DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU

Chương 930

Tống Hân Nghiên lập tức trầm mặc.

Một tháng gần đây cô đều ăn mấy món thanh đạm.

Mùi lẩu bay ra, vừa có chút khẩu vị thì tới miệng lại bay đi.

Cô nhìn Dạ Vũ Đình, trong mắt là cảm xúc phức tạp.

Đối với đề tài này, cô không có cách nào mở miệng.

Tống Thanh Hoa nhìn Dạ Vũ Đình, cong môi châm chọc cười nói: “Thế gian này có hàng nghìn hàng vạn đàn ông, người rộng lượng như cậu đúng là chẳng tìm được mấy người.”

Bà ta gấp rau xanh trong nồi lẩu bỏ vào trong chén mình: “Vợ mình mang thai con của người đàn ông khác lại bị sảy thai, cậu còn quan tâm sức khỏe của con bé như thế, chỉ tính cách này, muốn người khác không không phục cũng khó đó… huống hồ chi, người đàn ông đó lại là kẻ thù giết ba của vợ cậu.”

Một lời nói kíc.h thích hàng nghìn con sóng.

Ánh mắt Tống Hân Nghiên đột nhiên trở nên sắc bén, cô lạnh lùng nhìn Tống Thanh Hoa.

Dạ Vũ Đình cũng nhìn cô, lượng tin tức trong câu nói này thật sự quá lớn.

Trong phòng nhất thời yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.

Tống Thanh Hoa làm như không phát giác ra chuyện gì, chậm rãi ưu nhã ăn đồ ăn.

“Sao mọi người không ăn đi?” Ăn xong đồ ăn trong miệng, dường như bà ta mới phát hiện ra hai người khác không có động tĩnh: “Nhìn tôi làm cái gì, quả thật mùi vị của quán lẩu này rất ngon, hiếm khi mới ăn được một lần, chẳng có mấy quán được tôi khen đâu.”

Nói xong, lại tiếp tục gắp đồ.

Tống Hân Nghiên kìm nén nắm chặt đôi đũa trong tay, hít thở sâu mấy lần mới có thể kìm nén sự tức giận và gấp gáp trong lòng.

Cô lại dùng đũa gắp thịt một lần nữa, thả vào trong nước dùng rồi bắt đầu ăn.

Ánh mắt Tống Thanh Hoa lướt qua mặt cô, đặt đôi đũa xuống, cười nói: “Nhìn cô kìa, chỉ biết lo thứ mình thích, đã sớm nghe nói Hân Nghiên không cay thì không vui, ăn lẩu thanh đạm với cô chắc chắn là không thoải mái đúng không, nhân viên phục vụ.”

Bà ta gọi với ra ngoài cửa.

Nhân viên phục vụ đứng ngoài cửa lập tức đi vào.

Tống Thanh Hoa chỉ chỉ vào nước lẩu đỏ au: “Thêm ít gia vị vào nồi đi.”

“Được ạ, xin hỏi bà muốn loại nào, hiện tại nước dùng nằm ở mức cay vừa, chúng tôi có mức cay đặt biệt và cay cao cấp.”

“Cháu gái tôi thích cay, chắc chắn là con bé không thích cay vừa, lấy loại cay cao cấp hơn đi, cho gấp đôi lượng cay.”

Dạ Vũ Đình hơi nhíu mày.

Tống Thanh Hoa đang muốn ra chiêu à?

“Được, xin quý khách chờ một chút.”

Nhân viên phục vụ muốn lui ra ngoài.

“Vũ Đình.” Tống Thanh Hoa lại mở miệng trước Dạ Vũ Đình: “Cậu đi chọn chút rượu ngon, nghe nói là rượu ở đây không tệ, cứ chọn rượu có nồng độ cồn cao nhất.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi