DƯỠNG LONG HÓA THẦN - MẠC CA

 

 

Có thể nói, nữ nhân này có thiên phú cực kỳ cao. Chỉ cần chỉ dạy một lần là nàng đã có thể thành thục, điêu luyện. So với Elicia, kỹ thuật của nàng còn muốn vượt lên một bậc. Nếu như Triệu Vũ không phải cố gắng kìm chế, hắn sợ rằng chỉ mới bắt đầu đã buông súng đầu hàng, giao nạp toàn bộ tình hoa vào trong miệng nàng rồi.

 

May là bản lĩnh chịu đựng của hắn cực kỳ cao, nên lúc chuẩn bị “bắn”, hắn đều tự mình kìm hãm lại, không để cho nó xuất ra ngoài.

 

“A, sướng! Hỏa Nhi, cái miệng này của nàng thật sự là quá thoải mái, ta rất thích!”

 

Triệu Vũ lúc này vừa ghì chặt lấy đầu của Hỏa Nhi, vừa nhịn không được mà rên khẽ một tiếng.

 

“Thật sao? Vậy đồ vật này của ngài, vì sao còn chưa chịu xẹp xuống?”

 

U Minh Thần Nữ vừa cố gắng tăng lên nhịp đồ, vừa truyền âm để hỏi hắn. Chỉ có điều, Triệu Vũ lúc này đã không có thời gian để trả lời câu hỏi của nàng. Bởi vì hắn cảm giác được, mình rốt cuộc cũng đạt tới đỉnh phong, không cách nào kiềm giữ được nữa. Chính vì vậy, một luồng tinh hoa nồng đậm cứ như thế xông thẳng vào trong miệng của nàng.

 

“A!”

 

U Minh Thần Nữ kinh hãi hô lên một tiếng. Nàng không nghĩ tới đồ vật này của Triệu Vũ sau khi được nàng trị thương, còn bắn ra nhiều chất lỏng như vậy.

 

“Chẳng lẽ, thứ này bị sưng đến chảy mủ rồi sao?”

 

Trong lòng vừa nghĩ như vậy, U Minh Thần Nữ liền kinh hãi mà nhìn lên. Bất quá, nàng vừa mới ngẩng mặt lên, đã bị Triệu Vũ lần nữa ấn xuống. Sau đó hắn mới ra lệnh cho nàng: “Nuốt xuống, đem toàn bộ đồ vật ta vừa bắn ra ngoài nuốt xuống. Thứ này là đồ bổ, có thể giải được bách bệnh!”

 

“Thiếu chủ nhân, ngài nói thật sao?”

 

U Minh Thần Hỏa trong lòng vô cùng nghi hoặc, nhưng nàng cũng không có làm trái lệnh của Triệu Vũ, mà ở ngay trước mặt hắn đem toàn bộ tinh hoa của hắn nuốt vào trong bụng.

 

Ừng ực…

 

Nghe được âm thanh nuốt xuống của U Minh Thần Nữ, Triệu Vũ nhịn không được mà hưng phấn lên. Ngay cả mệnh căn vừa mới xìu xuống của hắn lúc này cũng hiên ngang ngẩng đầu, dọa cho U Minh Thần Nữ có chút sợ hãi hô lên: “Thiếu chủ nhân, vì sao đồ vật này của ngài vẫn không trị khỏi?”

 

Nhìn được nàng đang thật sự vô cùng lo lắng cho mình, nên lúc này Triệu Vũ cùng không muốn lừa gạt nàng nữa. Hắn bất chợt vươn người đứng dậy, đem U Minh Thần Nữ ôm vào trong ngực, rồi vén lên mái tóc màu đỏ có chút rối loạn của nàng, cời nói: “Thứ này của ta đã được nàng chữa xong, nó sở dĩ tức giận như vậy, là vì thân thể của nàng quá đẹp. Bây giờ, nó đang muốn ăn nàng!”

 

“Ăn ta?”

 

U Minh Thần Nữ có chút sợ hãi mà nhìn lấy đồ vật bên dưới của Triệu Vũ, trong ánh mắt của nàng không thể nào che giấu được sự hoang mang.

 

“Thiếu… thiếu chủ nhân, thứ này… thứ này thật sự sẽ ăn ta sao?”

 

Nàng nhìn cái đồ vật giống như một cây xúc xích, lại tràn đầy gân guốc, lộ ra một cái lỗ hở vô cùng hung dữ mà nhìn về phía mình. Trong linh hồn của nàng, bất chợt dâng lên cảm giác vô cùng kỳ lạ. Cảm giác này, không giống như là đang sợ hãi, lại giống như có mấy phần chờ mong, cũng như hồi hộp lo lắng, thật sự là kỳ lạ vô cùng.

 

“Ha ha ha!”

 

Nhìn thấy biểu hiện phức tạp ở trên mặt của nàng, Triệu Vũ nhất thời không thể nào nhịn được mà phá lên cười to. Hắn cũng không nghĩ đến, một vị nữ thần ở trên Thần giới, lúc này lại đối với mấy lời nói của hắn bị dọa cho sợ như vậy.

 

“Thiếu chủ nhân, ngài… ngài vì sao lại cười?”

 

Đối với Triệu Vũ, U Minh Thần Nữ hoàn toàn không có một chút phòng bị hay lo lắng gì về việc hắn có hại nàng hay không. Bởi vì, từ lúc nàng được Hỏa Thần đưa vào trong Thần Điện, cả đời này của nàng đã dâng hiến cho Thần Điện, dù có hy sinh bản thân mình, nàng cũng không hề hối tiếc. Cũng chính vì thế, lúc đại chiến ở trên Thần giới xảy ra, linh hồn của nàng mới được phong ấn bên trong cơ thể của Triệu Vũ.

 

“Ha ha ha, nàng thật ngốc!”

 

Triệu Vũ nhịn không được trước dáng vẻ ngây thơ của nàng, hắn đem nàng đặt ở dưới thân mình, sau đó nắm lấy khuôn mặt của nàng, rồi ngắt lên nhủ hoa đỏ hồng ở trước ngực nàng, mỉm cười nói: “Hỏa Nhi, sau này nàng không những là nữ bộc trung thành nhất của ta, mà nàng còn là nữ nhân của ta. Cả đời này, chỉ có ta mới được chạm vào thân thể của nàng, cho nàng vô tận khoái hoạt, nàng hiểu chưa?”

 

U Minh Thần Nữ đối mặt với ánh mắt nóng bỏng, tràn đầy tính xâm lược của Triệu Vũ lúc này, nàng hoàn toàn không có một chút kháng cự nào, chỉ thấy nhịp tim của mình gia tốc đập lên thình thịch. Rồi sau đó kiềm nén không được mà rơi xuống nước mắt.

 

“Vâng, thưa chủ nhân! Cả đời này, Hỏa Nhi chính là người của ngài, vĩnh sinh bất diệt!”

Ngay sau khi lời này của nàng vừa nói xong, trong không gian linh hồn của Triệu Vũ lúc này như có thứ gì đó vỡ ra, tạo thành một trận chấn động ầm ầm, làm cho khí thế ở trên người của hắn lúc này cũng bắt đầu biến thiên. Mà cả hai người lúc này, cùng vong tình hòa vào nhau thành một thể.

 

Có thể nói, nữ nhân này có thiên phú cực kỳ cao. Chỉ cần chỉ dạy một lần là nàng đã có thể thành thục, điêu luyện. So với Elicia, kỹ thuật của nàng còn muốn vượt lên một bậc. Nếu như Triệu Vũ không phải cố gắng kìm chế, hắn sợ rằng chỉ mới bắt đầu đã buông súng đầu hàng, giao nạp toàn bộ tình hoa vào trong miệng nàng rồi.

 

May là bản lĩnh chịu đựng của hắn cực kỳ cao, nên lúc chuẩn bị “bắn”, hắn đều tự mình kìm hãm lại, không để cho nó xuất ra ngoài.

 

“A, sướng! Hỏa Nhi, cái miệng này của nàng thật sự là quá thoải mái, ta rất thích!”

 

Triệu Vũ lúc này vừa ghì chặt lấy đầu của Hỏa Nhi, vừa nhịn không được mà rên khẽ một tiếng.

 

“Thật sao? Vậy đồ vật này của ngài, vì sao còn chưa chịu xẹp xuống?”

 

U Minh Thần Nữ vừa cố gắng tăng lên nhịp đồ, vừa truyền âm để hỏi hắn. Chỉ có điều, Triệu Vũ lúc này đã không có thời gian để trả lời câu hỏi của nàng. Bởi vì hắn cảm giác được, mình rốt cuộc cũng đạt tới đỉnh phong, không cách nào kiềm giữ được nữa. Chính vì vậy, một luồng tinh hoa nồng đậm cứ như thế xông thẳng vào trong miệng của nàng.

 

“A!”

 

U Minh Thần Nữ kinh hãi hô lên một tiếng. Nàng không nghĩ tới đồ vật này của Triệu Vũ sau khi được nàng trị thương, còn bắn ra nhiều chất lỏng như vậy.

 

“Chẳng lẽ, thứ này bị sưng đến chảy mủ rồi sao?”

 

Trong lòng vừa nghĩ như vậy, U Minh Thần Nữ liền kinh hãi mà nhìn lên. Bất quá, nàng vừa mới ngẩng mặt lên, đã bị Triệu Vũ lần nữa ấn xuống. Sau đó hắn mới ra lệnh cho nàng: “Nuốt xuống, đem toàn bộ đồ vật ta vừa bắn ra ngoài nuốt xuống. Thứ này là đồ bổ, có thể giải được bách bệnh!”

 

“Thiếu chủ nhân, ngài nói thật sao?”

 

U Minh Thần Hỏa trong lòng vô cùng nghi hoặc, nhưng nàng cũng không có làm trái lệnh của Triệu Vũ, mà ở ngay trước mặt hắn đem toàn bộ tinh hoa của hắn nuốt vào trong bụng.

 

Ừng ực…

 

Nghe được âm thanh nuốt xuống của U Minh Thần Nữ, Triệu Vũ nhịn không được mà hưng phấn lên. Ngay cả mệnh căn vừa mới xìu xuống của hắn lúc này cũng hiên ngang ngẩng đầu, dọa cho U Minh Thần Nữ có chút sợ hãi hô lên: “Thiếu chủ nhân, vì sao đồ vật này của ngài vẫn không trị khỏi?”

 

Nhìn được nàng đang thật sự vô cùng lo lắng cho mình, nên lúc này Triệu Vũ cùng không muốn lừa gạt nàng nữa. Hắn bất chợt vươn người đứng dậy, đem U Minh Thần Nữ ôm vào trong ngực, rồi vén lên mái tóc màu đỏ có chút rối loạn của nàng, cời nói: “Thứ này của ta đã được nàng chữa xong, nó sở dĩ tức giận như vậy, là vì thân thể của nàng quá đẹp. Bây giờ, nó đang muốn ăn nàng!”

 

“Ăn ta?”

 

U Minh Thần Nữ có chút sợ hãi mà nhìn lấy đồ vật bên dưới của Triệu Vũ, trong ánh mắt của nàng không thể nào che giấu được sự hoang mang.

 

“Thiếu… thiếu chủ nhân, thứ này… thứ này thật sự sẽ ăn ta sao?”

 

Nàng nhìn cái đồ vật giống như một cây xúc xích, lại tràn đầy gân guốc, lộ ra một cái lỗ hở vô cùng hung dữ mà nhìn về phía mình. Trong linh hồn của nàng, bất chợt dâng lên cảm giác vô cùng kỳ lạ. Cảm giác này, không giống như là đang sợ hãi, lại giống như có mấy phần chờ mong, cũng như hồi hộp lo lắng, thật sự là kỳ lạ vô cùng.

 

“Ha ha ha!”

 

Nhìn thấy biểu hiện phức tạp ở trên mặt của nàng, Triệu Vũ nhất thời không thể nào nhịn được mà phá lên cười to. Hắn cũng không nghĩ đến, một vị nữ thần ở trên Thần giới, lúc này lại đối với mấy lời nói của hắn bị dọa cho sợ như vậy.

 

“Thiếu chủ nhân, ngài… ngài vì sao lại cười?”

 

Đối với Triệu Vũ, U Minh Thần Nữ hoàn toàn không có một chút phòng bị hay lo lắng gì về việc hắn có hại nàng hay không. Bởi vì, từ lúc nàng được Hỏa Thần đưa vào trong Thần Điện, cả đời này của nàng đã dâng hiến cho Thần Điện, dù có hy sinh bản thân mình, nàng cũng không hề hối tiếc. Cũng chính vì thế, lúc đại chiến ở trên Thần giới xảy ra, linh hồn của nàng mới được phong ấn bên trong cơ thể của Triệu Vũ.

 


U Minh Thần Nữ đối mặt với ánh mắt nóng bỏng, tràn đầy tính xâm lược của Triệu Vũ lúc này, nàng hoàn toàn không có một chút kháng cự nào, chỉ thấy nhịp tim của mình gia tốc đập lên thình thịch. Rồi sau đó kiềm nén không được mà rơi xuống nước mắt.

 

“Vâng, thưa chủ nhân! Cả đời này, Hỏa Nhi chính là người của ngài, vĩnh sinh bất diệt!”

Ngay sau khi lời này của nàng vừa nói xong, trong không gian linh hồn của Triệu Vũ lúc này như có thứ gì đó vỡ ra, tạo thành một trận chấn động ầm ầm, làm cho khí thế ở trên người của hắn lúc này cũng bắt đầu biến thiên. Mà cả hai người lúc này, cùng vong tình hòa vào nhau thành một thể.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi