EM KHÔNG NGOAN

Bảy giờ rưỡi tối, xe bảo mẫu màu trắng dừng ở phòng thu của đài truyền hình Bắc Thành.
Bộ phim điện ảnh thời dân quốc [ Bạch Lộ Vi Sương ] quay trước đó sẽ lên sóng vào năm sau, giò đã bắt đầu làm hoạt động tuyên truyền.
Lần này các thành viên trong đoàn làm phim kết hợp ghi một chương trình tạp kỹ.
Ngôn Thư nâng ghế lên, nhìn về chỗ nữ ngôi sao đang mơ màng sắp ngủ, tức giận nói: “Đã nói các em phải có chừng mực một chút, nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy, chừng mực của em là như thế à?”
Công việc sắp tới, khốn khổ thành như vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đôi mi cong vút của Ninh Già Dạng chậm rãi vểnh lên.
Đây đúng là quá oan uổng rồi.
Mấy ngày nghỉ này, mặc dù ngày đêm ở chung với động vật họ mèo cỡ lớn, nhưng đúng là cái gì cũng chưa làm. Ngoài việc…. bị anh hít.
Cô chẳng muốn giải thích, đôi môi đỏ khẽ nhếch, buông một tiếng thở dài: “Chị không hiểu.”
Ngôn Thư: “Chị không hiểu, cho dù mái tóc xoăn màu bạch kim của chồng em có mê người, em cũng đâu thể một hơi làm người ta kiệt sức?”
“Chiến lược sử dụng lâu dài hiểu không?”
Đừng nói là lâu dài.
Ngắn hạn cũng không cho dùng.
Ninh Già Dạng nghĩ đến chàng trai xinh đẹp với mái tóc xoăn bạch kim như bước ra từ cuốn truyện tranh, vẫn thủ thân như ngọc, băng thanh ngọc khiết kiểu đó, lại thở dài một tiếng.
 Ngôn Thư không hiểu: “……”
“Em làm sao thế?”
“Không được dục cầu bất mãn à?” Ninh Già Dạng lấy gương nhỏ ra, sửa sang lại kiểu tóc vừa nãy nằm trêb ghế dựa nên bị rối.
Mái tóc đen nhánh mềm mượt dài đến thắt lưng, lúc này chỉ đeo một chiếc băng đô tua rua kim cương, đính mấy viên đá quý màu xanh nhạt, trang trí đơn giản, làm cho khuôn mặt vốn đã xinh đẹp động lòng người của cô càng thêm chói mắt.
Ngôn Thư bị lời nói của cô làm cho nghẹt thở, cả buổi không nói nên lời.
Dục cầu bất mãn cái con mẹ nó!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Mau xuống xe, đến lượt các em đi vào rồi!”
Mở màn tiết mục này là phong cách dân quốc.
Ngay cả bối cảnh cũng là kiểu cổ điển, không thể không nói, e-kip của chương trình chuẩn bị rất cẩn thận, không hổ danh là át chủ bài của chương trình.
Hai nữ MC cùng với nữ khách mời đều mặc bộ sườn xám tinh xảo, duyên dáng thướt tha cổ kính.
Các nam khách người mặc trường bào với dáng vẻ thư sinh, hoặc là quân trang màu xanh lá cây, cũng rất có cảm giác thời đại.
Dù vậy, khi Ninh Già Dạng xuất hiện trong bộ sườn xám thêu hình chim khổng tước xanh lam, cũng cướp đi tất cả ánh mắt của mọi người.
Khách mời và MC chia làm hai đội để chơi trò chơi, người thua sẽ nhận hình phạt.
Hình phạt không phải diễn tập từ trước, mà là trực tiếp rút ở hiện trường.
Hình phạt có thể so với Truth or Dare!
Tiết mục này hưng thịnh không suy, MC cũng dám phỏng vấn những vấn đề riêng tư của các khách mời, rất nhiều chuyện tình cảm của các ngôi sao tuyến một tuyến hai hoặc là những bí mật khác cũng bị tiết mục này phanh phui ra.
Phải nói mọi người trong đoàn phim [ Bạch Lộ ] dồn hết sức lực muốn trừng phạt ai nhất.

Đó chắc chắn là dưa tình yêu gần đây của Ninh Già Dạng, thường lên hot search.
Kết quả đã rõ ràng.
Đội của Ninh Già Dạng thua, do đội trưởng là cô bước ra nhận hình phạt.
Ninh Già Dạng giơ micro lên, tự mình trêu chọc: “Tôi biết ngay lúc mọi người chọn tôi làm đội trưởng là cố ý!”
Nhưng mà, thua chính là thua.
Cô thản nhiên nhận hình phạt.
Nam chính có danh tiếng trong giới cười nói: “Rõ ràng là Ninh tiên nữ của chúng ta rất được chào đón.”
Nét mặt của Lương Dư Quỳnh bên cạnh Ninh Già Dạng rất xấu xí.
Trước khi quay bộ phim này, các cô cùng một vạch xuất phát. Trong một khoảng thời gian ngắn, các cô lại cùng tham gia một gameshow, Ninh Già Dạng trở thành nhân vật chính, còn cô ta lại trở thành vật phông nền.
Lương Dư Quỳnh không nhịn được mở miệng: “Quả thật rất được chào đón, lần trước người mẫu nam mà công ty chúng tôi ký hợp đồng còn muốn hỏi tôi chữ ký của cô Ninh, là fans cứng đấy!”
“Anh ta có cơ bụng tám múi cô Ninh thích đó.”
Hiện trường im lặng vài giây.
Ninh Già Dạng cười như không cười nhìn cô ta: “Cô Lương vẫn nhiệt tình giúp đỡ mọi người như trước nhỉ.”
“Lần trước……”
Lương Dư Quỳnh sợ cô nói hươu nói vượn.
Nhìn thấy ekip mang rương hình phạt lên sân khấu, lập tức nói sang chuyện khác: “Bắt đầu rút hình phạt à?”
“Tôi đến giúp đỡ.”
Vẻ mặt của Ninh Già Dạng ngây thơ: “Tinh thần giúp đỡ người khác của cô Lương đã thấm sâu vào xương tủy.”
“Ha ha ha ha.”
Người ở đây cũng không phải đồ ngốc, có thể nhìn ra cảnh tàn sát khốc liệt giữa các cô.
Vẫn là nhịn không được cười ra tiếng.
MC nghe ra lời mỉa mai giết người không thấy máu của cô, lời mời chân thành: “Sau này cô Ninh phải thường xuyên đến đó, chúng tôi rất cần khách mời như cô.”
Dám nói.
Vốn dĩ từng thấy rất nhiều khách mời lật xe đã chết lặng, bây giờ anh ta bắt đầu mong chờ biểu hiện của Ninh Già Dạng.
Ninh Già Dạng rút tờ giấy hình phạt ra.
Sau đó đầu ngón tay bỗng dừng lại.
Tờ giấy ghi: [ Vui lòng gọi điện cho số liên lạc gần nhất trong điện thoại, trong tình huống không được nhắc đến ba chữ ‘em nhớ anh’, nhắc nhở đối phương nói ra ba chữ này. ]
Lúc đưa tờ giấy đến máy quay.
Người xem ở phía dưới cũng liên tục hò hét.
A a a!
Thật sự rất biết chơi!
Ninh Già Dạng nhớ đến gì đó, bỗng nhiên cong môi mỉm cười: “Chắc chắn là nhật ký cuộc gọi sao?”
Tối nay, người cuối cùng gọi điện thoại cho cô là người mẹ thân yêu của cô!

Quả nhiên trên đời chỉ có mẹ là tốt.
MC bảo ekip chương trình mang điện thoại của Ninh Già Dạng lên.
Phía dưới, trái tim của Ngôn Thư tưởng chừng như muốn nổ tung.
Chị ấy biết gameshow này chuyên thử thách lòng người, nhưng mà dù sao cũng không ngờ sẽ thử thách mọi người thế này.
Thậm chí còn chưa kịp xóa nhật ký cuộc gọi của Ninh Già Dạng.
Mắt thấy màn hình điện thoại của Ninh Già Dạng bị máy quay chiếu lên màn hình lớn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy người đầu tiên là….. Mẫu hậu đại nhân.
Mọi người lập tức thất vọng.
Ngôn Thư thở phào nhẹ nhõm: Thật may, không phải vị kia.
Thế nhưng cơn tức này còn chưa nguôi, một giây sau, màn hình lớn bỗng hiển thị có một cuộc gọi…..Động vật họ mèo lông xoăn màu bạch kim cỡ lớn thích ngửi.
Vẻ mặt của Ninh Già Dạng cứng đờ.
Khán giả phía dưới giống như điên rồi: “Nhận nhận nhận!”
“Nguyện ý thua cuộc!”
“Đây mới là người mới liên lạc!”
“Tiên nữ, mau nhận đi!”
Tiếng hoan hô tưởng chừng như chọc thủng phòng thu.
Đã rất lâu rồi khán giả lâu năm của chương trình này cũng chưa kích động như lúc này.
Đừng nói…..
Ngay cả nhóm MC cũng đang rất kích động, đây quả thật là một sự trùng hợp!
Hết lần này tới lần khác Ninh Già Dạng bốc thăm được hình phạt này, nhưng trước khi gọi điện thoại, một ghi chú mập mờ như vậy gọi đến.
Nhất là lông xoăn màu bạch kim.
Khiến mọi người liên tưởng đến người đàn ông bị chụp ảnh ôm hôn lần trước.
Đúng là tóc màu bạch kim, mơ hồ cũng có thể nhìn ra là tóc xoăn!
Trong chớp mắt, Ninh Già Dạng đã suy nghĩ rất nhiều.
Hậu quả của từ chối, cùng với hậu quả của việc nối máy và có thể bị phơi bày.
Cuối cùng nhìn qua ghi chú không ngừng nhấp nháy trên màn hình.
Bên tai vang lên tiếng nhiệt liệt của khán giả.
Cuối cùng thở nhẹ.
Đầu ngón tay chọn nối máy.
Nếu như thật sự vô tình cho phơi bày, vậy có thể là do vận mệnh đã sắp đặt.
Cô hé cặp môi đỏ mọng, vừa mới định nói chuyện, lại nghe được giọng nói khàn khàn của người đàn ông ở đầu dây bên kia: “Bọt sóng nhỏ, em còn muốn đứa bé không?”
Bên Thương Dư Mặc hình như rất ồn, có tiếng còi ô tô, thông qua microphone truyền tới trường quay, giọng nói sai lệch.

Cộng thêm khán giả liên tục la hét, cho đến khi họ thấy Ninh Già Dạng nối được máy, bên kia đã nói nửa câu, bọn họ chỉ mơ hồ nghe thấy mấy chữ cuối cùng….
“Muốn đứa bé không?”
Sự cố chương trình sáng loáng!!!
Hơn nữa còn là sự cố cực kỳ lớn.
Không đợi chương trình kết thúc, đã thu xếp hot search.
#Bạn trai của Ninh Già Dạng ép cô rút khỏi giới về sinh con#
Buổi ghi hình buộc phải kết thúc sớm.
Trong phòng trang điểm, lúc Ninh Già Dạng tháo trang sức, mở điện thoại lướt video trên weibo.
“Anh xem!”
“Bây giờ trên mạng đều đang mắng anh, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, còn ép buộc thiên nga sinh con cho cóc ghẻ!”
Thương Dư Mặc dựa vào cửa xe.
Bối cảnh là con hào lớn nhất Bắc Thành, nghe được cô hình dung đứa con của họ như thế, dưới đèn đường, con ngươi lờ mờ đến gần như mê hoặc hơi híp lại: “Thiên nga nhỏ, không phải em muốn sinh sao?”
Ninh Già Dạng nghẹn lời.
Nghĩ đến tối hôm đó ở biệt thự Lãng Hoa Thành cố ý thăm dò anh.
Người đàn ông không nhanh không chậm nói: “Em lừa anh?”
Trong lúc Ninh Già Dạng tiến thoái lưỡng nan.
Thương Dư Mặc bỗng nhiên chuyển đề tài, sợi tóc xoăn màu bạch kim rũ xuống, gần như che đi cặp mắt xinh đẹp kia.
Giọng điệu của anh như đang buồn bực, nhẹ nhàng nói: “Mà thôi, em lừa anh cũng đâu phải một lần.”
“Ban ngày còn nói hôm nay ở nhà nghỉ ngơi, buổi tối đã đến Bắc Thành ghi hình.”
Nếu không thì anh cũng sẽ không gọi điện cho cô trong lúc ghi hình.
Ninh Già Dạng: Hình như là vậy……
Nhìn tâm trạng của động vật họ mèo cỡ lớn sa sút, cô không nhịn được mà muốn vuốt ve.
Đã vứt sự cố trong chương trình ra sau đầu từ lâu.
Cô suy nghĩ vài giây, lập tức đã có biện pháp, mở to đôi mắt xinh đẹp trong veo nói lời bịa đặt: “Không phải vì em muốn cho anh niềm vui bất ngờ sao!”
Thật ra là sợ Thương Dư Mặc cũng biết mình tới Bắc Thành, lại ở bên người cô hít hít ngửi ngửi.
Thật không dễ gì anh mới đi ghi hình, cuối cùng mình có thể ung dung vài hôm.
Thương Dư Mặc bình tĩnh trở lại: “Thì ra là thế, bây giờ anh đi đón em.”
Ninh Già Dạng nhìn cuộc gọi video đã tắt: “……”
Không nói nên lời.
Đêm nay sẽ bị hít ngửi.
……
Bên ngoài phòng podcast.
Ninh Già Dạng mới ra ngoài, lọt vào trong tầm mắt là một chiếc Bentley màu đen rất ngầu đang ngạo nghễ đậu ở bên đường.
Cô như có dự cảm nhìn nơi xa.
Lúc Ninh Già Dạng và Ngôn Thư tạm biệt, chuẩn bị rời đi.
Lại bị Lương Dư Quỳnh gọi lại: “Cô Ninh.”
Ninh Già Dạng bực mình, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng nói: “Có việc gì?”
“Không có việc gì, chỉ là muốn biết khi nào cô rút khỏi giới? Đi sinh con cho coser không chính thống đó.”

Xung quanh không có ai, Lương Dư Quỳnh không sợ bộ mặt thật của mình bị vạch trần, cười vừa đắc chí vừa châm chọc: “Trong giới này, sự nghiệp của cô giống như pháo hoa, rực rỡ vài giây rồi biến mất, cũng rất truyền kỳ đấy.”
Đôi mày thanh tú của Ninh Già Dạng khẽ nhăn lại, vừa chuẩn bị đáp trả.
Lại nghe thấy một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng từ xa truyền đến: “Không phiền cô phải nhọc lòng.”
Không biết chiếc xe Bentley màu đen mở ra từ khi nào.
Người đàn ông cao ngạo tự phụ từ từ đi tới, áo sơ mi đen và quần tây như hòa vào bóng đêm.
Mái tóc xoăn bạch kim và khuôn mặt đẹp trai rất đáng chú ý.
Nâng đôi mắt lên, khi nhìn qua khiến cho người ta không khỏi khiếp sợ.
Lương Dư Quỳnh sững sờ tại chỗ.
Bất ngờ mà nhìn về phía khuôn mặt rất dễ nhận ra của Thương Dư Mặc, cùng với mái tóc xoăn màu bạch kim kia, tất cả đều không thể tưởng tượng nổi.
Sao lại là…. vị này?
Sao có thể?
Không phải anh đã kết hôn rồi sao?
Trong đầu Lương Dư Quỳnh nảy ra một suy đoán đáng sợ.
Nhưng không có ai trả lời cô ta, Thương Dư Mặc vươn tay về phía Ninh Già Dạng: “Bọt sóng nhỏ, đi thôi.”
Ninh Già Dạng nhìn chằm chằm ‘bàn tay thần tiên’ kiên trì bôi thuốc mỡ một ngày ba lần của người đàn ông, cũng đã sớm lấy lại vẻ hoàn hảo sạch sẽ.
Lúc này hơi duỗi ra, dưới ánh đèn tối tăm, tinh tế giống như băng mài ngọc khắc.
Ninh Già Dạng không coi ai ra gì mà nắm lấy.
Chậc.
Vì không uống rượu, Mục Minh Triệt bị bắt làm tài xế tạm thời đã giơ điện thoại lên, chụp được cảnh này rồi gửi cho [ Nhóm chat của gái giàu và trai mạnh mẽ ].
Vân Đóa Nhi là chàng trai mạnh mẽ: [ Cậu ta xong rồi.]
Sau khi gửi xong không thấy ai trả lời, trái lại khoan dung mà giải thích cho Lương Dư Quỳnh: “Ý của người anh em đó là, sự nghiệp trong giới giải trí của cô đến đây là kết thúc.”
Tiểu Lộc cắn môi dưới: “A a a! Chị Thư, đây là Mục thần sao?!”
Năm đó trong giới giải trí, địa vị của Mục Minh Triệt có thể so với Cố Dục Khánh bây giờ, đây mới thật sự là pháo hoa chói lọi trong vài giây, nhân vật để lại một câu chuyện huyền thoại.
Đến bây giờ vẫn còn nhiều ý kiến khác nhau về việc anh ấy rút khỏi giới.
Có người nói anh ấy đã hết thời, thành thật giải nghệ.
Lại có người nói anh du hý đời người, không ngợp trong vàng son của làng giải trí.
Đây cũng là lần đầu tiên Ngôn Thư nhìn thấy Mục Minh Triệt.
Đôi mắt sắc bén như chị ấy, chắc chắn nhìn ra được anh ấy là người phóng khoáng không màng danh lợi.
Ninh Già Dạng vừa lên xe đã bị Thương Dư Mặc ôm vào lòng.
Sống mũi cao thẳng của người đàn ông cọ vào làn da mỏng manh ở cổ của cô, trên người có mùi rượu nhàn nhạt hoà với hương đuôi linh sam, tạo thành bầu không khí vô cùng hoa lệ.
Mục Minh Triệt liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu.
Biểu cảm một lời khó nói hết, Thương lười nhác quả thực không có mắt nhìn.
Sau khi chào hỏi với em dâu, quyết đoán nâng tấm chắn lên, làm một tài xế không cảm xúc.
“Tại sao lừa anh?”
Trong cơn choáng váng, lúc Ninh Già Dạng bị động vật họ mèo cỡ lớn cọ xát, giọng nói lạnh lùng của người đàn ông bỗng nhiên vang lên.
Ninh Già Dạng bỗng dưng cứng đờ.

 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi