DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

Chương 1003

“Kết quả như thế nào?” Tống Hân Nghiên đè sự hoảng sợ trong lòng xuống, lạnh nhạt hỏi.

Mắt của Cố Vũ Tùng đảo nhẹ, thần sắc điềm nhiên trên mặt lập tức trở nên nặng nề.

Anh ta buồn bã lắc đầu: “Tình hình không quá lạc quan, viêm dạ dày thối rữa, rất nghiêm trọng.

Huyết sắc trên mặt Tống Hân Nghiên rút đi, đầu óc đột nhiên trống rỗng.

Thối rữa…

Hai chữ này nghe thế nào cũng đáng sợ.

“Nghiêm… trọng cỡ nào?!”

Yết hầu của cô cứng ngắc, giọng nói khô khốc, một vài liên tưởng không tốt không tự chủ mà xuất hiện trong đầu.

Cố Vũ Tùng ngây dại.

Anh ta là muốn dọa Tống Hân Nghiên, nhưng không ngờ dọa chết cô rồi.

“Anh ấy thật ra không…”

Lời an ủi tới cửa miệng thì phanh lại.

Dù sao cũng đã dọa rồi, nếu có thể giúp anh Hàn gương vỡ lại lành, anh ta bị ghi hận cũng không sao hết.

Dằn lòng, anh ta tiếp tục: “Giai đoạn sau của viêm dạ dày thối rữa là ung thư dạ dày. Bệnh này của anh Hàn không phải là một ngày hai ngày, bị kéo dài thành như này, muốn khỏi, chắc chắn không phải chuyện một hai ngày được, phải dùng thuốc trước. Muốn khỏi không tái phát, sau này phải điều dưỡng dạ dày trong khoảng thời gian dài, không thể tiếp tục đói một bữa no một bữa lúc nóng lúc lạnh được, càng không thể tức giận không thể quá mệt, phải duy trì tâm trạng tốt bất cứ lúc nào. Vậy nên, chị nếu không muốn khiến bệnh viêm dạ dày của anh ấy phát triển thành ung thư dạ dày thì đừng gây nhau với anh ấy, về sau cố gắng sống tốt với anh ấy đi…”

Tống Hân Nghiên nghe mà da đầu tê dại, ngón tay ấn điện thoại không khống chế được run rẩy.

Cố Vũ Tùng cố làm vẻ trầm trọng mà suýt xoa.

Thiết nghĩ anh ta ngay cả giới hạn cũng không cần nữa, lần này chắc có thể giúp anh Hàn giữ được chị dâu rồi.

Đang đắc ý, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Tống Hân Nghiên vùi đầu đang xem điện thoại.

Cố Vũ Tùng bất mãn: “Chị dâu, chị không nghe tôi nói hay sao?!”

“Ừ.”

“Cơ thể của anh Hàn bây giờ thành ra như này, chị còn tâm trạng xem điện thoại?!”

“Tại sao không?!”

Điện thoại xoay lại, Tống Hân Nghiên quay lại màn hình sáng về phía Cố Vũ Tùng.

“Viêm dạ dày thối rữa — google…”

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Cố Vũ Tùng sau khi đọc ra mấy từ này, lập tức im lặng.

Ở trong trang google của Tống Hân Nghiên, không những có giải thích về bệnh viêm dạ dày thối rữa, cũng có triệu chứng bệnh tình, còn có phương án chữa trị chuẩn xác, phương án dùng thuốc và phương án điều dưỡng thời gian sau, bảo đảm không tái phát…

Mẹ kiếp cái này cũng quá toàn diện… còn đúng nữa.

Hiện trường lật xe quy mô lớn chẳng qua cũng chỉ vậy.

Cho dù là da mặt dày như Cố Vũ Tùng cũng cảm thấy da mặt bỏng rát…

“Rất nghiêm trọng sao?”

Tống Hân Nghiên mỉa mai: “Là khá nghiêm trọng. Không nằm viện uống thuốc nửa tháng, cửa bệnh viện sẽ không mở cho các người.”

“Ha ha.”

Cố Vũ Tùng cười khan, lập tức chỉ vào màn hình điện thoại nghiêm túc nói: “Những điều trên mạng đều là lang băm! Chị dâu, chị đừng tin ông google, bác sĩ chủ nhiệm sống sờ sờ như tôi, phó giáo sư trẻ nhất Hải Thành ở đây, chị phải tin tôi…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi