EM CÓ TÌNH TÔI CÓ Ý

"Hân Hân, ngày hôm nay tôi muốn kể cho em nghe về câu chuyện tình yêu của một tổng giám đốc tính tình lãnh mạc hoặc là nói, là một người không biết yêu là gì. Tôi biết câu chuyện này có phần rất kỳ quái nên trong này chỉ có một bản nhạc thôi, nếu như sau này em nguyện ý nghe tôi sẽ hoàn chỉnh nói cho em. Nhưng hiện tại tôi đoán ra được em khẳng định không muốn nghe câu chuyện này, Hân Hân sau này hết thảy các câu chuyện tôi gửi em đều chỉ nói chuyện chúng ta từng trải qua nha. Tôi nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy em lúc đó trời đổ mưa rất lớn, em cùng ông nội trở về nhà, em rất gầy, thân thể rất đơn bạc tựa hồ gió vừa thổi liền muốn đổ thế nhưng em lại đứng ở trong mưa thật lâu, ba tôi đi khuyên em. . ."

Triệu Tiểu Đường kể về chuyện trước đây đặc biệt nghiêm túc, mặc kệ là vẻ mặt hay là âm thanh từng câu từng chữ phát ra từ miệng đều lộ ra sự căng thẳng thế nhưng lại cực kì êm tai. Câu từ rõ ràng kỳ thực nghe vô cùng hưởng thụ, câu chuyện lần này cùng lúc trước rất khác nhau, cô không còn kiểu máy móc đọc cuốn sách có sẵn, lần này không có kịch bản mà là tự cô nghĩ ra. Ngữ khí rất ung dung, tự nhiên khiến Ngu Thư Hân có chút không quen, vốn chuẩn bị đóng lại phần ghi âm này bàn tay lại chậm chạp không nhúc nhích liền như thế mặc cho con rối trong tay nói một lần lại một lần lặp lại.

Trong màn hình TV còn đang chiếu bộ phim thần tượng đến đoạn nam nữ chính giải trừ hiểu lầm lại quay về yêu nhau, Ngu Thư Hân nhìn chằm chằm màn hình xem vài lần rồi tắt TV trở về phòng ngủ.

Con rối bị nàng tùy ý đặt ở trên ghế sofa cô đơn lẻ loi.

Ngày kế tiếp trời mưa dầm, khoảng thời gian này khí trời cũng không tệ lắm đột nhiên xuất hiện trận mưa khiến mọi người còn không quen. Sáng sớm Ngu Thư Hân xuống lầu ăn điểm tâm sau đó nhận được điện thoại trợ lý đạo diễn, nói là buổi sáng quay phim tạm hoãn. Không ít người ăn xong liền hẹn nhau đi nơi nào đi dạo, Hứa Giai Kỳ ngồi ở bên người Ngu Thư Hân : "Có muốn hay không ra ngoài chơi một chút?"

Ngu Thư Hân suy nghĩ vài giây: "Hứa biên kịch đi thôi, em muốn đi gặp người bạn lâu rồi không gặp nhau."

Hứa Giai Kỳ cười: "Tôi cũng không có nơi nào có thể đi, mỗi ngày khó chịu ở trong phòng viết kịch bản có chút mệt mỏi, Thư Hân em nếu như không ngại có thể hay không mang tôi cùng đi giải sầu thư giãn xương cốt già yếu này?"

Ngu Thư Hân có một khoảng thời gian không thấy An Kỳ, hai ngày trước cô ấy còn gọi điện thoại lại đây hỏi có thể hay không tham ban. Cô ấy muốn tới xem một chút thế nhưng mấy ngày nay lịch trình của Ngu Thư Hân không cố định liền nói An Kỳ trước tiên đừng tới đây, hiện tại có thời gian rảnh nên Ngu Thư Hân chuẩn bị đi tìm An Kỳ tâm sự.

"Thư Hân ?" Hứa Giai Kỳ thấy Ngu Thư Hân không lên tiếng cười nói: "Không tiện sao?"

Ngu Thư Hân bật cười: "Cũng không có không tiện."

"Vậy thì tốt, tôi còn sợ em không cao hứng đây." Hứa Giai Kỳ cẩn thận từng li từng tí một khiến Ngu Thư Hân có chút khó xử, nàng mở miệng: "Hứa biên kịch."

"Ở chỗ nào? Lên xe tôi rồi mình cùng đi ?" Hứa Giai Kỳ quay đầu hỏi dò, tóc ngắn gọn gàng, một thân nhẹ nhàng khoan khoái đặc biệt khi cười lên có sức cuốn hút không ngờ, Ngu Thư Hân im lặng đáp: "Đến Tiểu Thành quán bar, chị biết sao?"

"Nghe quen quen, nó ở con phố Thành Nhai bên kia sao?"

Ngu Thư Hân đi ở bên người cô: "Ừm."

Hai người sau khi lên xe Ngu Thư Hân quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, Hứa Giai Kỳ nói: "Khí trời ấm áp không ít, chúng ta quay xong tiết mục vừa vặn vào tháng tư, em có nghĩ tới hay không cùng nhau ra ngoài chơi một chuyến?"

Ngu Thư Hân lắc đầu: "Vẫn là không được."

Nàng hiện tại thân thể cùng tinh lực đều không cho phép nàng chạy loạn, Hứa Giai Kỳ nói: "Em kí hợp đồng với bộ phim mới rồi hả?"

Ngu Thư Hân liếc nhìn qua ghế lái: "Vâng, Hứa biên kịch thì sao ạ? Em nghe nói Cảnh Viên diễn xong bộ này vẫn còn hợp tác với chị?"

"Còn phải nói." Hứa Giai Kỳ cười nói: "Em biết mà, tôi khá là yêu thích hợp tác với em."

Ngu Thư Hân cười: "Cái kia em sợ tạm thời không có cơ hội này."

Vừa vặn gặp đèn xanh đèn đỏ Hứa Giai Kỳ quay đầu vẻ mặt thật lòng nhìn Ngu Thư Hân nói rằng: "Thư Hân kỳ thực em cười lên rất đẹp, em nên cười nhiều hơn."

Một câu nói bâng quơ thanh âm nhẹ nhàng truyền vào trong tai Ngu Thư Hân, nàng có chút choáng váng, đèn xanh bật lên Hứa Giai Kỳ tiếp tục lái xe, còn vừa nói: "Làm sao vậy? Tôi vừa nói không đúng hử?"

Ngu Thư Hân hoàn hồn: "Không có."

"Sách, nhìn em kìa nói một câu liền bắt đầu cùng tôi như người xa lạ." Hứa Giai Kỳ nghiêng đầu nói: "Sớm biết em nhạy cảm như vậy, tôi làm sao cũng sẽ không sớm biểu lộ a."

"Hứa biên kịch."

"Thư Hân hai ta đều là người trưởng thành, cũng đều không thích vòng vo quanh quanh tôi trước có nói sẽ trở về vị trí một người bạn đối em thì tôi sẽ tận lực làm như thế. Sẽ không để em phải lúng túng thế nhưng tôi cũng hi vọng em có thể còn coi tôi là bạn tốt của mình đừng xa lạ như vậy được không?"

"Nói chuyện yêu đương không được thì nghe theo nguyện vọng của em chúng ta làm bạn, em trước đây không phải nói rất yêu thích tính cách này của tôi sao? Hiện tại không thích nữa?"

Ngu Thư Hân có chút nói không lên lời im lặng vài giây: "Cũng không có không thích, em chính là không muốn mang cho chị thương tổn. Hứa biên kịch em biết buông xuống tình cảm dành cho một người không dễ như vậy."

"Biết cũng không sao, tôi vốn là cũng không nghĩ gạt em." Hứa Giai Kỳ nói: "Đừng xem tôi là người chỉ biết viết kịch bản kỳ thực đối mặt cảm tình tôi phỏng chừng vẫn chưa sâu sắc như em, chỉ là mặc kệ có thể hay không làm người yêu tôi đều hy vọng có thể cùng em tiếp tục làm bạn bè có được không?"

Cô đưa tay ra để trước mặt Ngu Thư Hân, vẻ mặt thản nhiên, hai mắt trong trẻo. Ngu Thư Hân chần chừ vài giây nắm lấy bàn tay kia nói với cô: "Chỉ làm bạn bè."

Hứa Giai Kỳ cười: "Chỉ làm bạn bè."

Hai người rất nhanh đã đến Tiểu Thành quán bar, buổi sáng không khách cửa tiệm đang mở Ngu Thư Hân mang Hứa Giai Kỳ đi vào liền nhìn thấy An Kỳ đang dựa vào quầy bar gọi điện thoại.

"Đừng có như vậy được không? Tôi buổi tối liền đi, thật sự, tôi bảo đảm!"

Ngu Thư Hân đứng phía sau An Kỳ thấy bạn mình nói chuyện điện thoại xong tư thái có phần cụt hứng, nàng cười: "An Kỳ."

An Kỳ thân thể cứng đờ, chậm rãi quay đầu, Ngu Thư Hân lấy xuống mũ cùng khẩu trang cười với cô. An Kỳ ngỡ ngàng một hồi mới từ trên ghế nhảy xuống nhanh chóng đi tới bên người Ngu Thư Hân ôm lấy nàng: "Cậu làm sao đến rồi!"

"Mình nhớ cậu đến chết rồi." An Kỳ khuếch đại nói: "Chúng ta đã vài tháng không có thấy nhau rồi!"

"Cũng không có rất lâu đi." Ngu Thư Hân tiếp thu mấy lời khuếch đại của An Kỳ ôm ấp lại bạn mình.

"Oh, đây là ai vậy?" An Kỳ bấy giờ mới chú ý đến người bên cạnh nàng.

Hứa Giai Kỳ lấy xuống kính râm, chủ động đưa tay: "Xin chào, cô có thể gọi tôi là Hứa Giai Kỳ."

"Hứa thần!" An Kỳ kích động buông đôi bàn tay đang ôm Thư Hân ra vội vàng nắm lấy bắt tay cô run lên: "Là Hứa thần đúng không? Mẹ của tôi ơi, tôi đều không nghĩ tới gặp được người thật ngoài đời như này ! Thư Hân cậu quá trâu bò, lại có thể đem Hứa thần mang đến đây."

Ngu Thư Hân nghe được mấy lời vô căn cứ của bạn mình chỉ biết cười lắc đầu nói: "Được rồi đừng nịnh hót nữa."

"Cái gì nịnh hót, mình đây là chân tình biểu lộ! Cậu làm sao mà chưa thông báo một tiếng đã qua bên này  rồi? Hôm nay không có đóng phim à?"

Ngu Thư Hân nói: "Trời mưa, cảnh phim cần quay không thích hợp."

An Kỳ gật gù: "Là như vậy à." Cô nói rồi đi tới trong quầy bar: "Có muốn uống chút chút gì không? Bà chủ tự mình điều chế rượu cho cậu."

Ngu Thư Hân xua tay: "Không được." Nàng nói xong đối với Hứa Giai Kỳ hỏi ý cô: "Hứa biên kịch uống gì?"

"Tôi cũng không uống rượu." Hứa Giai Kỳ cầm chùm chìa khóa đưa lên cao rung rung ra : "Còn phải lái xe đây."

An Kỳ không thể làm gì khác hơn là gật đầu: "Hai chén nước ấm đi."

Hứa Giai Kỳ cùng Ngu Thư Hân mỗi người nhận lấy một ly nghe An Kỳ nói: "Nghe nói hai người hai ngày nữa bắt đầu quay chương trình gameshow ?"

"Cuối tuần này." Ngu Thư Hân mân ngụm nước ấm: "Nhân viên quán bar đâu rồi?"

"Hôm qua buổi tối có một phú nhị đại ở đây mở tiệc, hôm nay buổi sáng mình cho bọn họ nghỉ ngơi phỏng chừng buổi chiều mới trở về. Đợi lát nữa buổi trưa muốn ăn cái gì? Gần đây có vài nhà hàng cũng không tệ."

"Mình sao cũng được, Hứa biên kịch chị thì thế nào ạ ?"

Hứa Giai Kỳ đặt chiếc ly xuống: "Tôi cũng không kén ăn."

"Khẩu vị đều không khác là mấy, có thể, rất xứng." An Kỳ một câu nói vừa thốt ra nhận ngay một cái liếc mắt của Ngu Thư Hân, An Kỳ đi đến xoa xoa vai bạn mình : "Cái kia hai người ngồi đây chờ tý, mình trước tiên đi đặt một phòng riêng để dùng bữa."

Ngu Thư Hân nhìn An Kỳ rời đi cười: "Thật xấu hổ a, bạn của em là fans của chị, nhìn thấy chị nên quá kích động có chút không giữ mồm giữ miệng."

"Rất tốt." Hứa Giai Kỳ nói: "Tôi còn tưởng rằng bạn của em giống như em đều là hũ nút cạy không nổi haha..."

Ngu Thư Hân bất đắc dĩ nhắm mắt lại, cười cười, lại nhấp ngụm nước ấm cho bớt ngại ngùng.

Hai người nói chuyện phiếm vài câu Hứa Giai Kỳ nhận được điện thoại, tựa hồ là đang thương lượng về bộ phim mới. Ngu Thư Hân nhàn rỗi tẻ nhạt nghịch di động, trước tiên nàng   tiến vào Weibo đến tài khoản chính thức của 【 Tuần trăng mật 30 ngày】. Hôm qua Lisa quản lý đã nói cho nàng nguyên nhân mục bỏ phiếu dị thường như vậy là do có người đi các diễn đàn tuyên truyền có thể vẫn là fans CP của nàng cùng Triệu Tiểu Đường. Nghe nói quỹ của HVH CP rất nhiều cho nên đã mua được rất nhiều bộ tiểu thuyết được viết riêng, Ngu Thư Hân nghe xong quả thực rơi vào trong sương mù cũng không có qua bên đó nhìn xem, trực tiếp quan tâm số liệu cuối cùng. Hiện nay nàng và Triệu Tiểu Đường được bỏ phiếu đã vượt qua Tuyết Nhi đứng ở vị trí thứ hai, vị trí đầu tiên như cũ là cùng Hứa Giai Kỳ 460.000 phiếu, vị trí số 2 là 400.000 phiếu. Cách biệt chỉ có 60.000 phiếu, dựa theo mấy ngày nay xu thế phỏng chừng chị Lisa đoán có thể là thật nàng sẽ cùng Triệu Tiểu Đường tạo thành CP độ khả thi lớn vô cùng.

Ngu Thư Hân liền không hiểu, làm sao đột nhiên một tuần ngắn ngủi lại thu về nhiều fans CP như vậy, nếu nói là là bởi vì sức ảnh hưởng của đoạn video cũng quá mẹ nó lớn rồi, nàng nghĩ mãi mà không ra, chị Lisa bên kia cũng không có đầu mối gì.

Hứa Giai Kỳ cúp điện thoại nhìn thấy Ngu Thư Hân đang nghịch di động, điện thoại của cô rung rung báo tin nhắn đến không ngừng nhân lúc Ngu Thư Hân không có chú ý cô cúi đầu xem vài lần.

Tổ tiếp viện Ngu Hứa CP ??

——? Lão đại, chúng ta bỏ phiếu đều sắp bị vượt qua rồi, làm sao bây giờ a! @ Mộng Hân

——? Tui biết rồi, bên kia bọn họ lại liên thủ được vài tiểu thuyết gia, điều khiển diễn đàn! Quá buồn nôn, loại chiêu thứ này mà cũng nghĩ ra được! Lão đại, chúng ta còn có thể nhìn thấy Thư Hân cùng Hứa thần thành một tổ CP ư @ Mộng Hân.

Mộng Hân?: Cả nhà có chủ ý gì hay sao?

—— ?Gào gào gào lão đại đến rồi, tui cảm thấy chúng ta có thể kiếm vài người sáng tác truyện tung ra hấp dẫn nhiệt độ.

—— ?Không được, cái này mấy nhà kia đã làm nhiều rồi, chúng ta lại làm không thích hợp.

—— ?@ Mộng Hân, lão đại trước kia thời điểm cô mua video không phải nhận thức với mấy chủ lưu trên đó sao? Bằng không xin các nàng hỗ trợ?

Hứa Giai Kỳ suy nghĩ vài giây: Tui gần nhất rất bận, không có thời gian liên hệ mọi người trực tiếp liên hệ đi, phí dụng tui chi trả, lần này bỏ phiếu cần phải đứng số một!

—— ?Vạn nhất không phải thứ nhất làm sao bây giờ?

—— ?Không phải thứ nhất tôi sẽ khóc!

Hứa Giai Kỳ nhìn chăm chú điện thoại di động, không phải đứng vị trí đầu tiên thì cô còn có thuỷ quân, cô cùng Ngu Thư Hân đã từng có vô số lần tiếc nuối, cô hi vọng lần này có thể làm cho mình viên mãn không tiếc tất cả!

Hứa Giai Kỳ mới vừa gửi tin nhắn xong An Kỳ vui vẻ đi vào: "Hứa thần, Thư Hân."

Hứa Giai Kỳ lui ra ngoài cuộc trò chuyện ngẩng đầu lên nhìn thấy An Kỳ cao hứng đi tới: "Xong rồi, ở chỗ này ngồi đợi mình, mình đi đóng cửa."

Quán bar có cửa trước sau, An Kỳ đều đóng lại sau đó mới ngồi ở bên người Ngu Thư Hân rót cho mình ly rượu. Ba người nói chuyện phiếm một hồi lâu Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ nhận được tin nhắn trong nhóm chat chương trình, Triệu Hy tag rất toàn thể nhân viên thông báo thời gian ghi hình cụ thể. Hai người trả lời OK cùng lúc khiến mấy thành viên khác nghi hoặc:? Hứa thần lần này trả lời thật nhanh a.

—— ?Còn có Thư Hân cũng vậy.

——? Chẳng lẽ?

Hứa Giai Kỳ ngửi được trong đám mùi vị bát quái nhiều chuyện cô đối với Ngu Thư Hân nói: "Có thể nói sao?"

Ngu Thư Hân không rõ: "Nói cái gì?"

Hứa Giai Kỳ đáp: "Hai chúng ta đang cùng nhau ăn cơm."

Ngu Thư Hân cười: "Tùy chị."

Hứa Giai Kỳ nghe được câu này cầm lấy điện thoại lên chụp hai tấm ảnh cùng Ngu Thư Hân gửi vào trong nhóm. Đúng như dự đoán, pháo lửa được nhóm lên tung bay trong nhóm chat ồn ào một mảnh, Triệu Tiểu Đường cúi đầu xem di động, trên màn hình là tấm ảnh Ngu Thư Hân tựa ở bên người Hứa Giai Kỳ trên mặt mang theo nụ cười tươi tắn rạng rỡ, ung dung vừa thích ý. Cô nhìn kỹ còn có thể nhìn ra hai người chụp ảnh ở quán bar mà quán bar để Ngu Thư Hân quen thuộc chỉ có một, quán bar Tiểu Thành.

Ngu Thư Hân không chỉ có mang Hứa Giai Kỳ đi đến nơi quen thuộc còn giới thiệu Hứa Giai Kỳ nhận thức bạn của chính mình. Hai người bọn họ quan hệ thật giống so với tưởng tượng của Tiểu Đường còn tốt hơn nhiều, trong ngực hiện lên cảm giác hờn dỗi quen thuộc, Tiểu Đường nắm chặt điện thoại trong tay sắc mặt hơi trầm xuống, ánh mắt tựa như muốn đem điện thoại xuyên thủng một lỗ.

"Triệu tổng." Trợ lý Hồ Ba gõ cửa: "Công văn khẩn ạ."

Trợ lý đi tới trước bàn làm việc gởi văn kiện, Triệu Tiểu Đường kí tên lên sau đó nhìn Hồ Ba nói: "Để Triệu Hy đến phòng làm việc của tôi một chuyến."

"Triệu tổng giám sao? Được rồi, tôi đi ngay đây."

Trợ lý Hồ Ba nói rồi vội vã rời đi, thời điểm mở cửa phòng làm việc ra Triệu tổng lại nói với cậu ta : "Quên đi, không cần gọi em ấy nữa."

Hồ Ba có chút khó hiểu vò đầu nói: "Được rồi thưa Triệu tổng."

Cửa phòng làm việc nhẹ nhàng khép lại, Triệu Tiểu Đường ngồi trên ghế làm việc, điện thoại di động của cô còn hiện bức ảnh kia cô nét mặt có chút không vui ghét bỏ, cuối cùng Tiểu Đường đứng lên gọi một cú điện thoại ra ngoài.

Ngu Thư Hân đang cùng An Kỳ nói chuyện phiếm, nàng đã rất lâu không có hưởng thụ loại cảm giác cùng bạn bè tâm sự ngẫu hứng, vừa vặn đang trò chuyện thì tiếng chuông điện thoại vang lên, nàng nhìn mắt dãy số trên màn hình trượt sang phải bắt máy : "Này."

Triệu Tiểu Đường chần chờ vài giây: "Ngày hôm nay không có đóng phim sao?"

"Không có, trời đổ mưa quay không được."

Triệu Tiểu Đường nhìn về phía ngoài cửa sổ, nước mưa nện ở trên tấm kính rầm rầm giống như tâm tình hiện tại của cô rối loạn không ngừng, cô nói: "Em ở bên ngoài?"

"Em tại đang ở chỗ bạn của mình, Triệu tổng có chuyện gì nói thẳng đi."

Triệu Tiểu Đường hắng giọng một cái: "Cũng không có chuyện gì, buổi trưa có rảnh không?"

Ngu Thư Hân không chút nghĩ ngợi nói: "Không rảnh, không có chuyện gì em trước tiên treo."

"Ai vậy?"

"Gọi nhầm số thôi."

Sau khi điện thoại bị cúp, Triệu Tiểu Đường đứng dậy đứng trước cửa sổ sát đất, trên tay nắm điện thoại di động thật chặt, cắn chặt răng kìm nén hỏa khí, thần sắc nghiêm túc ánh mắt nặng nề.

Một bên bầu không khí nặng nề, một bên bầu không khí lại hòa hợp, An Kỳ cùng Hứa Giai Kỳ đều là người hướng ngoại, càng tán gẫu càng ăn ý, hai người thậm chí còn thêm WeChat. Ngu Thư Hân nhìn hai người này như bạn thân lắc đầu một cái.

Bữa trưa dùng ở một khách sạn gần đó, đặt riêng một phòng ăn trang nhã trang trí rất cổ điển. Ngu Thư Hân vừa ăn một bên tình cờ trả lời An Kỳ, ăn xong gần cuối bữa ăn Thư Hân nhận được điện thoại của quản lý, hỏi nàng có ở hay không khách sạn tới đón nàng đi quay quảng cáo. Hứa Giai Kỳ lúc này cũng đứng lên bước đến: "Tôi đưa em đi?"

Ngu Thư Hân lắc đầu: "Chị Lisa sẽ qua đây đón em, chị nếu như không có chuyện gì có thể cùng An Kỳ đi về quán bar ngồi một chút."

"Em thấy hai người rất ăn ý."

An Kỳ xông tới: "Ghen rồi?"

