18
Anh ta kéo tôi ra ngoài, tôi nhiệt tình kể cho anh ta một câu chuyện, anh ta từ chối, đã thế còn bảo sẽ kể cho tôi nghe một câu chuyện về tiếng chuông lúc nửa đêm.
Nhưng anh không sợ sao, ông chủ?
Anh rõ ràng là gan bé hơn tôi nha.
hình
Anh ta dường như cũng nhận ra vấn đề nên thả tôi đi.
Sau khi tôi kiểm tra khắp nơi để chắc chắn rằng không có ai ở đây, tôi mới khóa trái cửa rồi đi ngủ.
Một lúc sau, điện thoại reo.
Ha, cẩu tử!
Nghĩ rằng tôi sẽ sợ sao?
Tôi tắt máy và ngủ tiếp.
Lêu lêu~ không sợ đâu ~
Sau một đêm “chiến đấu”, ngày hôm sau chúng tôi thức dậy với đôi mắt xanh đen.
Khi người đại diện và trợ lý của anh ta-A Lương nhìn thấy chúng tôi, bọn họ đã giật mình.
“Ông chủ đi làm sao? Có anh A Lương ở đây rồi vậy không cần tôi đi theo ha.” Tôi cười vẫy vẫy tay.
“Không được, cô phải đi.” Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói “Cô rất quan trọng, không có cô không được.”
Ồ ~
Cú đêm đúng không?
Tôi thấy anh là chó con thì đúng hơn.
“Đêee thưa Ông chủ” Tôi gật đầu, nháy mắt với A Lương, sau đó thu dọn đồ đạc và cùng họ đi ra ngoài.