DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 1048

Khóe miệng Tống Thanh Hoa cong lên, thu lại sự tức giận, khuôn mặt tràn đầy sự chế nhạo, cố ý cao giọng nói: “Hân Nghiên, đúng là nên chúc mừng cháu, gặp được một người đàn ông tốt, si tình, dịu dàng lại biết quan tâm giống như Tưởng Tử Hàn. Vì một người đàn ông như vậy, hồng hạnh vượt tường cũng đáng, cô ủng hộ cháu .”

Cách đó không xa, bước chân Dạ Vũ Đình đột nhiên dừng lại, bằng mắt thường có thể thấy được vẻ mặt lập tức trở nên u ám.

Tống Hân Nghiên trừng đôi mắt đỏ hoe, vùng khỏi Khương Thu Mộc và Tống Dương Minh, đẩy Tưởng Tử Hàn đang chắn ở trước mặt cô ra, bất chấp tất cả bổ nhào về phía trước.

Cả người cô tiều tụy, cơn tức giận gần như muốn bùng nổ, khiến ai thấy cũng phải sợ hãi.

Tống Thanh Hoa theo bản năng lùi về sau.

Vệ sĩ bà ta đưa theo lập tức nghiêng người qua, bảo vệ bà ta.

Nỗi sợ hãi biến mất, Tống Thanh Hoa lạnh lùng khiêu khích: “Tống Hân Nghiên, cô thật sự rất thông minh, vậy thì sao, cho dù cô tin hay không tin, con trai của cô đều ở trong tay tôi! Cô muốn lấy lại con trai, không thành vấn đề, đưa ra điều kiện đáng để trao đổi! Ngược lại, tôi muốn xem xem, cô có thể vì con trai cô đưa ra cái giá bao nhiêu để trao đổi!”

Bà ta cười khẩy: “Tôi đợi cô cho tôi sự bất ngờ!”

Sợi dây cuối cùng trong đầu Tống Hân Nghiên cũng đã đứt, trừng mắt đến mức sắp rách ra: “Tống Thanh Hoa, tôi giết bà!”

Tưởng Tử Hàn duỗi cánh tay dài ra, ôm chặt cô vào lòng.

“Đừng trúng kế, bà ta đang cố ý khiến em tức giận đó.” Anh thì thầm vào tai cô.

“Cút đi!” Tống Hân Nghiên giãy giụa, giọng nói cũng lạc đi.

“Cô, đủ rồi đó!”

Vẻ mặt Tống Dương Minh cũng trở nên vô cùng lạnh lùng: “Hân Nghiên, em ấy đã đắc tội gì với cô? Mà khiến cô phải hận em ấy sâu như vậy, phải cố làm ra huyền bí để ép người khác vào con đường cùng mới định dừng lại đúng không?”

Dừng một lúc, anh ta nhíu mày, lạnh lùng bước về phía trước: “Cho dù có, cô làm như vậy cũng đủ rồi! Đứa bé có lỗi gì mà cô muốn chúng nó vừa được sinh ra đã phải tách khỏi Hân Nghiên? Cô, cô có biết hành vi của cô bây giờ khiến người khác rất xem thường không!”

Tống Thanh Hoa tức giận lườm Tống Dương Minh, vung tay tát một cái về phía anh ta.

Trong người Tống Dương minh có sự chính trực và phản ứng của người lính, để Tống Thanh Hoa đánh một lần đã là cực hạn của anh ta.

Cát tát vung đến, anh ta nghiêng người lùi về sau, ra tay rất nhanh, nắm lấy cổ tay bà ta, đè lại.

Hai cô cháu đối đầu nhau.

Khương Thu Mộc ở bên cạnh sợ hãi, run rẩy, sau đó là tức giận.

Bà cô già này, ức hiếp bạn thân của cô ấy thì thôi đi, bây giờ còn muốn ra tay với người trong lòng của cô ấy?

Chuyện như thế này ai có thể chịu đựng được!

Khương Thu Mộc vô cùng tức giận, vung túi lên đập về phía Tống Thanh Hoa.

“A!”

Tống Thanh Hoa bị đập, hét lên một tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi