DUY NGÃ ĐỘC TÔN

Mọi người đều bị dọa ngây ngốc, không ai biết người đột nhiên lao ra kia là ai, lại ra tay tàn nhẫn như vậy, không một chút lưu tình, một kiếm chém giết thành viên Vương tộc Tam Địa này. Hơn nữa, thực lực người đột nhiên xuất hiện này cũng làm người ta run rẩy. Nên biết, người thanh niên áo tím kia chính là nửa bước Thần Vương đó!

Bằng không, làm sao có thể đánh hại con hổ cảnh giới Thánh Chủ đỉnh này thành trọng thương, thiếu chút nữa chém giết tại chỗ?

- Người là người phương nào? Dám giết người Vương tộc Tam Địa ta?

Người trẻ tuổi mới hai mươi kia giận tím mặt, lớn tiếng chất vấn.

Tần Lập cũng không nói một lời, vừa chém giết người thanh niên áo tím xong, đánh về phía hai nữ tử bên cạnh thanh niên hai mươi tuổi kia, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm phát ra tiếng long ngâm hùng hồn!

Một đạo kiếm khí, nhắm thẳng vào đầu hai nữ tử này!

Bên cạnh người thanh niên hai mươi tuổi kia, còn có một thanh niên hơn ba mươi tuổi, thấy vậy quát lớn một tiếng, từ sau lưng cũng vùng lên một pho tượng Ma thần cao to trăm thước. Ma Thần này lại chỉ có hai đầu bốn cánh tay, rõ ràng kém hơn một bậc so với người thanh niên áo tím vừa rồi.

Nhưng uy thế của nó cũng vô cùng mạnh mẽ, bốn kiện vũ khí hình thù kỳ quái đón đầu đạo kiếm khí từ Tần Lập. Một tiếng nổ ầm ầm qua đi. Ma Thần hai đầu bốn cánh tay trực tiếp xé thành từng mảnh, người thanh niên hơn ba mươi tuổi kia cũng bị đạo kiếm khí vô cùng sắc bén, chém xéo ngang người, máu tươi phun ra nhuộm đỏ bầu trời!

- A!

Người thanh niên hai mươi tuổi kia, là một vương tử Vương tộc Tam Địa ngửa mặt rống giận, một Ma thần bốn đầu tám cánh tay to lớn, cao chừng một trăm năm mươi thước xuất hiện. Hơn nữa, nếu nhìn không kỹ, thậm chí còn không nhìn ra được đây là một hư ảnh, quả thật không khác gì thật thể!

- Đáng chết! Ta muốn giết ngươi!

Tiếng hống lớn truyền ra từ miệng Ma Thần bốn đầu tám tay kia.

Còn người thanh niên hai mươi, sắc mặt dữ tợn khủng bố, ánh mắt trở nên đỏ đậm!

- Ma Thần Biến!

Con hổ đực bị thương thất thanh hô to:

- Là bí thuật Vương tộc Tam Địa ở cảnh giới cao cấp, người thanh niên kia thật là mạnh mẽ!

Trong ánh mắt con hổ cái kia cũng hiện lên vẻ kiêng kỵ thật sâu, vừa rồi nếu người ra tay là thanh niên kia, vậy hiện giờ hai chúng nó đã sớm chết rồi!

Tần Lập đã sớm biết Vương tộc Tam Địa sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho mình, so với việc bị động chờ bọn họ tìm tới cửa, còn không bằng mình trực tiếp ra tay, giết cho đến khi bọn họ không dám đối phó mình mới thôi!

Biết người thanh niên này khó đối phó, trước tiên Tần Lập chém đi hai nanh vuốt bên cạnh hắn, lại tới đối phó người trẻ tuổi thực lực khủng bố này.

Ma Thần to lớn cao tới một trăm năm mươi thước, sáu cánh tay cầm các loại binh khí, còn hai cánh tay trống không.

Hai cánh tay kia co thành nấm đấm, mỗi nắm tay to bằng một căn phòng, hung hăng đập về phía Tần Lập!

- Chết đi!

Vương tử trẻ tuổi Vương tộc Tam Địa mặt muốn nứt ra, quát lớn một tiếng!

Tần Lập trực tiếp chém ra Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ bảy, Trảm Thiên!

Một đạo kiếm khí nhỏ dài nhưng vô cùng sắc bén, trực tiếp chém bầu trời Nhất Địa thành một vết rách thật dài, trên kiếm khí quấn theo lôi điện, đồng thời thiêu đốt ngọn lửa màu trắng.

Đó là bởi Tần Lập dung hợp lực ngũ hành vào trong kiếm Kỳ Duy Ngã Cửu Kiếm, một kiếm này, uy lực kinh người!

Ầmmmmm!

Kiếm khí ở giữa bầu trời phát ra tiếng chấn động làm cho người ta run sợ, trực tiếp đánh lên nắm tay Ma Thần khổng lồ này!

Bụp!

Giống như đao phay chém dưa hấu. Ma Thần to lớn không ai sánh nổi, phát ra một tiếng rống giận như sấm rển hai nắm tay bị chém nát bấy!

Kiếm khí vô cùng sắc bén, lưu lại một đạo vết thương không thể xóa nhòa trên người Ma thần to lớn này. Tuy rằng là hư ảnh bí thuật, nhưng Ma thần này cũng đã bị trọng thương!

Vương tử Tam Địa trẻ tuổi bên dưới miệng phun máu, hai nữ tử cực đẹp bên cạnh trong mắt tràn ngập hoảng sợ, đã sớm hoa dung rối loạn. Các nàng chỉ là hai cơ thiếp vương tử mà thôi, sử dụng các loại linh vật miễn cưỡng vọt tới cảnh giới Thánh Chủ nào thấy qua sát chiêu khủng bố như thế.

Không bị dọa tới vỡ mật, đã tính là các nàng lớn gan rồi.

Ma Thần kia giống như bị nhục nhã lớn lao, quay đầu về phía Tần Lập, phun ra một cổ khí trắng, cổ khí trắng ở trong không trung, nháy mắt biến thành ngàn vạn đạo lưỡi dao băng, ngập trời ngập đất bắn về phía Tần Lập!

Tần Lập vừa nhấc tay, một bức tường đất to dày cao chừng trăm thước, trực tiếp dựng lên giữa bầu trời, che ở trước người Tần Lập!

Giống như mưa rơi nhà dột, sau một trận tiếng nổ qua đi, mặt trên bức tường đất ngàn vạn lổ hổng, nhưng vẫn chắn ngang bầu trời. Còn những lưỡi đao băng kia, đã biến mất không còn.

Một cái đầu Ma Thần xoay về phía Tần Lập, phun ra một ngọn lửa u lam. Những nơi nó đi qua, hư không đều bị đốt cháy sụp đổ!

Tần Lập cười ha ha, cũng há miệng phun ra một ngọn lửa, tuy nhiên ngọn lửa này là lại Hỏa Bổn Nguyên!

Ngọn lửa không màu, một đường đốt hư không thành một lỗ đen, cắn nuốt ngọn lửa u lam kia, sau đó ập về phía cái đầu phun ra ngọn lửa trước đó!

Lập tức đốt cháy chiếc đầu kia không còn mặt mũi, Ma Thần phát ra một tiếng kêu thảm thiết, trong khoảnh khắc hoàn toàn thiêu hủy mất một cái đầu!

Còn giữa hư không, bầu trời bị đốt cháy hình thành lỗ đen, thật lâu vẫn không khép lại!

Ma Thần bị phế một cái đầu, vương tử trẻ tuổi khinh cũng bị trọng thương, hộc máu như điên. Một nữ tử bên cạnh hắn khóc cầu, nói:

- Điện hạ! Ngài không phải đối thủ của hắn, chúng ta nhanh chạy đi!

- Nhiều chuyện!

Vương tử trẻ tuổi Tam Địa tiện tay một kiếm, chém đầu mỹ nữ cơ thiếp đang khóc lóc, mặt mũi dữ tợn quát:

- Ta là một đời trẻ tuổi kiêu hùng Vương tộc Tam Địa, làm sao lại sợ đám chuột nhắt này?

Mỹ nữ cơ thiếp còn lại sợ đến mức ngậm chặt miệng, căn bản không dám nói ra lời khuyên bảo.

Ma thần bốn đầu tám cánh tay, bị phế bỏ hai cánh tay, lại hủy diệt một đầu, chỉ còn ba đầu sáu tay, nhưng vẫn điên cuồng như trước, một lần nữa nhào về phía Tần Lập.

Vương tử trẻ tuổi Tam Địa phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân Ma Thần phát ra ánh sáng vạn trượng, giống như một vầng mặt trời chói chang, làm người ta không dám nhìn thẳng vào!

- Tên chuột nhắt kia, hôm nay không chém giết ngươi, Lâm Tắc ta thề không làm người!

Vương tử trẻ tuổi Tam Địa đã giết đỏ cả mắt, căn bản không suy nghĩ tới hậu quả, rống giận với Tần Lập.

Tần Lập thần sắc nghiêm túc, khuôn mặt lạnh băng, nâng một ngón tay lên, một đạo hỗn độn khí trực tiếp bắn về phía Ma Thần sáng rực vạn trượng!

Phốc!

Một tiếng vang nhỏ, chỗ ngực Ma Thần khổng lồ xuất hiện một cái lỗ thủng thật nhỏ. Đối với Ma thần hình thể khổng lồ mà nói, quả thật có thể bỏ qua mặc kệ.

Nhưng thân thể Ma Thần đánh về phía Tần Lập, lại đột nhiên ngừng lại quỷ dị, mặc cho vương tử trẻ tuổi Tam Địa phía dưới dùng ý niệm sai khiến thế nào, cũng không động đậy một chút.

Rắc!

Một tiếng vỡ vụn thanh thúy, truyền ra từ trên người Ma Thần ánh sáng vạn trượng kia. Vương tử trẻ tuổi Tam Địa phía dưới, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nháy mắt trở nên trắng bệch.

Theo tiếng vỡ vụn này, ánh sáng trên người Ma Thần bắt đầu mờ nhạt dần. Tiếp đó, không ngừng truyền ra tiếng rắc...rắc...

Thẳng đến khi tất cả ánh sáng đều biến mất hết, mọi người kinh ngạc phát hiện toàn bộ thân thể Ma Thần này đã nứt vỡ như mạng nhện!

Bùm!

Một tiếng trầm muộn, thân thể khổng lồ của Ma Thần trực tiếp nổ tung, nổ thành vô số mảnh nhỏ, tiếp đó biến mất trong không khí.

Theo Ma Thần này vỡ vụn, vương tử trẻ tuổi Tam Địa bên dưới đột nhiên hét to một tiếng. Thân thể...cũng theo đó nổ tung, hơn nữa nổ vô cùng triệt để, giống như hạt cát trực tiếp tiêu tán giữa không khí!

Hồn phi phách tán!

Con hổ đực kia nghẹn họng trân trối, nói:

- Ma thần Biến. Ma thần diệt, chủ nhân chết, môn bí thuật này thật là đáng sợ!

Vào Lúc này, bốn phương tám hướng trên bầu trời đã sớm có người tới nghe ngóng, âm thầm quan sát trong bóng tối, nhìn một màn này, tất cả đều trợn mắt há mồm, không nói ra lời.

Đường đường một vương tử Vương tộc Tam Địa, lại bị người ta chém như thế? Người kia là ai? Có lá gan lớn như vậy?

Tần Lập nhìn thoáng qua nữ tử cực đẹp ngồi bệch dưới đất, nàng kia bỗng nhiên quỳ xuống trước Tần Lập, khóc cầu:

- Đừng giết ta, đừng giết ta, ta không biết gì cả, ta chỉ là một món đồ chơi của hắn mà thôi, Cầu người...

Khóe miệng Tần Lập co rút, bảo hắn giết một nữ nhân như vậy, thật đúng là không thể xuống tay. Dù sao nữ nhân này cũng không làm gì ác, hơn nữa đã chết một vương tử Vương tộc Tam Địa, coi như đã hung hăng cho bọn họ một bài học rồi. Nếu như còn không biết hối cải thập sát mình khắp thiên hạ, một ngày nào đó bọn họ sẽ hối hận!

Trong lòng Tần Lập vừa nghĩ, quay người lại liền biến mất trong không khí mênh mang. Hoang cổ thần tàng, Tần Lập đã lĩnh ngộ được sáu phần mười!

Chỉ cần không phải đối thủ vượt mình quá xa, Tần Lập muốn giết chỉ như lấy đồ trong túi!

Tuy nhiên hôm nay chém giết vương tử trẻ tuổi Tam Địa này, vẫn làm cho Tần Lập nổi lên lòng cảnh giác. Vương tử Tam Địa này tu luyện Ma thần Biến, hiển nhiên còn chưa đạt tới cảnh giới chí cao, Tần Lập căn cứ trận chiến đấu vừa rồi phán đoán. Ma Thần cảnh giới chí cao, khẳng định sẽ ngưng tụ thành thực thể!

Một khi Ma Thần này ngưng tụ thành thực thể, chiến lực ít nhất có thể tăng vọt gấp mười lần. Hơn nữa, đầu của Ma Thần cũng sẽ có được lực ngũ hành. Trong lòng Tần Lập suy đoán Ma thần Biến cảnh giới chí cao hẳn sẽ có năm cái đầu, mỗi cái đầu phân biệt tương ứng với kim mộc thủy hỏa thổ trong ngũ hành. Một khi tu luyện đến cảnh giới chí cao, sẽ có được uy năng hủy diệt khủng bố.

Xem ra, mình phải nhanh chóng tìm được ngũ hành thủy, hoàn thiện tiểu thế giới trong tử phủ, từ đó diễn hóa ra đại đạo của mình!

Phàm là người có thể tu luyện đến cảnh giới Đế vương, đều chắc chắn có được đạo của riêng họ!

Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương năm xưa cũng thế, Thông Thiên Đại Đế hôm nay cũng như vậy!

Hiện giờ đạo của Tần Lập còn chưa hoàn thiện, căn bản không có cách nào chống đỡ được Thông Thiên Đại Đế, nếu như muốn liều mạng, vậy không khác gì chịu chết.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Trơ mắt nhìn bóng người Tần Lập biến mất trong không khí, hai con hổ này muốn nói lời cảm ơn, miệng mở to, nhưng lại không nói được một câu ra miệng.

Hôm nay đã chết một vương tử Tam Địa, mặc kệ Vương tộc Tam Địa có tìm được hung thủ chân chính hay không, sợ rằng đã không thể đi Thú Vương Cốc được nữa.

Hai con hổ liếc nhìn nhau, lấy ra trận bàn hư không hoành độ bước đi.

Những người vây xem, không có ai đi ra ngăn cản chúng, bởi vì những người đó đều đã bị trận chiến vừa rồi chấn động.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi