Hô Diên Bác hơi chút do dự, lập tức nói:
- Được. Ta đây liên giúp ngươi ra tay giải quyết những người này. Tuy nhiên, đè chết bọn họ. ta cũng bị chìm vào ngủ say. Có lẽ là mấy tháng, hoặc là vài năm, hoặc càng lâu.
Hô Diên Bác nói xong, liền không có động tĩnh. Mà toàn bộ Hoàng Kim Cung đột nhiên rung động một hồi. hào quang sáng chói mạnh hơn vừa rồi hàng ngàn, hàng vạn lần.
Hào quang phát ra nóng rực hơn so với ánh sáng mặt trời gấp trăm lần.
Cả ô Long Sơn trong khoảnh khắc hóa thành hư vô.
Không trung bên trên ô Long Sơn trực tiếp bị đốt thành tro tàn thiên đạo phép tắc trực tiếp sụp đổ. Những đại năng Địa Tiên trên ô Long Sơn bất kể thực lực mạnh mẽ cỡ nào. bao gôm đại năng thân mang bí thuật Thái cổ. cảnh giới Địa Tiên đinh như Nam Cung Liệt Nhật đều trong khoảnh khắc bị Hoàng Kim Cung đè tới chết.
Không một ai may mắn thoát khỏi.
- Trời ạ!
Phương xa ngoài vài trăm dặm, những thế lực theo Tần Lập tới, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như tận thế, tất cả đều bị kinh sợ đương trường.
- Thật là đáng sợ. Tòa cung điện khổng lồ màu vàng kim kia chẳng lẽ là Hoàng Kim Cung của Luyện Kim Tông sư Hô Diên Bác. Thánh Khí duy nhất thời đại Thái cổ?
Có người vẻ mặt hốt hoảng đặt câu hòi.
- Không sai. Trừ Hoàng Kim Cung, trên đời này còn có vật gì có thể trong nháy mắt san bằng ô Long Sơn vô số cẩm chế? Có thể đè chết mấy trăm đại năng Địa Tiên?
- Xem ra truyền thuyết Thái cổ quả nhiên là không sai. Thánh Khí mà tộc Tử đồng khiếp sợ nhất không ngờ ở trong tay vương giả của bọn họ.
- Tần Lập đã trở thành tân vương giả của thế giới này. Điều này không thể nghi ngờ.
- Ngàn vạn lần không nên là địch với Tần Lập. Cùng hắn là địch, chỉ có một con đường chết. Nhớ lấy. nhớ lấy...
Lớp nhân vật tiền bối của gia tộc lánh đòi ân cần dạy bảo người bên cạnh.
- Tần Lập này làm sao là người ứng vận mệnh. Mẹ ôi. ta thấy hắn là tuyệt thế sát thần mới đúng.
Có người trực tiếp bị dọa tim vẫn còn đang đập thình thịch, kìm lòng không đậu thốt lên.
Lại nhận được sự đổng cảm của người chung quanh, đều cảm thấy được người này nói rất có đạo lý.
- Đi mau. đi mau. Nhanh chóng truyền tin tức này ra ngoài. Từ nay về sau. Tần Lập chính là Trung Châu Vương, gặp Vương tránh lui.
Có người nói.
ô Long Sơn, Long Thủ Phong to như vậy, phạm vi vài chục dặm toàn bộ bị san thành đất bằng. Thái cổ long mạch cũng bị hủy trong nháy mắt.
Cái tên Tần Lập hoàn toàn vang danh thiên hạ.
Lúc này Hô Diên Bác đã chìm vào ngủ say. Tần Lập thu nhỏ Hoàng Kim Cung lại bằng bàn tay. thu vào đan điên, nhìn cảnh tượng tiêu điêu trước mắt. Mấy trăm đại năng Địa Tiên trong khoảnh khắc bị Hoàng Kim Cung đè chết, biến mất giống như băng tan trong ánh hào quang Hoàng Kim Cung bộc phát ra. Ngay cả một chút cặn cũng không để lại, trực tiếp hồn phi phách tán.
Tần Lập cũng không khỏi sinh, lòng cảm khái, thẩm nghĩ:
- Khó trách năm xưa Thần Vực lại dẫn Vực Ngoại Thiên Ma vào. muốn hủy diệt văn minh Trung Châu. Từ Hoàng Kim Cung của Hô Diên Bác. là có thể thấy được sự cường thịnh văn minh Trung Châu năm xưa".
Bởi vì Hô Diên Bác cho tới bây giờ cũng chưa từng nói gì về thực lực của ông vào thời đại Thái cổ là như thế nào. Từ trong lời nói của Hô Diên Bác. có thể thấy được, nếu ở thời đại Thái cô. nếu ông thật sự là cường giả tuyệt thế đứng ở trên đinh, ông sẽ không khiêm tốn đến mức không thừa nhận.
Một nền văn minh khủng bố như thế đủ để khiến bất kỳ người nào run sợ. bao gồm cả đám người nơi Thần Vực.
- Tuy nhiên, đây cũng không phải là lý do các ngươi đuổi giết ta. Ta cũng tuyệt đối không thỏa hiệp với các ngươi!" Tần Lập âm thầm thề trong lòng.
Trên trời cao, ở một nơi cách đó ngoài ngàn dặm, một cô bé đứng ở đó. hai mắt xuyên thấu qua vô số tầng mây và dòng khí mạnh, nhìn thẳng vào ô Long Sơn Long Thủ Phong bị san thành đất bằng. cái miệng nhỏ khẽ hé ra, lông mi thật dài cụp xuống, kinh hô:
- Thiệt, thiệt chết người. Sớm biết Hoàng Kim Cung này có uy lực như vậy. bản cung...bản cung...Cũng không cướp được. ôi. thật là. Tới thế giới này cũng bị hạn chế thực lực. Tần Lập này vì sao lại cường đại như vậy chứ? Xem ra. thực lực của hắn không thể kém tuấn kiệt trẻ tuổi trong Thần Vực. Vì sao chứ? Đây là vì sao chứ? Hì hì. Thằng ngốc Tiêu Hoan Hoan lúc trước còn giả bộ thanh cao ra tay tập kích người ta. lại không biết rằng nếu thật sự đánh nhau, ai thua ai thắng cũng còn chưa biết được. Thật có ý tứ. Xem ra lần này lên chạy đến, cũng không phải không có thu hoạch chứ hả? Tần Lập...Hmm hmm. Phải làm sao mới có thể tiếp cận bên cạnh hắn đây?
Cơ Ngữ Yên ở trong lòng Tần Lập, nhìn sự hủy diệt mà phu quân mình mang tới trong cơn giận dữ, cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi, dịu dàng nói:
- Phu quân. Nơi này gió thật lớn. chúng ta về nhà đi. Ta thấy hơi mệt.
Tần Lập biết được tâm kết của nàng, ôn hòa nói:
- Đã hết giận chưa?
Nói xong, thò tay ra nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Cơ Ngữ Yên bị đánh ửng đỏ. màu đỏ đã biến mất hầu như không còn. bị bàn tay Tần Lập phủ lên, hoàn toàn khôi phục bình thường.
Cơ Ngữ Yên dựa vào vai Tần Lập. nhẹ giọng nói:
- Hết rồi. Có tội hay không có tội đều đã chết oan uổng thậm chí là tan thành mây khói. Ta còn tức giận cái gì nữa.
Tần Lập mỉm cười, nói:
- Cái gì là đúng, cái gì là sai? ở trong thế giới này, nắm tay của ai lớn. người đó liền đại biểu cho đạo lý. Hôm nay ta dựa vào Hoàng Kim Cung, dùng đại phép lực diệt bọn họ. Trong số bọn họ. có lẽ sẽ có vô tội. có lẽ cùng có người tốt. Nhưng nếu ta không có Hoàng Kim Cung, Yên nhi, kết cục tốt nhất của chúng ta hôm nay - là CHẾT!
Cơ Ngữ Yên nghĩ đến tuyên ngôn kiêu ngạo vô cùng của Nam Cung Hiên kia:
- Ta muốn lấy ngươi trước mặt nam nhân của ngươi" không khỏi yên nặng gật đầu, cười nói:
- Chàng ở trong tâm ta. chỉ là một nam nhân yêu ta, bảo hộ ta. Những thứ khác, đều không trọng yếu. Chá sống của những người này, có quan hệ vì với ta đâu?
Nói xong, Cơ Ngữ Yên thở ra một hơi thật dài nói:
- Chúng ta rời khỏi nơi này đi. Kỳ thật, cho dù đời này vĩnh viễn không thể giải những cấm chế này. ta cũng không có tiếc nuối. Bởi vì ta tìm được người yêu ta. cả đời này chẳng sợ chỉ còn một ngày, ta cũng phải sống khoái lạc.
Tần Lập trầm giọng nói:
- Yên tâm đi. Ta tuyệt đối không để cho nàng phải sống như vậy cả đời. Bất kể như thế nào. ta cũng sẽ cởi bỏ cấm chế của nàng, cho dù là đấu với trời, với đất, với người...ta đều sẽ không từ bỏ!
...
Mấy tháng sau, nơi Cực Tây, cách thành Thông Thiên hơn ba ngàn dặm về phía Đông Nam. Một vùng đại thảo nguyên nhìn vô tận. Vùng đại thảo nguyên này phạm vi chừng mười vạn dặm.
Trên thảo nguyên này tràn ngập nhà đất. rất nhiều con sống chảy xuôi, nơi nơi đan xen. hồ nước lớn nhỏ. phân bố mọi nơi trên thảo nguyên.
Nơi này rất nhiều loại linh thú sinh sống, trong đó không thiếu những linh thú hóa hình tu luyện đến cảnh giới rất cao.
Nguồn: http://truyenfull.vnNơi trung tâm thảo nguyên có một ngọn núi lớn hùng vĩ.
Ngọn núi này phạm vi khoảng hơn ba trăm vạn dặm, có mấy chục đinh núi hình dạng khác nhau, trong đó ngọn núi cao nhất cao chọc trời, ở trong nhiêu ngọn núi nơi Cực Tây này không xem như là quá cao. nhưng ngọn núi này lại phi thường nổi danh. Bởi vì nó là một ngọn núi lớn duy nhất trong phạm vi đại thảo nguyên mười vạn dặm này.
Nó được dân chăn nuôi trên thảo nguyên này xưng là Thánh Sơn.
Nguyên bản trên Thánh Sơn từng có một môn phái rất lớn. sau đó môn phái này Bởi vì trêu chọc Thiên Mộng sơn trang, bị môn phái điên cuồng này dùng phương thức giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm hủy diệt hoàn toàn.
Bởi vì nơi Cực Tây này núi cao sông lớn nhiều không đếm xuể. nơi linh khí đầy đủ cùng đếm không hết. Hơn nữa toàn bộ môn phái nơi này đã bị người tiêu diệt, bị coi như nơi mang điềm xấu. Bởi vậy rất nhiều năm qua không ngờ không có ai chiếm cứ nơi này.
Thành chủ thành Thông Thiên Lý Long Xuyên đề cử nơi này cho Tần Lập. bao gồm rất nhiều kiến trúc đều đã có sẵn. Lý Long Xuyên nói thẳng chuyện cũ của môn phái đã từng ở trên Thánh Sơn này. hơn nữa cười nói với Tần Lập:
- Với khi thế của ngươi, trực tiếp có thể trấn áp được nơi này. căn bản không cân để ý đến lời nói nơi mang điềm xấu".
Tần Lập vốn không quan tâm đến thứ này, nghe nói còn có nơi như vậy liền mang mọi người đi trước tới nơi này xem sao.
Giờ này khắc này, Tây Qua mang theo Cơ Như Nguyệt cùng đám đệ tử Bảng Tuyết Môn, cùng với Tiểu Hắc, Thái Hồng, Linh Ưng cùng Mặc Ưng đều từ Đông Phương tới nơi này.
Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên cùng Lệnh Hồ Phi Nguyệt xuất quan dưới sự dẫn dắt của Vĩnh Xuân thượng nhân cũng đi theo bên người Tần Lập.
Vĩnh Xuân thượng nhân đã đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, chính theo như lời Tần Lập nói. Lúc Tần Lập đi ô Long Sơn, Vĩnh Xuân thượng nhân cũng đã xuất quan, sau khi biết được việc này. một lời cũng không nói, liền đem đám người Thượng Quan Thi Vũ tới một nơi bí ẩn để ẩn núp.
Bởi vì chuyện này, Vĩnh Xuân thượng nhân còn tranh cãi với rất nhiều tiền bối danh túc kỳ tài của Nguyệt Diêu Tiên Cung, thật không thoải mái.
Tuy nhiên, những việc này theo Tần Lập dùng lực của bản thân diệt hầu hết người của môn phái Ô Long Sơn. mà chấm đút. Đám tiền bối danh túc của Nguyệt Diêu Tiên Cung kia đều rất lý trí ngậm miệng.
Lúc này, nếu còn chủ động trêu chọc người của Tần Lập là đầu óc có vấn đề.
Uy danh của Hoàng Kim Cung, rốt cục sau mười mấy vạn năm lại vang khắp thiên hạ. Toàn bộ Thiên Nguyên Đại Lục gần như tất cả võ giả đều dần dần biết tin tức này.
Khi tin tức này truyền tới Huyền Đảo, những gia tộc từng cùng Tần Lập có quan hệ tốt hoặc là địch đều than thở hồi lâu. Ai cũng không nghĩ tới, Hoàng Kim Cung kia không ngờ bị Tần Lập mang đi. Người đỏ mắt ghen tị, hâm mộ đều có. tuy nhiên Tần Lập sớm đã không thèm để ý bọn họ nói gì.
Sau khi Tần Lập trở về thành Thông Thiên, tụ tập đủ mọi người, cùng không dừng lại lâu ở thành Thông Thiên. Bởi vì mỗi ngày người bái sư, cầu kiến, xin chỉ điểm...nhiều vô số kể.
Cái gọi là thò tay không đánh người tươi cười. Tần Lập chung quy không thể giết những người này. Chuyện lạm sát kè vô tội. Tần Lập không thể làm được. Cho nên. hắn đành phải lặng lẽ rời khỏi thành Thông Thiên, đi vào đại thảo nguyên mênh mông.
Nơi này, cũng đích thật giống như một nơi thế ngoại đào nguyên. Tròi xanh, nước biếc, mùi thơm hoa cỏ. những người dân chăn nuôi bình thường nhiều thế hệ sinh, hoạt trên đại thảo nguyên.
Thân thể bọn họ khỏe mạnh, ánh mắt trong sáng, tâm địa đều rất thiện lương. Khi đoàn người Tần Lập đi ngang qua lều trại của những người dân chăn nuôi, còn được khoản đãi nhiệt tình. Những người đó căn bản không coi những tuyệt thế cường giả này trở thành người khủng bố không thể tới gần. mà là hết sức tự nhiên, dùng rượu sữa ngựa tốt nhất, món ăn sản trên thảo nguyên để chiêu đãi bọn Tần Lập.
Lúc Tần Lập từ biệt những người dân chăn nuôi này. để lại cho Tây Qua một câu:
- Về sau tông môn chúng ta. phải thủ hộ những người dân chăn nuôi trên thảo nguyên này nhiều thế hệ!
Tây Qua vẻ mặt nghiêm nghị đáp ứng. Bởi vì Tây Qua mơ hồ cảm giác được, lần này lão đại thành lập tông môn. với tính tình của hắn vị trí khai sơn tổ sư gia này vô cùng có khả năng là rơi lên người mình.
Trong lòng Tây Qua mơ hồ có vài tia hưng phấn. Năm xưa giấc mộng lớn nhất của hắn chỉ là lão đại một bang hội. chưa từng nghĩ đến có một ngày hắn cũng có thể đứng ở đinh của thế giới này, trở thành một khai sơn tông chủ!