DƯỠNG LONG HÓA THẦN - MẠC CA

 

 

Trong ánh mắt của Triệu Vũ lúc này, tỏa ra một luồng sát khí vô cùng kinh khủng. Hắn đưa tay cắt lấy cổ họng của một tên thành viên Hắc Long binh đoàn đứng ở ngay bên cạnh, rồi sau đó nhìn lấy Hắc Long Vương, trên đoản kiếm còn đang nhỏ lấy từng giọt máu tươi, tạo ra thanh âm tí tách, như là tiếng gọi đòi mạng của quỷ thần.

 

“Ngươi…”

 

Mặc dù trong lòng của Hắc Long Vương lúc này đã vô cùng phẫn nộ, nhưng hắn chỉ có thể cắn chặt hàm răng, siết lấy hai nắm tay, nhìn lấy Triệu Vũ chằm chằm.

 

Nếu như là trước đây, Hắc Long Vương tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn như vậy với một kẻ có thực lực thấp hơn mình. Nhưng lúc này hắn không còn cách nào khác, đám người này thật sự quá kinh khủng. Nhất là con rồng kia, ngọn lửa của nó đủ để tạo cho hắn cảm thấy uy hiếp. Một khi những thủ hạ của hắn bị nhóm người trước mặt tiêu diệt, hắn nhất định sẽ bị vây công. Bản thân Hắc Long Vương cũng không tin tưởng mình có thể sống sót sau khi bị một đám người khủng bố như vậy vây công hay không.

 

Chính vì thế, lúc này hắn tuyệt đối không dám đánh cuộc. Thân là thủ lĩnh của một quân đoàn, tương lai của hắn còn có vô số mỹ nữ, danh vọng đang chờ đợi chinh phục. Hắn không muốn phải chết một cách vô nghĩa ở một nơi như thế này.

 

“Chủ nhân!”

 

Elicia lúc này cũng đi tới, nhìn về phía Triệu Vũ. Thật tâm, nàng cũng đang rất lo lắng, sợ Triệu Vũ sẽ không chấp nhận thỏa hiệp, cùng với đám người Hắc Long Vương liều đến người chết ta sống. Nếu quả thật như thế, tính mạng của đám thiếu nữ nhất định sẽ bị đe dọa. Nàng thân là một đoàn trưởng, tất nhiên biết đến một số thủ đoạn đặc thù, có thể liên hệ với thuộc hạ của mình trong tình huống nguy cấp.

 

Đến lúc đó, cho dù các nàng có thể giết chết được Hắc Long Vương và thủ hạ của hắn, thì những thiếu nữ bị bắt đi sẽ không có một kết cục tốt đẹp. Đối với chuyện này, nàng thật sự không thể nào bàn giao được với sư phụ của mình.

 

Phải biết, đây là tâm huyết của sư phụ nàng, nàng không thể để nó sụp đổ ở trong tay của mình được. Mặc dù nàng bây giờ đã là nô bộc của Triệu Vũ, nhưng tận sâu trong tâm hồn của nàng, sư phụ vẫn là một người vô cùng quan trọng, không ai có thể thay thế.

 

Nếu như nói, Triệu Vũ là người đã mở ra một con đường lớn để cho Elicia bước đi. Thì sư phụ của nàng, chính là người đầu tiên đặt bước chân của nàng lên trên con đường này.

 

Huống hồ, trong số những thiếu nữ đi theo tới đây, không ít người đều là người mà nàng nhìn bọn họ từ nhỏ lớn lên. Nàng có thể nhẫn tâm, nhìn bọn họ chết như vậy thật sao?

 

Cả hai người chỉ dùng ánh mắt để trao đổi với nhau trong chốc lát, nhưng tâm tình phức tạp của Elicia đều bị Triệu Vũ nhìn đến rõ ràng. Hắn mặc dù rất tức giận, muốn đem toàn bộ người của Hắc Long Vương giết chết ngay tại chỗ. Nhưng bản thân hắn cũng thật sự không có nhẫn tâm, nhìn thấy một đám thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc, bị tàn sát một cách vô nghĩa như vậy.

 

Với lại, trong số các thiếu nữ bị bắt, còn có hai chị em nhà Ryan, là nữ nhân của hắn, hắn có thể cầm lấy tính mạng nữ nhân của mình đem ra đánh cuộc được sao?

 

“Lại đây đi!”

 

Nhìn thấy Triệu Vũ khẽ gật đầu ra hiệu về phía mình, Elicia cũng không chút do dự mà thu hồi lại vũ khí, bước nhanh về phía hắn.

 

Đồng thời, đám thuộc hạ còn sót lại của Hắc Long Vương, lúc này cũng vội vàng quay trở về trận địa của mình. Chỉ có điều, đám người này vừa lui về, liền vội vàng trốn ở phía sau lưng của Hắc Long Vương. Trong ánh mắt của bọn hắn sau khi nhìn về phía Triệu Vũ và Tiểu Long, chỉ mang theo vô tận sợ hãi. Một người một rồng trước mặt, thật sự là quá kinh khủng, chẳng khác nào lưỡi hái tử thần kê sát trên cái cổ của bọn hắn, tùy tiện lúc này cũng có thể chặt xuống.

 

Hắc Long Vương lúc này nhìn thấy biểu hiện của đám thuộc hạ, không khỏi tức giận thầm mắng một tiếng: “Một lũ vô dụng!”

 

Nhưng tuyệt nhiên, hắn cũng không thể nào thật sự đem đám người này ra đánh chết ở đây được. Dù sao, bọn họ lúc này cũng có tác dụng làm khiên thịt để cho hắn có trọng lượng mà đối mặt với đám người Triệu Vũ.


 

“Dẫn theo bọn ta về đến doanh địa của ngươi, đem người của ta toàn bộ thả ra ngoài. Ân oán của chúng ta, chấm dứt tại đây!”

 

Vừa nói chuyện trên tay của Triệu Vũ vừa nắm lấy một ngọn lửa màu đen, tỏa ra ánh sáng âm u, đem toàn bộ không gian xung quanh đều đốt cháy lên hừng hực.

 

“Cai này…”

 

Trong miệng của Hắc Long Vương còn đang muốn nói ra lời gì đó, nhưng sau khi chứng kiến được ngọn lửa này ở trên tay của Triệu Vũ, tròng mắt của hắn lập tức hít chặt lại, trong lòng sợ hãi vô cùng.

 

Hắn thân là một trong mười hai tên cường giả Thánh Vực tham gia trận chiến tranh đoạt thần quả, hắn tất nhiên nhận ra lai lịch của ngọn lửa này. Thứ này, so với Thiên Long Chân Hỏa ở trong miệng của Tiểu Long, thật sự là còn có lực uy hiếp hơn gấp trăm ngàn lần. Dù sao, Hắc Long Vương đã từng nhìn thấy thứ này đuổi đánh phân thân của Huyết Ma Vương, đem Long Kỵ Sĩ của Thánh Điện hù dọa không dám làm càn.

Có thể nói, thứ này chẳng khác nào ma ảnh, khắc sâu ở trong lòng của đám cường giả khi đó. Nhưng Hắc Long Vương cũng không ngờ đến, kẻ mình đang trêu chọc, chính là một kẻ khủng bố đến như vậy. Thật tình, lúc đó vì khoảng cách quá xa, bọn họ cũng không nhận ra được khuôn mặt chân thật của Triệu Vũ, chỉ nhớ được uy lực của U Minh Thần Hỏa ở trên tay của hắn mà thôi.

 

Trong ánh mắt của Triệu Vũ lúc này, tỏa ra một luồng sát khí vô cùng kinh khủng. Hắn đưa tay cắt lấy cổ họng của một tên thành viên Hắc Long binh đoàn đứng ở ngay bên cạnh, rồi sau đó nhìn lấy Hắc Long Vương, trên đoản kiếm còn đang nhỏ lấy từng giọt máu tươi, tạo ra thanh âm tí tách, như là tiếng gọi đòi mạng của quỷ thần.

 

“Ngươi…”

 

Mặc dù trong lòng của Hắc Long Vương lúc này đã vô cùng phẫn nộ, nhưng hắn chỉ có thể cắn chặt hàm răng, siết lấy hai nắm tay, nhìn lấy Triệu Vũ chằm chằm.

 

Nếu như là trước đây, Hắc Long Vương tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn như vậy với một kẻ có thực lực thấp hơn mình. Nhưng lúc này hắn không còn cách nào khác, đám người này thật sự quá kinh khủng. Nhất là con rồng kia, ngọn lửa của nó đủ để tạo cho hắn cảm thấy uy hiếp. Một khi những thủ hạ của hắn bị nhóm người trước mặt tiêu diệt, hắn nhất định sẽ bị vây công. Bản thân Hắc Long Vương cũng không tin tưởng mình có thể sống sót sau khi bị một đám người khủng bố như vậy vây công hay không.

 

Chính vì thế, lúc này hắn tuyệt đối không dám đánh cuộc. Thân là thủ lĩnh của một quân đoàn, tương lai của hắn còn có vô số mỹ nữ, danh vọng đang chờ đợi chinh phục. Hắn không muốn phải chết một cách vô nghĩa ở một nơi như thế này.

 

“Chủ nhân!”

 

Elicia lúc này cũng đi tới, nhìn về phía Triệu Vũ. Thật tâm, nàng cũng đang rất lo lắng, sợ Triệu Vũ sẽ không chấp nhận thỏa hiệp, cùng với đám người Hắc Long Vương liều đến người chết ta sống. Nếu quả thật như thế, tính mạng của đám thiếu nữ nhất định sẽ bị đe dọa. Nàng thân là một đoàn trưởng, tất nhiên biết đến một số thủ đoạn đặc thù, có thể liên hệ với thuộc hạ của mình trong tình huống nguy cấp.

 

Đến lúc đó, cho dù các nàng có thể giết chết được Hắc Long Vương và thủ hạ của hắn, thì những thiếu nữ bị bắt đi sẽ không có một kết cục tốt đẹp. Đối với chuyện này, nàng thật sự không thể nào bàn giao được với sư phụ của mình.

 

Phải biết, đây là tâm huyết của sư phụ nàng, nàng không thể để nó sụp đổ ở trong tay của mình được. Mặc dù nàng bây giờ đã là nô bộc của Triệu Vũ, nhưng tận sâu trong tâm hồn của nàng, sư phụ vẫn là một người vô cùng quan trọng, không ai có thể thay thế.

 

Nếu như nói, Triệu Vũ là người đã mở ra một con đường lớn để cho Elicia bước đi. Thì sư phụ của nàng, chính là người đầu tiên đặt bước chân của nàng lên trên con đường này.

 

Huống hồ, trong số những thiếu nữ đi theo tới đây, không ít người đều là người mà nàng nhìn bọn họ từ nhỏ lớn lên. Nàng có thể nhẫn tâm, nhìn bọn họ chết như vậy thật sao?

 

Cả hai người chỉ dùng ánh mắt để trao đổi với nhau trong chốc lát, nhưng tâm tình phức tạp của Elicia đều bị Triệu Vũ nhìn đến rõ ràng. Hắn mặc dù rất tức giận, muốn đem toàn bộ người của Hắc Long Vương giết chết ngay tại chỗ. Nhưng bản thân hắn cũng thật sự không có nhẫn tâm, nhìn thấy một đám thiếu nữ xinh đẹp như hoa như ngọc, bị tàn sát một cách vô nghĩa như vậy.

 

Với lại, trong số các thiếu nữ bị bắt, còn có hai chị em nhà Ryan, là nữ nhân của hắn, hắn có thể cầm lấy tính mạng nữ nhân của mình đem ra đánh cuộc được sao?

 

“Lại đây đi!”

 

Nhìn thấy Triệu Vũ khẽ gật đầu ra hiệu về phía mình, Elicia cũng không chút do dự mà thu hồi lại vũ khí, bước nhanh về phía hắn.

 

Đồng thời, đám thuộc hạ còn sót lại của Hắc Long Vương, lúc này cũng vội vàng quay trở về trận địa của mình. Chỉ có điều, đám người này vừa lui về, liền vội vàng trốn ở phía sau lưng của Hắc Long Vương. Trong ánh mắt của bọn hắn sau khi nhìn về phía Triệu Vũ và Tiểu Long, chỉ mang theo vô tận sợ hãi. Một người một rồng trước mặt, thật sự là quá kinh khủng, chẳng khác nào lưỡi hái tử thần kê sát trên cái cổ của bọn hắn, tùy tiện lúc này cũng có thể chặt xuống.

 

Hắc Long Vương lúc này nhìn thấy biểu hiện của đám thuộc hạ, không khỏi tức giận thầm mắng một tiếng: “Một lũ vô dụng!”

 

Nhưng tuyệt nhiên, hắn cũng không thể nào thật sự đem đám người này ra đánh chết ở đây được. Dù sao, bọn họ lúc này cũng có tác dụng làm khiên thịt để cho hắn có trọng lượng mà đối mặt với đám người Triệu Vũ.

 

“Dẫn theo bọn ta về đến doanh địa của ngươi, đem người của ta toàn bộ thả ra ngoài. Ân oán của chúng ta, chấm dứt tại đây!”

 


Trong miệng của Hắc Long Vương còn đang muốn nói ra lời gì đó, nhưng sau khi chứng kiến được ngọn lửa này ở trên tay của Triệu Vũ, tròng mắt của hắn lập tức hít chặt lại, trong lòng sợ hãi vô cùng.

 

Hắn thân là một trong mười hai tên cường giả Thánh Vực tham gia trận chiến tranh đoạt thần quả, hắn tất nhiên nhận ra lai lịch của ngọn lửa này. Thứ này, so với Thiên Long Chân Hỏa ở trong miệng của Tiểu Long, thật sự là còn có lực uy hiếp hơn gấp trăm ngàn lần. Dù sao, Hắc Long Vương đã từng nhìn thấy thứ này đuổi đánh phân thân của Huyết Ma Vương, đem Long Kỵ Sĩ của Thánh Điện hù dọa không dám làm càn.

Có thể nói, thứ này chẳng khác nào ma ảnh, khắc sâu ở trong lòng của đám cường giả khi đó. Nhưng Hắc Long Vương cũng không ngờ đến, kẻ mình đang trêu chọc, chính là một kẻ khủng bố đến như vậy. Thật tình, lúc đó vì khoảng cách quá xa, bọn họ cũng không nhận ra được khuôn mặt chân thật của Triệu Vũ, chỉ nhớ được uy lực của U Minh Thần Hỏa ở trên tay của hắn mà thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi