DƯỠNG LONG HÓA THẦN - MẠC CA

 

 

“Chủ nhân, ở phía trước đang xảy ra chiến đấu, dựa theo khí thế này, là của tu sĩ cấp bậc tông sư.”

 

Lúc này, Triệu Vũ cùng với chúng nữ đang đi về hướng doanh địa của đám người Hắc Long đang đóng trại ở phía ngoài bìa rừng. Bỗng dưng hai tai của Elicia dựng thẳng, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía trước mắt cách đó khoảng chừng mấy ngàn thước.

 

Nghe Elicia lên tiếng cảnh báo, hai hàng lông mày của Triệu Vũ cau lại. Vừa rồi từ trong miệng của ba thiếu nữ, hắn biết được Tiểu Long đã theo chân các nàng chạy thoát ra bên ngoài trong trận vây quét, và đã đợi ở một chỗ cách nơi này không xa. Nhưng hắn và các nàng đã đi được một đoạn đường tương đối xa, nhưng vẫn không thấy tăm hơi của Tiểu Long ở đâu.

 

Trong khi đó, ở trên mặt đất gần chỗ nó ẩn nấp xuất hiện rất nhiều dấu chân di chuyển của nhân loại và ma thú. Nếu như không phải thông qua quan hệ đặc thù giữa hắn và Tiểu Long, cảm nhận được nó vẫn còn đang an toàn, Triệu Vũ đã cho rằng nó bị người ta bắt đưa đi rồi.

 

Thế nhưng, cũng không vì thế mà Triệu Vũ cảm thấy bớt lo lắng. Bởi vì, từ trên những vết chân này lưu lại, hắn có thể nhìn ra được Tiểu Long bị kẻ khác đuổi giết mới rời đi.

 

Mà lúc này, nơi cách đó không xa lại xảy ra âm thanh chiến đấu. Có thể nghĩ, chuyện này nhất định có liên quan đến sự mất tích của Tiểu Long.

 

Rống!

 

Ngay lúc Triệu Vũ còn đang suy nghĩ trầm tư, thì âm thanh gào rống vô cùng quen thuộc vang lên. Nghe được âm thanh này, Triệu Vũ không hề có một chút nghĩ ngợi gì, trực tiếp hướng về phía Elicia, nói: “Là âm thanh của Tiểu Long? Elicia, nàng nhanh đuổi theo hướng đó, nó nhất định là gặp phải cường địch!”

 

Elicia tất nhiên cũng biết tầm quan trọng của Tiểu Long ở trong lòng của Triệu Vũ, nên vừa nghe hắn phân phó, nàng đã không một chút do dự mà lao đi. Tốc độ của nàng rất nhanh, chỉ thoáng một cái đã biến mất ở trước tầm mắt của bốn người.

 

Ở phía sau, đám người Triệu Vũ cũng tăng tốc đuổi theo. Nhưng vì thực lực của Elicia so với bọn họ chênh lệch quá nhiều, với lại nàng còn dùng hết tốc độ để di chuyển. Nên khi thân ảnh của Elicia biến mất ở sâu trong rừng cây, mấy người Triệu Vũ chỉ có thể xác định phương hướng đại khái mà chạy theo cái mông của nàng.

 

Chạy chừng năm sáu nghìn thước gì đó, mấy người Triệu Vũ lúc này mới nghe được âm thanh chiến đấu kịch liệt diễn ra ở phía trước. Đồng thời, hắn và chúng nữ còn nghe được tiếng rống vô cùng tức giận của một gã đàn ông.

 

“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi có biết chúng ta là ai hay không? Ngay cả việc của Hắc Long binh đoàn mà ngươi cũng dám xen vào?”

 

Tất nhiên, âm thanh này không phải là của ai khác, mà chính là giọng nói tràn đầy tức giận của phó đoàn trưởng Hắc Long dong bình đoàn, Tom.

 

Hắn vừa rồi hầu như đã nắm chắc có thể thu phục được Tiểu Long, bắt buộc nó ký kết linh hồn khế ước với mình, vĩnh viễn trở thành sủng thú của hắn. Nhưng hắn lại không nghĩ đến, ngay lúc thời khắc quan trọng nhất, chỉ còn một giây trước khi linh hồn khế ước được hoàn thành, thì một nữ nhân dáng vẻ hùng hồn, cầm theo khiên tròn cùng với đại kiếm hướng về phía hắn chém tới, làm cho kỹ năng của hắn cũng bị chặt đứt.

 

May mắn hắn phản ứng kịp thời, đã né được một kích của Elicia, nhưng linh hồn thì lại bị tổn thương tương đối nghiêm trọng, vì phản phệ khi cắt đứt kỹ năng giữa chùng. Nếu không có thời gian nghỉ ngơi một hai tháng, sợ rằng linh hồn của hắn rất khó để có thể hồi phục lại tình trạng đỉnh phong được.

 

“Hừ, chỉ là một cái Hắc Long quân đoàn mà thôi. Ở trước mặt của ta, các ngươi còn chưa có tư cách nói chuyện!”

 

Đúng lúc này, Elicia không một chút khách khí nói ra lời nói vô cùng khí phách. Quả thật, nữ nhân này ngoại trừ lúc bị Triệu Vũ chinh phục, thì ở trước mắt của người khác, nàng vẫn luôn là một nữ cuồng nhân như vậy. Ngươi cảm thấy không phục, vậy thì ta sẽ chém cho đến khi ngươi phục mới thôi!

 

Sau một hồi tức giận qua đi, lúc này Tom cũng nhìn kỹ lại nữ chiến sĩ ở trước mặt mình. Nhưng không nhìn thì thôi, vừa nhìn ra được là Elicia, người đàn bà điên có tiếng ở trong top 100 dong binh đoàn mạnh nhất Thiên Long đại lục, sắc mặt của hắn không khỏi lộ ra dáng vẻ khó coi.

 

“Đồ đàn bà điên, tại sao lại là ngươi? Huyết Lệ dong binh đoàn của các ngươi, chẳng lẽ ăn gan hùm gan báo rồi sao? Lại dám xen vào việc của Hắc Long chúng ta?”

 

Mặc dù đối với Elicia nổi danh để cho Tom có mấy phần kiêng kỵ. Nhưng Tiểu Long biểu hiện ra phẩm chất quá mức ưu tú, nên hắn đã mặc kệ cái gì Nữ Bạo Vương, Hắc Quả Phụ. Hắn nhất định phải bắt lại Tiểu Long cho bằng được mới thôi.

Nhưng hắn cũng không ngờ đến, thực lực của Elicia lúc này đã xưa đâu bằng nay. Trước kia, nàng có thể sẽ còn lo ngại thực lực của Hắc Long dong binh đoàn, nên lưu lại cho bọn họ một phần mặt mũi. Nhưng hiện tại thì đã khác, đẳng cấp của nàng cùng với đoàn trưởng của Hắc Long đã cân bằng với nhau. Thậm chí, nếu so sánh về chiến lực, nàng hoàn toàn có thể tự tin đem tên đoàn trưởng Hắc Long này ngược đãi, giẫm đạp ở dưới chân mình.

 

“Chủ nhân, ở phía trước đang xảy ra chiến đấu, dựa theo khí thế này, là của tu sĩ cấp bậc tông sư.”

 

Lúc này, Triệu Vũ cùng với chúng nữ đang đi về hướng doanh địa của đám người Hắc Long đang đóng trại ở phía ngoài bìa rừng. Bỗng dưng hai tai của Elicia dựng thẳng, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía trước mắt cách đó khoảng chừng mấy ngàn thước.

 

Nghe Elicia lên tiếng cảnh báo, hai hàng lông mày của Triệu Vũ cau lại. Vừa rồi từ trong miệng của ba thiếu nữ, hắn biết được Tiểu Long đã theo chân các nàng chạy thoát ra bên ngoài trong trận vây quét, và đã đợi ở một chỗ cách nơi này không xa. Nhưng hắn và các nàng đã đi được một đoạn đường tương đối xa, nhưng vẫn không thấy tăm hơi của Tiểu Long ở đâu.

 

Trong khi đó, ở trên mặt đất gần chỗ nó ẩn nấp xuất hiện rất nhiều dấu chân di chuyển của nhân loại và ma thú. Nếu như không phải thông qua quan hệ đặc thù giữa hắn và Tiểu Long, cảm nhận được nó vẫn còn đang an toàn, Triệu Vũ đã cho rằng nó bị người ta bắt đưa đi rồi.

 

Thế nhưng, cũng không vì thế mà Triệu Vũ cảm thấy bớt lo lắng. Bởi vì, từ trên những vết chân này lưu lại, hắn có thể nhìn ra được Tiểu Long bị kẻ khác đuổi giết mới rời đi.

 

Mà lúc này, nơi cách đó không xa lại xảy ra âm thanh chiến đấu. Có thể nghĩ, chuyện này nhất định có liên quan đến sự mất tích của Tiểu Long.

 

Rống!

 

Ngay lúc Triệu Vũ còn đang suy nghĩ trầm tư, thì âm thanh gào rống vô cùng quen thuộc vang lên. Nghe được âm thanh này, Triệu Vũ không hề có một chút nghĩ ngợi gì, trực tiếp hướng về phía Elicia, nói: “Là âm thanh của Tiểu Long? Elicia, nàng nhanh đuổi theo hướng đó, nó nhất định là gặp phải cường địch!”

 

Elicia tất nhiên cũng biết tầm quan trọng của Tiểu Long ở trong lòng của Triệu Vũ, nên vừa nghe hắn phân phó, nàng đã không một chút do dự mà lao đi. Tốc độ của nàng rất nhanh, chỉ thoáng một cái đã biến mất ở trước tầm mắt của bốn người.

 

Ở phía sau, đám người Triệu Vũ cũng tăng tốc đuổi theo. Nhưng vì thực lực của Elicia so với bọn họ chênh lệch quá nhiều, với lại nàng còn dùng hết tốc độ để di chuyển. Nên khi thân ảnh của Elicia biến mất ở sâu trong rừng cây, mấy người Triệu Vũ chỉ có thể xác định phương hướng đại khái mà chạy theo cái mông của nàng.

 

Chạy chừng năm sáu nghìn thước gì đó, mấy người Triệu Vũ lúc này mới nghe được âm thanh chiến đấu kịch liệt diễn ra ở phía trước. Đồng thời, hắn và chúng nữ còn nghe được tiếng rống vô cùng tức giận của một gã đàn ông.

 

“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi có biết chúng ta là ai hay không? Ngay cả việc của Hắc Long binh đoàn mà ngươi cũng dám xen vào?”

 

Tất nhiên, âm thanh này không phải là của ai khác, mà chính là giọng nói tràn đầy tức giận của phó đoàn trưởng Hắc Long dong bình đoàn, Tom.

 

Hắn vừa rồi hầu như đã nắm chắc có thể thu phục được Tiểu Long, bắt buộc nó ký kết linh hồn khế ước với mình, vĩnh viễn trở thành sủng thú của hắn. Nhưng hắn lại không nghĩ đến, ngay lúc thời khắc quan trọng nhất, chỉ còn một giây trước khi linh hồn khế ước được hoàn thành, thì một nữ nhân dáng vẻ hùng hồn, cầm theo khiên tròn cùng với đại kiếm hướng về phía hắn chém tới, làm cho kỹ năng của hắn cũng bị chặt đứt.

 

May mắn hắn phản ứng kịp thời, đã né được một kích của Elicia, nhưng linh hồn thì lại bị tổn thương tương đối nghiêm trọng, vì phản phệ khi cắt đứt kỹ năng giữa chùng. Nếu không có thời gian nghỉ ngơi một hai tháng, sợ rằng linh hồn của hắn rất khó để có thể hồi phục lại tình trạng đỉnh phong được.

 

“Hừ, chỉ là một cái Hắc Long quân đoàn mà thôi. Ở trước mặt của ta, các ngươi còn chưa có tư cách nói chuyện!”

 


“Đồ đàn bà điên, tại sao lại là ngươi? Huyết Lệ dong binh đoàn của các ngươi, chẳng lẽ ăn gan hùm gan báo rồi sao? Lại dám xen vào việc của Hắc Long chúng ta?”

 

Mặc dù đối với Elicia nổi danh để cho Tom có mấy phần kiêng kỵ. Nhưng Tiểu Long biểu hiện ra phẩm chất quá mức ưu tú, nên hắn đã mặc kệ cái gì Nữ Bạo Vương, Hắc Quả Phụ. Hắn nhất định phải bắt lại Tiểu Long cho bằng được mới thôi.

Nhưng hắn cũng không ngờ đến, thực lực của Elicia lúc này đã xưa đâu bằng nay. Trước kia, nàng có thể sẽ còn lo ngại thực lực của Hắc Long dong binh đoàn, nên lưu lại cho bọn họ một phần mặt mũi. Nhưng hiện tại thì đã khác, đẳng cấp của nàng cùng với đoàn trưởng của Hắc Long đã cân bằng với nhau. Thậm chí, nếu so sánh về chiến lực, nàng hoàn toàn có thể tự tin đem tên đoàn trưởng Hắc Long này ngược đãi, giẫm đạp ở dưới chân mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi