Tần Lập lúc này, tuy rằng cảm nhận bên ngoài không bằng trước, nhưng ít ra những lời Cơ Ngữ Yên nói hắn đều có thể nghe rõ ràng. Cho nên mới cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn cảm giác được Cơ Ngữ Yên có hảo cảm với mình, nhưng lại không nghĩ tới trong lúc mình trọng thương hôn mê. Cơ Ngữ Yên lại thổ lộ ra toàn bộ cõi lòng như vậy.
Chỉ là Tần Lập hiện giờ căn bản không có sức cảm động, một siêu cấp cường giả cảnh giới Lôi Kiếp, tuy rằng tự bạo không thành công, nhưng thành công phá đi năng lượng cả đời. Gần như hơn phân nửa năng lượng đều đánh lên cơ thể Tần Lập, nếu như đổi thành võ giả Đan Nguyên Anh Hóa bình thường, chỉ sợ lần này ngay cả cặn bã cũng không còn.
Đây ít nhiều cũng là nhờ thân thể Tần Lập trải qua rất nhiều lần rèn luyện, thân thể hắn đã không kém chút nào so với một võ giả cảnh giới Lôi Kiếp. Kế đó, là hiện giờ Tần Lập đang tu luyện bản hoàn chỉnh của Tiên Thiên Tử Khí Quyết - Tử Khí Quyết có thể hấp thu bất cứ ngũ hành khí nào.
Đây mới là thứ chân chính cứu Tần Lập một mạng.
Nếu như chỉ có thân thể mạnh mẽ, như vậy sau khi bị cỗ lực lượng ngang ngược của Mạc đầu lĩnh đánh vào thân thể. Tần Lập có thể đảm bảo không chết, nhưng kinh mạch toàn thân khẳng định không chịu đựng nổi loại trùng kích này. Dù là kinh mạch Tần Lập có cứng cỏi thế nào đi nữa, cũng không cách nào chống lại cỗ lực lượng ngang ngược này.
Nhưng Tử Khí Quyết, lại có thể.
Một thân năng lượng của Mạc đầu lĩnh, gần như tuyệt đại đa số đều đến từ thổ hệ, ẩn chứa khá nhiều thổ tinh hoa. Sau khi vọt vào trong thân thể Tần Lập, Tử Khí Quyết lập tức điên cuồng hấp thu cỗ năng lượng này.
Nhưng loại cảm giác này, thật sự quá khó tiếp thu!
Dùng phương thức ví dụ đơn giản nhất: một người bình thường, lượng ăn bình thường là một chén cơm, tối đa chỉ có thể ăn ba chén. Ăn ba chén cơm, sẽ cảm thấy hơi no, nhưng vẫn có thể chấp nhận được, hơn nữa còn có thể tiêu hóa hết cơm này, chuyển thành năng lượng bản thân mình cần.
Nhưng nếu đột nhiên, lại bị người ta mạnh mẽ cho ăn hai mươi chén cơm...
Vậy sẽ tạo thành kết quả gì? Người bình thường, khẳng định trực tiếp bị no chết...Dù là không chết, cũng phải để lại bệnh căn, thậm chí biến thành một người tàn phế.
Tần Lập hiện giờ chính là loại cảm giác này, cái loại toàn thân trên dưới không đâu không có cảm giác sưng lên, làm cho Tần Lập có một loại ảo giác: thân thể hắn giống như một trái bóng bị bơm căng phồng!
Loại cảm giác này, cực kỳ chân thật. Cho dù trong lòng Tần Lập rất rõ ràng thân thể của mình cũng không có bất kỳ biến hóa gì, nhưng cảm giác sinh lý là như thế.
Hơn nữa sưng phồng đến nỗi nếu người khác dùng một cây kim nhẹ nhàng đâm lên thân thể hắn, sẽ ầm ầm nổ tung!
Loại cảm giác này, người chưa từng trải qua tuyệt đối vĩnh viễn không hiểu được. Hiện tại, Tần Lập thậm chí có ý nghĩ không bằng nổ đi, chết ngay cho xong, còn tốt hơn là chịu khổ.
Tử Khí Quyết dù có mạnh mẽ đi nữa, cũng phải hấp thu từng chút. Bởi vì thực lực của Tần Lập cuối cùng chỉ là Đan Nguyên Anh Hóa, mà không phải Lôi Kiếp.
Cái này giống như một cái vật chứa, vốn chỉ có thể chứa một thùng nước, nhưng lại cứ khăng khăng đổ vào mười thùng nước. Vật chứa này có thể biến thành lớn, nhưng quá trình lại cực kỳ chậm chạp!
Hiện giờ Tần Lập đang ở tình huống này, loại đau đớn này tác dụng trực tiếp lên tinh thần lực cùng linh hồn. Bởi vậy muốn phát ra một tiếng thét để giảm bớt đau khổ, cũng hoàn toàn không làm được.
Cũng chính là lúc này, Tần Lập nghe được Cơ Ngữ Yên biểu lộ thâm tình với mình, nội tâm bị xúc động rất mạnh, vốn loại đau đớn kịch liệt này, làm cho hắn thậm chí không còn sức suy nghĩ tới người nào nữa.
Mà sau khi Cơ Ngữ Yên nói xong, Tần Lập cố nén loại đau đớn cùng cực này, cố gắng nhớ tới những khuôn mặt quốc sắc thiên hương của từng nữ nhân bên cạnh mình, cố gắng nhớ tới phụ mẫu yêu thương, cố gắng nhớ tới những ánh mắt chờ đợi của những người đi theo cạnh mình...
Đau đớn không giảm bớt chút nào, nhưng trong lòng Tần Lập đã mất đi nóng nảy kịch liệt vừa rồi, thần kỳ giải thoát ra. Sau đó, Tần Lập bắt đầu cắn răng, chủ động vận hành Tử Khí Quyết.
Tốc độ hấp thu cỗ năng lượng này, lập tức nhanh hơn nhiều lần.
Nhưng đây rõ ràng là khiến cho đau đớn mà Tần Lập phải thừa nhận, cũng tăng lên gấp nhiều lần.
Nếu như nói khi xưa lần đầu tiên dùng Chu quả luyện thể là đau khổ, như vậy loại đau đớn cùng cực lúc này, lại làm cho trong đầu không có nổi ý niệm chết đi. Toàn bộ tinh thần thức hải đã hoàn toàn bị đau đớn chiếm cứ.
Cơ Ngữ Yên rất mệt mòi, đã vài ngày không chợp mắt. Sau khi biểu lộ với Tần Lập đang hôn mê bất tỉnh, rốt cuộc không chịu đựng được mệt mỏi, nằm bên giường Tần Lập ngủ đi.
Nàng còn có một giấc mộng, mơ thấy nàng và Tần Lập có đôi có cặp, loại tình yêu ngọt ngào này nàng chưa bao giờ mơ tưởng tới, nhưng cảm giác lại tuyệt vời như vậy.
Trong mộng, hai người đang ỷ ôi dựa vào nhau, đột nhiên xuất hiện một tử đồng sau lưng có hai cánh. Tử đồng này khoát tay, một quầng sáng màu tím bắn về phía hai người, vẻ mặt cười dữ tợn kinh khủng. Cơ Ngữ Yên liền che Tần Lập ở phía sau, quầng sáng tím kia bắn trúng ngực Cơ Ngữ Yên. Cơ Ngữ Yên thậm chí nghe thấy tiếng rống giận của Tần Lập...
Sau đó, nàng tỉnh lại.
Nhìn Tần Lập vẫn nằm trên giường, hôn mê bất tỉnh như trước. Cơ Ngữ Yên xoa xoa mắt mình, không nhịn được xấu hổ. Hai gò má phấn hồng, dù ngay cả mang tai, vùng cổ cũng đỏ lên.
Mình sao lại có một giấc mộng cổ quái như thế? Nhất là nghĩ đến tràng cảnh trong mộng, hai người vô cùng thân thiết. Cơ Ngữ Yên mặt như hoa đào, mắc cỡ không thôi. Lén nhìn thoáng qua Tần Lập, vẫn nằm yên đó không nhúc nhích.
Đột nhiên, Cơ Ngữ Yên vô cùng kinh ngạc phát hiện, cỗ lực lượng mạnh mẽ đấu đá lung tung trong thân thể Tần Lập, hình như...hình như nhỏ đi một chút.
Cơ Ngữ Yên cả kinh, đây không phải chuyện đùa. Thông thường mà nói tạo thành loại hiện tượng này có hai loại nguyên nhân: Loại thứ nhất là Tần Lập đã chết, mất hết sinh cơ, cho nên cỗ lực lượng này mới càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng yếu.
Nghĩ đến khả năng đó, gương mặt Cơ Ngữ Yên đang đỏ bừng thoáng cái trở nên tái nhợt, ngón tay đặt lên mạch đập Tần Lập, dần dần yên tâm. Tần Lập mạch tượng bình ổn, sinh cơ bừng bừng.
Cơ Ngữ Yên lập tức nghĩ đến loại khả năng thứ hai, đôi mắt khóc đỏ hồng lập tức sáng ngời, lẽ nào là thật như vậy?
Loại khả năng thứ hai chính là Tần Lập nhân họa được phúc, hấp thu lấy cỗ năng lượng mạnh mẽ cùng cực này.
Kỳ thật nói đến truyền công, từ Thái Cổ đến giờ vẫn luôn tồn tại. Ví dụ như đại gia tộc hoặc là môn phái lịch sử đã lâu, nội tình hùng hậu. Đến khi một người già thực lực cao thâm biết mình gần đến lúc rời khỏi cõi đời này, sẽ triệu tập con cháu ưu tú nhất gia tộc tới, đưa công lực toàn thân của mình truyền cho con cháu ưu tú này. Cứ như vậy, liền thực hiện một quá trình cũ mới thay thế.
Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu vì sao các đại thế lực đều có thể kéo dài không suy yểu. Tuv rằng cũng có người không muốn làm như vậy, đem một thân công lực mang vào quan tài, nhưng người như vậy vẫn chỉ là số ít.
Đứa nhỏ sinh ra trong đại gia tộc cùng môn phái, từ nhỏ trong lúc tiếp thu giáo dục, một điểm trọng yếu nhất, chính là tinh thần kính dâng.
Nhưng truyền công cần làm rất nhiều chuẩn bị, sau khi truyền công, người tiếp thu công lực cũng không phải ngay lập tức biến thành tuyệt đỉnh cao thủ. Cái này giống như lúc trước đã nói ngươi dám lấy một cái vật chứa chỉ có thể đổ đầy một thùng nước, lại đi chứa vào đó mười thùng nước. Như vậy có thể tăng lên dung lượng vật chứa này, chỉ là quá trình lại rất chậm chạp.
Cho nên mới nói, truyền công bình thường cũng không phải một sớm một chiều là có thể làm được.
Chậm thì mấy tháng, lâu thì mấy năm.
Đây mới là truyền công chân chính.
Mà một thân năng lượng mạnh mẽ của Mạc đầu lĩnh, chỉ trong nháy mắt đánh vào trong thân thể Tần Lập, đây căn bản không phải truyền công, mà là đánh giết.
Tần Lập không bạo thể chết ngay tại chỗ, cũng đã là một kỳ tích không lớn không nhỏ rồi. Mà nay...hắn lại còn có thể chậm rãi hấp thu cỗ năng lượng mạnh mẽ cùng cực này.
Đây...Cái này quả thật là không thể tin được!
Cơ Ngữ Yên trợn mắt há mồm nhìn Tần Lập, không nhịn được thì thào lẩm bẩm:
- Tần Lập, đến cùng ngươi là ai? Vương giả tử đồng? Người ứng vận lời tiên đoán xa xưa trên Thiên Nguyên đại lục? Hay là hậu duệ của thần?
Lúc này, bỗng nhiên bên ngoài có người báo:
- Mẫu thân, bên ngoài cửa Băng Tuyết Môn, tới...tới rất nhiều người!
- Hả?
Cơ Ngữ Yên nao nao. Hạt Tử Bang bị nàng thịnh nộ trực tiếp san bằng, vốn tinh nhuệ đã bị Mạc đầu lĩnh dẫn theo, còn lại hơn phân nửa thực lực không được tốt lắm, làm sao có thể chống lại một cường giả Lôi Kiếp công kích?
Hạt Tử Bang vừa diệt, phương viên hơn ngàn dặm này gần như không có thế lực như vậy nữa, còn có ai tới?
Cơ Ngữ Yên vừa đẩy cửa đi ra, vừa hỏi:
- Là ai?
Giọng nói bên ngoài rất nhỏ, khẽ nói:
- Là sứ giả Thánh Hoàng phái tới!
- Thánh Hoàng?
Cơ Ngữ Yên lập lại, có chút không dám tin:
- Hắn phái người tới làm gì?
Tiếng nói ngày càng nhỏ, dần dần đi xa.
Tần Lập nằm ở trên giường, nghe rõ đổi thoại này vào tai trong lòng âm thầm lo lắng. Thánh Hoàng phái người tới, có chuyện gì tốt chứ? Sẽ là chuyện Cơ gia bị lộ, hay là thèm muốn mỹ sắc Cơ Ngữ Yên.
Hai điểm này, đều là chuyện hắn không dễ dàng chịu được.
Cho nên, Tần Lập dứt khoát buông hết tâm thần, điên cuồng vận chuyển Tử Khí Quyết. Lần này, cỗ đau đớn thâm nhập linh hồn đau tận xương cốt kéo tới như thủy triều, lập tức bao trùm Tần Lập...
Cơ Ngữ Yên mang theo mười mấy đệ tử, rời nơi phúc địa mình ở ra ngoài vùng băng tuyết. Nhìn một đám người đứng xa xa, đang nghiên cứu hổ sâu do Mạc đầu lĩnh chiến đấu với Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên lưu lại bên ngoài Băng Tuyết Môn.
Thấy Cơ Ngữ Yên đi ra, những người đó cũng đều đứng dậy, sắc mặt nghiêm nghị. Tuy rằng hai bên cách xa mấy ngàn thước, nhưng tiếng nói đối phương vẫn truyền tới rất rõ ràng, bay vào trong tai mỗi người.Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyenfull.vn
- Thánh Hoàng truyền chỉ, Băng Tuyết Môn môn chủ Cơ thị Ngữ Yên, băng thanh ngọc khiết, vì Thánh Hoàng thủ thân trăm năm. Thánh Hoàng bệ hạ rất vui mừng, đặc biệt phong Cơ thị Ngữ Yên làm Băng Tuyết phi, truyền chỉ một tháng sau sẽ có đội ngũ đón dâu Thánh Hoàng tới tiếp đón. Băng Tuyết Môn môn phái, phong làm thân vệ Băng Tuyết phi, được phép đi vào lãnh địa Thánh Hoàng...
Sứ giả truyền chỉ mặt cao ngạo, lộ ra một tia tươi cười, xa xa nhìn Cơ Ngữ Yên hơi khom người:
- Băng Tuyết phi chúc mừng, mời tiếp chỉ!
Nói rồi, sứ giả truyền chỉ khẽ chấn động cánh tay, quyển trục màu vàng trong tay chậm rãi bay về phía Cơ Ngữ Yên. Khoảng cách xa như vậy, quyển trục bay vừa nhanh vừa ổn định, chiêu thức này liền biểu hiện ra sứ giả truyền chỉ này thực lực cực cao.
Rất nhiều ánh mắt hai bên, đều đang nhìn nhất cử nhất động của Cơ Ngữ Yên. Xem nàng rốt cuộc là tiếp, hay là không tiếp.