DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 461

“Bà mẹ nhà cô, có còn có lương tâm không thế? Loại lời thế này mà cũng nói được!”

“Cô ta muốn phủi bỏ trách nhiệm đây mà! Mọi người, vạch trần cô ta đi!”

“…”

Đủ mọi loại lời nói phẫn nộ chói tai vang lên.

Người đang cầm điện thoại phát livestream càng hận không thể dí thẳng ống kính vào mặt Tống Hân Nghiên.

Tống Hân Nghiên mở thỏi son kia ra, vặn son bên trong rồi dùng lòng bàn tay che lại cho mọi người xem: “Đây là thỏi son cô gái vừa tức giận kia đã mua. Mọi người có thể nhìn thấy, trên mặt của cô ấy, đặc biệt là môi, dị ứng có thể nói là khá nghiêm trọng. Nhưng thực tế thì sao? Thỏi son hoàn toàn mới, đừng nói đến dấu vết đã từng dùng, ngay cả chiếc khóa nhỏ chống giả mạo mà chúng tôi làm ở chỗ niêm phong còn chưa được mở ra. Tôi muốn hỏi cô gái này, cô mua son về còn chưa thèm bóc hết ra, vậy vết thương trên mặt cô thành như vậy, chẳng lẽ lúc ở cửa hàng của chúng tôi cô đã lỡ tay lấy thêm một thỏi nữa à?”

“Phì…”

Tuy bầu không khí đang căng thẳng cực độ nhưng vẫn có người không nhịn mà phì cười thành tiếng.

Người hóng drama không chê chuyện lớn ồn ào: “Cái bà xấu xí kia, chẳng lẽ bà còn mua thêm thỏi thứ hai nhưng không lấy ra à? Mau mang ra cho chúng tôi nhìn thử xem nào.”

Người phụ nữ bị chất vấn như vậy, mặt lập tức đỏ lựng lên, không đáp được lời nào.

Son môi đã tới tay Tống Hân Nghiên, người phụ nữ kia vô thức muốn giấu hóa đơn đi.

Nhưng mà còn chưa kịp hành động thì hóa đơn đã bị một bảo vệ bên cạnh đoạt lấy.

Bảo vệ liếc mắt: “Trên hóa đơn ghi chỉ mua một cái, không có cái thứ hai.”

Anh ta truyền hóa đơn ra ngoài.

Chuyền tay nhau một vòng cuối cùng cũng phát hiện ra vấn đề.

Tống Hân Nghiên không có tâm trạng đâu mà diễn trò mèo với những người này, quay qua đối diện với màn hình livestream của bọn họ.

Cô bình tĩnh nói: “Mọi việc thế nào, chắc mọi người đều đã hiểu rõ cả rồi. Đối với những người hãm hại chúng tôi, tôi không muốn nhiều lời, cũng không muốn giải thích gì nữa. Không cần biết mục đích của các người là gì, dù là ăn vạ hay muốn cùng nhau hãm hại muốn đạp đổ thương hiệu của tôi, Tống Hân Nghiên tôi cũng theo đến cùng. Còn các người…”

Cô nhìn một đám “người bị hại” sắc mặt bầm tím lở loét ở xung quanh: “Có chứng cứ chứng minh son môi của tôi làm hại các người thành như vậy thì cứ việc tới tìm tôi. Còn nếu không có chứng cứ, chỉ bằng một thỏi son hay một tờ hóa đơn trong tiệm của chúng tôi mà muốn tôi phải xin lỗi hoặc bồi thường thì tôi khuyên các người nhanh chóng dẹp cái tâm tư này đi. Chẳng những tôi không bồi thường một xu nào cho các người mà còn sẽ đi theo trình tự pháp luật, tố cáo các người tội bôi nhọ ăn vạ nhãn hiệu của tôi, làm tổn hại hình tượng thương hiệu của tôi. Chuyện này, tôi tuyệt đối không nương tay!”

Cô hùng hồn ném trả lại thỏi son kia cho người phụ nữ dẫn đầu gây sự, xoay người bước vào công ty.

Khung cảnh hỗn loạn nháo nhào.

Lời bàn tán cũng phân hóa thành hai cực.

Có người cảm thấy có người cùng ngành ghen tỵ với sự thành công của Tống Hân Nghiên nên cố ý gây chuyện.

Cũng có người nói là Tống Hân Nghiên đang cố ý làm ra vẻ, cố ý hù người.

Tống Hân Nghiên trở lại văn phòng, Tô Diễm An cùng với giám đốc bộ phận PR cùng nhau bước vào theo.

“Tổng giám đốc Tống, vừa nãy cô khí phách đáp lại đã có hiệu quả rồi, bình luận trên mạng cũng đã phân hoá thành hai cực.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi