DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

CHƯƠNG 857

Anh ngay lập tức đặt máy tính xuống làm một động tác im lặng với anh ta.

Hai người rón rén chân tay bước ra ngoài phòng bệnh.

Tô Thần Nam đưa tài liệu mình mang tới cho anh: “Thời gian không bạc đãi người có lòng, cuối cùng cũng có một số tin tức tốt rồi.”

Tưởng Tử Hàn nhanh chóng mở tài liệu ra xem.

Trong chồng tài liệu dày đặc kẹp xen kẽ một vài bức ảnh.

Tưởng Tử Hàn lật xem đến một tấm ảnh nọ, bất chợt dừng lại.

Tô Thần Nam liếc mắt nhìn, lại rút ra một tấm khác đưa cho anh.

Người trên hai bức ảnh này có hơi xêm xêm giống nhau, chỉ là thời đại của hai bức ảnh khác nhau.

Một tấm trong đó cho dù là ăn mặc hay trang điểm đều có hơi hướng một thời đã qua, hiển nhiên là phong cách khi còn trẻ của thế hệ lớn tuổi.

Tô Thần Nam trần thuật lại rằng: “Hai người trên bức ảnh đều không phải là chị dâu. Họ là một đôi mẹ con, người mang hơi hướng thời đại là đối tượng Dạ Khải Trạch ngưỡng mộ trong lòng. Một tấm khác, là bạn gái cũ của Dạ Vũ Đình. Ba con nhà họ Dạ cũng đỉnh thật sự, người họ thích thế mà lại là một cặp mẹ con, dáng vẻ còn hơi giống với chị dâu nữa. Chỉ là như vậy cũng có thể giải thích được vì sao Dạ Vũ Đình dùng trăm phương ngàn kế muốn có được chị dâu… ”

Anh ta khẽ chỉ vào bức ảnh bạn gái cũ của Dạ Vũ Đình: “Cô ấy tên là Nam Mặc Tầm, là tình yêu đích thực của Dạ Vũ Đình, tuy nhiên mấy năm trước đã qua đời rồi. Dạ Vũ Đình coi chị dâu như thế thân của cô ấy, nói ra cũng thật sự có mấy phần si tình. ”

Tưởng Tử Hàn siết chặt tấm ảnh trong tay: “Tên súc vật này! Nếu anh ta thật lòng với Tống Hân Nghiên còn được, nhưng ngay từ đầu anh ta đã có âm mưu với cô ấy rồi!”

Anh kìm nén cơn tức giận, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hỏi: “Hai mẹ con này trông giống Tống Hân Nghiên như thế, họ… phải chăng họ có quan hệ gì với Hân Nghiên không?!”

“Tạm thời vẫn chưa rõ, nhưng dựa trên tài liệu hiện giờ có được cho thấy, không có quan hệ gì cả.”

Tô Thần Nam khẽ cau mày: “Tôi đã kiểm tra hai mẹ con này, trong nhà họ không còn con gái nào khác ngoài họ ra.”

Tưởng Tử Hàn trầm thấp ừm một tiếng, dặn dò: “Tạm thời giữ bí mật chuyện này.”

Tô Thần Nam kinh ngạc: “Thật không dễ gì mới điều tra ra được mà anh lại muốn giữ bí mật? Không định cho chị dâu biết sao?”

Tưởng Tử Hàn quay đầu nhìn thoáng qua phòng bệnh: “Gần đây cô ấy cần phải hồi phục sức khỏe, đến khi đó lại nói sau.”

Đang nói, có tiếng động từ trong phòng bệnh truyền ra.

Tô Thần Nam lập tức thức thời đứng lên: “Không còn sớm nữa, tôi đi đây.”

Tưởng Tử Hàn khẽ gật đầu, cất tài liệu xong xuôi mới đi vào phòng bệnh.

“Tỉnh rồi sao?”

Anh bước đến trước giường bệnh, vừa bật đèn trong phòng bệnh lên thì bên tai truyền đến tiếng gió mạnh.

Tưởng Tử Hàn nghiêng đầu theo bản năng, giơ tay chặn lại, dễ dàng đỡ được cái tát vừa đến bên má mình.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi