng cổ quái kia chạm nhẹ vào, toàn bộ chợt vỡ tan, biến thành một bãi phế tích.

Đại lượng Linh lực cấp chín lao rầm rầm qua, tiến nhập vào trong một kinh mạch hoàn toàn mới, vui mừng lượn lờ bên trong, còn cỗ lực lượng cổ quái kia sau khi công phá xong liền trực tiếp biến mất, không biết đi chỗ nào.

Kiệt Sâm chỉ cảm giác đầu óc thần thanh khí sảng trong nháy mắt, thậm chí có thể trực tiếp cảm ứng được chu vi của nguyên tố linh lực trong cơ thể, mỗi tế bào trong thân thể đều hô hấp liên tục, linh lực vận chuyển qua bị tế bào hút trực tiếp vào bên trong, mỗi một phần tế bào, máu, xương cốt, cơ thể, gân, nội tạng cùng với lông đề điên cuồng hấp thu lực lượng linh lực, bỏ cũ lấy mới, thải ra cặn bã thối nát.

Dường như có một đạo quang mang thần kỳ chiếu xuyên qua đầu Kiệt Sâm, chiếu sáng toàn bộ thân thể của hắn, trước Kiệt Sâm chỉ có thể dùng linh thức để nhận biết tình huống trong cơ thể chính mình, còn hiện giờ lại giống như nhìn bằng kính hiển vi, mỗi một chi tiết đều thấy rất rõ ràng.

Vào giờ khắc này, rốt cục Kiệt Sâm bước vào cảnh giới nhất giai, chân chính trở thành một gã Linh đồ.

- Má ơi …

Kiệt Sâm mở một mắt ra, thấy được hai đôi mắt đang trừng trừng nhìn mình, lại không ngừng đánh giá liên tục trên người mình, giống như đang nhìn chằm chằm vào một quái vật vậy.

- Ta van các người, có thể không nhìn gần như vậy được không, hai người không biết như vậy sẽ dọa chết người hay sao?

Kiệt Sâm có chút không vui quay sang Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp kêu lên, sau đó dùng lực hít một hơi thật sâu.

- Ọe …

Một luồng không khí tanh tưởi trực tiếp chui vào trong mũi Kiệt Sâm, khiến Kiệt Sâm thiếu chút nữa nôn ọe ra, một đám bầy nhầy dính trên người, một ít chất nhờn màu đen dính trên cổ tay Kiệt Sâm, từng cỗ tanh tưởi bốc lên, chính là cặn bã bài tiết ra từ trong cơ thể Kiệt Sâm.

Vốn không khí trong Dụng Hình thất không trong sạch chút nào, hơn nữa lại có thêm những mùi cổ quái này tự nhiên vô cùng khó ngửi, mà Kiệt Sâm lại vừa tấn cấp một giai, cảm giác thân thể cực kỳ nhạy cảm.

Xem ra tấn cấp cũng không phải thứ tốt gì …

Kiệt Sâm âm thầm mắng một câu trong lòng, chỉ là hắn cảm kích liếc mắt nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp, không biết chính mình tu luyện bao lâu, hai người già bọn họ vẫn kiên trì ở cạnh trong hoàn cảnh ác liệt, thật sự là khổ cho bọn họ rồi.

- Tẩy mao phạt tủy? Ngươi đang tấn cấp Linh đồ nhất giai hay là Thiên Linh sư tứ giai?

Lúc này Bỉ Tư Pháp Mỗ rốt cục mở miệng, chuyện tình tẩy mao phạt tủy phát sinh trên người Kiệt Sâm căn bản chỉ xảy ra khi tấn cấp Thiên Linh sư tứ giai mới xuất hiện, nhưng trong nhận biết của Bỉ Tư Pháp Mỗ, Kiệt Sâm căn bản là Linh đồ nhất giai.

Chưa từng nghe qua tấn cấp Linh đồ nhất giai sẽ tẩy mao phạt tủy, khó trách hai người Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp dùng ánh mắt quái dị như vậy nhìn Kiệt Sâm.

- A ha, ngày hôm nay trời cao mây tạnh, tốt, ánh nắng rất đẹp, vô cùng quang đãng, được rồi, ta đã tu luyện bao lâu?

Nhìn Dụng Hình thất u ám, Kiệt Sâm cười ha ha, đây là chỗ tốt của Bạo Lực Linh Sư luyện thể, có thể tấn cấp Linh đồ nhất giai trực tiếp tẩy mao phạt tủy, cường độ thân thể chính mình sẽ được đề cao đến tối đa, không ngừng đề thăng thể chất của chính mình.

- Ngươi tu luyện suốt nửa ngày, hiện giờ đã là buổi tối, còn cái gì mà trời quang mây tạnh …

Bỉ Tư Pháp Mỗ khinh bỉ liếc nhìn Kiệt Sâm, lập tức vọt đến trước mặt hắn:

- Ngươi mau đi tắm đi, thối quá.

Nói xong, Bỉ Tư Pháp Mỗ đưa một lọ Linh Dược tề màu vàng đã dùng hơn nửa ra.

- Đây là …

Thấy Linh Dược tề này, Kiệt Sâm không khỏi cảm giác quen mắt, nhanh chóng nghĩ ra, con mắt không khỏi trừng lớn:

- Đây không phải Trừ Xú dược tề dùng để nuôi trồng sao?

Trừ Xú dược tề chỉ là một loại dược tề vô cùng đơn giản, cũng không tính là Linh Dược tề chân chính, bình thường khi nuôi trồng một ít linh thú cấp thấp như heo, mùi hôi sẽ tận trời, công nhân đi vào chăm sóc phải dùng một ít Trừ Xú dược tề, như vậy sẽ không cảm thụ được mùi xú khí, không ngờ lão gia hỏa Bỉ Tư Pháp Mỗ lại coi chính mình như con lợn.

Kiệt Sâm vung tay ném tất cả vào thùng rác, con mẹ nó, dám trêu đùa lão tử…

Hắn trực tiếp tắm rửa ở trong Kiểm Sát thự, sau đó Kiệt Sâm cùng bọn Bỉ Tư Pháp Mỗ đi vào trong phòng khách của Kiểm Sát thự.

Hiện giờ phòng khách của Kiểm Sát thự đã được quét dọn sạch sẽ từ lâu, chuyện tình ngày hôm nay đã chấn kinh toàn bộ Thành Tháp Lâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư và Tát Cáp đại sư là ai? Đó chính là nhân vật đứng đầu giậm chân một cái là rung chuyển cả Thành Tháp Lâm.

Người bị bi kịch nhất trong sự kiện kia có lẽ là Tử Tước Tư Đế Nhĩ, dưới công kích phẫn nộ của Bỉ Tư Pháp Mỗ, toàn thân xương cốt kinh mạch của Tư Đế Nhĩ bị nát bấy, cho dù cứu chữa có lẽ sẽ bị liệt nửa người, thực lực toàn thân không còn tồn tại nữa.

Chuyện này nhanh chóng truyền đến tai thành chủ Thành Tháp Lâm, sau khi nghe xong, Tác Nạp Tư vô cùng nổi giận, nghe nói mắng Kiểm Sát thự ở trong thư phòng rất nhiều, còn phái người của phủ Thành chủ đi Kiểm Sát thự an ủi Kiệt Sâm.

Ngay sau đó, nhi tử Khải Đặc của Nam tước Cáp Duy cùng với Đặc Lạc Y nhi tử của Tư Đế Nhĩ, còn th êm một bộ phận hộ vệ tham dự sự kiện đó đều bị bắt, tội danh là kẻ khả nghi ẩu đả nơi công cộng, cùng với lạm dụng chức quyền, làm hại Linh Dược sư của vương quốc.

Nhất thời toàn bộ Thành Tháp Lâm thần hồn nát thần tính, đại lượng hộ vệ Thành chủ đi bắt hộ vệ Kiểm Sát thự khiến nhân tâm Thành Tháp Lâm hoảng sợ.

Đại đa số người không hiểu đều không biết chuyện tình này nghĩa lý gì, cùng lắm chỉ dò la, hiếu kỳ hỏi thăm, mà một số ít người có thân phận cao biết được tin tức đều kinh hồn táng đảm, âm thầm nhớ kỹ tên Kiệt Sâm này, đồng thời báo cho con cháu và thủ hạ của chính mình nghìn vạn lần không được đắc tội kẻ tên Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm này được Tư Pháp Mỗ đại sư viện trưởng học viện Tây Tư Bỉ và hội trưởng Tát Cáp che chở, đồng thời nghe nói Bá tước Tác Nạp Tư thành chủ Thành Tháp Lâm cũng rất quan tâm hắn, vậy còn ai trong Thành Tháp Lâm dám đắc tội Kiệt Sâm, muốn tìm chết cũng phải cố gắng đi tìm biện pháp khác.

- Kiệt Sâm, cuối cùng tiểu tử ngươi cũng ra rồi.

Vừa mới ra ngoài, một âm thanh thô cuồng chợt truyền vào trong tai Kiệt Sâm, chỉ thấy đại gia hỏa kia toàn thân quấn đầy bông băng đang nằm trên cáng cứu thương, dáng vẻ tươi cười nhìn Kiệt Sâm.

Mà đám người Khắc Lai Nhân lão sư đứng ở phòng khách, sau khi thấy Kiệt Sâm cũng lộ ra một dáng vẻ tươi cười.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi