DUY NGÃ ĐỘC TÔN

- Lời đồn hơn phân nửa là hư cấu, ta không tin! Ta càng khuynh hướng thiên về sự thật! Hắc hắc! Các ngươi cũng biết loại chuyện này là rất bình thường!

Lại một nam giáo sư vẻ mặt đáng khinh gia nhập hàng ngũ thảo luận.

Đôi mi thanh tú của Y Ngưng nhíu lại, nàng thật sự không thích nghe đám người này nói sau lưng người khác, liền đứng dậy bỏ đi.

Chờ nàng đi rồi, một nam giáo sư đáng khinh cười nói:

- Các ngươi thấy không? Giáo sư Y Ngưng rất có khả năng có hảo cảm với giáo sư Tần Lập kia!

- Đừng nói bậy, mặt cũng chưa thấy làm sao có hảo cảm!

Nam giáo sư hình thể khỏe đẹp có chút không vui nói.

- Hắc! Ngụy giáo sư không muốn nghe, nhưng ta nói là sự thật! Ngươi xem vừa rồi chúng ta nói Tần Lập như vậy, biểu tình của giáo sư Y Ngưng dường như không hài lòng. Không chừng người ta đã quen biết từ trước!

- Không có khả năng!

Ngụy giáo sư hình thể khỏe đẹp lớn tiếng nói:

- Hừ! Ngày mai ta liền đi khiêu chiến hắn, để hắn hiểu được ở trong Học Viện Cao Cấp đế quốc này không chấp nhận hắn kiêu ngạo làm càn như vậy!

Tần Lập lần đầu tiên đến nơi này, có thể cảm nhận được loại không khí thanh xuân đầy sức sống, hương vị khác hẳn một đám ăn chơi trác táng như tưởng tượng. Đám học sinh trước mặt cùng với kiếp trước cũng không khác nhiều lắm, duy nhất không giống có lẽ là đám người trẻ tuổi thoạt nhìn rất cuồng nhiệt này trên thực tế đều là thiên tài trong thiên tài, tinh anh trong tinh anh!

Mà mình không ngờ có thể chỉ đạo người như vậy, nghĩ đến thật sự là chuyện đời khó đoán trước!

Tần Lập trước tiên phải đến chỗ giáo vụ để đưa tin. Tuy rằng thân phận của hắn rất cao quý, nhưng nếu đã tới học viện, như vậy mọi chuyện phải theo học viện sắp xếp. Nếu đặc biệt quá sẽ chỉ khiến người chán ghét.

- Dù sao, một tuần cũng chỉ đến một lần mà thôi. Tần Lập nghĩ.

Xuống xe, bên kia sớm đã có người chờ, một cô gái tuổi còn trẻ hơi chút khẩn trương ôn hòa cười với Tần Lập:

- Xin hỏi có phải là Tần Lập Tần giáo sư không ạ?

Tần Lập gật gật đầu, nói:

- Đúng là ta!

Cô gái thấy Tần Lập rất ôn hòa, cảm giác khẩn trương giảm vài phần, nói:

- Xin mời lên lầu. Phó Viện trưởng đang chờ ngài!

Đám học sinh kia thấy Tần Lập vào trong phòng làm việc của học viện, đều tự giác dừng chân chờ ở bên ngoài. Đối với vị Hầu gia gần đây danh chấn thành Thanh Long, bọn họ hôm nay không gặp mặt một lần tuyệt không từ bỏ ý đồ.

Trong đám người, Công chúa hoàng thất Triệu Thiên Thiên cũng ở trong đó, cùng với mấy cô gái khác ở một chỗ, thảo luận không có bộ dạng kiêu ngạo gì.

Một cô gái trên mặt có mấy nốt tàn nhang trong đó nhìn Triệu Thiên Thiên hỏi:

- Thiên Thiên Công chúa! Ngươi nói vị giáo sư Tần Lập kia thật sự lợi hại như vậy sao? Hắn lại có thể tấn công khiến cho võ giả Thiên cấp phải ra tay phòng ngự?

- Là Thiên cấp bậc chín! Trần gia gia chính là đại cung phụng thủ tịch hoàng gia!

Triệu Thiên Thiên chỉnh lại nói:

- Ta làm sao lại lừa các ngươi. Lúc ấy phụ hoàng nói hắn lợi hại hơn ta, ta cũng không tin. Các ngươi rất nhanh sẽ biết, hắn...thật sự rất mạnh!

- Có cường giả như vậy đến chỉ đạo chúng ta, ta nghĩ chúng ta nhất định có thể tiến bộ nhanh hơn!

Một nữ sinh diện mạo xinh đẹp, dáng người hết sức đầy đặn, vẻ mặt hy vọng nói.

- Vô Âm muội muội, thấy ngươi phát xuân! Ngươi phát dục rồi!

Triệu Thiên Thiên cười hì hì trêu ghẹo bạn mình.

Vô Âm dung mạo xinh đẹp hì hì cười:

- Vậy thì sao? Ta thấy Công chúa đối với giáo sư Tần Lập chỉ sợ cũng...

- Không cho ngươi nói!

Triệu Thiên Thiên bỗng nhiên đỏ mặt, hung hăng trừng mắt nhìn Vô Âm, uy hiếp:

- Ngươi nếu dám nói, mấy ngày sau ta sẽ không mang ngươi đi vườn hoa hoàng gia ngắm cảnh nữa!

- Được rồi, được rồi!

Vô Âm bĩu môi nhỏ giọng nói thầm:

- Thật sự là...Thích thì nói thích, có cái gì chết người đâu. Hừ! Chỉ biết uy hiếp ta!

Tần Lập đi theo người con gái tuổi trẻ kia, một mạch đi tới một gian phòng rất lớn ở lầu ba mới dừng lại, cô gái nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong vang lên một giọng nói tràn ngập uy nghiêm.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Mời vào!

Cô gái mở cánh cửa, hướng về Tần Lập làm động tác 'mời' sau đó mình thì dừng lại ở bên ngoài.

Tần Lập đi vào trong phòng. Đây là một văn phòng rất lớn, gian ngoài là một nơi tiếp khác, bên trong mới là phòng làm việc. Theo Tần Lập vào cửa, từ trong một người đi ra, thoạt nhìn cũng khoảng hơn bốn mươi tuổi, mặt trắng không râu, tóc ngắn hai mắt có thần bộ dạng hết sức nho nhã. Có thể nhìn ra lúc hắn tuổi trẻ cũng tuyệt đối là một người đàn ông anh tuấn!

Tần Lập nhìn thấy người này, lập tức sửng sốt. Một chút kinh ngạc hiện lên rồi biến mất trong mắt.

Người tới cũng không chú ý đến, nhìn Tần Lập thản nhiên nói:

- Ngũ Hành Hầu Tần Lập phải không? Ta là Tử Kinh Hoa Hầu gia Bộ Đồng, đồng thời cũng là phó Viện trưởng cao cấp học viện, rất hân hạnh gặp ngài! Gần đây cũng nghe nói không ít về chuyện của ngài, tóm lại ngài là một võ giả thiên tài, cũng hoan nghênh ngài đi tới Thanh Long quốc, vì bồi dưỡng nhân tài Thanh Long quốc mà làm ra cống hiến!

Tần Lập nghe thấy tên của phó Viện trưởng này, đột nhiên cả kinh, tuy nhiên hắn biểu hiện ra ngoài rất tốt. Vừa rồi hắn nhìn thấy mặt người này, liền cảm thấy rất quen mặt, bởi vì hắn ta thật sự quá giống Bộ Vân Yên. Không nghĩ tới, người này thật sự là họ Bộ!

Tần Lập cho tới bây giờ vẫn chưa từng hỏi qua, Bộ Vân Yên có phải là theo họ mẹ, đúng như lời Bộ Vân Yên nói. Hiện tại xem ra hoặc là Bộ Vân Yên nói dối, hoặc là mẫu thân Bộ Vân Yên không nói cho con gái biết sự thực. có lẽ là không muốn con gái về sau dựa vào họ để tìm người đàn ông kia, có lẽ là vì nguyên nhân khác. Tuy nhiên mẫu thân của Bộ Vân Yên đã qua đời, mà người đàn ông này rất có khả năng có quan hệ với Bộ Vân Yên.

- Nếu đã vào học viện, như vậy tước vị gì đó cũng không nên đi tính toán nữa. Trong học viện, tùy tiện một giảng sư nào đó cũng đều có thân phận Bá tước hoặc là Tử tước. Tất cả mọi người đều là quý tộc bệ hạ sắc phong, nhưng ở học viện thì phải tuân thủ quy củ học viện!

Bộ Đồng thong thả ung dung nói khiến cho Tần Lập có loại cảm giác trở lại kiếp trước, đối mặt với tiểu cán bộ, trong lòng có loại cảm giác buồn cười. Tuy nhiên Tần Lập cũng không phản bác gì, chỉ mỉm cười gật đầu!

Bộ Đồng thấy trên người Tần Lập không có loại tư thế lên mặt khi dễ người, trong lòng dễ chịu đôi chút. Trên thực tế, hắn không thích vị Hầu gia trẻ tuổi này đi vào cao cấp học viện dạy học!

Nguyên nhân rất đơn giản, ở cao cấp học viện, người hiện tại có quyền lớn nhất chính là Viện trưởng đại nhân thì thường xuyên không ở đây. Lão xuất quỷ nhập thần, cho dù ngẫu nhiên trở về cũng một mình đóng cửa nghiên cứu cái gì. Người của toàn học viện đều biết Viện trưởng đại nhân đang chuẩn bị đột phá Thiên cấp, cho nên căn bản không có tâm tư đi quản lý chuyện trong học viện.

Mà mấy người phó viện trưởng trong học viện, phần lớn tuổi đã rất lớn, hoặc là ham mê nghiên cứu, hoặc là ham mê tu luyện. Đối với những thứ như quyền lực đều rất lạnh nhạt!

Duy nhất một người quản lý trẻ trung khỏe mạnh nhất chính là Bộ Đồng trước mắt này!

Bộ Đồng khác với người bình thường. Năm nay hắn bốn mươi lăm tuổi, có thực lực Địa cấp bậc chín, lẽ ra đã xem như không tồi. Nhưng hắn lại không muốn phát triển ở vũ đạo quá mức sâu xa. Hắn thích nhất vẫn là loại cảm giác nắm trong tay quyền lực. Cái loại tư vị tuyệt vời này, thường thường khiến cho hắn có cảm giác thỏa mãn rất cao. Cái loại cảm giác khiến mọi người nhìn hắn kính ngưỡng quả thực là vô cùng thoải mái!

Mà cái ngày lão Viện trưởng nếu thật sự đột phá Thiên cấp, tiến vào cảnh giới Phá Thiên chính là ngày hắn ngồi lên vị trí Viện trưởng!

Viện trưởng Học Viện Cao Cấp đế quốc, quyền lực nắm trong tay thậm chí không nhỏ hơn so với một Đại Tướng quân!

Phải biết rằng, từ nơi này tốt nghiệp đó chính là nhân tài tinh anh bậc cao toàn quốc! Mà bản thân Bộ Đồng nếu trở thành Viện trưởng, những người đó đến lúc đó đều là môn sinh của hắn.

Loại quan hệ rộng lớn như vậy, ai có thể so sánh!

Trên thực tế, mọi chuyện vẫn đều phát triển theo phương hướng này. Bộ Đồng thậm chí ngay cả tu luyện đều bỏ, nắm bắt mọi chuyện lớn nhỏ trong học viện, rất nhanh liền tạo nên danh vọng rất cao.

Năm trước, lão Viện trưởng mất tích thật lâu lại xuất hiện, nghe nói phải bế quan lâu dài, chuẩn bị đột phá Thiên cấp sau đó hoàn toàn chuyển giao quyền lực nắm trong tay cho Bộ Đồng.

Tuy rằng trên danh nghĩa Bộ Đồng vẫn là phó Viện trưởng, nhưng tất cả mọi người trong học viện đều biết Viện trưởng kế tiếp nhất định là hắn!

Bao gồm cả bản thân Bộ Đồng cũng cho là vậy.

Nhưng không nghĩ tới, gần đây một đoạn thời gian, thành Thanh Long ngang trời xuất thế, xuất hiện một thiếu niên thiên tài quét ngang Đại Thanh Bang lại được Hoàng đế cùng thủ tịch cung phụng hoàng gia Trần Diệc Hàn ưu ái, hơn nữa trực tiếp đề cử đến Học Viện Cao Cấp làm giảng sư.

Điều này làm cho trong lòng Bộ Đồng hết sức khó chịu. Người khác có lẽ chỉ có thể nhìn thấy Tần Lập tuổi trẻ phong hầu cũng đã cảm thấy ghen ghét, nhưng Bộ Đồng lại khác. Hắn cảm thấy lo lắng cho tương lai của mình!

Bởi vì hắn là người của Thái tử điện hạ, mà Tần Lập này lại là cái đinh trong mắt Thái tử điện hạ.

Không chỉ như thế, người này tuổi còn nhỏ đã có thực lực như vậy, thật dễ dàng trở thành thần tượng trong mắt đám thiên tài mắt cao hơn đỉnh của Học Viện Đế Quốc!

Chuyện này thoạt nhìn có lẽ không có gì, nhưng nếu Tần Lập giỏi lợi dụng loại quan hệ này, như vậy chẳng bao lâu danh vọng của thiếu niên Hầu gia này có thể so sánh với Bộ Đồng, thậm chí là vượt qua hắn!

Cho nên Bộ Đồng rất không thích người này, nếu không phải hắn không thể cự tuyệt, hắn khẳng định sẽ không đồng ý Tần Lập tới cao cấp học viện.

Híp mắt, đánh giá cẩn thận người trẻ tuổi có vẻ ôn hòa này vài lần, Bộ Đồng thản nhiên nói:

- Ngài tạm thời phụ trách ban cao cấp. Vừa lúc giáo sư của bọn họ mới bị điều đi nơi nào đó đảm nhiệm chức thành chủ, ngài vừa vặn thay thế ghế trống của hắn. Được rồi, ngài có thể đi. Lát nữa sẽ có người dẫn ngài qua đó.

Người ta không nhiệt tình với mình, Tần Lập tự nhiên cũng không quá khách khí. Nhất là sau khi cảm giác được người đàn ông này có liên quan với Bộ Vân Yên, Tần Lập mỉm cười, nói:

- Bộ phó Viện trưởng! Bệ hạ từng nói mỗi tuần ta chỉ cần tới nơi này một lần, tùy ý chỉ đạo học sinh một chút là có thể. Đúng, nói cách khác khác, ta không cần tiền lương của Học Viện Cao Cấp. Ta chỉ có thể xem như là một giảng sư thỉnh giảng. Đúng. Chính là giảng sư thỉnh giảng.

- Ý tứ của Tần giáo sư là không muốn trở thành giảng sư chuyên trách của Học Viện Cao Cấp?

Bộ Đồng trên mặt nhìn không ra bất kỳ biểu tình nào, híp mắt thản nhiên hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi