EM LÀ NGƯỜI CỦA TÔI

*reng reng*

-Ai đấy?

Khải Vệ đang quấn khăn tắm, anh vừa tắm xong và đang lau tóc mang gương mặt khó chịu ra mở cửa.

-Có chuyện gì?

Khải Vệ không ngước mặt lên xem ai mà chỉ chăm chú chà tóc, giọng dịu khó chịu lên tiếng.

-Anh có vẻ không hoang nghênh em nhỉ?

Nghe giọng nói thân thuộc Khải Vệ vội ngước mặt lên thấy gương mặt Hân Nghi anh kéo tay Hân Nghi vào trong tay còn lại kéo va-li. Khải Vệ nóng lòng ép cảm giác nhớ nhung bao ngày giờ đây lại xuất hiện bất ngờ trước mặt anh khiến Khải Vệ không kiềm chế được mà ép cả người Hân Nghi vào cửa hôn cuồng nhiệt như muốn nuốt tất thảy. Nụ hôn càng lúc càng không dừng lại ở mức ấy, anh cởϊ áσ khoát cô ra và dần dần di chuyển đẩy người Hân Nghi xuống chiếc giường lớn phía sau.

Bàn tay to lớn của Khải Vệ ôn nhu ôm lấy eo cô quyến luyến mà cúi người, đôi môi dịu dàng đặt lên trán cô, lên chiếc mũi cao nhỏ xinh và cuối cùng là lên đôi môi anh dào căng mọng.


Anh dùng sự dịu dàng nhất đối với cô, Hân Nghi khẽ nhắm hai mắt lại, giờ khắc này cô cũng muốn hòa hợp cùng anh như để lấp đầy sự trống rỗng bao tháng qua và quan trọng là cảm giác nhớ nhung...

Đôi môi dịu dàng một lần nữa tiến vào, hai tay Hân Nghi quán lấy cơ thể như ủng hộ hành động của anh, Khải Vệ càng tiến lưỡi sâu hơn, hòa cùng hơi thở nam tính quyến rũ ấm áp, thâm nhập vào khoang miệng này như xóa tan sự giá lạnh của khí trời nước L.

Khải Vệ vươn bàn tay lên cẩn trọng tỉ mĩ vén tóc rối Hân Nghi ra sau vành tai, khuôn mặt tuấn tú hiện lên một nụ cười ấm áp, lúm đồng tiền cũng vì thế mà sâu oái

-Nói anh nghe, em có nhớ anh không hả?

Mắt anh như có ma lực, gắt gao chế ngự tâm trí Hân Nghi, trong lúc trái tim thắt chặt đập loạn nhịp...Một lúc lâu Hân Nghi thẹn thùng gật đầu.


Đáy mắt Khải Vệ lộ vẻ xúc động và hạnh phúc, anh vuốt má rồi hôn nhẹ lên tráng Hân Nghi đặt tay cô lên ngực mình Khải Vệ cúi đầu hỏi nhỏ

-Anh cứ ngỡ nơi này sẽ không thể chứa được ai nữa nhưng cho đến khi em đến, em đã định cư nơi này từ rất lâu và anh không muốn thấy em phải rời xa anh một lần nữa. Anh yêu em, Any.

-Em cũng vậy, cũng yêu anh một cách không hề biết trước.

Nghe thấy Hân NGhi nói vậy Khải Vệ hôn lên môi cô, đôi môi mỏng dịu dàng không hề che giấu sự say đắm mà anh dành cho cô, chiếc lưỡi linh hoạt cùng Hân Nghi quấn lấy dây dưa khi thì mạnh mẽ khi thì mạnh cắn lấy cô đôi tay thuần thục luồng ra sau cởi khóa áo chiếc váy dần dần được kéo xuống dưới eo.

Nụ hôn sau bao ngày xa cách và được trùng phùng khiến Hân Nghi dần bị anh dẫn dắt nhanh chóng phối hợp. Sự quyến rũ cùng nỗi nhớ khiến tay Khải Vệ dần dần từ ôm eo di chuyển lên phần thịt đẩy đà, hô hấp trở nên gấp gáp hơn. Khải Vệ dần dần chuyển từ ôn nhu sang kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt anh kéo mạnh chiếc váy ra khỏi người Hân Nghi. Đôi môi nam tính hôn lên khắp cơ thể ngọc ngà trước mắt và dần dần di chuyển xuống phía dưới eo ở giữa cặp đùi trắng nõn.


-Vệ, đừng...

Hân Nghi đẩy mặt Khải Vệ ra tuy làm không ít lần nhưng Hân Nghi vẫn chưa thể nào quen được ánh mắt nhìn chầm chầm như vậy của anh. Cô hơi khép hai chân lại lấy tay che nhưng Khải Vệ đẩy tay cô ra và khẽ vuốt nhẹ qua nơi khe nguyệt xinh đẹp ấy. Khải Vệ ngắm nhìn tổng thể cả thân hình Hân Nghi một cách rõ ràng ánh mắt như tia laze của anh khiến cô ngại ngùng mà đỏ mặt chỉ muốn chui xuống đất.

-thật sự rất quyến rũ_Khải Vệ dùng tay vẽ theo cơ thể hình chữ S của Hân Nghi một đường dài rồi dừng lại ở gương mặt cô, anh chậm rãi đặt một nụ hôn rồi lại hôn một đường xuống tận cái cổ trắng mịn, động tác nhẹ nhàng khiến Hân Nghi cảm thấy ngưa ngứa khó chịu.

Hân Nghi nghiêng đầu sang phía bên, cảm nhận đôi môi nóng ấm cả nah chạm vào cổ mình thì lỗ tai không nhịn được đỏ lên.
Khải Vệ thuần thục quay xuống dưới cho ngón tay chen vào giữa hai chân cô, tay nâng mặt Hân Nghi hôn áp đảo lên đôi môi đỏ mọng. Anh cẩn thận vuốt ve mỗi tất da tất thịt của mỹ nhân trong lòng, tận tình khiêu khích để lát nữa cô có thể thích ứng được với "tiểu tử" của anh.

Đầu lưỡi lại lần nữa bị anh trêu đùa cắи ʍút̼ từng chút một, thân thể Hân Nghi bắt đầu nổi lên phản ứng.

Đã rất lâu Khải Vệ chưa đụng vào người cô cho nên phân thân vừa đụng được vách tường thịt mềm mại ẩm ướt bao quanh anh liền bắt đầu kéo ra rồi đâm mạnh vào. Anh quấn lấy đầu lưỡi cô hút hết tất cả hương vị ngọt ngào của cô vào trong miệng. Lỗ nhỏ phía dưới do lâu ngày nên càng khít chặt và càng co rút mà càng co rút thì càng khiến anh hưng phấn, tốc độ ra vào vì thế mà cũng nhanh hơn gấp bội. Một tay ôm eo Hân Nghi một tay còn lại đè chặt mông cô, mạnh mẽ dùng dị vật cấm sâu vào hoa nguyệt.
Ngoài cảm giác đau đớn lúc này Hân Nghi dường như chẳng cảm nhận gì nổi nữa, cô chỉ còn cách bám lấy vai anh mỗi lần bị anh đẩy mạnh chỉ có thể bấu vào lưng anh khiến lưng anh có những vết đỏ lớn nhỏ.

Khải Vệ không muốn dừng lại mỗi lần ra vào đều khiến Hân Nghi không ngừng rên rĩ mà tiếng rên rĩ ấy như thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ và ủng hộ anh, Khải Vệ càng làm càng hăng anh không ngừng trêu ghẹo tiểu hoa nguyệt rồi lại đến cắt mút hai nụ hoa anh đào nở rộ phía trên, anh dùng tay xoa nắng muôn hình muôn kiểu phía trên còn phía dưới lại không ngừng cấm càng lúc càng sâu vào người Hân Nghi.

Thấy hơi thở cô có chút khó khăn Khải Vệ tạm ngừng lại anh không rút dị vật ra ngay mà vẫn để yên phía trong, án binh bất động một lúc. Tay anh vuốt tóc rối Hân Nghi ra phía sau tai và hôn lên trán cô, Khải Vệ kiên trì đợi Hân Nghi dần dần ổn định lại rồi mới vận người tiếp tục.
-Vệ!

Khải Vệ rút mạnh dị vật ra khiến Hân Nghi đau đớn rên lên một tiếng thật lớn.

-Ah, ưʍ....

Anh cúi đầu hôn lên chiếc bụng cô rồi khẽ cắn nhẹ vào đùi trái để lại vết đỏ.Khải Vệ tiếp tục cho dị vật vào nơi khe thịt hút chặt lấy khiến Khải Vệ thích thú không ngừng ra vào và tiếng đến điểm G.

Những ngón tay điêu luyện chính là trợ thủ đắc lực để giúp Khải Vệ nhanh chóng tìm ra điểm G của Hân Nghi và đưa cô hết kíƈɦ ŧɦíƈɦ và hưng phấn hơn. Ngón tay trỏ nhẹ nhàng đưa vào trong huyệŧ sau một hồi chà xát nhẹ lên thành huyệŧ, anh tiếp tục cong nhẹ hai ngón tay về phía trước.

Day ngón tay nhẹ nhàng với tốc độ chậm rãi, từ từ, sau đó tăng tốc, quan sát biểu hiện của cô, khiến Hân Nghi cảm thấy bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ cực độ. Khải Vệ cho cả hai tay vào, trong lúc một tay kíƈɦ ŧɦíƈɦ điểm G, tay còn lại đặt lên vùng xương mu, ấn nhẹ theo nhịp thở của Hân Nghi. Mọi hành động đều chậm rãi, vì nếu làm quá nhanh có thể gây cho cô cảm giác đau, khó chịu vì dịch nhờn không kịp tiết ra.
Trên dưới đều bị anh đánh chiếm, Hân Nghi chỉ có thể run rẩy bám lấy thân thể rắn chắc. Cơ thể không ngừng trượt lên trên, lại bị anh kéo xuống dần dần Khải Vệ rút ngón tay ra và cho cậu bé vào, hoa nguyệt ẩm ướt bị vật thô to ấm nóng cắm vào sâu tận cổ đáy huyệŧ. Khải Vệ ra sức thúc mạnh vào trong động tác nhanh và dứt khoát, những giọt mồ hôi của anh rơi lên mặt Hân Nghi.

Cô vừa đau vừa khó chịu nhưng xen lẫn là sự kɦoáı ƈảʍ và hưng phấn tột cùng. Theo động tác rút cắm mỗi lúc một nhanh và mạnh mẽ, âm thanh va chạm giữa hai thân thể mỗi lúc một lớn trong căn phòng đầy mùi vị kíƈɦ ŧìиɦ mãnh liệt.

Note: hãy nghe bài hát nha, đọc xong nghe thích đã tai sao á! Ôi tôi viết chương này mà đỏ mặt đấy, nghe thêm bài hát đó chỉ biết cười không thôi...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi