DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 1270

Đứa trẻ còn nhỏ chưa hiểu được những nỗi lo của người lớn, tiếng cười khúc khích theo cùng làn gió.

Cặp ba mẹ trẻ tuổi nhìn nhau, hai mắt cong cong lại.

Tống Hân Nghiên nhìn mà thất thần, ánh mắt không giấu nổi sự buồn bã.

Nếu như cô không mạnh mẽ như vậy, không tập trung hết mình vào sự nghiệp như thế, liệu có thể cũng có được cuộc sống hạnh phúc, bình yên như họ không?

Có lẽ… không thể được.

Điều kiện tiên quyết của hạnh phúc và yên bình là phải có lòng thanh thản, bình yên.

Cô không có.

Trước kia muốn lập thành tích cho nhà họ Tống, để cho những người anh em kia nhìn thấy, nhìn xem một người phụ nữ như cô cũng có thể mạnh mẽ như đàn ông.

Mà giờ đây… Người trong lòng cô, có yêu có hận, không thể bình tĩnh được.

Gia đình ba người kia đi xa.

Tống Hân Nghiên cũng ngồi xuống chiếc ghế ở bên đường, vừa trống rỗng, vừa lạc lõng.

Một chiếc Lamborghini màu xanh “Kít” một tiếng đỗ lại bên lề đường.

Cửa xe nâng lên như cánh bướm, Dạ Vũ Đình bước từ trong xe ra ngoài.

Anh ta từ từ ngồi xuống bên cạnh Tống Hân Nghiên, ánh mắt nhìn theo hướng nhìn của Tống Hân Nghiên, giọng nói trầm thấp vang lên: “Anh biết người đứng sau vụ nổ PL này là ai.”

Tống Hân Nghiên khựng hai giây, đôi mắt rưng rưng chớp chớp, tỉnh táo lại.

Cô quay đầu, trong mắt đầy sự kinh ngạc: “Là ai?”

Dạ Vũ Đình nghiêng đầu về phía xe: “Lên xe đi.”

Nói xong, anh ta bước đi về xe trước.

Tống Hân Nghiên do dự một lát, sau đó ngồi vào ghế phụ.

Không gian của xe thể thao không lớn lắm, vừa đóng cửa lại, mắt có thể thấy, mũi có thể ngửi được mùi hương của người khác rõ ràng.

Bầu không khí quá mập mờ.

Tống Hân Nghiên vô thức nhíu mày lại.

Dạ Vũ Đình lại rất hài lòng với hiệu quả này.

Anh ta nhếch miệng nở nụ cười khó phát hiện, lấy ra vài bức ảnh từ hộp đựng bên cạnh ra: “Nhìn thử xem.”

Tống Hân Nghiên cầm lấy.

Bức ảnh được chụp lén, nhân vật chính là một người đàn ông trông khá quen mắt, nhưng lúc này cô lại chẳng thể nhớ nổi đã gặp ở đâu.

Dạ Vũ Đình đúng lúc trả lời nghi ngờ của cô: “Anh ta tên là Lưu Thái, là thư ký kiêm trợ lý riêng của Tống Thanh Hoa. Tất cả những chuyện lớn nhỏ, cả tin tức bí mật của Tống Thanh Hoa đều qua tay anh ta.”

Vẻ mặt Tống Hân Nghiên đanh lại, nghiêm túc nhìn lại những bức ảnh kia.

Bối cảnh trong ảnh là một nhà kho, nhìn logo bên cạnh thì có thể thấy được đó là một nhà kho chuyên dụng của sân bay.

Mà hàng hóa phía sau lưng Lưu Thái đều có nhãn hiệu PL, là đóng gói từ tổng công ty ở nước Z.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi