DƯỠNG LONG HÓA THẦN - MẠC CA



Vỗ lấy mông thịt của Elicia một cái, lại đưa tay ngắt lấy bầu ngực căng tròn của nàng, Triệu Vũ lúc này mới đứng thẳng người dậy, nhìn lấy chúng nữ, nói: “Đi, chúng ta đi tìm người của Hắc Long, đem hang ổ của bọn chúng dọn dẹp. Từ nay trở về sau, chỉ có người của Huyết Lệ dong binh đoàn khi dễ kẻ khác, tuyệt đối không để cho kẻ khác khi dễ chúng ta!”





Trên người của Triệu Vũ lúc này có được một luồng bá khí, cuồng ngạo. Giống như hết thảy vạn vật trên thế gian này, đều không được hắn để vào mắt. Mà cũng chính từ giây phút này, tên thiếu niên nghèo đói, mang theo nguyền rủa bị người người xa lánh, đã hoàn toàn tan biến vào trong hư không mờ mịt. Thay vào đó, một Triệu Vũ kiêu ngạo, tràn đầy khí phách, chính thức hàng lâm lên Thiên Long đại lục.



Rống!



Ngao ô…



Ở khoảng cách đám người Triệu Vũ về phía tây khoảng chừng ba dặm, tiếng gầm rống của Tiểu Long đột ngột vang lên.



Lúc này, bao vây ở xung quanh của nó là năm, sáu tên tu sĩ có mặc chiến giáp chặn ở phía trước, có mặc pháp bào đạo sư theo ở phía sau. Thậm chí còn có cả mấy đầu chiến sủng tỏa ra khí tức vô cùng cường đại, đem Tiểu Long vây vào bên trong.



Mà đứng ở đằng xa đám người này, là một gã kỵ sĩ cưỡi trên lưng của một con Sư Thứu, tay cầm trường thương, trên người mặc hoàng kim chiến giáp, sau lưng còn mang theo áo choàng in hình Hắc Long bay múa vô cùng dữ tợn.



Kẻ này, là một trong hai vị phó đoàn trưởng của Hắc Long binh đoàn, hắn có tên là Tom, một gã kỵ sĩ cấp S. Mà thú cưỡi ở dưới chân hắn, cũng là một đầu Sư Thứu cấp S, có thực lực vô cùng cường đại.



Đối mặt với một đội ngũ như vậy, Tiểu Long lúc này chỉ có thể vùng vẫy, giãy chết trong vô vàn tuyệt vọng.



Bản thân nó lúc trước lưu lại ở phía sau chờ đợi Triệu Vũ đem Thiên Long quả trở về. Nhưng không nghĩ đến trong lúc chờ đợi nó và chúng nữ của Huyết Lệ dong binh đoàn lại bị phục kích. Phải nhờ đến sự trợ giúp của Khải Đế, cùng chúng nữ liều mạng mới có thể đem nó tránh thoát một kiếp. Nhưng không lâu sau đó, lúc Diana và hai chị em Lôi Ân Đình, Lôi Ân Tĩnh Chi rời đi tìm Triệu Vũ về cứu viện, nó đã bị đám người Hắc Long binh đoàn này theo dõi đuổi theo, quyết tâm đem nó bắt giữ bằng được mới thôi.



Rống!



Trong ánh mắt tuyệt vọng của Tiểu Long, lúc này thể hiện ra một sự cuồng bạo không thể nào che giấu được. Nhưng đám người bao vây nó có thực lực quá mạnh, bọn họ lúc này còn chưa đem nó bắt đi, đơn giản chỉ là muốn trêu đùa với nó mà thôi.





“Tom đại nhân, đầu súc sinh này tuy còn chưa trưởng thành, nhưng thực lực đã đạt đến cấp A. Tương lai đem về bồi dưỡng, khẳng định là một đầu chiến sủng có thực lực rất mạnh. Đến lúc đó, Hắc Long quân đoàn của chúng ta cũng không cần phải e ngại đám người Dạ Xoa kia làm càn.”



Lúc này, treo lơ lửng ở bên cạnh của tên kỵ sĩ Tom, phó đoàn trưởng của Hắc Long dong binh đoàn là một gã mặc hắc y, toàn thân bị bao khỏa trong một bộ y phục màu đen, không phân biệt được rõ diện mạo của hắn như thế nào. Nhưng từ trong giọng nói âm trầm của hắn ta, có thể nghe ra được đây là một người đàn ông trung niên, khí thế trên người cũng tuyệt đối không thua kém gì tên phó đoàn trưởng Tom, cũng đã đạt đến cấp bậc đại tông sư sơ kỳ, tương đương với cấp S-.



Đối với sự xuất hiện không hề báo trước của gã hắc y này, sắc mặt của Tom hoàn toàn không có một chút kinh ngạc nào. Mà ngược lại, hắn còn lộ ra một nụ cười vô cùng cổ quái: “Talon, đầu tiểu long này theo như ngươi thấy, nó có thích hợp để trở thành chiến sủng của ta hay không?”



Nghe Tom hỏi đến, nhất thời người đàn ông trung niên mặc đồ đen không có lên tiếng trả lời, mà quyết định trầm mặc đứng ở một bên. Cũng không biết khuôn mặt bên trong lớp vải đen của hắn có biểu hiện như thế nào, nhưng lúc này đôi mắt của hắn lại lóe lên một tia u quang màu xanh rất quỷ dị, sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.



Sau một hồi rất lâu, hắn rốt cuộc cũng mở miệng nhàn nhạt nói ra: “Nếu như ngài có thể thuyết phục được đoàn trưởng, ta nghĩ một con chiến sủng như vậy đối với ngài rất thích hợp!”



Nói xong lời này, thân hình của tên hắc y như hóa thành một làn hắc vụ, biến mất không thấy tăm hơi. Nhìn thấy một màn này, mặc dù Tom đã vô cùng quen thuộc, nhưng vẫn nhịn không được mà nhíu mày một cái.



Chỉ có điều, trong ánh mắt của hắn lúc này lại hiện lên một tia tinh quang vô cùng lạnh lùng. Cũng không ai biết được, trong lòng hắn lúc này rốt cuộc đang suy nghĩ đến điều gì.



“Được rồi, không cần phải tiếp tục chơi đùa nữa, nhanh chóng đem nó bắt lại cho ta đi!”



Nhìn thấy một đám thuộc hạ ở bên dưới đã quần nhau với Tiểu Long một đoạn thời gian mà vẫn không bắt được, lúc này tên Tom mới vỗ tay lên đầu của chiến sủng, rồi truyền âm xuống cho đám người bên dưới.



Những tên này vừa nghe được mệnh lệnh của hắn, tức thì lộ ra răng nanh hung ác, bắt đầu hướng về phía Tiểu Long cười lên hì hì hà hà.



“Khà khà, súc sinh, đã đến lúc cuộc chơi nên kết thúc rồi!”



Trong đám người này, một tên kiếm sĩ bộ dáng vô cùng hung ác, xách theo trường kiếm nhìn lấy Tiểu Long cười cười đi tới. Đối mặt với những kẻ này, trong tâm linh nhỏ bé của Tiểu Long vậy mà bắt đầu sinh ra sợ hãi.



Nó dù sao cũng chỉ là một đầu tiểu long vừa mới sinh ra không được bao lâu, đối mặt với một đám nhân loại và ma thú cùng hung cực ác, thực lực còn mạnh hơn nó nhiều như vậy, nó sinh ra sợ hãi cũng là điều hiển nhiên.



Trong lúc nhất thời, một thân ảnh chỉ so với nó lớn hơn một chút, trên miệng lúc nào cũng treo lên một nụ cười hòa ái xuất hiện ở trong đầu của nó. Mà người này, tất nhiên không phải là ai khác, cũng chính là người thân duy nhất trong trí nhớ của nó lúc này, Triệu Vũ.

Vỗ lấy mông thịt của Elicia một cái, lại đưa tay ngắt lấy bầu ngực căng tròn của nàng, Triệu Vũ lúc này mới đứng thẳng người dậy, nhìn lấy chúng nữ, nói: “Đi, chúng ta đi tìm người của Hắc Long, đem hang ổ của bọn chúng dọn dẹp. Từ nay trở về sau, chỉ có người của Huyết Lệ dong binh đoàn khi dễ kẻ khác, tuyệt đối không để cho kẻ khác khi dễ chúng ta!”





Trên người của Triệu Vũ lúc này có được một luồng bá khí, cuồng ngạo. Giống như hết thảy vạn vật trên thế gian này, đều không được hắn để vào mắt. Mà cũng chính từ giây phút này, tên thiếu niên nghèo đói, mang theo nguyền rủa bị người người xa lánh, đã hoàn toàn tan biến vào trong hư không mờ mịt. Thay vào đó, một Triệu Vũ kiêu ngạo, tràn đầy khí phách, chính thức hàng lâm lên Thiên Long đại lục.



Rống!



Ngao ô…



Ở khoảng cách đám người Triệu Vũ về phía tây khoảng chừng ba dặm, tiếng gầm rống của Tiểu Long đột ngột vang lên.



Lúc này, bao vây ở xung quanh của nó là năm, sáu tên tu sĩ có mặc chiến giáp chặn ở phía trước, có mặc pháp bào đạo sư theo ở phía sau. Thậm chí còn có cả mấy đầu chiến sủng tỏa ra khí tức vô cùng cường đại, đem Tiểu Long vây vào bên trong.



Mà đứng ở đằng xa đám người này, là một gã kỵ sĩ cưỡi trên lưng của một con Sư Thứu, tay cầm trường thương, trên người mặc hoàng kim chiến giáp, sau lưng còn mang theo áo choàng in hình Hắc Long bay múa vô cùng dữ tợn.



Kẻ này, là một trong hai vị phó đoàn trưởng của Hắc Long binh đoàn, hắn có tên là Tom, một gã kỵ sĩ cấp S. Mà thú cưỡi ở dưới chân hắn, cũng là một đầu Sư Thứu cấp S, có thực lực vô cùng cường đại.



Đối mặt với một đội ngũ như vậy, Tiểu Long lúc này chỉ có thể vùng vẫy, giãy chết trong vô vàn tuyệt vọng.



Bản thân nó lúc trước lưu lại ở phía sau chờ đợi Triệu Vũ đem Thiên Long quả trở về. Nhưng không nghĩ đến trong lúc chờ đợi nó và chúng nữ của Huyết Lệ dong binh đoàn lại bị phục kích. Phải nhờ đến sự trợ giúp của Khải Đế, cùng chúng nữ liều mạng mới có thể đem nó tránh thoát một kiếp. Nhưng không lâu sau đó, lúc Diana và hai chị em Lôi Ân Đình, Lôi Ân Tĩnh Chi rời đi tìm Triệu Vũ về cứu viện, nó đã bị đám người Hắc Long binh đoàn này theo dõi đuổi theo, quyết tâm đem nó bắt giữ bằng được mới thôi.



Rống!



Trong ánh mắt tuyệt vọng của Tiểu Long, lúc này thể hiện ra một sự cuồng bạo không thể nào che giấu được. Nhưng đám người bao vây nó có thực lực quá mạnh, bọn họ lúc này còn chưa đem nó bắt đi, đơn giản chỉ là muốn trêu đùa với nó mà thôi.





“Tom đại nhân, đầu súc sinh này tuy còn chưa trưởng thành, nhưng thực lực đã đạt đến cấp A. Tương lai đem về bồi dưỡng, khẳng định là một đầu chiến sủng có thực lực rất mạnh. Đến lúc đó, Hắc Long quân đoàn của chúng ta cũng không cần phải e ngại đám người Dạ Xoa kia làm càn.”



Lúc này, treo lơ lửng ở bên cạnh của tên kỵ sĩ Tom, phó đoàn trưởng của Hắc Long dong binh đoàn là một gã mặc hắc y, toàn thân bị bao khỏa trong một bộ y phục màu đen, không phân biệt được rõ diện mạo của hắn như thế nào. Nhưng từ trong giọng nói âm trầm của hắn ta, có thể nghe ra được đây là một người đàn ông trung niên, khí thế trên người cũng tuyệt đối không thua kém gì tên phó đoàn trưởng Tom, cũng đã đạt đến cấp bậc đại tông sư sơ kỳ, tương đương với cấp S-.



Đối với sự xuất hiện không hề báo trước của gã hắc y này, sắc mặt của Tom hoàn toàn không có một chút kinh ngạc nào. Mà ngược lại, hắn còn lộ ra một nụ cười vô cùng cổ quái: “Talon, đầu tiểu long này theo như ngươi thấy, nó có thích hợp để trở thành chiến sủng của ta hay không?”



Nghe Tom hỏi đến, nhất thời người đàn ông trung niên mặc đồ đen không có lên tiếng trả lời, mà quyết định trầm mặc đứng ở một bên. Cũng không biết khuôn mặt bên trong lớp vải đen của hắn có biểu hiện như thế nào, nhưng lúc này đôi mắt của hắn lại lóe lên một tia u quang màu xanh rất quỷ dị, sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.



Sau một hồi rất lâu, hắn rốt cuộc cũng mở miệng nhàn nhạt nói ra: “Nếu như ngài có thể thuyết phục được đoàn trưởng, ta nghĩ một con chiến sủng như vậy đối với ngài rất thích hợp!”



Nói xong lời này, thân hình của tên hắc y như hóa thành một làn hắc vụ, biến mất không thấy tăm hơi. Nhìn thấy một màn này, mặc dù Tom đã vô cùng quen thuộc, nhưng vẫn nhịn không được mà nhíu mày một cái.



Chỉ có điều, trong ánh mắt của hắn lúc này lại hiện lên một tia tinh quang vô cùng lạnh lùng. Cũng không ai biết được, trong lòng hắn lúc này rốt cuộc đang suy nghĩ đến điều gì.



“Được rồi, không cần phải tiếp tục chơi đùa nữa, nhanh chóng đem nó bắt lại cho ta đi!”



Nhìn thấy một đám thuộc hạ ở bên dưới đã quần nhau với Tiểu Long một đoạn thời gian mà vẫn không bắt được, lúc này tên Tom mới vỗ tay lên đầu của chiến sủng, rồi truyền âm xuống cho đám người bên dưới.



Những tên này vừa nghe được mệnh lệnh của hắn, tức thì lộ ra răng nanh hung ác, bắt đầu hướng về phía Tiểu Long cười lên hì hì hà hà.



Nó dù sao cũng chỉ là một đầu tiểu long vừa mới sinh ra không được bao lâu, đối mặt với một đám nhân loại và ma thú cùng hung cực ác, thực lực còn mạnh hơn nó nhiều như vậy, nó sinh ra sợ hãi cũng là điều hiển nhiên.



Trong lúc nhất thời, một thân ảnh chỉ so với nó lớn hơn một chút, trên miệng lúc nào cũng treo lên một nụ cười hòa ái xuất hiện ở trong đầu của nó. Mà người này, tất nhiên không phải là ai khác, cũng chính là người thân duy nhất trong trí nhớ của nó lúc này, Triệu Vũ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi