ĐƯỜNG GIỮA TOÀN NĂNG


Trong mắt Diệp Thiếu Dương, đây chỉ là một chuyện đơn giản.

Cắn một cái ở gáy, quá lắm thì lưu lại dấu răng vài ngày rồi thôi.

Nhưng mà cậu xoay người đợi nửa ngày, Trì Sóc vẫn không có phản ứng gì.

Chuyện gì thế?

Không khí trong phòng yên tĩnh đến đáng sợ, giống như là thời gian ngưng đọng.

Diệp Thiếu Dương nghi hoặc quay lại nhìn Trì Sóc, chỉ thấy một loại biểu cảm rất phức tạp trên mặt Trì Sóc, khó hình dung cụ thể, đại khái, tương tự... nửa đêm thấy quỷ.

Có lẽ, đối với người ở thế giới ABO, yêu cầu này có chút kỳ quái? Diệp Thiếu Dương do dự một chút, thăm dò hỏi: "Trì đội hẳn là độc thân?"

Trước đây tìm kiếm thông tin về Thiên Hoàn, cậu không thấy bất cứ scandal nào của Trì Sóc, vị đội trưởng này tập trung toàn bộ tinh lực vào việc thi đấu, cái này cũng là nguyên nhân mà Diệp Thiếu Dương dám nhờ Trì Sóc đánh dấu.

Nếu như Trì Sóc đã có người yêu, lại để Trì Sóc cắn thì rất có khả năng tạo thành hiểu lầm, ghen tuông, phiền phức không đáng có. Nếu hai người đều độc thân, cắn một cái, coi như là bạn bè giúp đỡ nhau, hẳn là không có vấn đề gì đi?

Diệp Thiếu Dương nghiêm túc giải thích: "Bác sĩ nói, nghiên cứu thuốc ức chế mới cần một đến hai năm, tui cũng không thể ở nhà lâu như vậy. Nên là, biện pháp ổn thỏa nhất, chính là tìm một Alpha đánh dấu tạm thời."

Thân thể càng lúc càng khó chịu, thanh âm nói chuyện đều run run, ngữ khí thản nhiên, giống như đang nói chuyện hôm nay ăn món gì, không có tí mảy may lúng túng nào.

Trì Sóc cuối cùng cũng coi như từ trong khiếp sợ hồi thần, thấp giọng hỏi: "Cho nên, cậu định để tôi cắn?"

Diệp Thiếu Dương: "Ừm, làm phiền anh."

Trì Sóc: "..."

Những năm nay chăm chú thi đấu, mặc dù đối với chuyện yêu đương nửa chữ cũng không rành, nhưng Trì Sóc vẫn biết, đánh dấu so với hôn còn thân mật hơn. Chỉ khi đã xác định mối quan hệ, Alpha mới có thể đánh dấu Omega, tuyên bố đó là Omega của mình, để đối phương nhiễm mùi vị tin tức tố của bản thân.

Anh và Diệp Thiếu Dương, là kiểu quan hệ nào?

Mới quen biết một tháng, gặp mặt được khoảng năm lần!

Anh luôn xem Diệp Thiếu Dương là đồng đội của mình. Kết quả, Diệp Thiếu Dương chủ động yêu cầu đánh dấu? Thế giới quan của Trì Sóc đang kịch liệt chấn động, thật sự không hạ miệng được.


Nhưng mà tình huống của Diệp Thiếu Dương quá đặc thù, Trì Sóc chưa từng gặp qua Omega bị dị ứng thuốc ức chế, nhưng cũng có nghe nói tới tiền lệ này, xác suất thấp hơn 1/100000. Muốn khống chế được tin tức tố chỉ có thể tìm Alpha đánh dấu.

Diệp Thiếu Dương là do anh mang tới chiến đội Thiên Hoàn, cũng không thể mặc người không quản... đi?

Mùi hoa hướng dương càng lúc càng dày đặc, không ngừng nhắc nhở anh, nếu thật sự không quản, Omega trước mắt rất có thể trực tiếp tiến vào kỳ động dục, như vậy càng phiền hơn, không có cách nào kết thúc được!

Trì Sóc nắm chặt tay, cưỡng ép duy trì bình tĩnh: "Cậu nói, thuốc ức chế cần thời gian nghiên cứu một tới hai năm, cho nên trong thời gian này, thỉnh thoảng tôi sẽ cần bổ sung đánh dấu tạm thời cho cậu?"

Diệp Thiếu Dương nói: "Đúng vậy, 1 đến 3 tháng bổ sung một lần." Cậu dừng một chút, thuyết phục Trì Sóc: "Đánh dấu tạm thời là có thể khống chế tin tức tố. Trì đội yên tâm, sẽ không ảnh hưởng tới thi đấu."

Trì Sóc: "..."

Diệp Thiếu Dương coi như phân hóa thành Omega thì cũng không ảnh hưởng tới tốc độ phản ứng, mạch tư duy. Cậu vẫn là người lấy được 8 vị trí No.1 Quốc nội trong 1 tháng, là người đuổi kịp tiết tấu của Trì Sóc, ăn ý hiểu ngầm.

Cho nên, chỉ cần có thể thi đấu, thì có làm sao đâu?

Lẽ nào bây giờ anh đi tìm cho Diệp Thiếu Dương một Alpha xa lạ đánh dấu?

Tâm tư của Trì Sóc xoay chuyển lung tung trong đầu.

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là anh đánh dấu Diệp Thiếu Dương, hình như đây cũng là biện pháp duy nhất.

Trì Sóc cấp tốc tỉnh táo thuyết phục chính mình----- thân là đội trưởng của Thiên Hoàn, đội viên gặp sự cố, anh cũng không thể bỏ mặc. Tình huống đặc thù đánh dấu tạm thời giúp đối phương khống chế tin tức tố mà thôi, không khó chấp nhận như vậy?

Mắt thấy Diệp Thiếu Dương càng lúc càng yếu ớt, Trì Sóc không do dự nữa, tiến lên một bước, hai tay đỡ lấy vai Diệp Thiếu Dương. Anh cúi người, đến gần gáy của Diệp Thiếu Dương, nhìn thấy cái cổ thon dài, đẹp đẽ ở cự ly gần, hô hấp của Trì Sóc có chút gấp gáp, hít sâu một cái, không nghĩ nhiều nữa, nhắm vào vị trí tuyến thể, dùng lực cắn xuống.

Làn da của Diệp Thiếu Dương rất trắng, Omega vừa phân hóa xong, tuyến thể non mềm yếu ớt, sau khi bị Trì Sóc cắn vỡ, mùi tin tức tố của Omega càng thêm nồng đậm lan tràn khắp không khí. Trì Sóc bị tin tức tố phả vào mặt, bên tai nổi lên một tầng đỏ hồng, tận lực khống chế phản ứng của cơ thể.

Anh căn cứ vào kiến thức trên sách giáo khoa, bắt đầu giải phóng tin tức tố của mình, chậm rãi truyền vào tuyến thể Omega.

Diệp Thiếu Dương: "..."

Hình như cũng không giống "cắn một ngụm" trong tưởng tượng cho lắm?

Cảm giác tê dại kỳ quái, từ gáy lan tràn khắp toàn thân.

Nguyên bản cảm giác khô nóng dường như được an ủi thỏa đáng.

Giống như mùi vị thanh lãnh của trúc xanh dưới ánh trăng, thuận theo máu huyết chậm rãi truyền đến khắp nơi, tứ chi của cậu, Diệp Thiếu Dương cảm nhận được sự không an phận của tin tức tố trong người đang được mùi vị thanh lãnh này áp chế lại.

Diệp Thiếu Dương nhắm mắt, không khống chế được phát ra âm thanh: "A..."

Trì Sóc nghe được âm thanh này, tai càng đỏ hơn. Lần đầu tiên đánh dấu Omega, anh không có kinh nghiệm gì, sợ làm đau Diệp Thiếu Dương, cho nên động tác tận lực thả nhẹ, quá trình cũng lâu hơn một chút.

Bên trong phòng cách ly, mùi hoa hướng dương ấm áp hòa với mùi thanh lãnh của trúc xanh.

Thân thể Diệp Thiếu Dương hơi run, cảm giác mỗi một lỗ chân lông trên người đều được ôn nhu động viên, tựa như mùa hè phơi nắng nóng cả người, đột nhiên được ngâm hồ nước.

Cảm giác mát mẻ thấm cả vào ruột gan, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng hạ xuống.

Tin tức tố của Trì Sóc thật là dễ chịu.

Diệp Thiếu Dương mơ mơ màng màng nghĩ.

Cũng không biết đã qua bao lâu, tin tức tố dung hợp hoàn tất, Trì Sóc thả tay ra, lập tức lùi về sau một bước, xoay mặt đi, điều chỉnh nhịp tim kịch liệt của chính mình.

Diệp Thiếu Dương đã khôi phục ý thức, tầm mắt dần rõ ràng.

Cậu quay đầu lại cười nói: "Vậy là xong rồi đúng không?" Diệp Thiếu Dương đưa tay ra sờ sau gáy. Nơi đó vẫn còn lưu lại dấu răng của Trì Sóc, mò thử cảm giác rất sâu.

Trì Sóc không dám nhìn thẳng Diệp Thiếu Dương, tai ửng hồng, ngữ khí có chút cứng ngắc: "Xong rồi."

Diệp Thiếu Dương thở phào nhẹ nhõm, giống như học sinh vừa hoàn thành bài tập, cười nói: "Tốt quá, cám ơn Trì đội."

Trì Sóc: "..."

Diệp Thiếu Dương thấy sắc mặt Trì Sóc cứng ngắc, tiến lên một bước, ngẩng đầu nhìn vào mắt Trì Sóc, nghiêm túc nói: "Vừa nãy rất thoải mái, mùi tin tức tố của Trì đội rất dễ chịu, cám ơn anh."

Trì Sóc: "......"

Cái này có tính là đùa giỡn lưu manh không?


Vị Omega này, cậu có thể rụt rè một chút không?

Rụt rè là cái gì? Diệp Thiếu Dương quả thật không biết, cậu chỉ là ăn ngay nói thật.

Tin tức tố của Trì đội có một loại cảm giác thanh lãnh của trúc xanh, dễ chịu hơn cả uống một ly trà Trúc Diệp Thanh. Quá trình đánh dấu tạm thời lúc nãy cũng rất thoải mái.

Sau này cách một đoạn thời gian sẽ cần bổ sung đánh dấu một lần, vấn đề này không lớn.

Diệp Thiếu Dương chính là nghĩ như vậy, nhanh chóng sửa lại quần áo, tóc tai ngổn ngang, trên mặt khôi phục nụ cười: "Đi thôi, để bác sĩ kiểm tra lại là chúng ta có thể về rồi."

Sắc mặt của Trì Sóc rất phức tạp, đi theo phía sau cậu, đến phòng làm việc của bác sĩ.

Bác sĩ vẫn đang ở văn phòng chờ đợi, thấy Diệp Thiếu Dương đã khôi phục thần sắc, mỉm cười hỏi: "Đánh dấu xong rồi?"

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Ừm, bác sĩ giúp tui kiểm tra lại đi."

Bác sĩ giúp cậu đo dữ liệu tin tức tố, nói: "May là khống chế được rồi, nếu không có thể cậu phải tiến vào kỳ động dục."

Cô ngẩng đầu nhìn Trì Sóc: "Người nhà để y tá lấy máu xét nghiệm một chút, chúng ta cần một ít tin tức tố của cậu để đối chiếu.

Trì bị ép trở thành "người nhà" Sóc cứng đờ ngồi xuống bên cạnh, mặt không đổi sắc đưa tay ra.

Y tá đâm kim vào lấy một bản mẫu huyết dịch của anh và Diệp Thiếu Dương, sau đó mang đi đo lường. Bác sĩ nói: "Đo lường cần chờ 10 phút, mấy cậu đợi chút. Tôi sẽ nói với cậu những mục cần lưu ý trước."

Cô lấy từ ngăn kéo ra một cái máy đo điện tử mới tinh đưa cho Diệp Thiếu Dương: "Đây là thiết bị kiểm tra tin tức tố, cậu nên đo mỗi ngày, tin tức tố ổn định có giá trị từ 6.0 trở xuống, vượt qua 6.0 thì cần bổ sung đánh dấu tạm thời ngay, nhớ chưa?"

Diệp Thiếu Dương lấy điện thoại ra ghi vào note.

Trì Sóc nhìn thấy màn hình điện thoại của cậu hiển thị một đống "Làm sao để đánh dấu Omega", biểu cảm thiếu chút không khống chế nổi.

Diệp Thiếu Dương ghi chú xong, lễ phép nhận máy đo: "Cám ơn bác sĩ."

Bác sĩ ôn hòa nói: "Mấy ngày vừa phân hóa, thân thể của cậu đang ở trạng thái thích ứng, sẽ khá yếu ớt, có thể phát sốt, chú ý bổ sung dinh dưỡng, không nên để bị cảm."

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Đã nhớ rõ."

Một lát sau, y tá đem kết quả đo lường quay lại phòng, bác sĩ mở ra, mỉm cười đưa kết quả cho Trì Sóc: "Chúc mừng, độ xứng đôi 100%. Nếu vậy thì khoảng 3 tháng sau mới cần bổ sung ký hiệu một lần."

Trì Sóc: "..."

Anh không thể tin nổi tiếp nhận bảng kết quả, nhìn kỹ lại lần nữa.

100%, độ xứng đôi chỉ có thể gặp không thể cầu, đại biểu chính là trời sinh một đôi. Độ xứng đôi của anh và Diệp Thiếu Dương cao như vậy?

Nhớ tới lần đầu đánh dấu Omega ban nãy, bên tai Trì Sóc lại nóng lên, cảm giác cắn xuống tuyến thể rất kỳ diệu, mềm mại thơm ngọt, làm người ta không nhịn được muốn cắn thêm một ngụm, khụ khụ.

So với Trì Sóc, Diệp Thiếu Dương biểu hiện rất bình tĩnh. Cậu cũng không biết 100% này nghĩa là gì, còn tưởng là phần lớn đều có thể đạt tới. Sự chú ý của cậu nằm ở ba tháng mới đánh dấu một lần, dễ tiếp thu hơn mỗi tháng một lần rất nhiều.

Sau khi tin tức tố khống chế lại, Diệp Thiếu Dương cảm thấy sảng khoái cả cơ thể lẫn tinh thần, vẻ mặt tươi cười, tiếp nhận máy đo tin tức tố, sau đó đi thanh toán rồi rời khỏi bệnh viện.

Trì Sóc sắc mặt không đổi cùng Diệp Thiếu Dương lên xe, khởi động về gaming house.

Trên đường về, Trì Sóc không nói gì cả, Diệp Thiếu Dương cũng trầm mặc. Sau khi đánh dấu, trên người bọn họ đều lây dính khí vị của đối phương, cảm giác rất kỳ diệu.

Phảng phất người ở bên trong tôi, mà bên trong tôi cũng có người.

Trì Sóc cầm tay lái, bởi vì nắm quá chặt, mu bàn tay thậm chí hiện lên gân xanh, hiển nhiên là đang cưỡng ép khống chế bản thân, tránh bị tin tức tố của Diệp Thiếu Dương ảnh hưởng.

Thời điểm sắp tới nơi, Diệp Thiếu Dương đánh vỡ trầm mặc: "Tui phân hóa thành Omega thì việc ký kết có xảy ra vấn đề gì không? Chiến đội có vì tui là Omega mà từ chối ký kết không?"

Trì Sóc cuối cùng cũng tỉnh táo lại, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương: "Không đâu, nếu vì vấn đề này cự tuyệt ký kết, Thiên Hoàn sẽ bị người qua đường các loại phê bình, câu lạc bộ dĩ nhiên sẽ không ngu ngốc như vậy. Huống chi, trình độ của cậu và việc cậu là Omega cũng đâu có liên quan gì, liên minh không kỳ thị giới tính, việc ký kết vẫn sẽ như cũ tiến hành."

Diệp Thiếu Dương thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt."

Ánh mắt của Trì Sóc không tự chủ nhìn về phía sau gáy của Diệp Thiếu Dương, trên mảng da trắng nõn đẹp đẽ để lại một dấu răng rõ ràng, đó là minh chứng Trì Sóc đã đánh dấu Diệp Thiếu Dương, mơ hồ có một loại cảm giác công khai tuyên bố: Người này của tôi.

Nếu ngày mai Diệp Thiếu Dương mang theo cái dấu răng này đi báo danh, như vậy, toàn thể chiến đội Thiên Hoàn đều biết đội trưởng đã đánh dấu đồng đội Omega mới đến.

Mọi người sẽ bổ não như thế nào?
Chắc chắn không có ai tin rằng Diệp Thiếu Dương chủ động tìm đội trưởng xin cái ký hiệu, mà ngược lại, Trì đội đói bụng ăn quàng, đồng đội mới vừa phân hóa, liền đánh dấu con người ta ngay lập tức.

Trì Sóc thành cái dạng người gì?


Sắc lang đội trưởng nóng lòng gấp gáp đánh dấu Omega mới đến?

Nghĩ tới đây, khóe miệng Trì Sóc giật giật, trầm giọng nói: "Sau gáy cậu, không nên để mọi người nhìn thấy... ảnh hưởng không tốt."

Diệp Thiếu Dương nghi hoặc sờ sờ: "Anh nói, cái dấu răng này?"

Trì Sóc cứng ngắc gật đầu: "Ừm."

Diệp Thiếu Dương lộ ra nụ cười thoải mái, móc từ trong túi ra một cái miếng dán ngăn chặn tin tức tố, nhanh nhẹn dán lên vị trí dấu răng: "Trì đội yên tâm, tui không làm xấu thanh danh của anh đâu. Mỗi lần ra cửa tui sẽ dán miếng chặn, cũng không nói với ai chuyện anh đánh dấu tui, không ai biết chuyện riêng tư của chúng ta đâu."

Trì Sóc: "Chúng ta... cũng không có chuyện riêng tư gì."

Diệp Thiếu Dương: "Không sai, chúng ta là bạn bè, đồng đội tốt, riêng tư cũng không có gì."

Trì Sóc: "..."

Thực sự là càng bôi càng đen.

Xe dừng ở bãi đậu xe, Trì Sóc thở ra một hơi, quay lại nhìn Diệp Thiếu Dương. Biểu cảm của đối phương không chút ngại ngùng, lúng túng, vẻ mặt tươi cười, tựa như hai người vừa rồi chỉ đi ra ngoài ăn xiên nướng.

Thực sự là không tim không phổi, bị đánh dấu thế nhưng không có chút phản ứng nào.

Trì Sóc đau đầu: "Nói chung là... ngày mai ký hợp đồng cậu nhớ nói rõ việc phân hóa thành Omega. Còn dị ứng thuốc ức chế, tôi đánh dấu cậu, mấy việc này xem như bí mật của chúng ta."

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Đã hiểu."

Trì Sóc nói tiếp: "Chiến đội Thiên Hoàn có rất nhiều Alpha và Beta, cậu là Omega duy nhất, sau này vẫn có thể ở cùng phòng ký túc xá với tôi, phòng 301 có hai nhà vệ sinh độc lập, khá thuận tiện, mỗi buổi sáng đo lại tin tức tố, nếu có vấn đề gì, tôi..." Bên tai anh càng đỏ, khó khăn hạ xuống một quyết định: "Tôi sẽ đánh dấu lại cho."

Diệp Thiếu Dương nghiêm túc nói: "Cám ơn Trì đội."

Trì Sóc: "...Không có gì."

Diệp Thiếu Dương mở cửa xuống xe, Trì Sóc cũng theo xuống, hai người một trước một sau đi vào sảnh lớn.

Ở phòng huấn luyện tầng 2, đội viên lại bị ánh đèn xe hấp dẫn, cả đám ghé đầu ra cửa sổ hóng chuyện, Khúc Giang ngó nghiêng, nhỏ giọng nói: "Bên cạnh Trì đội có thêm một người."

Trình Tinh hiếu kỳ : "Hơn nửa đêm sư phụ hẹn gặp ai nhỉ? Còn dẫn vào căn cứ."

Khúc Giang suy đoán: "Áng chừng là đồng đội mới. Chứ không lẽ cậu mong chờ sư phụ dẫn bạn trai về?"

Trình Tinh vẫn một mặt ngơ ngác: "Đồng đội mới? Chúng ta sẽ có đồng đội mới?"

Trì Sóc không đến phòng huấn luyện, đi cùng Diệp Thiếu Dương trực tiếp về ký túc xá tầng 3.

Tiểu Bạch nghe thấy âm thanh, lập tức nhào tới cọ cọ ống quần của Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương ôm mèo lên sờ sờ, xoay người đi về phòng ngủ, đi tới cửa, quay lại nói: "Cám ơn Trì đội, hôm nay làm phiền anh quá rồi."

Trì Sóc đối diện với ánh mắt thản nhiên của cậu, tai không khỏi nóng lên: "Không có gì, nghỉ ngơi sớm chút."

Chờ Diệp Thiếu Dương đi vào trong rồi, Trì Sóc mới hít sâu một cái, trở lại phòng ngủ tắm nước lạnh.

Lần thứ nhất cứ như vậy không còn.

Không đúng, lần đánh dấu đầu tiên của Alpha, cứ như vậy mà tiến hành mất rồi.

Trì Sóc càng ngẫm nghĩ, lỗ tai càng nóng hổi, thẳng thắn đem vòi sen mở tối đa, để nước lạnh dập tắt phản ứng của cơ thể. Nghĩ lại sau này cách mấy tháng lại làm một lần, thực sự là...

Bất quá chỉ muốn tìm một đồng đội, thi đấu cho tốt thôi mà.

Sao mà khó vậy chứ?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi