DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 1281

Trương Tấn Tài liếc anh ta cảnh cáo.

John lầm bầm: “Nói không lại người ta là lại dùng tới chiêu này.”

Thấy Trương Tấn Tài trừng mình, John không cam lòng sờ sờ mũi: “Nhưng Tống Hân Nghiên thật sự là do tôi chiêu mộ được, cái này cậu không thể phủ nhận được đâu.”

Trương Tấn Tài trầm tư xoay xoay cây bút, không thẳng thừng đồng ý với John nhưng cũng không phủ nhận sự thật là anh ta có công.

Trương Tấn Tài nói: “Trong chuyện Tống Hân Nghiên thì đúng là cậu có công thật. Cô ấy là một nhân tài hiếm có, lần nghiên cứu phát triển sản phẩm mới này không chỉ riêng tại thị trường nước Z, mà tại toàn bộ thị trường châu Á, thậm chí là toàn cầu cũng đã có danh tiếng nhất định. Mà đây chỉ mới là hiệu quả sau khi dùng sản phẩm thử thôi, nếu như sản phẩm chính thức được đưa ra thì sẽ còn chấn động đến cỡ nào, hiệu quả kinh khủng biết bao nhiêu đây…”

John cũng kinh hãi.

Tuy anh ta biết Tống Hân Nghiên xuất sắc, cũng đồng ý là cô thực sự có tài, nhưng không ngờ rằng sản phẩm mà cô nghiên cứu phát triển lại có thể tạo ra làn sóng cách mạng trong giới mỹ phẩm dưỡng da như thế.

Anh ta cười nói: “PL và cô ấy là hỗ trợ lẫn nhau. Nếu không có cô ấy thì PL không thể tự mình nghiên cứu phát triển ra tuyệt phẩm như vậy, ngược lại nếu không có sân nhà PL này, thì cô ấy cũng không thể nghiên cứu phát triển ra sản phẩm tốt đến thế. Phải biết rằng, dung dịch gốc của PL là duy nhất trên toàn thế giới.”

Xí nghiệp của bọn họ thuộc loại mô hình tự sản tự tiêu.

Trương Tấn Tài gõ bàn, nhắc nhở: “Bớt nịnh hót lại đi. Bên phía Tống Hân Nghiên giao cho cậu đấy, phải xử lý cho cẩn thận vào, đừng để người ta chạnh lòng. Nói chung, nhất định phải giữ người lại. Ngoài ra…”

Vẻ mặt anh ta nghiêm túc: “Tôi cũng đã nghe qua về chuyện riêng của Tống Hân Nghiên rồi. Từ trước đến nay tôi là người công tư phân minh, tôi không quan tâm cuộc sống riêng tư của cô ấy như thế nào, chỉ cần không để chuyện riêng ảnh hưởng đến công việc là được. Nếu cô ấy là CTO xuất sắc nhất của chúng ta, chắc chắn tôi sẽ không hỏi nhiều thêm một chữ. Nhưng nếu cô ta vì chuyện cá nhân của mình mà ảnh hưởng đến danh dự công ty, thì người như vậy, chúng ta không thể dùng được đâu, nhưng tôi cũng sẽ không để lại cho đối thủ dùng!”

John vô cùng đắc ý nói: “Tất nhiên là không cần cậu phải lo lắng. Tôi dám đảm bảo với cậu, chắc chắn Tống Hân Nghiên còn để ý tương lai của công ty chúng ta hơn cả cậu. Dù sao cô ấy không chỉ là CTO, mà còn là cổ đông của PL nữa, là kiểu mà toàn bộ tài sản đều đổ vào cổ phẩn công ty nữa cơ. PL càng ăn nên làm ra thì bản thân cô ấy cũng sẽ nhận được càng nhiều lợi nhuận. Yên tâm đi, người có mục tiêu sẽ không dễ dàng từ bỏ một dự án kiếm tiền đâu. Đương nhiên, tôi cũng sẽ không cho phép cô ấy từ bỏ.”

Dù sao, ngoại trừ tài năng của Tống Hân Nghiên ra thì sau lưng cô còn có một Tưởng Tử Hàn.

Dù gần đây cái chỗ dựa này xảy ra chút vấn đề, hơi không đáng tin cậy.

Nhưng mà mấy thứ này cũng không quan trọng.

Quan trọng là… Có Tống Hân Nghiên, mấy sản phẩm mới sau này của PL sẽ tốt hơn rất nhiều.

Điện thoại Trương Tấn Tài đổ chuông.

Anh ta nhìn qua, vươn tay ra hiệu cho John, sau đó bắt máy.

Không biết bên kia nói gì mà chỉ thấy anh ta cau mày: “Gặp nhau? Tôi thấy không cần đâu… À, thế sao… Vậy được, cậu gửi thời gian địa điểm cho tôi, nếu tôi có thời gian thì chắc chắn sẽ đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi