DƯỠNG NGƯ

Cho đến tận tời tối đen Thiệu Niên Hoa mới xuất hiện, hôm nay hắn đem đến một hộp canh gà.

Chính xác là một hộp canh loãng, canh hầm gà, hầm quá lâu nên thịt quá mềm.

Chàng trai tính tình vừa ôn hòa vừa đẹp trai ở đâu cũng được hoan nghênh, huống chi mỗi ngày Thiệu Niên Hoa đều mang một ít hải sản có chất lượng tốt đến lấy lòng, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nhóm đầu bếp đã thân thiết với hắn như người một nhà, lấy danh nghĩa về cho cún ăn đòi một con gà đối với hắn là việc hoàn toàn không khó chút nào.

Tuổi của nhân ngư chắc không nhỏ, chắc sẽ không chê thịt gà quá mềm đi.

Sau khi nuốt hết toàn bộ kể cả xương lẫn thịt của một con gà vô bụng, tâm tình của Âu tốt hơn rất nhiều: Thì ra đến chậm là do chuẩn bị đồ ăn ngon sao, vậy ta rộng lượng tha thứ cho ngươi đó. Chẹp chẹp, ta đúng là một con cá tốt mà.

Nhưng ta không thích chờ người khác! Âu đảo mắt suy nghĩ, nói với Thiệu Niên Hoa:

“Sau khi ngươi đến rồi ta mới tới, chỉ cần mở đồ ăn ra ta sẽ ngửi được, ta không cần phải chờ ngươi nữa!”

Thiệu Niên Hoa thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của nhân ngư, hắn đau lòng đến muốn chết, sờ tóc trên đầu của y, ôn nhu nhủ:

“Ta phải làm việc, chỗ đó cách nơi này khá xa, không thể mỗi trưa đều đến. Sau này không thấy ta tới thì không cần phải đợi, không thấy ngươi ta sẽ đặt đồ ăn trên đá ngầm, khi ngươi lấy nhớ cẩn thận đừng để người khác thấy.”

Một người một cá ăn ý quỷ dị đạt thành.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi