Nhặt rau xong, Vu Yên Nhi cùng Mạc Nhiên Nhiên và Hải Lý mang đến bồn nước bên hông nhà ăn để rửa. Lúc ngồi ở bồn nước, Hải Lý bỗng hiếu kỳ hỏi: "Yên Nhi, mình thấy cậu với Kiến Nhất tiếp xúc gần, ánh mắt cậu ấy nhìn cậu rất tình cảm, nhiều khi mình có cảm giác chỉ cần nhích một chút nữa thôi là hôn rồi, cuối cùng cũng không có?"
Nhắc đến hôn, Vu Yên Nhi vừa khổ tâm vừa ngại ngùng, để đạt đến ngưỡng giới mỡ treo miệng mèo nhưng mèo không ăn không phải dễ dàng, cô thở dài tiết lộ bí mật phía sau: "Kiến Nhất sợ mình thành thói quen nên anh ấy hạn chế lắm"
"Có vụ đó nữa sao? Không ngờ thật" Hải Lý cười ngây ngô, cô chưa từng nghĩ có người yêu hôn nhiều sẽ thành nghiện hôn.
Ở độ tuổi hiếu kỳ chuyện trai gái, Mạc Nhiên Nhiên tò mò hỏi: "Cảm giác khi hôn thế nào?"
Nhìn bộ mặt của hai kẻ chưa từng biết đến hôn, Vu Yên Nhi có kinh nghiệm giải thích để khai sáng cho hai cô bạn chưa trải: "Nếu các cậu hôn người mình ghét thì đó sẽ là thuốc độc, nhưng nếu hôn người mình thích thì đó lại là thuốc tiên"
"Vậy hai cậu hôn... lưỡ..." Hải Lý tưởng tượng đến đã ngượng ngùng nhưng vẫn muốn biết.
“Các cậu có người yêu đi, tự động sẽ có câu trả lời" Vu Yên Nhi không trực tiếp trả lời thẳng, có những chuyện riêng tư tốt hơn hết là giữ kín.
Hải Lý và Mạc Nhiên Nhiên nhìn nhau, nghĩ đến chợt rùng mình.
Rửa rau xong mang vào trong bếp, Hải Lý dẫn đầu đi phía trước, lúc quẹo không để ý đâm sầm vào người khác ngã xuống đất. Vu Yên Nhi và Mạc Nhiên Nhiên định đỡ dậy nhưng phát hiện có gì đó không đúng.
Ánh mắt của những người có mặt xung quanh không chớp, Từ Tuấn Vỹ vội vàng chạy đến che mắt Mạc Nhiên Nhiên kéo đi chổ khác. Vu Yên Nhi cười gượng lắc đầu, ai bảo lúc nãy Hải Lý tò mò nhiều như vậy làm gì, ông trời nghe thấu liền cho cô toại nguyện.
"Tên khốn!" Hải Lý đẩy người hôn mình ra, cô đứng dậy hét lên giận dữ, tiếng hét vang cả một khu khiến ai cũng phải ngoái đầu nhìn một lần.
"Chắc tôi thèm hôn cậu!" Triết Dương dùng tay chà mạnh miệng, phẫn nộ quát lại.
Trong lúc Hải Lý và Triết Dương cãi qua cãi lại, Vu Yên Nhi không thể chen lời can ngăn, đành đến ngồi cạnh Kiến Nhất hóng chuyện.
"Nhiều lời, nói đi, nụ hôn của cậu đáng giá bao nhiêu? Ông đây trả!" Triết Dương hùng hổ lớn tiếng.
"Trả cái beep" Hải Lý mắng xong không hiểu sao lại nhớ đến lời Vu Yên Nhi, cô thu lại dáng vẻ tức giận nhếch môi cười nghênh ngang: "Cậu phải chịu trách nhiệm với tôi"
"Cái gì?" Triết Dương trợn mắt kinh ngạc, mới sáng hắn còn tuyên bố thích bạn Hải Lý là Vu Yên Nhi, bây giờ Hải Lý lại nói thích hắn.
"Đúng rồi, mau chịu trách nhiệm đi" Nam nữ sinh có mặt đồng loạt lên tiếng đứng về phe Hải Lý.
"Không được!" Triết Dương dứt khoát cự tuyệt.
Hải Lý không làm đến cùng, bỗng nhiên òa lên khóc lóc thảm thương lôi kéo sự chú ý: "Nụ hôn đầu của tôi bị cướp mất rồi, rồi ai sẽ thích tôi đây. Số tôi thật xui xẻo quá mà..."
Nghe Hải Lý lải nhải một tràng không ngừng, thêm những người xung quanh liên tục chỉ trích, Triết Dương buộc miệng nói đồng ý, lúc hối hận cũng đã muộn.
Lừa được Triết Dương vào bẫy, Hải Lý lập tức thay đổi thái độ, nắm tay hắn đưa lên dõng dạc nói: "Tôi tuyên bố, Hải Lý và Triết Dương chính thức hẹn hò từ hôm nay"
Tiếng vỗ tay rần rần cùng tiếng hú hét phấn khích vang lên.
Hải Lý đưa mắt nhìn Vu Yên Nhi, Vu Yên Nhi lén đưa ngón tay cái tán thưởng, hai cô gái gật đầu hiểu ý.
Thấy Hải Lý mặt tươi tắn không một giọt nước mắt, Triết Dương tức giận bỏ đi không nói một lời.
"Dương ơi, gặp lại sau nhé" Hải Lý nói với theo cười đắc ý, chưa gì đã thấy tiền đồ của cô vô cùng sáng lạng.
Xem xong "chuyện tình trắc trở", Từ Tuấn Vỹ bày ra bộ mặt chê bai, nói với Mạc Nhiên Nhiên: "Có gì nói thẳng với mình, đừng ở trước mặt mọi người bắt chịu trách nhiệm, mất mặt lắm"
Mạc Nhiên Nhiên liếc nhìn Từ Tuấn Vỹ với ánh mắt không thể khinh bỉ hơn nữa: "Ai muốn cậu chịu trách nhiệm chứ?"
Từ Tuấn Vỹ không đáp, chỉ cười cười ẩn ý.
Một nụ hôn có thể bắt đầu một mối quan hệ, một nụ hôn có thể chữa lành tổn thương, một nụ hôn cũng có thể khiến người khác đau khổ. Vu Yên Nhi chợt quay sang nhìn Kiến Nhất, nghiêm túc hỏi: "Ông xã, nụ hôn của anh đáng giá bao nhiêu?"
Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên nghe thấy liền bất ngờ quay qua nhìn, Lý Nhược ngồi phía đối diện cũng dõi theo Kiến Nhất chờ đợi câu trả lời.
"Em đoán xem, sẽ đáng bao nhiêu?" Kiến Nhất mỉm cười dịu dàng.
"Với em, nụ hôn của anh chính là vô giá" Vu Yên Nhi buồn bã thở dài: "Nhưng nếu vô giá thì làm sao em có thể mua một nụ hôn của anh?"
"Vì vô giá, nên chỉ thuộc về một mình em" Kiến Nhất tươi cười, ánh mắt ngọt ngào nhìn Vu Yên Nhi.
Vu Yên Nhi vui vẻ, từng nét mặt đều hiện lên niềm hạnh phúc, Kiến Nhất là độc nhất, nụ hôn của anh là duy nhất, tất cả đều thuộc về riêng cô.
Từ Tuấn Vỹ nhăn răng chán ghét, hết lần này đến lần khác chứng kiến những cảnh này vẫn không thể chấp nhận nổi. Anh nhìn sang Mạc Nhiên Nhiên, cô đang mỉm cười vì tình yêu của Kiến Nhất và Vu Yên Nhi, anh cũng bất giác cười theo cô.
Lý Nhược ngồi ngay đối diện, nhìn rõ từng chi tiết, nghe rõ từng câu chữ, một mình ôm buồn tủi không một ai hay biết.