Ngu Thư Hân vươn ngón tay đâm vào   trán An Kỳ: "Ghen cái đầu cậu á! Hứa biên kịch là bạn của mình, lại nói lung tung sau này mình không tìm đến cậu nữa."

"Đừng a Thư Hân." An Kỳ cười híp mắt nói: "Mình chính là đùa giỡn, sau này mình không nói vậy nữa là được chứ gì."

Ngu Thư Hân dành cho bạn mình một ánh mắt cảnh cáo rồi mới đi ra khỏi phòng ăn, quản lý Lisa đã đến dưới lầu đợi. Lisa nhìn thấy Ngu Thư Hân đi tới giúp nàng bung dù nghe Thư Hân nói: "Trước đó không phải nói ở bên ngoài quay sao ạ? Trời mưa thế này làm sao quay đây?"

"Sửa bối cảnh, nội dung thay đổi." Lisa nói: "Hôm nay không quay lại cũng phải quay, bọn họ tiền đều bỏ ra làm sao có thể nói không quay là không quay được, càng kéo dài chi phí càng tăng. "

Ngu Thư Hân gật đầu: "Ừm."

"Em nghỉ ngơi chút, đến nơi chị gọi em. " Lisa đưa cho Thư Hân tấm chăn mỏng đắp lên, nàng gật đầu: "Cảm ơn chị."

Ngu Thư Hân thoáng cái chìm vào giấc mộng về sau khi xe dừng hẳn  nghe tiếng quản lý gọi mình tỉnh lại, Thư Hân mở mắt ra, ấn ấn hai bên thái dương : "Đã đến rồi sao?"

"Đến rồi." Lisa đem tấm chăn trên người Thư Hân bỏ ở phía sau xe, lại giúp nàng chỉnh trang lại y phục cùng tóc dài, tất cả thỏa đáng hai người mới xuống xe hướng về thang máy bên kia đi.

Quay phim tại lầu số 8, Ngu Thư Hân vào cửa thì nhìn thấy nhân viên đẩy giá trang phục tiến vào, đạo diễn cùng nhà sản xuất đều có mặt hai người tựa hồ có tranh luận, Ngu Thư Hân cùng Lisa đi tới chào hỏi: "Dư đạo diễn."

Dư đạo diễn quay đầu, Ngu Thư Hân tóc dài buộc lên, trên mặt trang điểm nhạt cái trán trắng nõn, lông mày dày đậm, một đôi đôi mắt sáng cất giấu tinh quang giống như ánh sao lấp lánh. Làn da Thư Hân rất trắng, hai gò má ửng đỏ, cười lên đặc biệt rạng rỡ, tuy rằng mặc chiếc ao phao dáng dài  có hơi mập mạp nhưng khó có thể che giấu tư thái đẹp đẽ của nàng, người đẹp mặc cái gì đều dễ nhìn.

"Ngu tiểu thư đến rồi." Dư đạo diễn đối với phó đạo diễn phất tay: "Lisa tiểu thư cùng cô nói sao, sửa lại cảnh quay."

"Trên đường tới đây đã nói qua."

"Đã nói là tốt rồi." Dư đạo diễn ánh mắt đặt ở trên người nàng, híp mắt: "Thuận tiện cởϊ áσ khoác sao? Đợi lát nữa còn muốn thay quần áo."

Ngu Thư Hân đương nhiên biết cần thay trang phục chỉ là ánh mắt này của Dư đạo diễn làm sao cũng làm cho người ta không quá thoải mái, nàng cười gượng: "Được."

Lisa ôm y phục của Thư Hân đứng một, Dư đạo diễn vây quanh người nàng lượn một vòng, thục nữ yêu kiều tư thái rất tốt đặc biệt là phần ngực cùng vòng ba đường nét, độ cong đều rất đẹp. Hắn ta nhìn ngắm rồi cười nói: "Không tệ, chuẩn bị đi thay quần áo đi."

Lập tức có nhân viên đi đến đưa cho Ngu Thư Hân y phục, nàng khẽ gật đầu từ bên người Dư đạo diễn lướt qua đi vào trong phòng thay đồ. Dư đạo diễn nhìn bóng lưng nàng rời đi ánh mắt lưu luyến.

Lisa nhìn bộ dáng này của Dư đạo diễn nhíu mày, trong vòng nội bộ đều biết Dư đạo diễn tính cách ra sao, hắn ta cực kỳ háo sắc, lại có chút giao thiệp rộng, chút trình độ cũng gọi là có tiếng, quay quảng cáo cho sản phẩm nào lúc tung ra cũng có thể khiến người ta kinh diễm. Vì lẽ đó thường thường có người tìm hắn ta chỉ đạo quay quảng cáo cùng MV, hai năm trước hắn ta bởi vì tại hiện trường đùa giỡn một nữ nghệ sĩ bị đá trúng chỗ hiểm, nghe nói từ đó về sau liền không xong rồi. Vốn cho là hắn sẽ sa sút không nghĩ tới sự nghiệp nhưng nghênh đón thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp tiến vào HIU làm đạo diễn, chỉ là có lẽ là sự kiện kia cho hắn ta đả kích cũng không nhỏ, hơn nữa phương diện kia không được vì lẽ đó Dư đạo diễn hiện tại không dám động tay chân chỉ dùng ánh mắt háo sắc chiêm nghiệm.

Ngu Thư Hân từ phòng thay đồ đi ra, nàng mặc vào dạ phục bó sát eo màu đỏ sẫm cùng vũ phục thiết kế lần trước biểu diễn ở dạ hội Kinh Nghi gần giống nhau. Phía sau lưng để lộ toàn bộ thế nhưng bộ y phục có một lớp vải ren mỏng che chắn, màu đỏ sẫm của vải vóc kề sát làn da trắng nõn của Thư Hân vô cùng nổi bật, càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ thị giác người xem. Dư đạo diễn nhìn Ngu Thư Hân từ bên trong đi ra ánh mắt không hề chớp lấy một cái, lặng lẽ nuốt nước miếng.

"Thợ trang điểm." Hắn hô: "Lại đây."

Thợ trang điểm đi tới, Dư đạo diễn nói: "Theo kiểu này mà trang điểm tôi muốn lộ ra toàn bộ phần sau gáy." Hắn nói rồi đẩy phần tóc dài của Ngu Thư Hân ra, ngón tay sờ lên trên phần da thịt sau gáy nàng : "Đặc biệt là chỗ này."

Hắn ta lòng bàn tay thô ráp chạm lên da thịt đặc biệt gai đau, Ngu Thư Hân nhẫn nhịn không có hé răng, thợ trang điểm gật đầu: "Rõ ràng."

Dư đạo diễn gật đầu đưa tay hất mái tóc nàng hướng về phía trước để lộ ra tấm lưng phía sau: "Đừng đánh quá đậm làm màu sắc da không đồng nhất."

Làn da này trắng nõn mịn màng không chút sẹo nhỏ, đường nét xinh đẹp lại tinh tế, bờ vai hơi nhô ra, eo thon thả nhỏ nhắn linh hoạt, toàn bộ phần lưng của Ngu Thư Hân quá tuyệt đẹp không khác nào được khắc họa dưới ngòi bút của họa sĩ. Đúng là một vưu vật, không có nửa điểm tỳ vết, thu hút người khác đến trí mạng, Dư đạo diễn thưởng thức xong phía sau lại chuyển tới phía trước, Ngu Thư Hân cố nén cảm giác khó chịu cơ thể  căng thẳng nhẫn nhịn.

Hắn ta đứng trước mặt dùng ánh mắt bình phẩm không chịu dời khỏi người Ngu Thư Hân, nhiều lần dựa vào nguyên do đụng vào cánh tay nàng rồi đụng vào eo nhỏ, còn một bên chạm vừa nói đàng hoàng trịnh trọng. Ngu Thư Hân kìm nén khẩu khí mãi cho đến khi Dư đạo nói: "Trang điểm đi."

Ngu Thư Hân đi theo thợ trang điểm đến bên cái ghế ngồi xuống, nhân viên đi tới đi lui đưa đến hai bộ trang phục, lễ phục lúc nãy là quay cảnh đầu tiên sau đó đổi  bộ trang phục ở nhà  cuối cùng quay trong bồn tắm, bên trong có bộ đồ bảo hộ. Lisa đi tới bên người Ngu Thư Hân thả y phục xuống, đập bả vai nàng nói: "Không có sao chứ?"

"Không có chuyện gì." Chỉ là bị đụng vào một chút mà thôi nàng còn có thể chịu đựng, trước kia khi mới xuất đạo không có tài nguyên nàng cùng chị Lisa còn phải đi bồi lão bản uống rượu. Khi đó mới phải cắn răng nuốt xuống vị cay nồng của rượu, tiếng cười ghê tởm cợt nhả cái này vẫn còn có thể trong phạm vi tiếp thu, Lisa thấy nàng nói như vậy chỉ biết vỗ vỗ vai nàng an ủi: "Cực khổ rồi."

Ngu Thư Hân bởi vì hoá trang không tiện quay đầu, chỉ là đưa tay đặt ở  trên mu bàn tay Lisa: "Không có chuyện gì."

Vừa hoá trang cho Thư Hân thợ trang điểm vừa nói: "Ngu tiểu thư tính khí thật tốt, chẳng trách nổi nhanh như vậy, sau này cũng sẽ càng bạo hơn."

Ngu Thư Hân nghe được nàng nói như vậy bật cười: "Cảm ơn."

Thợ trang điểm ngồi ở bên người nàng: "Phiền phức Ngu tiểu thư nhắm mắt."

Ngu Thư Hân nhắm mắt lại mặc nàng ở trên mặt bôi bôi vẽ vẽ, Lisa ngồi ở bên người nàng xem. Cách đó không xa Dư đạo diễn đang răn dạy nhân viên, cô lắc đầu một cái hỏi: "Các cô nơi này, Dư đạo diễn thật giống so với Khương tiên sinh còn lợi hại hơn."

Khương tiên sinh là nhà sản xuất vừa nãy Ngu Thư Hân đã thấy qua, thợ trang điểm nhìn Lisa nói: "Chúng ta này a, chính là Dư đạo diễn định đoạt, bởi vì Trần tổng là anh rể hắn, nhà sản xuất đều không làm gì được ông ta."

Nguyên lai còn có tầng này quan hệ chẳng trách hắn ta bây giờ còn có thể tồn tại trong giới giải trí, có người làm chỗ chống lưng.

Rất nhanh Ngu Thư Hân liền hóa trang xong, Dư đạo diễn đi tới bên người nàng dù sao cũng đánh giá, không nhịn được thẳng gật đầu: "Cũng không tệ lắm, lên trước thảm đỏ đi."

Cảnh mở đầu chính là đứng trên thảm đỏ, Ngu Thư Hân tóc dài kéo lên lộ ra phần gáy thiên nga thon dài, vai hẹp phía sau lưng tinh tế như bức tượng được trạm trổ kỹ lưỡng, Dư đạo diễn đứng trước màn hình chỉ đạo: "Đi, đi, đi, dừng lại!"

"Xoay người."

Ngu Thư Hân xoay người, Dư đạo diễn nói: "Lời kịch."

Hiện trường có người nhắc lời thoại thế nhưng Giản Yên sớm đã đem vài câu lời quảng cáo nhớ ở trong lòng, nàng trên mặt mang theo nụ cười nói ra, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình. Dư đạo diễn ánh mắt ở trên màn ảnh cùng nàng va chạm, trong lòng ngứa ngáy hắn nói: "OK! Trở lại một lần."

Lần này là từ góc nghiêng bên mặt quay, Ngu Thư Hân xoay người nhìn màn ảnh, lông mày lá liễu, ánh mắt như ngôi sao, khóe mắt trang điểm vẽ một đường viên giống như ẩn giấu vạn ngàn thanh tú đặc biệt mê người, môi hồng răng trắng, nở nụ cười cả phòng đều bị hấp dẫn ba phần.

"OK!" Dư đạo diễn tán thưởng: "Chuyên nghiệp chính là chuyên nghiệp so với những người mẫu kia nghe không hiểu lời thoại biểu đạt tốt hơn nhiều."

Ngu Thư Hân cười nhạt từ trên thảm đỏ bước xuống, thợ trang điểm đem ra bộ quần áo thứ hai cho nàng.

"Trước tiên đi đổi trang phục." Dư đạo diễn đi tới bên người Ngu Thư Hân cố ý dựa vào rất gần, hai người cánh tay sát bên, Dư đạo diễn cảm nhận bên người nhàn nhạt mùi son phấn một trận tâm thần dập dờn, hắn dư quang liếc phần cổ của Ngu Thư Hân liếm liếm môi.

Ngu Thư Hân đi đổi trang phục thì quản lý Lisa đi tới bên người nàng: "Còn chịu đựng được sao?"

"Không có chuyện gì." Ngu Thư Hân nói rằng: "Rất nhanh sẽ quay xong."

Lisa gật đầu đáp lại nàng: "Đúng rồi, vừa rồi di động của em vang lên, chị không có nhận điện thoại em xem thử coi là ai."

Ngu Thư Hân nghe lời xem là dãy số Tưởng Ức Nhu, nàng trước có cùng các nghệ sĩ khác tham gia gameshow  trao đổi số điện thoại, vì lẽ đó có lưu số của Tưởng Ức Nhu chỉ là xưa nay không có liên lạc qua, nàng không rõ chuẩn bị gọi lại bỗng nhiên nhìn thấy trong nhóm chat Tưởng Ức Nhu vừa vặn đang tán gẫu.

Nàng ấn vào xem Tưởng Ức Nhu nói

?: @Ngu Thư Hân, cô có phải đang ở bên HIU?

Hạ Vân?: Tưởng tỷ nhìn thấy Thư Hân?

Triệu Thanh Thanh?: Tưởng tỷ làm sao cũng đi HIU?

Tưởng Ức Nhu?: Này, tôi đang đi trao đổi về đại ngôn, tôi vừa đi ngang qua khu vực quay phim nhìn thấy Ngu Thư Hân @Ngu Thư Hân.

Ngu Thư Hân nhắn lại ?: Ừ, tôi đang ở chỗ HIU.

Tưởng Ức Nhu ?: Tôi liền nói là cô mà, còn tưởng rằng mình nhận sai  ngại quá không cùng cô đi đến chào hỏi, như thế nào có phải rất là khó chịu hay không?

Ngu Thư Hân ?: Có chút.

Tưởng Ức Nhu ?: Vừa rồi cái lão nam nhân kia có phải là ăn đậu hũ của cô? Thật sự đê tiện! Đã không có khả năng sinh dục còn cả ngày nghĩ dê xồm! Nhìn thấy người như thế đã muốn phát hỏa khí rồi a! Bại hoại!

Ngu Thư Hân nhìn thấy Tưởng Ức Nhu nhắn lại cười, đầy bụng oán khí tiêu tan rất nhiều, bên cạnh nàng Lisa nói: "Ai vậy."

"Tưởng tỷ." Ngu Thư Hân nói tiếp: "Em cùng cô ấy tán gẫu vài câu giải quyết một hồi."

Nàng vừa mới dứt lời liền nghe thấy tiếng nhân viên thúc giục: "Lisa tiểu thư, Dư đạo diễn để cô qua.

Lisa đi tới bên người Dư đạo diện: "Làm sao thế?"

"Lisa tiểu thư đến rồi, tôi muốn cùng cô nói rằng trước tiên quay cảnh phòng tắm cái kia bộ phận...." Dư đạo nói chuyện còn không quên liếc nhìn Ngu Thư Hân, ánh mắt tựa hồ muốn xuyên thủng y phục đơn bạc của nàng. Nhìn thẳng vào nàng, Ngu Thư Hân bị hắn như thế cả người liền không khỏe, nàng nghe được quản lý của mình nói: "Trước tiên quay cảnh phòng tắm? Cái kia bộ phận không phải cuối cùng mới quay sao? Lại nói, vẫn chưa có đồ bảo hộ đây."

"Không cần dùng đồ bảo hộ đi, Ngu tiểu thư vóc người rèn luyện tốt như vậy, không phải là làm cho người ta nhìn sao? Tôi cảm thấy không cần thiết mặc đồ bảo hộ."

Cho em gái ông xem hả đò háo sắc! Này là tiếng người đàng hoàng nói sao ! Ngu Thư Hân nghe được đầy bụng bốc lửa, nàng làm cái hít sâu, trong nhóm chat những người khác không biết Dư đạo diễn bỉ ổi đến mức nào. Ngu Thư Hân nhìn  Tưởng Ức Nhu đang phổ cập tri thức cho mọi người , Tưởng Ức Nhu nói xong trong nhóm dồn dập đánh chữ:

—— ?Thư Hân cực khổ rồi.

—— ?Thư Hân thật xúi quẩy, chịu tội.

—— ?Thư Hân không muốn quay  liền đi đi.

Ngu Thư Hân nhìn mọi người quan tâm bất đắc dĩ nói ?: Đi cái nào? Để chúa Jesus dẫn tôi đi đi!

"Ngu tiểu thư, phiền phức nhắm mắt." Thợ trang điểm nhẹ giọng nói, Ngu Thư Hân tắt điện thoại di động ngửa đầu nhắm mắt, bên tai Dư đạo diễn cùng chị Lisa tranh chấp vẫn còn tiếp tục, hai bên ai cũng không phục ai.

"Tôi là đạo diễn, làm sao quay tôi quyết định."

"Thế nhưng chúng tôi chỉ làm theo hợp đồng, trên đó cũng không nói cái này."

"Trên hợp đồng không có nói làm sao quay, vì lẽ đó tất cả nghe tôi."

Lisa tức giận cúi đầu đi hai bước, vẫn là không nhịn được nói rằng: "Dư đạo diễn."

"Quay hay không quay?"

"Không quay đồng ý thì miễn quay tiếp."

Bên trong nói nhao nhao ồn ào, ngoài cửa Triệu Tiểu Đường đứng bên người lão bản HIU, cô cúi đầu xem di động sau khi nhìn thấy tin tức của Ngu Thư Hân ánh mắt cô trở nên thâm u, hỏi: "Nghe nói hôm nay HIU có quay phim, thuận tiện xem một chút được không ?"

"Đương nhiên." Lão bản họ Trần, sớm hai ngày trước nghe nói Triệu Tiểu Đường muốn đi qua nói chuyện hợp tác liền chuẩn bị sẵn sàng, hai người vừa hàn huyên chuyện hợp tác vẫn tính hòa hợp chỉ là Triệu tổng không có ký hợp đồng luôn. Cô nói muốn ở công ty đi một vòng, Trần tổng đã sớm nghe nói Triệu tổng là một người cuồng công việc, chọn đối tượng hợp tác cũng vô cùng hà khắc vì lẽ đó hắn không dám thất lễ, từng bước theo hai người từ cửa thang máy lầu 8 đi ra, Trần tổng khom lưng: "Triệu tổng mời tới bên này."

Triệu Tiểu Đường phía sau có dẫn theo trợ lý Hồ Ba, cô khẽ gật đầu.

Trần tổng dẫn cô tiến vào căn phòng đang quay phim, đẩy cửa ra nguyên tưởng rằng bên trong đang bận bịu nhưng không nghĩ toàn bộ nhân viên đều đang đứng còn nghe được giọng nói của một nữ nhân.

"Trước tiên quay cảnh phòng tắm này chúng ta không có ý kiến, tối thiểu phải mặc đồ bảo hộ chứ? Dư đạo diễn, chúng tôi tôn trọng ông, ông có phải là cũng nên tôn trọng chúng tôi?"

"Lisa tiểu thư trong này nhân viên có mấy người đâu lại nói Ngu tiểu thư dáng người tốt như vậy nhìn một chút làm sao đâu? Lại không phải làm cho cô ấy cởi sạch y phục, nếu như Ngu Thư Hân nguyện ý cởϊ qυầи áo phía trên, tôi có thể cân nhắc dùng đồ bảo hộ."

Lisa giận quá mà cười: "Dư đạo diễn, ông nói như vậy có phải là có chút quá đáng? Thật là.... trên hợp đồng cũng không có nói nên làm sao quay thế nhưng đồ bảo hộ này không phải trong vòng đều tuân thủ quy tắc mà làm à?"

"Chỗ này của tôi không có cái gì đồ bảo hộ, cũng không rõ mấy cái quy củ kia. Quay liền quay, không quay coi như vi phạm hợp đồng Lisa tiểu thư chính mình cân nhắc."

"Không cần cân nhắc, Lisa cô vi phạm hợp đồng đi." Giọng nói lành lạnh ở sau lưng mọi người vang lên, Dư đạo diễn cùng Lisa nhìn sang. Triệu Tiểu Đường mặc áo khoác bò màu đen bên trong là áo sơ mi màu kem ô vuông,  quần bò màu đen ôm gọn hai chân thon dài, thẳng tắp, dáng người cao gầy, cô khi nói chuyện giương mắt nhìn Dư đạo, ánh mắt sắc bén, khí thế đè xuống, Dư đạo nhíu nhíu mày.

Lisa đi tới bên người Triệu Tiểu Đường thấp giọng nói: "Triệu tổng."

Triệu Tiểu Đường hắng giọng, đối với phía sau Hồ Ba nói: "Trợ lý Hồ liên hệ về phòng tài vụ cùng đoàn luật sư Kinh Nghi hỗ trợ quản lý Lisa hoàn thành việc đền hợp đồng."

Trần tổng vội nói: "Triệu tổng, trong này khẳng định có hiểu nhầm."

Triệu Tiểu Đường nhìn về phía hắn vừa nhìn về phía Lisa, Lisa đối diện hai mắt của cô lắc đầu. Triệu Tiểu Đường suy nghĩ vài giây: "Như vậy đi, có hiểu lầm hay không tôi muốn tự mình hỏi thăm nghệ sĩ của tôi Ngu tiểu thư, thuận tiện để tôi hỏi nàng sao?"

"Đương nhiên thuận tiện!" Trần tổng dùng ánh mắt ra hiệu Dư đạo cùng mấy nhân viên, trong khoảnh khắc căn phòng sạch sẽ hơn nhiều, Ngu Thư Hân vẫn còn trong trạng thái mộng mị, nàng nhìn Triệu Tiểu Đường từng bước từng bước đi về hướng mình sững sờ nói: "Chị làm sao đến rồi?"

Triệu Tiểu Đường đi tới trước mặt nàng, vẻ mặt rút đi sự lãnh mạc vừa rồi không còn căng thẳng, ánh mắt sắc bén thu liễm ngược lại ôn hòa, cô lúc mở miệng âm thanh đều mềm hai phần: "Thư Hân là chúa Jesus không tiện đến, ngài xin nhờ tôi lại đây mang em đi."

Đi cái gì vậy trời? Đến chúa Jesus nhờ dẫn mình đi đi ! ? ? ?

Ngu Thư Hân nghĩ đến trong nhóm chat tự mình nói câu nói kia nhất thời câm lặng, Triệu Tiểu Đường nói tiếp: "Ngài còn nói nếu như em không muốn đi ngài liền để tôi lưu lại nơi này bồi em."

????

_____( ultr? Văn vở quá Triệu tổng ?)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi