DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 469

Khương Thu Mộc khuyên nhủ tiếp: “Cố lên, tớ tin cậu. Cùng lắm thì chúng ta làm lại từ đầu. Công ty mà cậu đăng ký dưới tên tớ lần trước vẫn còn đó, chúng ta bắt đầu từ con số không.”

Tống Hân Nghiên cười: “Tới lúc đó hẵng tính, đi bước nào hay bước đó.”

Lịch Viên, thủ đô.

Tưởng Tử Hàn về tới nhà, vừa mở điện thoại lên đã thấy cuộc gọi video của Cố Vũ Tùng.

Anh nhấc máy: “Có chuyện gì vậy?”

“Anh Hàn, chuyện lớn rồi!” Trong lòng của Cố Vũ Tùng không chắc chắn, rụt rè lên tiếng: “Anh chuẩn bị tâm lý trước nhé, thì… thì là chị dâu… Tống Hân Nghiên, chị ấy… ây da, chị ấy mang thai rồi!”

Tưởng Tử Hàn sững người ngay tại chỗ.

Đã nói ra miệng rồi, Cố Vũ Tùng không còn thấy áp lực nữa: “Đã được một tháng rưỡi, nhưng dạo này chị ấy không nghỉ ngơi tốt, cũng không bổ sung dinh dưỡng. Chị ấy còn bị người ta gây chuyện xô đẩy, nghe nói xém chút bị sảy…”

Tưởng Tử Hàn bật loa ngoài, giọng nói của Cố Vũ Tùng cũng không nhỏ, gần như cả phòng sách đều có thể nghe thấy.

Bên ngoài.

Mộ Kiều Dung ngơ ngác.

Mang thai?

Tống Hân Nghiên?

Tưởng Tử Hàn nhíu chặt mày.

Mộ Kiều Dung quan sát vẻ mặt của con trai mình qua khe cửa rồi lẳng lặng khép cửa lại, đứng bên ngoài tiếp tục nghe lén.

Tưởng Tử Hàn im lặng một hồi lâu mới hỏi: “Cô ta định làm gì với đứa bé này?”

“Xem ra là muốn giữ nó lại đấy.”

Vẻ mặt của Tưởng Tử Hàn ảm đạm: “Cô ta có tư cách gì mà sinh con của tôi!”

Cố Vũ Tùng ở đầu bên kia video ngập ngừng: “Anh Hàn, là anh em, em ủng hộ bất kỳ quyết định nào của anh vô điều kiện. Nhưng là người đứng ngoài cuộc, em nói một lời công bằng nhé. Anh không thích nghe thì cũng đừng có giận. Thì chuyện của anh và Tống Hân Nghiên ấy, thật sự cũng vì hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm nên mới gây ra cục diện như ngày hôm nay. Em đã tra kĩ mấy đoạn ghi âm trên mạng rồi, quả thật là đúng như thế, đều có thời gian và địa điểm. Cho dù hai người bắt đầu như thế nào, kết cục cuối cùng đều là cô ấy bị anh thu hút, rung động, yêu anh. Cho nên…”

Anh ta còn chưa nói xong, Tưởng Tử Hàn đã bực bội cúp video.

Cố Vũ Tùng nhìn điện thoại: “Chậc! Vịt chết còn mạnh miệng, rõ ràng muốn giữ đứa nhỏ mà cứ không chịu nói ra, còn dùng cách này bắt mình đoán nữa.”

Anh ta thở phào nhẹ nhõm, cũng may kết quả tốt đẹp.

Chí ít, với quyết định này thì trong tương lai anh Hàn chắc chắn sẽ không hối hận!

Công ty mỹ phẩm Nghiên Mị.

Tại buổi họp báo.

Ngay khi Tống Hân Nghiên xuất hiện, lập tức bị cánh phóng viên bao vây.

“Tổng giám đốc Tống, xin hỏi cô định giải thích như thế nào về chuyện có chứa kim loại nặng vượt mức trong mỹ phẩm của quý công ty?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi